Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 895



Chương 895: Khó trách. Chú không để ý tới cô

Rốt luộc làm sao mà chú lại nhịn được chứ? Cô sắp không nhịn được rồi.

Coi như là anh hung dữ đi mà!

Hôm nay đúng lúc là cuối tuần, đoàn làm phim cho nghỉ hai ngày.

Tô Noãn Tâm về nhà cầm mấy miếng thịt hun khỏi với lạp xưởng đi đến nhà tổ của nhà họ Lệ.

Đã lâu lắm rồi cô không đến thăm ông Lê.

Nghĩ đến bây giờ cô đã đi bán thịt hun khói, tốt xấu gì cũng phải để cho ông cụ nếm thử chứ.

Kết quả là cô vừa tới nhà họ Lệ thì đã được ông quản gia khách khí đưa vào.

Khi đi ngang qua sân vườn nhà họ Lệ, Tô Noãn Tâm thấy trong vườn có hai người đang ngồi sóng vai vẽ tranh, đang đưa lưng về phải bọn họ.

Tô Noãn Tâm tò mò hỏi: “Ông quản gia ơi… Đó là ai vậy ạ?”

Ông quản gia cười nói: “Là cậu hai với cô chủ nhà họ Kỷ.

Sau đó cô thấy Lệ Minh Nguyệt cầm một rổ hoa quả chạy tới phía hai người kia. “Anh hai, chị dâu hail. Hai người vẽ lâu như vậy chắc là mệt rồi, ông nội bảo em bè hoa quả đến cho hai người ăn!” Tô Noãn Tâm lập tức trợn tròn mắt… Cả người há hốc mồm đứng im tại chỗ.

Vãi cả lìn!

Lệ Minh Thành với Kỷ Hoài An?

Tô Noãn Tâm không dám tin, xác nhận lại lần nữa với ông quản gia: “Ông quản gia ơi… Kia là cô chủ nhà họ Kỷ, Kỷ Hoài An sao?”

Quản gia cười tủm tỉm gật đầu nói: “Đúng vậy… Chính là cô ấy, ông chủ tự mình đến công ty gặp cậu cả, cậu ta đã một tay thúc đẩy cuộc hôn nhân này… Chắc trong khoảng thời gian tới sẽ tổ chức tiệc đính hôn.” Lúc này Tô Noãn Tâm không nói nổi một lời nào.

Khó trách… Chú không quan tâm đến cô.

Hóa ra là vì cô không nói đạo lý.

Tô Noãn Tâm có chút đuối lý khịt mũi một cái nói: “A… Cháu biết rồi, cái đó, ông nội có ở nhà không ạ?”

“Có, ông chủ đang ở trong phòng khách, mấy hôm nay tâm trạng của ông cụ khá tốt…. Vừa lúc hôm, nay là cuối tuần, các cô chủ cậu chủ đang bầu bạn với ông chủ. “À à… Hôm nay cháu đến để tặng cho ông nội chút quà.”

“Để tôi đâu cô vào.”

“Làm phiền ông quản gia”

Lúc đi đường, tâm trạng Tô Noãn Tâm rất là phức tạp, đi theo ông quản gia vào trong phòng khách của nhà họ Lệ.

Trong phòng khách, Lệ Minh Ngọc đang cùng ông Lệ đánh cờ, quản gia đi lên nói “Ông chủ, cô Tô đến chơi ạ”

Ông cụ Lệ ngước mắt lên, vừa nhìn thấy Tô Noãn Tâm thì lập tức cười ha ha nói: “Nhóc con đến đây đi”

“Chào ông nội, Minh Ngọc”

“Chào chị dâu…

“Nhóc con, trên tay cháu cầm cái gì đó?”

“Hàng xóm trong nhà làm thịt hun khói… Còn cả cá khô, cho nên cháu lấy một ít đến biếu ông nội làm đồ nhắm uống rượu”

“Thật là đồ hiếm nha… Nhóc con ngoan lăm, biết nghĩ tới ông già này!”

“Nhanh bỏ đồ xuống, đến đây uống trà với ông nội”

Ông cụ Lệ nói lời giữ lời, ông đã đồng ý với Lệ Minh Viên là sẽ đối xử với cô nhóc này như là cháu dâu của mình.

Ông cụ thích Kỷ Hoài An; đối xử với Kỷ Hoài An như thế nào thì cũng đối xử với cõ nhóc này y chang như vậy.

Tô Noãn Tâm trợn mắt…. Không có Lệ Minh Viễn đi.cùng, một mình cô đến đây cũng có chút bất an.

Cũng là bởi vì chỉ hai chi ba trong nhà đã ra ngoài ở cho nên cô mới dám đến cái nhà này.

Cô không ngờ rằng thái độ của ông cụ đối với cô lại thay đổi một trăm tám mươi độ như thế…

Mất một lúc lâu cô mới quen được.

Lệ Minh Nguyệt đi ship hoa quả về, bừa nhìn thấy cô thì cười như không cười nhìn vô nói: “Ai da, chị dâu tới chơi à”

“Minh Nguyệt.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.