Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 766



Chương 766: Cậu hài lòng chưa?

Lâm Xuân Mạn tủi thân nói: “Cho nên anh vẫn ghét tôi, không thích ở bên cạnh tôi.

“Tôi đã bảo là không chán ghét.

“Nhưng anh cũng không thích.”

Cho nên phải tốn bao nhiêu thời gian vào vòng luẩn quần này? Tần Thiên hít sâu một hơi: “Cuối tuần này cô rảnh không?”

Cho dù Lâm Xuân Mạn không rảnh thì cũng phải rảnh, gật đầu lia lịa nói: “Có!” Sau đó mong chờ nhìn Tần Thiên.

Tần Thiên thản nhiên nói: “Vậy thì tới nhà tôi chơi đi.

Vừa lúc bố tôi còn chưa gặp cô. Lâm Xuân Mạn khiếp sợ: “Không phải hẹn hò mà là tới nhà anh à?”

“Hửm? Chẳng lẽ không cần gặp gia trưởng?”

“Nhưng bố mẹ tôi… anh cũng chưa gặp mà?”

“Thứ bảy tới nhà tôi, chủ nhận đến nhà cô, được chưa?”

Lâm Xuân Mạn cuống cuồng gật đầu: “Được. Nhưng tôi hơi khẩn trương “Khẩn trương gì?”

“Người nhà anh có biết chuyện tôi đã phẫu thuật thẩm mỹ không?”

Tần Thiên không kiên nhẫn nói: “Quan trọng à?”

“Tôi nghe người trong giới nói bố anh đã tuyên bố nhà họ Tần chỉ tìm con dâu xinh đẹp, vậy thì sau này sinh con ra cũng sẽ đẹp.”

Tần Thiên lại sụp đổ. Cho nên khi nào bố anh lại ra ngoài khiến anh mất mặt vậy? Câu nói kiểu đó mà cũng dám nói thẳng với người ngoài, quả thực là hết chỗ nói rồi…

Anh ta thản nhiên nói: “Tôi cưới vợ chứ không phải ông ấy cưới vợ.

“À, vậy thì tôi không sợ. Trước kia tôi không xấu, chẳng qua là mắt một mí, mũi tẹt một chút. Tần Thiên, anh đẹp trai như vậy, gien tốt như thế, chỉ cần sau này con chúng ta giống anh thì chắc chắn sẽ rất đẹp

Cho nên sao lại nhắc tới chuyện này rồi? Tần Thiên tức giận trừng Lệ Minh Viễn: “Cậu đã hài lòng chưa?”

Lệ Minh Viễn cười khẽ: “Rất hài lòng.”

Cuối cùng cô nhóc nhà anh cũng nhớ tới anh, khiêng vợt bóng bỏ lại Tần Nghĩa chạy về phía anh, nhưng sau đó, Tô Noãn Tâm hưng phấn kêu lên: “Xuân Mạn, Dương Diễm, cuối cùng các cậu cũng tới rồi!”

Lệ Minh Viễn: “. Cho nên vừa rồi chỉ là ảo giác của anh thôi sao? Chỉ cần có người khác mà cô quan tâm xuất hiện thì trong mắt cô sẽ không hề có anh. Đúng là vô lương tâm.

Lâm Xuân Mạn phấn khởi nói: “Noãn Tâm, Tần Thiên nói tuần sau sẽ cùng tớ về nhà gặp bố mẹ, sau đó dẫn tớ tới nhà anh ấy gặp gia trưởng”

“Woa! Thật hả? Anh Tần làm được lắm!”

Được cái búa! Anh ta ngại phiền nên mới làm như hoàn thành nhiệm vụ, nếu không phải tại Lệ Minh Viễn thì anh ta có cần phải làm thể không? Chờ bố anh ta cảm thấy có thể kết hôn, mẹ kế chuẩn bị lễ cưới, anh ta chỉ cần có mặt vào ngày cưới làm chú rể là được rồi, cần gì phải phiền phức như bây giờ. Cho nên trước kia anh ta cảm thấy phụ nữ phiền phức quả là đúng. Một khi có phụ nữ thì công việc sẽ nhiều hơn, chuyện phiền phức cũng sẽ tăng lên.

Dương Diễm cười nói: “Noãn Tâm cũng từng tới nhà họ Lệ rồi đúng không?”

“Tới rồi, còn không chỉ một lần đầu trên facebook, ông cụ Lệ rất thích cậu”

“Ha ha, đó là sau này. Hồi trước ông ấy cũng chế tớ dữ lắm.

“Hình như “Bây giờ thích là đủ rồi.”

“Còn không phải đều nhờ công sức của chủ nhà tớ. Chú, em đánh bóng được không?”

Lệ Minh Viễn thản nhiên: “Cũng không tệ lắm. Lại đây” Tô Noãn Tâm lập tức nhảy tới, hoạt bát chớp mắt: “Sao vậy?”

Lệ Minh Viễn cầm khăn lau mồ hôi trên trán cho cô: “Chảy mồ hôi.

“À, vận động thì dễ chảy mồ hôi ấy mà. Sao chủ không chơi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.