Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 301: Chọn ngày lành tháng tốt



Edit: thuyduyen0311

Beta: HuongCyndi

"Tô Thi Thi, chúng ta tìm ngày lành tháng tốt, đi đăng ký kết hôn đi." Bùi Dịch ném ra một trái bom nặng ký, ngay sau đó lại ném tiếp ra một trái bom cay.

Tô Thi Thi cứ ngây ngô ra nhìn Bùi Dịch, có thứ gì từ đáy lòng nảy mầm, giống như là muốn nở hoa.

Vào giờ khắc này, cô dường như có thể nghe được âm thanh của bông hoa đang nở kia, nhất định rất đẹp.

Cô rõ ràng là muốn phản đối. Giữa bọn họ còn có rất nhiều yếu tố bất ổn, còn có rất nhiều chuyện chưa được giải quyết. Nhưng giờ khắc này, cô lại phát hiện rằng nói bất kỳ điều gì cũng không thích hợp.

Chẳng bao lâu sau, đối với việc trở thành người vợ hợp pháp của anh, cùng anh tạo nên kết tinh của tình yêu, cũng được cô mong đợi.

Tô Thi Thi không trả lời, chỉ nặng nề gật đầu một cái, rồi ôm chầm lấy Bùi Dịch.

Thân thể Bùi Dịch cứng đờ, ngu ngơ tại chỗ.

Anh đã chuẩn bị vài lý do dùng để thuyết phục cô, nhưng lại không ngờ, vậy mà cô gái nhỏ này đã gật đầu rồi!

Vốn là anh muốn lợi dụng sự kiện lần này một chút, để cô gái nhỏ này không dám phản đối trắng trợn.

Nhưng vậy mà cô đã gật đầu!

Khoé miệng Bùi Dịch không kìm được câu lên. Những thứ tức giận hay sợ hãi trước đây trong phút chốc đều biến mất không thấy tăm hơi. Anh khom lưng ôm lấy Tô Thi Thi, sải bước đi về sân sau.

Tô Thi Thi cả kinh ôm lấy cổ của anh, nhỏ giọng nói: "Bây giờ đang là ban ngày đó!"

"Ai quy định ban ngày thì không thể sinh con chứ." Bùi Dịch nhàn nhạt liếc cô một cái, bước đi nhanh hơn.

Tô Thi Thi im lặng.

Ở đoạn khúc rẽ ở hành lang phía bên kia, Đoàn Tĩnh Đồng đang ghé đầu quan sát tình hình bên này, nhìn thấy mình anh trai đang ôm chị dâu tương lai, đi tới, dọa cho sợ đến lập tức rụt đầu lại.

"Hừ, không phải là đang cãi nhau sao? Hòa giải có phải quá nhanh rồi không?" Đoàn Tĩnh Đồng có chút thất vọng, cậu còn muốn nhân cơ hội này đi an ủi Tô Thi Thi thật tốt, dù sao lần này cô cũng giúp cậu ta chuyện lớn như vậy.

"Tôi cũng không thích tùy tiện nợ ân tình của người khác." Đoàn Tĩnh Đồng nhỏ giọng thầm nói.

Quản gia ở bên cạnh nghe được tiểu thiếu gia lầm bầm lầu bầu, đáy mắt thoáng qua vui vẻ.

Tên tiểu tử này hình như cũng không giống như lúc đầu bài xích Tô tiểu thư nữa rồi.

Mặc dù nguy cơ của Bùi gia đã bị loại trừ, nhưng tại Hỗ gia lúc này dường như có bão táp kéo tới.

Hỗ Sĩ Minh ra khỏi đồn cảnh sát, liền bị Hỗ lão gia gọi về nhà tổ của Hỗ gia khẩn cấp.

Lúc này, Hỗ lão gia đang tức giận nhìn chằm chằm đứa cháu trai mình hài lòng nhất, thật lâu vẫn chưa nói nên lời.

Người Hỗ Sĩ Minh đứng thẳng tắp, mặt không đổi sắc đứng tại chỗ. Người bên cạnh anh ta là Hỗ Minh Phỉ.

Hỗ Tấn Hoa hít một hơi thật sâu, cho dù trong lòng căm giận ngút trời, nhưng đối mặt với đứa cháu trai mà mình thương yêu nhất, ông ta vẫn cố gắng đè tức giận xuống.

