Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 730



Chương 730: Các người cố ý nhằm vào tôi thì có!

Tô Noãn Tâm chớp mắt nói: “Nghĩ tới nghĩ lui, Lệ Kiên có khả năng nhất. Gu của ông ta là cô, nhưng ảnh hậu Lương, chú út sắp kết hôn rồi, hôn kỳ sắp tới.

Sắc mặt Lương Thị Diễm trắng bệch, hung tợn trừng Tô Noãn Tâm: “Liên quan gì tới cô? Các cô cố ý nhằm vào tôi thì có! Đạo diễn Khương, chúc anh sinh nhật vui vẻ, tôi đi trước đây.

Cô ta không thể ở lại đây được nữa, nếu còn tiếp tục ở đây thì sẽ bị lột hết gốc gác mất.

Không phải là Lệ Kiên… thực tế ngay cả Ngô Thu cũng không biết cụ thể là ai, nhưng cũng biết một chút.

Thấy bầu không khí trở nên gượng gạo, đạo diễn Khương nhíu mày: “Được rồi, giải tán đi, cảm ơn mọi người đã cho tôi một sinh nhật bất ngờ.”

Kết thúc kiểu này sao được? Mọi người vui vẻ mà đến, phải vui vẻ mà về chứ. Tô Noãn Tâm không chịu, lảo đảo đi tới bên cạnh đạo diễn Khương: “Đạo diễn Khương, nếu ông cảm thấy tôi làm sai thì tôi nhận lỗi với ông, hôm nay là sinh nhật ông, ông không thể mất vui.

Đạo diễn Khương lắc đầu: “Không có ai biết điều hơn cô đầu. Ban đầu Lương Thị Diễm còn tốt, sau này mới phát hiện cô ta không đơn giản như bề ngoài, cho nên hai năm gần đây tôi không tìm cô ta đóng phim của tôi nữa. Lần này các cô kêu cô ta tới dự tiệc sinh nhật, tôi cũng rất bất ngờ.

Một nữ diễn viên cười khổ nói: “Lúc Lâm Thư Vũ kêu tôi, vừa lúc tôi với chị ta cùng một đoàn làm phim, cho nên chị ta cũng đi cùng.”

Đạo diễn Khương nhướng mày: “Không sao, đến cũng được, mà về sau cô nhóc phải chú ý đấy nhé, con người Lương Thị Diễm thù dai lắm, hơn nữa còn có máu điên.

Ngô Thu nhíu mày: “Đáng sợ thế cơ à?”

“Ừ, sau này tôi mới nghe nói, lúc trước cô ta đóng phim của tôi, có một nữ diễn viên đắc tội cô ta, giành nổi bật với cô ta, không lâu sau truyền ra tin tức nữ diễn viên đó gặp chuyện không may

Lâm Thư Vũ nhíu mày nói: “Tôi cũng từng nghe nói chuyện này, có điều không thể bảo đảm là do cô ta làm, chỉ là tin vịt thôi, nữ diễn viên đó gặp tai nạn giao thông, chẳng những bị hủy dung mà còn tàn phế cả hai chân, rất đáng sợ.

Đạo diễn Khương khoát tay: “Được rồi, không bàn chuyện này nữa, tóm lại sau này các cô cách cô ta xa một chút, cẩn thận hơn nữa, nhất là cô nhóc đấy, biết chưa?”

Tô Noãn Tâm lại uống say khướt, cười ha ha nói: “Tôi mới không sợ đầu, có chủ bảo vệ tôi rồi.”

Mọi người lập tức dở khóc dở cười. Có Lệ Minh Viễn che chở, đúng là không cần quá bận tâm cho cô nhóc này. Nhưng đạo diễn Khương vẫn thấm thía nói: “Chỉ sợ bị chơi xỏ thôi, chú ý nhiều hơn cũng không lãng phí.

“Tôi biết rồi. Đạo diễn Khương, tôi mời ông một lỵ, chúc ngài khỏe mạnh, gia đình hòa thuận, quay phim nào ăn khách phim đó, bộ phim nào cũng hốt bạc!”

Đạo diễn Khương mặt mày hồng hào, cười ha ha nói: “Được! Chỉ dựa vào những lời của cô nhóc, sau này tôi mà kiếm được nhiều tiền thì cũng sẽ tặng xe thể thao cho cô như chủ nhà cô!”

“Ha ha ha, được nhé! Hạnh phúc quá, chú tặng cho tôi bao nhiêu xe thể thao, ông nội cũng muốn tặng xe thể thao cho tôi, bây giờ đạo diễn Khương cũng muốn tặng…

Sắc mặt đạo diễn Khương quái dị: “Tôi không hiểu sao lão già đó tự nhiên lại nhận cô là cháu gái.

“He he, tôi cũng không biết. Chú nói tôi có ánh mắt gương mặt rất giống với em gái đã khuất của ông nội, là ảnh hậu lâu đời nhất năm đó, Ngô Anh thử. Ông nội không còn người thân nào nên mới nhận tôi làm cháu gái, sau này dưỡng lão chăm sóc ông ấy lúc cuối đời…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.