Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 832



Chương 832: Á! Các người là ai! Tại sao lại tự tiện xông vào nhà dân!

Mỗi lần gặp bà ta, ông ta đều đặc biệt chú trọng vẻ bề ngoài… Đều sẽ chỉnh sửa quần áo vuốt ve lại tóc rồi vẻ mặt hằng hải đến gặp bà ta.

Hai mắt lý đỏ bừng, nhùn Lệ Lâm từng bước từng bước đi đến cửa biệt thự.

Suy nghĩ trong đầu bà ta đã sụp đổ đến rối tinh rối mù…

Đáy lòng quặn đau.

Bà ta vì ông ta… Bỏ chồng bỏ con Động dao phẫu thuật… Của chết một lần, giả cho ông ta, sinh cho ông ta một đứa con trai.

Gần như là làn bộ sinh mệnh của bà ta đều cầm đi yêu đương với ông ta… Mà tất cả những gì đang xảy ra đước mắt như đang chứng minh là ta là đồ ngu đần nhất thiên hạ.

Bộ nail vừa làm không lâu sắp bấm vào trong thịt.

Lam Thanh Như hít sâu vào một hơi, nước mắt đảo quanh hốc mắt, nhưng bà ta nhịn xuống không cho nó chảy ra.

Giống như chỉ cần rơi lệ là bà ta sẽ thua không còn gì…

“Rầm” một tiếng.

Lam Thanh Như từ trên xe xuống, đóng cửa cái rầm một phát.

Hai vệ sĩ lập tức đuổi theo.

Bà ta nhanh chân đi về phía biệt thự.

Bởi vì biệt thự hiếm khi có người ở cho nên Lương Thị Diễm chỉ thuê nhân viên dọn dẹp theo giờ, ngoài cổng không có bảo vệ trông coi.

Lam Thanh Như rất thuận lợi dẫn người tới cửa chính biệt thự.

Cửa chí ủa biệt thự bị khóa.

Lam Thanh Như ra lệnh: “Nghĩ cách phá khóa cho tôi.”

“Bà hai… Chuyện này hình như không ổn đâu nhỉ?”

“Không có việc gì, cứ làm đi, có gì tôi chịu.

“Dạ… Bà hai.”

Hai vệ sĩ này đều có thân thủ không tệ.

Điều khiến người ta không ngờ là một trong hai vệ sĩ này còn biết phá khóa.

Lam Thanh Như cảm thấy hôm nay mình đến bắt gian chính là ý trời.

Đến cả ông trời cũng để cho bà ta bắt gian thuận lợi như thế… Vậy bà ta không có lý do gì mà không vắt cả. . Bà ta lấy điện thoại ra, bật sẵn chế độ chụp trên ảnh.

Bởi vì đây là chứng cớ. Cửa bị mở ra, Lam Thanh Như đi vào. Bà ta thấy trên quần áo, giày, tất vất đầy trên ghế sopha với mặt đất phòng khách.

Tay bà ta run rẩy nhìn về phía trên tầng.

Phòng trên tầng hình như không có đóng cửa… – Loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu rên mập mờ của phụ nữ. – Lam Thanh Như tức nghiến răng nghiến lợi. bà ta đứng im tại chỗ, con mắt sắp biến thành màu đen.

Bà ta lại nhẫn nhịn vịn lan can, từng bước đi lên tầng.

Hai vệ sĩ phía sau đưa mắt nhìn nhau… Vẻ mặt trần đầy xấu hổ Bọn họ do dự nói: “Bà chủ… Người phía trên hình như là ông hai”

“Tất cả nghe tôi… Một lát nữa đi lên thì bắt lấy người phụ nữ kia, tôi tự mình xử lý “Dạ, bà hai nhưng ông hai thì…

“Không cần quan tâm đến ông ta, có ông cụ ở đây, các người cứ yên tâm, không có việc gì đâu”

Chuyện thật đến trước mắt, Lam Thanh Như rất là tỉnh táo.

Nhưng khi tận mắt thấy cảnh tượng chồng trên mình đang quấn quýt với một người phụ nữ khác…

Trong lòng Lam Thanh Như vẫn đau nhức muốn rỉ máu.

Bà ta cho rằng bà ta làm nhiều thứ vì Lệ Lâm như thế, Lệ Lâm chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện phản bội bà ta.

Ông ta sẽ đối xử tốt với bà ta cả một đời.” Nếu không,..

Nếu không, sẽ không cứng đáng với những gì mà bà ta đã bỏ ra!

Nhưng sự thực đã chứng minh, bà ta quá là ngây thơ Hai người bên trong quả thực quá là nhập tâm.

Lý đờ đẫn lấy điện thoại ra bắt đầu chụp chứng cớ… Thế nhưng hai người kia vẫn chưa phát hiện là có người đến.

Đột nhiên, có một cái gót giày cao đập trúng vào cái ót của Lệ Lâm… Cái ót của Lệ Lâm trực tiếp chảy máu không ngừng.

Ông ta lập tức bị dọa đến mất phản ứng.

Lương Thị Diễm ở trên giường kinh ngạc hét lên: “Á! Các người là ai? Tại sao lại tự tiện xông vào nhà dân!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.