Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 957



Chương 957: Em cũng chưa từng nói em yêu anh

“Ông mặc kệ con vậy” Nửa cuộc đời của ông cụ Lệ đúng thiệt là một người keo kiệt, có một triệu trên mạng giúp đỡ cho Tô Noãn Tâm, đã là quá vung Dù sao tiền lì xì năm ngoái cũng chỉ mới có hai trăm sáu bốn triệu.

 

Lệ Minh Nguyệt giúp ông nội tặng tâm một triệu món quà, bản thân cũng tặng thêm cái tên lửa nữa.

 

Lệ Minh Ngọc và Lệ Minh Thành cũng lấy tiền mà bản thân nhận được, tặng thêm một hai triệu.

 

Rất nhanh, bên phía Tô Noãn Tâm đã đuổi kịp được một nửa.

 

Tổng số quà mà Nhiếp Hạo nhận được đã lên tới hơn mười lăm triệu rồi… Mà cô chỉ mới có tám triệu hơn…

 

Không có cách nào sống tiếp nữa…

 

Ở nhà họ Kỷ, Kỷ Hoài An cũng đang ngồi trong phòng khách xem phát trực tiết

 

Đột nhiên, Kỷ Kiều Văn bước đến bên cạnh cô hỏi: “Đang làm gì thế?”

 

“Xem Noãn Tâm phát trực tiếp đó! Haha, bọn họ đang PK, hình như chơi rất vui thì phải”

 

Kỷ Kiều Văn nhìn trên màn hình, Tô Noãn Tâm một mặt đau khổ nói: “Còn có ai muốn tặng tên lửa cho tôi nữa không… Cảm giác sắp thua tới nơi rồi đây! Cứu mạng với… Tôi không muốn bị vẽ mặt con rùa đâu, cũng không muốn ở trước mặt mấy triệu người hát với ngũ âm không tròn vành đâu!” Kỷ Kiều Văn bất giác cảm thấy buồn cười.

 

Cái gì cũng không nói, liền quay về trong phòng.

 

Cầm lấy điện thoại, tải phần mềm phát sóng trực tiếp, rồi tìm số phòng trên facebook, len lén đi vào.

 

“Woa woa woal Vượt rồi vượt rồi! Cảm ơn một trăm cái tên lửa của anh đại gia!”

 

Minh Dao trợn mắt nói: “Không phải chứ! Trừ lúc lần đầu tiên chỉ ấy phát trực tiếp ra, sau này liền không có ai tặng một màn mưa tên lửa nữa cả, bây giờ lại có người tặng rồi.”

 

“Hừ hừ, chỗ dựa vững chắc của đàn chị cũng nhiều đó chứ!” “Lã nào là anh Lệ sao?”

 

“Không phải đâu, chú nhà chị còn đang bận công việc kia kìa, chị vẫn còn chưa mở miệng cầu cứu chú ấy đâu!”

 

Minh Dao trở mình trực tiếp nhìn với ánh mắt xem thường nói: “Đàn chị đừng nôn nóng… Nhìn kìa, chị lại bị vượt qua rồi!”

 

“Phù… Nhanh như vậy sao! Lại còn là hai mươi triệu nữa… Không còn cách nào nữa rồi… Mới có mười phút, rồi lại mười phút nữa, nếu vẫn tiếp tục tình hình này, chị phải đi tìm chú nhà chị rồi!”

 

“Hừ, vậy em đi chào hỏi chỗ dựa của em trước đây!” Phù.

 

Chỗ dựa của Minh Dao, là Lục Viễn Phương sao?

 

Trước đây hình như gửi cho Minh Dao tâm mười triệu món quà rồi…

 

Nhiếp Hạo lạnh nhạt nói: “Không cần đâu…”

 

Minh Dao trừng mắt nhìn nói: “Anh có cách gì sao?” “Không có.” Nhưng mà người hâm mộ của anh ta nhiều.

 

Số người vào phòng xem phát trực tiếp, cũng rất nhanh tăng lên không ngừng.

 

Những người hâm mộ đại gia, cũng thêm chút lực.

 

Lúc mà phía bên Tô Noấn Tâm vừa đột phá lên hai triệu món quà, thì phía Nhiếp Hạo cũng đã lên gần năm triệu món rồi.

 

Tô Noãn Tâm tay đặt vào tim, làm ra bộ dạng sắp thổ huyết tới nơi.

 

Người hâm mộ thiếu chút nữa là cười chết mất.

 

“Không phải chứ! Người hâm mộ đại gia của Nhiếp Hạo nhiều như vậy thiệt sao!”

 

Nhiếp Hào cười nhạt nói: “Đúng” Một từ đúng thôi, quả là rất quyết đoán.

 

Người hâm mộ ngày càng tăng thêm lực rồi.

 

Nhiếp Hạo, chúng tôi chính là hậu thuẫn kiên cường của anh!

 

Bà chủ tương lai của tổng tài tập đoàn Quốc Doanh thì làm sao!

 

Chúng ta cùng nhau đồng tâm hiệp lực, chơi khô máu cô ta!

 

Xông lên!

 

Những món quà nhỏ liên tiếp, đại gia tặng hỏa tiễn cũng không ngừng.

 

Tô Noãn Tâm với vẻ mặt sụp đổ nhìn màn hình nói: “Cảm giác viên thuốc… A a a! Không được rồi, tôi muốn đi gọi chú nhà tôi rồi!”

 

“Đàn chị, chị gọi thì em cũng gọi!” Tô Noãn Tâm hừ một tiếng nói: “Chị sẽ nói chú nhà chị không được giúp eml” Nói xong, liền đứng dậy, cầm điện thoại di động chạy như bay về hướng phòng làm việc.

 

Trận PK nửa tiếng này đã qua được hơn mười lăm phút rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.