Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 470



Chương 470: Ảnh hậu Bạch, chúng tôi chờ cô nhét Thứ hai.

Trong phòng làm việc của Noãn Tâm.

Ngô Thu dẫn theo Bạch Kỳ Sương đi qua đó quan sát một phen.

Tuy rằng chỉ là một phòng làm việc nho.

nhỏ, nhưng địa điểm của phòng làm việc này.

là do tập đoàn Quốc Doanh cung cấp, cho nên diện tích rất lớn, trang trí cũng rất xa hoa.

Ngày thường ngoại trừ một mình Ngô Thu.

quản lý tất cả mọi chuyện ở đây, còn có trợ lý nhỏ Mộ Diệc Thần này nếu như không đi theo Tô Noãn Tâm, đều sẽ trở về phòng làm việc giúp đỡ.

Ngoài ra còn mời được hai người đại diện chuyên nghiệp khác, giúp đỡ dạy dỗ người mới, đều là những người Ngô Thu quen biết được ở trong giới, cách làm người không tệ.

Trước mắt, số nghệ sĩ của công ty còn chưa nhiều, ngoại trừ Tô Noãn Tâm và Dương Diễm ra, Ngô Thu còn chọn được hơn mười người mới đang huấn luyện.

€ó nam có nữ, thuộc loại có giá trị nhan sắc đều rất không tệ.

Trừ cái đó ra, Ngô Thu lại dựa vào những.

mối quan hệ riêng của mình, ký hợp đồng với một số diễn viên gạo cội hết hạn hợp đồng.

Phòng làm việc coi như chính thức đi vào hoạt động.

Bạch Kỳ Sương đã trải qua một quãng thời gian dài tối tăm không thấy mặt trời như vậy, một lần nữa trở về với cuộc sống bên ngoài, tất cả trong lòng đều là cảm thán.

“Ngô Thu à… Đây có phải là phòng làm việc mà tổng giám đốc đã thành lập cho Noãn Tâm không?”

Ngô Thu nhíu mày nói: “Nói là phòng làm việc, nhưng quy mô thực tế không thể so với một số công ty giải trí cỡ nhỏ nữa”

“Rất không tệ… Sau này tớ cũng sẽ đến đây để làm việc đúng không?”

“Không sai, cậu muốn giấu họ giấu tên, hay là dùng thân phận ảnh hậu ban đầu, đều được cải”

“Ây… Tớ không muốn đổi tên, bây giờ Kỷ Vân Thục cũng đã biết tớ đã trở về, cũng biết sự tồn tại của Minh Dao. Minh Dao ở bên cạnh Noãn Tâm, tớ rất yên tâm, cho nên, Ngô Thu à… Tớ thực sự không có đủ can đảm để trở lại vòng giải trí này một lần nữa”

“Nhưng vì Minh Dao, tớ lại không thể không đi thử xem sao… Tớ cũng không thể, cả đời này đều dẫn theo con bé không ra ngoài gặp người khác được.”

“Vốn dĩ là… Nếu không Noấn Tâm ở đây, sợ.

rắng cả đời này cậu cũng không thể nghĩ thông suốt được những điều này đâu! Trên đời này người như thế nào cũng có, cho dù thân phận Minh Dao là con gái ngoài giá thú của nhà họ Lục bị phơi bày ra, bị người nhà họ Lục biết được.”

“Cho dù Bạch Kỳ Sương cậu, bị người ta đồn thành một người thứ ba, thì có sao?”

“Những chuyện trong giới giải trí, là thật hay giả, làm gì có ai lại biết rõ được sự thật đăng sau nhiều chuyện như vậy?”

“Người sống trên đời này, quan tâm đến những người mình nên quan tâm là đủ rồi, những thứ không quan trọng, hãy để cho nó qua đi”

“Được… Tất cả đều qua hết đi”

Miễn là con gái của cô ấy không sao, cô ấy cũng có thể không sợ hãi gì nữa.

Ngô Thu cười nói: “Đi, tớ dẫn cậu đi gặp nghệ sĩ kế tiếp, cần có sự hướng dẫn của cậu!

Ngoài ra còn có một số diễn viên gạo cội, một số người trong đó cậu cũng quen biết, cũng cùng nhau đi gặp một chút”

Không thể nghỉ ngờ rằng, ảnh hậu Bạch Kỳ Sương đột nhiên xuất hiện, là một chuyện cực kỳ khiến cho người ta kinh ngạc khiếp sợ.

Đám diễn viên gạo cội nhìn thấy cô ấy, ai nấy đều trợn tròn mắt…

Các nghệ sĩ mới nhìn thấy cô ấy, suýt chút nữa thì bị dọa cho ngây ra… Phản ứng cũng giống y hệt như lúc trước, lần đầu tiên Tô Noãn Tâm và Dương Diễm nhìn thấy Bạch Kỳ ‘Sương vậy.

“Trời ạ! Là ảnh hậu Bạch còn sống sờ sờ kìa..”

“Ông trời ơi! Chị Ngô chị Ngô! Sau này ảnh hậu Bạch cũng là nghệ sĩ của công ty chúng †a sao?”

Ngô Thu nhíu mày nói: “Không nhất định.

Phải xem cô ấy đã sẵn sàng tiếp tục diễn xuất trở lại chưa, bây giờ là tôi mời cô ấy đến để giúp tôi dạy dỗ cho những người mới là mọi người, dạy cho mọi người một số kỹ năng diễn xuất, và thái độ đúng mực của các diễn viên”

“Oa! Ảnh hậu Bạch tự mình dạy cho chúng tôi saol”

“Không sai, coi như các người may mắn…

Thế nhưng thật vất vả tôi mới thuyết phục.

được Bạch Kỳ Sương tới đây giúp tôi dạy dỗ người”

“Mẹ ơi, cảm giác đã gặp được vận may từ trên trời rơi xuống rồi!”

“Được rồi, đi đến phòng tập luyện cả đi.”

Vậy lát nữa ảnh hậu Bạch sẽ tới dạy cho chúng tôi sao?”

Bạch Kỳ Sương cười lắc đầu nói: “Hôm nay tôi chỉ đến đây tham quan thôi, ngày mai mới bắt đầu chính thức đi làm”

“Ngày mai cũng được! Ảnh hậu Bạch, chúng tôi chờ cô nhé!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.