Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 454



Chương 454: Tôi thích nhất làm chuyện có lợi

“Ha ha ha ha, thật không… Vì đã không liên lạc với nhau lâu như vậy thì tuần sau cô ấy đến mời tôi ăn cơm để ôn lại chuyện xưa nhé?”

“Đừng… vẫn là thôi đi”

Hồi đó cùng chung một đoàn phim với Bạch Kỳ Sương, khi Bạch Kỳ Sương gặp.

chuyện thì không một ai dám đứng ra giúp đỡ… anh ta cũng là một trong số đó.

Kế từ đó, Ngô Thu ghét anh ta đến mức muốn chết.

Sớm đã cắt đứt liên hệ với anh ta rồi, cho dù có gặp lại thì cô ấy cũng sẽ không có thái độ tốt với anh ta.

Vì vậy, nhìn thấy nhau chỉ bằng đừng gặp nhau.

Tô Noãn Tâm ngạc nhiên nói: “Tiền bối Dương, anh và người đại diện của tôi là bạn cũ sao?”

Dương Tiêu Nam có chút ngượng ngùng nói: “Đã từng, sau này thì không phải nữa…”

*À à… Dù sao thì đạo diễn Khương cũng đã nói rồi, tuân sau mọi người sẽ cùng nhau dùng bữa nhé!”

Dương Tiêu Nam dở khóc dở cười nói: “Cô nhóc sao cô cũng đùa giốn theo với! Tôi với Ngô Thu thực sự không có gì cả… vẫn là không nên cùng nhau dùng bữa đâu, các người đi là được rồi, sẽ ảnh hưởng đến hứng thú của cô ấy khi nhìn thấy tôi đấy”

Tô Noãn Tâm mặt mày hóng chuyện nhìn sang đạo diễn Khương nói: “Đây là đã từng có xích mích gì vậy?”

Đạo diễn Khương nhướng mày: “Nếu năm đó không xảy ra sự cố ngoài ý muốn gì… thì con của hai người này chắc cũng học tiểu học rồi! Thôi đi, đừng nhắc nữa… đế tránh làm Dương Tiêu Nam thấy khó chịu trong lòng”

Dương Tiêu Nam dở khóc dở cười nói: “Đâu có khoa trương như vậy… cô nhóc, cô đừng nghe đạo diễn Khương nói bậy, chỉ là tình bạn mà thôi…”

Tô Noãn Tâm lại cảm thấy bên trong có một câu chuyện!

Dù sao thì cô cũng từng nghe Ngô Thu gào thét qua với Bạch Kỳ Sương.

Bởi vì chuyện của Bạch Kỳ Sương với Lục Viễn Phương… khiến cho cô ấy nghỉ ngờ cuộc sống, thậm chí không dám tin tưởng đàn ông, nên mới độc thân đến bây giờ.

Lẽ nào, Dương Tiêu Nam cũng là một người biết chuyện năm xưa của cô giáo cô sao?

Nghĩ như vậy thì Tô Noãn Tâm càng lúc.

càng tò mò.

Nhưng không đợi cô tiếp tục nói chuyện phiếm thì đạo diễn Khương nói: “Sau khi quay.

xong cảnh cuối thì mạnh ai nấy về nhà kiếm của mình đi!”

Sau đó thì mọi người lại bắt đầu bận rộn.

Trước khi Tiêu Bảo Vỹ trở về trường quay thì nhìn Tô Noãn Tâm đầy ẩn ý nói: “Cô nhóc, cô về sau phải chú ý nhiều hơn, cô xem cô cả nhà họ Tân kia, như thể là một con người tàn nhắn!”

Tô Noãn Tâm vội cười và trả lời: “Cám ơn sự nhắc nhở của ảnh đi u”

Vị ảnh đế này trông thật đẹp trai, lại trẻ nữa, có vẻ như bằng tuổi của chú, mà cũng rất tốt bụng.

Tô Noãn Tâm cảm thấy lần này mình rất may mắn, đã được vào đoàn phim không có nhiều chuyện rắc rối như vậy, cũng phát hiện rằng, đoàn phim nào càng có nhiều người nổi tiếng thì càng hoà bình.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất chính là các người đàn ông đều không nhiều chuyện.

Nơi có nhiều phụ nữ mới dễ dàng có chuyện rắc rối “Cô nhóc, cô có tiếp tục xem hay là được về nhà sớm, chỉ có mỗi cảnh này thôi”

“Tôi sẽ về nhà sau khi đã xem xong!”

Đạo diễn Khương cười ha hả và gật đầu: “Học hỏi thêm kinh nghiệm ở các tiền bối chắc chẳn sẽ rất có lợi!”

“Được! Tôi thích nhất làm chuyện có lợi!”

“Ha ha ha haI” Lại một tiếng cười vang lên lần nữa.

Một nhóm cao thủ quay phim hàng ngày.

quay đến cũng khá nhàm chán, trong đoàn phim bỗng nhiên có thêm một cô nhóc thú vị, đúng là làm tăng thêm không ít sự vui vẻ.

Hơn nữa phần diễn của cô nhóc này vẫn chưa bắt đầu quay, nên hiện giờ cũng đang xem họ diễn và học hỏi.

Hầu như các ảnh đế đều phấn chấn, diễn tốt hơn bình thường gấp mấy lần.

Suy cho cùng thì người ta vẫn đang xem và học hỏi mà, nhóm lão làng bọn họ không thể làm lỡ cuộc đời đệ tử chứ đúng không.

Tô Noãn Tâm sau khi rời khỏi đoàn phim thì không vội về nhà, mà đến chỗ Bạch Kỳ Sương trước.

Đoàn phim cách đây khá xa, đến khi tới nơi thì trời cũng gần tối rồi Tô Noãn Tâm định đến thăm Bạch Kỳ Sương và Minh Dao rồi mới về nhà.

Khi cô đến nơi thì Bạch Kỳ Sương vừa mới nấu cơm xong và đang đút Minh Dao ăn cơm.

Tô Noãn Tâm đến rồi, Bạch Kỳ Sương ngạc nhiên nói: “Noãn Tâm, sao lại đến đây thế?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.