"Ngã đau như thế, muốn đáp trả sao đây?" Hỗ Tấn Hoa trầm giọng hỏi.

Từ lúc Hỗ Sĩ Minh bắt đầu bước vào, sắc mặt đã âm trầm đáng sợ, lúc này lại nghe thấy lời của ông nội mình, tâm cũng không dao động mà chỉ nhàn nhạt nói: "Mấy lần này, là con không có bản lĩnh hơn người."

"Không có bản lĩnh hơn người sao?" Hỗ Tấn Hoa cười nói, "Kiêu ngạo của con đâu rồi? Ta không ngờ lại có một ngày lại nghe được những lời thế này từ trong miệng con đâu!"

Ông ta nói xong rồi chợt vỗ xuống bàn, thật sự tức giận nói: "Hỗ Sĩ Minh, có phải con đã động tâm với con bé kia không?"

"Có phải con đã động tâm với con bé kia không?"

Những lời này ầm ầm phóng đại lên trong đầu Hỗ Sĩ Minh, giống như nổ tung, đập mạnh vào đầu anh ta, bản thân cũng mông lung.

"Động tâm?" Sắc mặt Hỗ Sĩ Minh trầm xuống, không hề nghĩ ngợi liền trả lời, "Không thể nào!"

"Phải hay không phải, trong lòng con là rõ nhất." Hỗ Tấn Hoa liếc anh ta một cái, "Ta chỉ có thể nhắc nhở con, con và người phụ nữ kia tương khắc với nhau, tốt nhất con hãy tránh xa cô ta một chút, cô ta không thích hợp với con đâu."

Ông ta nói xong dừng một chút, ánh mắt đảo quanh rồi dừng lại: "Cho dù Minh Phỉ có thể ở bên cạnh Bùi Dịch, thì con cũng đừng động tâm với người phụ nữ đó."

Ông ta vừa nói cười lạnh một tiếng: "Người phụ nữ kia đã bị em rể tương lai động tới, con còn muốn sao?"

Sắc mặt Hỗ Sĩ Minh thoắt một cái trầm xuống, nhíu mày, theo bản năng liền muốn phản bác, nhưng một khắc kia lời ra khỏi miệng, ngay cả chính anh ta cũng phải kinh ngạc.

Tại sao anh ta lại muốn phản bác? Ông nội anh ta nói đều là sự thật. Hai anh em bọn họ từ nhỏ đã cao ngạo, sao có thể dùng đồ mà người khác đã dùng qua?

"Cháu biết rồi." Hỗ Sĩ Minh thu lại vẻ mặt, thấp giọng nói.

"Ông nội, người đừngmắng anh ấy. Cháu đã giao đấu Tô Thi Thi và Bùi Dịch, hai người bọn họ ra bài hoàn toàn không làm theo lẽ thường, không tài nào nắm bắt được hành động của họ. Chuyện lần này cũng không thể đổ hết lên đầu của anh được." Hỗ Minh Phỉ đi tới xoa tay Hỗ Tấn Hoa, dịu dàng nói.

Hỗ đại tiểu thư cũng chỉ có ở trước mặt với lão gia, thì mới có thể ra dáng là cô gái nhỏ, còn ở trước mặt người ngoài cô ta là lạnh lùng nhất.

"Chà, nhìn anh cháu đi lệch đường mà cháu cũng không nhắc nhở. Ta cảnh cáo trước, Bùi Dịch cũng không phải là người dễ khống chế, nha đầu Đoàn gia kia và nó đều là cùng một loại người, hai người các cháu phải cẩn thận một chút." Hỗ Tấn Hoa trầm giọng nói.

Hỗ Sĩ Minh gật đầu một cái, nghĩ tới hôm nay phát sinh chuyện này, đáy lòng anh ta nảy lửa khống chế không được muốn giải toả.

Nếu không phải là Hỗ gia dùng thủ đoạn áp chế tin tức xuống, đoán chừng hiện tại toàn bộ thế giới đã đều biết anh ta bắt cóc Tô Thi Thi, hơn nữa còn là vì một người đàn ông đi bắt cóc một cô gái!

Nhưng cho dù tin tức bị áp chế không lan truyền đi, nhưng người trong vòng một dặm ở Bắc Kinh đoán chừng đều đã nghe nói không sai lệch lắm.

Mục đích của Bùi Dịch bọn họ đã đạt được rồi!

