Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 685



Chương 685: Chẳng lẽ cô nhóc là muốn đánh nhau với anh sao?

Mà cô, kỹ thuật diễn xuất cũng rất xuất thần, nhưng ở thời điểm diễn xuất cho dù diễn bất kỳ vai diễn nào, cũng sẽ giữ lại lý trí.

Nhiếp Hạo thì sẽ không, anh tư để bản thân mình nhập vai một cách triệt để, hoàn toàn không giữ lại chút lý trí nào.

Loại kỹ thuật diễn xuất này, diễn xuất như thổi hồn vào vai diễn… Cực kỳ giỏi.

Nhưng không phải ai cũng có thể làm được.

Bạch Kỳ Sương nhắc nhở Lệ Minh Viễn, nhất định phải coi chừng Tô Noãn Tâm, nếu không thật sự rất dễ xảy ra chuyện.

Ông Ngô cũng tỏ ý, nếu không thể khống chết nhập vai và thoát khỏi vai diễn một cách tự nhiên , cảnh quá tình cảm tiếp theo của nam nữa chính trong phim sẽ không quay nữa, nếu không sau đó vẫn không thể thoát khỏi bộ phim, xảy ra chuyện như vậy làm sao xử lý!

Ông Ngô đã từng gặp được không ít kẻ điên vì quay phim, thậm chí có người từng vai diễn bên trong bộ phim chết rồi, sau khi quay về hiện thực phát hiện bản thân còn sống… đã tự sát.

Bởi vì họ cảm thấy bản thân chết rồi, thì không thể sống thêm nữa. Còn có bên trong bộ phim diễn hai chân tàn phế, sau khi quay về hiện thực lại có thể làm cho chân của bản thân tàn phế thật… Những thứ này, đều là những chuyện xảy ra trong thực tế.

Lệ Minh Viễn càng hiểu rõ, thì càng đau đầu.

Hoàn toàn không nghĩ tới, để cô nhóc chơi đùa trong ngành giải trí, còn có thể chơi đùa đến vượt ra ngoài kiểm soát như vậy! Sau khi Lý Mạnh biết hết tất cả, đầu óc sắc bén, nhanh nhẹn nhắc nhở nói: “Tổng giám đốc, bằng không thì… Để bà Tô ra tay?”

Lệ Minh Viễn sững sờ một chút nói: “Có ích?’

“Cô Tô không phải sợ nhất là bà Tô sao…

Lê Minh Viễn cau mày nói: “Nhưng Nhiếp Hạo nói, tốt nhất nên để chính cô ấy thoát ra khỏi bộ phim… Nếu không, sau này mỗi lần thoát khỏi vai diễn lại cần hỗ trợ từ bên ngoài, tự bản thân không làm được dễ dàng tự nhiên.’

“Vậy… Để bà Tô phối hợp diễn một vở kịch? Cô Tô không phải diễn người máy sao? Nếu bà Tô bị bệnh, tôi thật sự không tin cô ấy còn có thể coi mình là người máy, không chút động lòng.

Lệ Minh Viễn trừng mắt nói: “Cô ấy bị dọa sợ cậu đền được không?”

Lý Mạnh dở khóc dở cười nói: “Tổng giám đốc, anh coi như tôi chưa nói gì là được…

Nhưng Lệ Minh Viên, vân là nghe lọt được Nếu ngộ nhỡ không được, hay là phải để dì Tô thử ra tay một chút Suy cho cùng sự việc đã phát triển đến nước này nếu không kịp thời ngăn cản, vậy thì rất khó giải quyết Thế là, hết giờ làm việc, Lệ Minh Viên đánh thức Tô Noãn Tâm, đưa cô cùng về nhà Hôm nay không phải cuối tuần, Tô Ngọc Mỹ vân còn ở ký túc xá của nhân viên.

Lệ Minh Viên cũng chưa nói tình trạng hiện tại của Tô Noãn Tâm cho bà, nếu không, sợ dọa sợ bà Dự định nếu ngày hôm nay Tô Noãn Tâm vân không tốt hơn, lại để cho Tô Ngọc Mỹ ra tay.

Tô Noãn Tâm và Lệ Minh Viễn cùng nhau trở về biệt thự, Lý Mạnh cũng đi theo cùng bọn họ Lý Mạnh vừa về đến nhà, nói rõ tình trạng với mẹ anh ta, thím Lý nghe xong vân mờ mịt không hiểu chuyện gì… Vân là sau khi nhìn thấy Tô Noãn Tâm, mới hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc mà Lý Mạnh nói.

Lúc này, vân biếu hiện bình thường giống như trước đây.

Đối mặt với thái độ lạnh nhạt của Tô Noãn Tâm, cũng không để trong lòng chút nào.

Trong lòng còn vô cùng lo lăng.

Buổi tối sau khi ăn cơm tối xong, Tô Noãn Tâm đột nhiên mở miệng nói: ‘Lệ Minh Viễn..“

Lệ Minh Viễn thật sự không quen, liên tục bị cô nhóc gọi cả họ lẫn tên như thế, am thanh còn một chút hơi ấm cũng không có.

Từ trước đến nay chưa từng suy nghĩ đến, thời điểm cô nhóc giọng nói nhẹ nhàng, êm tai gọi tiếng anh.

Anh có chút đau đầu hồi đáp: “Thế nào?”

“Ra ngoài giúp em tập luyện một chút?”

“Tập luyện cái gì?”

“Luyện võ.”

… Chẳng lẽ cô nhóc muốn đánh nhau với anh sao?

Lệ Minh Viễn đáy lòng tan vỡ.

Lý Mạnh trong lòng lại đợi chờ…

Tâm trạng chờ xem kịch vui, cùng theo hai người họ đi ra ngoài.

Lại nói, còn chưa được chứng kiến hình ảnh tổng giám đốc và cô Tô đánh nhau đâu !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.