Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 865



Chương 865: Tần Thiên thật sự ngồi không yên

“Nhưng cậu thì khác mà… Chủ nhà cậu đối xử với người khác không giống như cậu.”

“Đó là vì chủ nhà tớ đối xử tốt với tớ cho nên tớ mới ngoan ngoãn nghe lời chú ấy nói, nếu chú ấy mà không đối tốt với tớ, tớ sẽ làm loạn… Dù sao ai cũng đừng mong tốt hơn.

“Phụt… Tớ không có lực lượng giống như câu… Lệ Minh Viễn bị cậu ăn gắt gao, còn về Tần Thiên, tớ cảm giác tớ chưa thể đi vào được trong lòng anh ấy, nhưng mà tớ không vội, từ từ rồi sẽ đến, tớ có kiên nhẫn mà.”

“Được rồi, đi chọn quà trước đi! Chọn cho bố mẹ cậu đồ tốt một chút, sau đó dùng thẻ của Tần Thiên quẹt cho mỗi người một cái túi đi!”

“Phụt.. Thật sự làm như vậy sao?”

“Làm thịt anh ta đi! Nếu anh ta không phục thì bảo anh ta đi tìm chủ nhà tớ!”

Tần Thiên bị hai người bạn kia lôi kéo cùng đánh bài, cả ba người chơi đấu địa chủ.

Anh ta rất ít chơi trò này, mà hai người kia lại thường xuyên chơi, chưa được mấy ván đã thua không ít, nhưng anh ta không chút để ý, chỉ là chút bọt biển mà thôi.

Chỉ là trong lúc anh ta đang trơi, điện thoại anh ta vang lên tiếng tinh tinh không dứt.

Sau khi cầm điện thoại lên nhìn thấy tiền trên tài khoản bị trừ, anh ta liền bỏ điện thoại xuống.

Mua một cái đồng hồ đeo tay sáu tỷ. Chắc là cô ấy mua cho bố của cô ấy.

Mua một cái vòng ngọc chín tỷ… Chắc là mua cho mẹ cô ấy.

Mua sáu cái túi… Là mua cho chính cô ấy sao?

Sáu cái túi, cô ấy đã mua xong chưa?

Tô Noãn Tâm dạo một vòng ở cửa hàng túi xách xa xỉ, cảm thấu sắp mù cả mắt.

“Xuân Mạn, cái này đẹp nè, rất hợp với xậu!”

“Xuân Mạn, cậu thấy cái nào hợp với Dương Diễm?

Mua tặng cậu ấy một cái!”

“Xuân Mạn, cái này hợp với mẹ cậu nè!”

“Xuân Mạn, tớ rất thích hai cái bày… Cậu quẹt thẻ của Tần Thiên nua tặng tớ đi.”

Ai bảo Tần Thiên thích đẩy khéo như thế, vợ chưa cưới bị nói như thế này không trở mặt.

Cô muốn làm thịt chết anh ta.

“Xuân Mạn, cái này hợp với mẹ của tớ này, mua đi!”

Lâm Xuân Mạn dở khóc dở cười nói: “Noãn Tâm, mỗi một cái túi ở cửa hàng này cũng phải mấy trăm triệu, cậu chắc chắn là đều muốn mua sao?”

“Nhiều như vậy cộng lại cũng phải mấy tỷ..

Tô Noãn Tâm nhíu mày nói: “Tần Thiên đâu phải không có tiền đầu, chút tiền này đối với anh ta mà nói chỉ là giọt nước trong biển!”

“Như vậy cũng không tốt lắm đâu.”

“Cậu còn chưa gả cho anh ta mà đã giúp anh ta tiết kiệm tiền rồi?”

Cô có thể quẹt thẻ đen của chủ nhà cô, nhưng lúc này cô đang khó chịu với Tần Thiên, cho nên muốn quẹt thẻ của anh ta.

Lâm Xuân Mạn dở khóc dở cười: “Như vầy về sau anh ấy sẽ không dám đưa thẻ cho tớ quẹt nữa!”

“Vậy thì phải nhân lúc thẻ còn ở trong tay cậu, chúng ta quẹt đủ!”

“Hình như cũng có đạo lý… Nếu thẻ bị thu lại thù sẽ không được quẹt nữa, vậy thì chúng ta nên dứt khoát quẹt một lần thoải mái đi! Noãn Tâm, nhỡ sau này Tần Thiên mà không cho tớ thẻ để quẹt, cậu nhất định phải lấy thẻ của chủ nhà cậu ra cứu tế tớ đấy!”

“Bao nuôi cậu không thành vấn đề, đi, quẹt!” Hôm nay cô muốn quẹt cho Tần Thiên phát khóc.

Như vầy đã là gì, mới chỉ là bắt đầu mà thôi!

Tô Noãn Tâm đã bị Lệ Minh Viễn làm hư cho nên hành động vô cùng tùy hứng như thế!

Một lần mua mười mấy cái túi, hai mươi đôi giày… Cô với Lâm Xuân Mạn mỗi người mười đôi.

Quần áo có một số bộ không thích lắm, nhưng lại cảm giác được vô cùng quý… Cho nên đều mua hết.

Quẹt thẻ nhiều đến mức phát mệt.

Tần Thiên quả thực ngồi không yên.

Không phải anh ta quan tâm đến chút tiền kia… chỉ là đột nhiên nhận ra có cái gì đó không bình thường.

Lâm Xuân Mạn không có cái lá gan đó, cho nên không thể tiêu tiền của anh ta như vậy được.

Là Tô Noãn Tâm… Đối với hành động không bảo vệ Lâm Xuân Mạn cẩn thận của anh lúc vừa nãy, để cho Lâm Xuân Mạn chịu uất ức, cho nên mới ra mặt liều mạng quẹt thẻ của anh ta.

Mắt thấy mấy chục tỷ sắp bay đi… Tần Thiên hít sâu vào một hơi, gọi điện thoại cho Lệ Minh Viễn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.