Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 450



Chương 450: Thả từ bệnh viện tâm thần ra?

“Được rồi, cảnh này cũng không thể quay nhanh được, nếu cô nhóc phải về nhà với mẹ thì về với mẹ đi! Thứ hai tuần sau lại quay tiếp! Gần đây cổ họng tôi bị đau, nghỉ ngơi hai ngày đã rồi chiến tiếp!”

“Ha ha ha ha ha, chắc là vì mắng chúng tôi nhiều quá nên đau đấy, đạo diễn Khương nên mắng nhỏ một chút, đảm bảo sẽ không đau họng đâu!”

Tô Noãn Tâm vội nói: “Đạo diễn Khương, thứ hai tuần sau tôi mang cho anh chút trà hạ hỏa và giải khát, bảo đảm anh gào cả tuần cũng sẽ không đau họng!”

“Nhìn xem, vẫn là cô nhóc chu đáo hiểu tôi, mấy người đàn ông các cậu nhìn mà học tập đi!”

“Chúng tôi đều phải mấy cô gái nhỏ nữa, không thể học được kiểu chu đáo đó.”

Trong lúc nghỉ ngơi ở phim trường, bầu không khí rất tốt.

Đột nhiên, có vài người bên ngoài xâm nhập vào đoàn phim, đạo diễn và trợ lý tới ngăn cản cũng không được.

“Cô gái này, không hẹn trước thì đạo diễn Khương của chúng tôi sẽ không gặp bất kỳ ai cả!”

“Tránh ra! Tôi tới gặp đạo diễn các người là nể mặt các người rồi, cần gì phải hẹn trước!” Đạo diễn Khương nghe thấy những lời này không khỏi nhíu mày.

Ai lại có mặt mũi lớn như vậy chứ?

Chạy tới đoàn làm phim của anh ta là nể mặt anh ta? Ngay cả mấy ảnh đế cũng chú ý tới câu nói đó, đồng loạt quay về phía người nói.

Tô Noãn Tâm cũng nhìn theo ánh mắt mọi người, đột nhiên trong mắt ánh lên vẻ khiếp sợ.

“Ôi trời ơi!” Mọi người thấy cô kêu trời ơi, nhịn không được trêu chọc cô: “Cô quen sao?”

Tô Noãn Tâm cười khổ nói: “Người cũng qua lại chút… Cho nên tôi đoán, tám chín mươi phần trăm là tới tìm tôi, có lòng tốt nhắc nhở mọi người!

Vị này là người mà mọi người không thể chọc vào đầu… cho nên cho dù lát nữa tôi có bị quở hay bắt nạt, mọi người tốt nhất không cần xen vào đâu” Mọi người nghe vậy đều cảm thấy ngạc nhiên.

Cô nhóc này đến cả đạo diễn Khương còn dám bật lại, không ngờ sợ một người phụ nữ xâm nhập vào đoàn phim.

Ngay cả đạo diễn Khương nghe vậy cũng không khỏi nhíu mày.

Hay là người phụ nữ này có địa vị rất lớn?

Tân Viên đi giày cao gót, trang điểm rất đậm, cả người mặc tây trang thanh lịch, phối với sơ mi trắng bên trong.

Cả người hừng hực khí thể bước về phía bên này.

“Vị nào là đạo diễn Khương? Có chuyện tìm”

Đạo diễn Khương nhíu mày bước lên: “Là tôi, cô gái này có chuyện gì thế?”

“Tới giới thiệu cho ông mấy diễn viên nữ.”

“Xin lỗi, đoàn phim chúng tôi đã đủ hết những diễn viên yêu cầu rồi! Không cần thêm diễn viên nữ khác”

Tần Viên hơi nheo mắt lại nói: “Anh có biết tôi là ai không?”

Đạo diễn Khương nhàn nhạt nói: “Không biết, cũng không có hứng thú! Cô gái này nếu không có chuyện gì khác thì mới đi cho, đoàn phim chúng tôi còn phải đóng phim!”

“A… đắc tội với tập đoàn nhà họ Tần tôi, các người cho dù có quay xong thì cũng đừng mong được chiếu!”

Tập đoàn nhà họ Tần? Tân Viên con gái nhà họ Tần?

Người đã bị lộ ảnh nóng trước đây?

Mọi người đều kinh ngạc nhìn cô ta.

Ngay sau đó Tân Viên nhìn thấy Tô Noãn Tâm trong đám người.

Cô ta lập tức dẫm giày cao gót tiến về phía Tô Noãn Tâm rồi nói: “A… Tô Noãn Tâm, đã lâu không gặp?”. Sắc mặt Tô Noãn Tâm có chút kỳ quái nhìn cô ta: “Tần Viên, cô được thả ra khỏi bệnh viện tâm thần từ khi nào vậy?” Mọi người: “..” Thả ra từ bệnh viện tâm thần? Đây là thể loại gì?

Kiểu mắng người mới sao?

Tần Viên: “..” Tiện nhân!

Sau đó cô ta giơ tay lên định giáng cho Tô Noãn Tâm một cái tát.

Nhưng Tô Noãn Tâm như đã phòng bị trước, lui về phía sau hai bước, nhìn cô ta với vẻ đề phòng: “Tuy rằng cô Tần rất lợi hại nhưng cũng từng nghẹn họng trước mặt tôi… cho nên, có lẽ bài học này chưa dài lắm, làm lại một lần nữa, vào bệnh viện tâm thần một thời gian dài nữa nhé?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.