Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 789



Chương 789: Chú không đau lòng em!

“Dù sao sếp Lương không phải là người như vậy “Biết rồi, sau này tôi không nói lung tung là được.”

Nghe xong, Tô Noãn Tâm rời đi. Xem cô thông minh chưa, biết ngay phòng trà nước với nhà vệ sinh là hai nơi dễ hóng chuyện nhất trong công ty mà.

Cô còn chưa vào buồng vệ sinh đã tìm hiểu được tin tức rồi. Nghe các nhân viên nói thì có vẻ danh tiếng của giám đốc Lương không tệ, vợ đã qua đời, tuổi cũng không quá lớn, diện mạo nho nhã, mặc dù không quá đẹp trai, nhưng nhìn rất thoải mái.

Sau khi vợ qua đời mà độc thân mười năm không tìm người khác, có thể thấy được không phải là người thích tùy tiện tìm người khác yêu đương.

Thoạt nhìn rất trẻ tuổi, vóc dáng cũng đẹp, bình thường chắc là rất biết tự kiểm soát. Có hai đứa con đang du học ở nước ngoài, vấn đề này cũng không lớn.

Cô rất dễ gần, có thêm anh chị em gì đó cô cũng có thể làm thân được. Tô Noãn Tâm tỏ vẻ hài lòng, trở về văn phòng của mẹ trên tầng mười tám. Vừa vào cửa đã bị Tô Ngọc Mỹ bắt được, nhéo tại răn dạy: “Con dám đi xằng bậy này! Nói đi, con đã làm gì?”

“Mẹ, đau… mẹ buông ra đã, con sẽ nói cho mẹ.

Tô Ngọc Mỹ buông tại cô ra, trừng mắt: “Con nói đi! Dám xằng bậy, mẹ sẽ đánh chết con “Con không xằng bậy, con chỉ vào phòng trà nước phòng tiêu thụ nghe tin đồn thôi. Lương Khải Phong nghe có vẻ rất đáng tin, không thì mẹ thử đi.”

“Mẹ thử cái đầu con!”

“Vậy trưa nay mẹ còn đi ăn cơm với người ta không?”

“Đã đồng ý rồi, không đi sao được?”

“He he, vậy thì trưa nay con sẽ ăn cơm với chủ, không quấy rầy mẹ.”

“Con dám! Trưa nay con phải đi với mẹ! Con đột nhiên làm ra trò đó, vốn dĩ không có gì, lại bị con làm cho xấu hổ. Con mà không đi thì mẹ cũng bỏ luôn “Phụt. Nếu mẹ thẹn thùng thì cứ nói thẳng đi. Con biết mẹ chưa từng yêu đương, kinh nghiệm yêu đương còn không nhiều bằng con ấy chứ.

Tô Ngọc Mỹ trực tiếp giơ tay đánh cô: “Con còn nói hươu nói vượn một câu nữa thử xem!”

“Ôi chao mẹ, mẹ có khuynh hướng bạo lực hả? Hở cái là đánh con, đau chết. Con không chơi với mẹ nữa, con lên lầu tìm chú đây “Con đi tìm Minh Viễn thì mẹ không có ý kiến, buổi tra con phải xuống cùng mẹ đi ăn cơm, nếu con không xuống thì mẹ sẽ bỏ cuộc hẹn, muốn trò chuyện công việc thì tới văn phòng nói: “Biết rồi…

Tô Noãn Tâm vừa xoa cánh tay vừa đi thang máy lên lầu. Thấy cô tới, Lý Mạnh cười chào đón: “Cô Tô đã tới rồi.”

“Ừ, tôi đến tìm chú.

“Tổng giám đốc đang ở trong văn phòng, mới xử lý công việc xong: “Vậy thì tôi vào trò chuyện với anh ấy

Dứt lời, cô trực tiếp mở cửa văn phòng. Quy tắc vào văn phòng của Lệ Minh Viễn cần thiết gõ cửa đã bị cô phá hỏng. Bây giờ Lê Minh Viền cũng sẽ không so đo chuyện này với cô. Thấy cô tới, khỏe môi Lệ Minh Viễn cong lên: “Chơi xong?”

“Chơi cái búa… Chú, em đau.”

Vừa tới đã làm nũng? Lê Minh Viễn nhưởng mày: “Bị dì Tô đánh?”

“Mẹ em cũng thật là, em đã lớn rồi mà còn nhéo tại, đánh em, ra tay rất mạnh, đau chết mất.”

Lệ Minh Viễn bật cười: “Ai bảo em gây họa. Ngay cả mẹ ruột cũng chọc được, còn có chuyện gì em không làm được?

Tô Noãn Tâm bĩu môi: “Chú không đau lòng em! Em bị đánh cơ mà.

“Đáng đời em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.