Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 683



Chương 683: Hóa trang đều thay đổi thế này sao?

Hôm nay trên người cô nhóc như tỏa ra hào quang, khiến người ta cực kỳ muốn chinh phục cô.

Có thể chinh phục phụ nữ như thế, đối với đàn ông mà nói, là có tính thách thức.

Sau khi chinh phục thành công, cũng sẽ có cảm giác thành tựu.

Bây giờ Lệ Minh Viễn chính là loại tâm tình này.

Đã không có tâm tư tiếp tục công việc Tô Noãn Tâm vừa đi, anh liền từ trước bàn làm việc đứng dậy, đi tới cửa phòng làm việc, dặn dò Lý Mạnh nói: “Buổi chiều tôi sẽ không gặp bất kỳ một ai, cũng không xử lý bất kỳ công việc gì.’

“Vâng, tổng giám đốc… Nhưng mà, buổi chiều anh còn có một cuộc họp qua điện thoại với đối tác nước ngoài cần tham dự.’

“Anh thay tôi tham dự là được.’

“Đây là tổng giám đốc… Muốn cùng cô Tô đi ra ngoài sao?’

“Không phải, bồi cô nhóc ngủ trưa”

Cho nên ngày xưa hoàng đế bị phi tần quyến rũ đều không lên thượng triều, cũng không phải là chuyện giả dối không có thật, đều phải có ví dụ chân thật, thì mới có thể lưu truyền đến hiện tại được!

Sau khi cửa đóng lại, Lê Minh Viễn xoay người đi về phía phòng nghỉ.

Tô Noãn Tâm vừa nằm vật xuống giường, còn chưa bắt đầu ngủ, chợt nghe thấy cửa ra vào có tiếng bước chân. Lập tức cảnh giác từ trên giường đứng lên, nhảy vọt lên một cái nhanh chóng hướng phía người đi vào tấn công bất ngờ.

Lệ Minh Viễn suýt chút nữa bị cô đạp cho một cái, đạp vững vàng, cũng may phản ứng cực nhanh nghiêng mình tránh thoát.

Sau đó trong lòng tan vỡ nhìn cô nhóc nói: “Em là Tô Noãn Tâm thật hay giả?”

Hóa trang, cần chân thực thế này sao?

Chỉ thấy Tô Noãn Tâm nhíu mày một cái nói: “Lệ Minh Viễn?’

“Không phải anh còn có thể là ai?’

“Anh vào đây làm gì?’

“Cùng em ngủ trưa.

“Một mình em ngủ cũng được.’

“Anh muốn ngủ cùng em.

“A, vậy ngủ chung đi.”

“Ừ.” Hai người cùng nhau năm dài trên giường.

Lệ Minh Viễn như lúc trước, nghiêng người ôm eo của cô chìm vào giấc ngủ: Chợt nghe cô nhóc trong lồng ngực đột nhiên Lê Minh Viễn, anh muốn không?”

Lệ Minh Viên:”…”Hóa trang đều thay đổi thế này sao?

Nhưng mà, còn nhiều thứ thay đổi hơn.

Ngay sau đó, cô nhóc trong lông ngực đã trở mình, ở trên cao nhìn xuống.

Đôi mắt nhìn chăm chăm vào anh, bên trong không có bất kỳ độ ấm nào, âm thanh lạnh lùng nói: ” Anh có muốn hay không không quan trọng, quan trọng là em muốn”

Lệ Minh Viễn: “…” Không, anh cũng muốn.

Nhưng vì sao anh có muốn hay không không quan trọng?

Còn có, rốt cuộc cô nhóc học những thứ này từ đâu?

Lại có thể… Chủ động tấn công Vẻ mặt Lệ Minh Viên cũng trở nên có chút cứng ngắc.

Cô nhóc như thế, khiến anh cảm thấy rất không quen, cũng rất không thoải mái, nhưng lại vô thức có chút mong đợi.

Bởi vậy, không dừng cô lại Nhưng rốt cuộc Tô Noấn Tâm kinh nghiệm không đủ, căn bản cũng không biết tiếp tục thế nào.

Cuối cùng vân là Lệ Minh Viềt Tô Noãn Tâm không thể kháng cự.

Nhưng mà… Lệ Minh Viên cảm thấy lạ là, lân này cô nhóc không khóc cũng không âm ï.

Càng không có điềm đạm đáng yêu.

Toàn bộ quá trình thái độ cực kỳ hưởng thụ.

Sau đó, khuôn mặt vân như cũ mặt không hê cảm xúc… Nhìn thẳng anh rất lâu, rôi nhắm mắt lại bắt đầu đi ngủ.

Ngay cả sau khi xong việc, vân còn tiếp tục hóa trang?

Việc này có cái gì đó không đúng…

Không giống như là đang hóa trang.. Mà giống như là, cô nhóc nhà anh thật sự biến thành một người khác vậy.

Đợi Tô Noãn Tâm ngủ say, Lệ Minh Viên ngủ không được.

Sau khi đắp kín chăn cho cô nhóc, vào trong phòng tắm tắm rứa một cái, thay quần áo khác trở lại phòng làm việc.

Trước tiên, gọi điện thoại cho Ông Ngô.

Ông Ngô hình như biết anh sẽ gọi điện thoại đến, nhưng lại không nghĩ sẽ nhanh như Vậy.

Gần như điện thoại vừa kết nối, đã mở miệng nói: “Tôi cái gì cũng không biết, muốn biết cô nhóc nhà cậu vì sao lại trở thành thế này, cậu hỏi Nhiếp Hạo đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.