"Rắc rắc..." Hỗ Sĩ Minh mạnh mẽ siết chặt nắm đấm, trong mắt đều là lãnh ý.

Hỗ Tấn Hoa thấy trong mắt cháu trai tràn đầy tức giận, ngược lại tán thưởng gật đầu một cái: "Nên duy trì khí thế như vậy. Sĩ Minh, cháu không thể hồ đồ thêm nữa, lần sau nếu để cho ta thấy cháu còn nhẹ tay với người phụ nữ kia, thì ta cũng chỉ có thể tự mình ra tay thôi."

Năng lực của cháu trai mình thế nào, ông ta hiểu rõ hơn bất cứ ai. Mấy lần bị Tô Thi Thi và Bùi Dịch làm mất hết danh dự, nhất định là có nguyên nhân!

"Cũng may hiện tại đã xác định Đoàn gia quả nhiên là còn có một người thừa kế. Cái lão Đoàn Kế Hùng đó cũng giấu thật là giỏi." Hỗ Tấn Hoa vừa nói, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.

Sự việc lần này trời xui đất khiến cũng khiến cho Đoàn gia bại lộ thân phận của Đoàn Tĩnh Đồng. Mặc dù lúc trước, tất cả mọi người cũng có suy đoán, nhưng dù sao không chứng thực được. Hiện tại đã xác nhận, đoán chừng Hồng gia và Lan gia cũng sẽ có hành động, dù sao Đoàn gia cũng không phải là không có người nối nghiệp, vẫn là một mối uy hiếp to lớn.

"Dự án thôn Thành trung giao cho anh em các cháu, tuyệt đối không được phép xảy ra sai xót gì." Hỗ Tấn Hoa trầm ngâm nói.

Hỗ Sĩ Minh sớm đã có chuẩn bị, gật đầu một cái nói: "Chúng cháu đang tiến hành làm rồi, cháu và Minh Phỉ sẽ chia nhau làm việc."

Hỗ Minh Phỉ cũng gật đầu nói: "Cháu muốn xem xem người phụ nữ mà Bùi Dịch nhìn trúng rốt cuộc là có tài cán gì."

Hỗ Tấn Hoa nhìn bọn họ một cái, biết rằng bọn họ hẳn là có chuẩn bị, cũng không nói thêm điều gì, chỉ nói ra lo lắng của chính mình.

"Cho tới bây giờ Lan gian vẫn chưa có hành động, đoán là không tham gia, các cháu nê quý trọng Hồng gia cho tốt. Về phần Đoàn gia, lão Đoàn Kế Hùng đó chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội lần này đâu."

Ông ta nói xong cũng giật mình, giọng nói có chút ngưng trọng: "Các cháu phải đề phòng chính là Bùi Dịch, người trẻ tuổi này sẽ là đối thủ khủng khiếp nhất của các cháu. Ta nghe nói công ty xây dựng Tiệp Khắc là của nó? Lần này chuẩn bị ra tay."

"Không sai." Hỗ Sĩ Minh gật đầu.

Mặc dù bây giờ đang không có chứng cứ trực tiếp chứng minh Bùi Dịch chính là ông chủ phía sau của công ty xây dựng Tiệp Khắc, nhưng nhìn qua đủ kiểu mà trước đây dò xét được, anh ta cơ bản đã có thể khẳng định.

Trong mắt Hỗ Sĩ Minh lóe lên một tia cứng cỏi: "Lần đầu tiên xuất thân chiến đấu, cháu rất mong đợi."

"Anh, em cũng rất mong đợi ba ngày sau Tô Thi Thi sẽ mang đến cho chúng ta kinh ngạc gì." Hỗ Minh Phỉ trong mắt lóe lên tia mong đợi.

Ba ngày sau, bọn họ sẽ đến phòng thiết kế trong cao ốc Đông Phương bắt đầu đấu thầu, Hỗ Minh Phỉ với Tô Thi Thi sẽ trực tiếp tiến hành trận đấu đầu tiên.

Mà Tô Thi Thi cũng rất coi trọng lần đấu thầu này, sau hai ngày cô đã sẵn sàng bước vào công việc cuối cùng.

Chẳng qua là trước khi đi đấu thầu, từ miệng Ôn Ngọc có năng lực bà tám cực nhạy, cô biết được một tin tức rất có giá trị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.