Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 714



Chương 714: Tổng giám đốc Lệ, có người cưng chiều vị hôn thê như anh sao?

Anh không khỏi nhíu mày, nói với tài xế: “Đuổi họ đi. Kết quả là chú tài xế phức tạp trả lời: “Xin lỗi tổng giám đốc, đều là người qua đường chụp ảnh, đông lắm nên tôi đuổi không hết.” Thế chẳng phải làm khó ông ta hay sao?

Lệ Minh Viễn liền hiểu ngay là chuyện gì xảy ra. Anh hỏi: “Cô ấy đang ăn cơm ở đâu?”

“Một cửa hàng thức ăn nhanh.”

Khóe miệng Lệ Minh Viễn run rẩy, cô nhóc này có chắc là không phải đang kiếm chuyện không? Lái xe thể thao tới cửa hàng thức ăn nhanh?

Quả nhiên không lâu sau, Tô Noãn Tâm đã nổi tiếng trên các trang mạng xã hội, Tiktok, mọi người cảm thấy con nhà giàu, cô vợ nhỏ của ai đó lái xe thể thao đi ăn một phần thức ăn nhanh chỉ có 50 ngàn, quá thân dân. Vừa lúc bộ phim Cáo Chín Đuôi đang được trình chiếu, Tô Noãn Tâm thu hoạch được không ít fans trung thành. Không lâu sau, các fans đều nhận ra đó là cô, một đám vô cùng vui mừng, hồi phục dưới bài viết rằng Noãn Tâm nhà họ thật thân dân, còn hẹn cô lần sau đi ăn fast food có thể bảo cho mọi người để cùng nhau đi ăn.

Ăn cơm xong, Tô Noãn Tâm chuẩn bị tới phòng làm việc của Bạch Kỳ Sương để đón Minh Dao. Lúc trở lại chỗ để xe thể thao thì bị đảm phóng viên nghe tin đuổi tới bao vây. Tô Noãn Tâm đực mặt ra nghe phỏng vấn.

“Cô Tô còn nhớ tôi không? Tôi là phóng viên của báo Giải Trí đây, lần trước từng phỏng vấn cô

Tô Noãn Tâm tỏ vẻ còn có ấn tượng, đực mặt ra hỏi: “Các anh có chuyện gì vậy?”

“Cô Tô, chúng tôi có thể phỏng vấn cô không?” Tô Noãn Tâm nhíu mày: “Nhưng tôi phải đi đón bạn.

“Chỉ xin cô Tô năm phút thôi, làm ơn..

“Được rồi.

“Xin hỏi cô Tô, lái xe thể thao đi ăn fast food là trải nghiệm thế nào?”

Khóe miệng Tô Noãn Tâm run rẩy: “Tôi không thấy trải nghiệm gì hết. Xe thể thao là do chủ mới tặng tôi, tôi chưa từng lái bao giờ nên lái nó ra dạo một vòng, vừa lúc đói bụng thì tùy tiện chọn một nơi ăn cơm thôi.”

“Thì ra là vậy, tổng giám đốc Lệ yêu thương cô Tô ghê, còn tặng cho cô chiếc xe thể thao đắt tiền thế này nữa chứ.

“Xe này đắt lắm à?”

“Đây là xe thể thao phiên bản giới hạn, có tiền cũng không mùa được! Chẳng lẽ cô Tô không biết?”

“Ừm… tôi không am hiểu về ô tô, chú tặng tôi nên tôi lái nó thôi.”

Mọi người không biết nên nói gì bây giờ. Tổng giám đốc Lệ, có người yêu chiều vị hôn thê như anh sao? Người ta còn chưa gả cho anh đâu!

Sau đó một phóng viên hỏi: “Xin hỏi cô Tô, tổng giám đốc Lệ đã tặng cho cô mấy chiếc xe như thế này?”

Tô Noãn Tâm ngẫm nghĩ rồi nói: “Bảy tám chiếc thì phải… tôi không đếm kỹ, chủ bảo còn đặt hàng mấy chiếc chưa được vận chuyển tới…

Nghe vậy, mọi người đều hít vào một hơi. Cô gái trước mắt có đôi mắt trong veo, vẻ mặt thành thật, phối hợp với câu hỏi của phóng viên, họ không cảm thấy cô Tô này đang khoe giàu, chỉ thành thật trả lời câu hỏi của họ thôi.

“Này, tôi phải đi rồi, tôi còn bận đi đón Minh Dao nữa.

“Minh Dao là ai?”

“Sư muội của tôi… phiền các anh nhường đường, cảm ơn

Tô Noãn Tâm thật sự không thích ứng với kiểu phỏng vấn trên đường thế này. Lúc trước đạo diễn Khương từng nói nếu không biết trả lời câu hỏi của phóng viên thể nào thì cứ trả lời chi tiết là được, dù sao người ta sẽ không chọn được lỗi sai gì, đều là nói thật. Tô Noãn Tâm vẫn nhớ kỹ, cho nên mỗi lần có phóng viên phỏng vấn, đều sẽ trả lời chi tiết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.