Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 916



Chương 916 “Có thể… Nhưng mà em không thể nói mình là Kỷ Hoài An.”

“Vậy em với anh giống nhau, họ Dương được không…Em là Dương Kỷ An, phụt…Ha ha ha ha…”

“Ừm, có thể.”

“Nhưng tại sao em lại chọn họ Dương…Không lấy họ Vương giống bọn họ sao?”

“Em không biết, bọn họ cũng như vậy…Sau này mới biết.”

“Chẳng phải đã sớm hứa hẹn với nhau rồi hay sao?”

“Um.”

“Vậy anh em nhà họ Lệ các em, rất có ăn ý đấy…Ha ha ha ha!”

“Buồn cười như vậy sao?”

“Ừm…Em rất ít cười… Bởi vì từ nhỏ em đã bị mẹ hạn chế ở nhà. Lúc nào cũng học, nếu không phải tới tuổi, muốn tìm một nhà chồng phù hợp, phỏng chừng vẫn không thể ra ngời như bình thường được.”

“Vậy em ở nhà, thường làm những việc gì?”

“Con gái nhà họ Kỷ bọn em, cầm kỳ thư họa, mọi thứ đều tinh thông…Còn có thêu hoa, trồng hoa…đều phải học hết đấy.”

“Em còn có thể thêu hoa?”

“Biết chứ…Đoán chừng đợi hai chúng ta đỉnh hôn rồi, em lại bị mẹ nhốt ở nhà, thêu đồ cưới.”

“Ừm? Bây giờ còn cần tự mình thêu những thứ này sao?”

“Nếu như hôn lễ kiểu Âu, phải thêu sườn xám…Nếu như là hôn lễ kiểu Hoa Đông, em phải thêu giả y…Sau đó là gối đầu, vỏ chăn…Cũng phải tự mình thêu.

“Như vậy không khổ cực sao?”

“Khổ cực chứ…Nhưng mẹ em sẽ bắt buộc em làm những điều này, anh không nghe người bên ngoài nói hay sao, nhà họ Kỷ chính là đồ cổ… Gia đình tuân thủ phong tộc cổ này nhất ở thủ đô, chính là người nhà họ Kỷ bọn em “Truyền thống văn hóa… Thật ra cũng rất tốt.”

“Anh không ngại là tốt rồi… Minh Thành, trước đây anh họ của anh có hỏi, hỏi em tự nguyện đỉnh hôn sao…Khi đó em không xác định, nhưng bây giờ rất xác định…Em là tự nguyện.” Tai Lệ Minh Thành có chút nóng lên: “Anh…Cũng tự nguyện”

“Vậy bắt đầu từ hôm nay chúng ta xác lập quan hệ người yêu…Sau đó bắt đầu yêu nhau đi? Thừa dịp trước khi bị gai tộc sắp. xếp đính hôm…Chúng ta yêu đương trước đi, em vẫn chưa yêu bao giờ…Mong chỉ giáo nhiều hơn nhé”

Lệ Minh Thành kinh ngạc hỏi: “Một lần…cũng chưa yêu qua sao?”

“Ừm, không có! Còn anh…

“Anh… Từng yêu rồi”

“Không sao đâu…Bây giờ mọi người trưởng thành sớm, anh cũng hai mươi ba rồi, từng yêu đương là chuyện rất bình thường…

“Em không để ý sao?”

“Không để ý đâu, phải là có chút tiếc nuối…Anh và bạn gái trước, tại sao lại chia tay?”

“Bởi vì, tốt nghiệp…Cô ấy muốn ở nước ngoài, còn anh muốn về nước, sau đó mỗi người đi một ngả”

“Đó không phải rất đáng tiếc sao…”

“Không cảm thấy, mỗi người đều tự nguyện…

“Ừm, nếu như chúng ta trở thành quan hệ người yêu…Thì không nên hồi tưởng lại quá khứ”

“Ừm..”

; Cô Kỷ nhìn rất có tri thức hiểu lê nghĩa, nhưng không ngờ lá gan lại lớn như vậy…

Lệ Minh Thành tránh không được có chút ngượng ngùng.

Mà Kỷ Hoài An lại cảm thấy, nhà họ Lệ cho tới nay, với cô mà nói, là lựa chọn tốt nhất.

Chung sống hai lần, phát hiện Lệ Minh Thành cũng không khó ở chung.

Người nhà họ Lệ, cũng không tệ.

Cho nên, phải năm chắc trong tay.

ít nhất, như vậy cũng không cần lo lắng cho sau này nữa…Đợi cô lấy chồng rồi, sẽ không cần lo lắng cho gia tộc của mình, và Kỷ Hoài An sẽ dùng cuộc đời của cô, để đổi lấy lợi ích khác.

Không cần lo lăng đề phòng.

Cho nên, đây là cuộc nói chuyện to gan nhất trong cuộc đời của cô.

Cô đối với việc làm bà chủ của một gia tộc gì.

Một chút hứng thú cũng không có…

Căn bản liền không thích lục đục với những người kia.

Cho nên, như bây giờ, đã tốt lắm rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.