Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 756



Chương 756: Anh Lệ ở bên cạnh sư tỷ rất vui vẻ

Minh Dao gật đầu: “Cháu hiểu rồi.

“Cháu hiểu cái gì?” Con bé còn bé tí tẹo thế này thì biết gì? Ông rảnh quá nên mới nói bậy với con bé.

“Hiểu ông không phải đang đùa cháu, mà là nghiêm túc. Cháu cảm ơn ông!”

Ông cụ Lệ nhưởng mày nói: “Con bé nhà họ Kỷ kia từ nhỏ đã ngang bướng kiêu ngạo, coi trời bằng vung. Trước kia có bố với anh trai cưng chiều đã đành, bây giờ không có người che chở mà còn ngang ngược như thế, sớm muộn gì cũng sẽ gặp họa. Bé con yên tâm, cô ta không dám chọc vào ông già này đâu.”

“Vậy thì cháu phải luôn ở bên cạnh ông mới được an toàn a? Nhưng cháu muốn chơi với sư tỷ.

“Vậy thì phải xem Minh Viễn tính làm gì. Ông đã nói rồi, chỉ cần cho tên tuổi để Kỷ Vân Như kiêng kỵ, nhưng nếu thăng bé quan tâm cháu như thế thì chắc sẽ phải người bảo vệ cháu.

“Cháu không biết… nhưng anh Lệ đã rất tốt với cháu, tại Minh Dao mệnh bạc, cứ gây phiền phức cho người chung quanh”

“Còn nhỏ mà đã ai thán mệnh bạc… con người ấy à, mệnh tốt hay xấu đều là do mình cả, người không biết sống thì dù sinh ra trong nhà cao cửa rộng cũng sẽ tự tìm đường chết. Còn người biết cách sống, ví dụ như con bé Tô Noãn Tâm kia, nhìn thủ đoạn của nó mà xem, mê hoặc cháu trai của ông khiến thắng bé rời xa nó là sống không nổi, đây chính là người biết cách sống, chứ không phải trời sinh may mắn chung quy con bé sinh ra trong xóm nghèo thì may mắn cỡ nào? Còn không phải là biết cách sống nên bây giờ mới sung sướng hay sao?”

Minh Dao bĩu mỗi: “Không phải là sư tỷ của cháu có thủ đoạn nên anh Lệ mới thích. Anh Lệ không thích người có thủ đoạn, sống hai mặt đâu, nhưng người trong hào môn hầu hết đều như vậy. Hơn nữa anh Lệ thích sư tỷ cũng là chuyện tốt.”

Ông cụ Lệ bĩu môi: “Tốt chỗ nào? Môn không đương hộ không đối hả?”

“Ông nội, nếu cháu thực sự thích ông thì cháu cầu nguyện cho ông khỏe mạnh không đau ốm, mỗi ngày đều sống vui vẻ, thế là đủ rồi.”

Nghe vậy, ông cụ Lệ chớp mắt: “Cháu nói vậy là đang ám chỉ cái gì?”

“Anh Lệ ở bên cạnh sư tỷ đều rất vui vẻ.

“Rồi sao nữa? Con người ta sống chỉ cần vui vẻ là đủ u?”

“Ông Ngô nói, người đàn ông có thể từ bỏ người phụ nữ mà mình thích thì cuối cùng đều không thể thành công. Bố cháu chính là ví dụ điển hình nhất.

Nghe vậy, ông cụ Lệ ngẩn người. Có vẻ con bé này biết không ít chuyện. Đúng là sau khi tiếp nhận vị trí người cầm quyền nhà họ Lục, Lục Viễn Phương không đạt được thành tựu gì, thậm chí khí phách còn không bằng Kỷ Vân Như. Ngược lại là cháu trai của mình năng lực vẫn nổi bật, sau khi có cô nhóc kia thì càng có dã tâm hơn, nói với ông rằng tập đoàn Quốc Doanh vẫn là tập đoàn Quốc Doanh, nhưng bây giờ chỉ nghe theo lệnh Lệ Minh Viễn. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì những ý tưởng đó đều là vì cô nhóc đó.

Một tập đoàn Quốc Doanh còn chưa đủ để cưng chiều nó hay sao? Dù gì cũng là sản nghiệp của gia tộc, còn muốn tự tạo ra một đế quốc thương nghiệp khác để cưng chiều con bé kia nữa là sao? Nếu cuối cùng thằng bé đó thực sự làm được thì cô nhóc kia sẽ thật sự trở thành công thần của nhà họ Lê.

Ông đã từng chứng kiến sự phồn thịnh của nhà họ Kỷ, cho dù là nhà họ Lệ bây giờ cũng vẫn còn thua xa. Sinh thời, chỉ cần nhà họ Lệ có thể đạt tới độ cao như nhà họ Kỷ thì nhìn chung toàn bộ hào môn ở thủ đô đều không cần để mắt, muốn giẫm đạp ai cũng được. Vậy thì ông chết cũng không tiếc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.