Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 973



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 973

Lý Mạnh tức giận nói: “Cô trốn cái cái gì, lời xin lỗi này cô có hài lòng không? Nếu không hài lòng thì cứ nói, tổng giám đốc sẽ thay cô làm chủ”

 

“Tôi… Tôi hài lòng…”

 

Lý Mạnh quả thực giận sắt không luyện thành thép nói: “Nếu hài lòng rồi thì ra ngoài chờ đi, lát nữa tôi giúp cô đi mua thuốc”

 

“Không cần đâu không cần đâu… Tôi, để lát nữa tôi tự đi mua”

 

“Ít nói nhảm lại, tới bàn làm việc của tôi ngồi trước đi, một lát nữa tôi liền ra”

 

“Được…Thư ký Lý”

 

Biểu cảm trên mặt Lâm Sơn Linh như lọt vào trong sương mù, rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, đi tới ghế ngồi chỗ làm việc của thư ký, ngồi xuống chiếc ghế cao hơn bình thường mấy lần.

 

Cô chỉ cảm thấy cả ngày hôm nay giống như đang nằm mơ vậy.

 

Lệ Minh Viễn biết Lý Mạnh vẫn còn chuyện muốn nói cho nên không vội vã mở miệng.

 

Lý Mạnh quả nhiên có chuyện muốn nói, ánh mắt anh ta nhàn nhạt nhìn Kỷ Vân Như: “Cô Kỷ còn chưa hứa về sau sẽ không để vệ sĩ của mình đụng đến bất cứ một sợi lông nào của nhân viên nào trong công ty chúng tôi đâu.”

 

Kỷ Vân Như nhíu mày nói: “Lý Mạnh, cậu đừng có mà quá đáng quá mức! Cậu đừng quên cậu chỉ là một thư ký nho nhỏ mà thôi!”

 

Lệ Minh Viễn nhàn nhạt nói: “Đó cũng thư ký của tôi, bà Kỷ không có quyền coi thường”

 

“Lệ Minh Viễn, cậu quả thực khinh người quá đáng! Thể diện của Kỷ Vân Như tôi còn chưa bị ai dẫm qua như vậy đâu!”

 

“Bà có thể lựa chọn chạy lấy người, cả đời này cũng không bước vào tập đoàn của tôi nửa bước”

 

“Hay lắm! Một vụ này tôi sẽ nhớ kỹ! Thư ký Lý, lời cậu vừa nói tôi có thể làm được, như vậy được chưa?”

 

“Còn phải mời cô Kỷ tự giải quyết cho tốt!”

 

Nói xong câu đó, Lý Mạnh mới nói với Lệ Minh Viễn: “Tổng giám đốc, tôi xin phép ra ngoài trước”

 

“Đi đi, đi mua thuốc cho người trong lòng của anh đi!”

lời vô nghĩa tôi không có thời gian nghe”

 

“Được, vậy tôi đây liền nói thảng…Nếu Lệ Minh Thành và Kỷ Hoài An ở chung cũng không tệ lắm, tôi liền thương lượng với anh chuyện sau đó…Hoài An là viên ngọc quý trong tay nhà họ Kỷ, quy tắc gả con gái của nhà họ Kỷ tôi hẳn là trong lòng tổng giám đốc Lệ đã hiểu rõ rồi chứ.

 

Nhưng hiện giờ, bởi vì lý do của anh trai tôi nên tình huống hiện tại của nhà họ Kỷ hơi đặc thù…Nhưng nhà họ Kỷ chúng tôi cũng không muốn để Hoài An bị ủy khuất, lại càng suy nghĩ vì thanh danh…Vì thế của hồi môn của Hoài An cũng không thể thiếu, Đương nhiên Kỷ Vân Như tôi cũng có thể đảm bảo với anh rằng của hồi môn của Hoài An, về sau nhà họ Kỷ chúng tôi sế trả không thiếu nhà họ Lệ các anh một phần nào”

 

Lệ Minh Viễn nghe vậy, trực tiếp bị chọc cười.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.