Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 508: Trong lòng bất an



Căng thẳng hết sức, Tô Thi Thi nhẹ nhàng kéo kéo tay áo Bùi Dịch: "Nắm chặt thời gian, anh lái xe nhanh mà, rất nhanh có thể đuổi theo rồi."

Đã là lúc nào rồi, đâu nào lại vẫn có thời gian lề mề.

"Không được." Bùi Dịch cũng không biết chính mình tâm vì cái gì hoảng như thế, anh không thể để cho Tô Thi Thi đi trước.

"Bùi Dịch, con lúc này làm sao có thể không quả quyết..."

"Bà câm miệng cho tôi!" Tô Thi Thi lớn tiếng cắt ngang lời Nhậm Tiếu Vi nói, hung hăng lườm bà ta một cái.

Nhậm Tiếu Vi nhất thời lờ mờ, đến tức giận đều đã quên rồi.

Tô Thi Thi quay đầu, đối với Bùi Dịch nói: "Anh nhanh đi đi, em đã có Dương Dũng đi cùng, hẳn không gặp chuyện không may."

Bùi Dịch vẫn như cũ cau mày, nhưng không thể không gật đầu: "Không được cậy mạnh."

"Uh"m. Anh lái xe cẩn thận một chút." Tô Thi Thi nói xong tiện đưa anh ra ngoài.

Lúc này, Nhậm Tiếu Vi cũng lấy lại tinh thần, đợi Bùi Dịch vừa đi, liền tức giận chỉ vào Tô Thi Thi mắng: "Cô vừa rồi là cái thái độ gì..."

"Người nếu không nghĩ muốn đi, liền ở trong này tiếp tục mắng. Chúng ta liền đi rồi." Tô Thi Thi nhìn cũng chưa từng nhìn bà ta liếc mắt một cái, nhanh hướng tới xe đi đến.

Chú Lý cùng Dương Dũng đã chờ sẵn, những vệ sĩ khác cũng lên xe xuất phát.

"Cô..." Nhậm Tiếu Vi cắn răng, sợ Tô Thi Thi thật sự không mang theo chính mình đi, không dám tiếp tục nói thêm cái gì, khẩn trương ngồi vào trong xe.

Tô Thi Thi từ cửa kính ló ra, đối với quản gia chạy theo ra nói: "Đừng nói cho bà nội, chúng tôi lập tức liền trở lại." Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad và fb của Ryeo, các bạn có gì thắc mắc có thể inbox trực tiếp để được giải đáp. Cô nói chuyện đồng thời, chú Lý đã nổ máy xe.

"Phu nhân, các người nhất định phải cẩn thận." Quản gia lo lắng vô cùng, đuổi theo hô.

"Brừm..." Xe phát ra một tiếng nổ vang, lập tức chạy ra khỏi sân, rất nhanh liền biến mất.

Tô Thi Thi ở trên xe cũng không nhàn rỗi, dùng di động xem xét bản đồ xung quanh Tây Sơn.

"Nơi đó cách thôn Thành Trung rất gần?" Tô Thi Thi xem xét bản đồ thời điểm, phát hiện bên cạnh Tây Sơn chính là địa phận thôn Thành Trung, gần như là sát vách.

"Lúc này cô lại vẫn có tâm tình quản cái này? Tôi cảnh cáo cô, đợi lát nữa bất luận xảy ra chuyện gì, cô cũng không thể tranh luận với ông nội cô, biết không?" Nhậm Tiếu Vi lo lắng dặn dò.

Tô Thi Thi yên lặng bóp bóp nắm tay, làm như không có nghe đến.

Cô hiện tại, không rảnh cãi nhau.

Đột nhiên, tầm mắt cô liền ngưng lại, sắc mặt nghiêm túc lên.

Tây Sơn bên cạnh là biển, bên cạnh chính là vách núi sát bờ biển, vị trí địa lý cũng không tốt lắm.

"Hi vọng là mình suy nghĩ nhiều đi." Tô Thi Thi ở trong lòng yên lặng nói.

"Bùi Dịch không có ở đây, cô liền có thái độ này đối với tôi sao? Tôi vừa rồi nhắc nhở cô, cô tới cùng có nghe được hay không?" Nhậm Tiếu Vi trong lòng sốt ruột hết sức.

Bà ta kéo Tô Thi Thi cùng đi, chính là sợ Đoàn Kế Hùng chó cùng rứt giậu còn có cái đệm chống lưng. Nhưng mà nếu lỡ Tô Thi Thi đem Đoàn Kế Hùng chọc nổi nóng, trời biết sẽ xảy ra chuyện gì.

"Người nói nhảm nữa, tôi không ngại để cho người đứng trên đường hóng gió." Tô Thi Thi cũng không ngẩng đầu lên nói.

Cô có thể hiểu được tâm trạng Nhậm Tiếu Vi quan tâm đến con trai nhỏ, nhưng mà cô không cách nào tha thứ thái độ Nhậm Tiếu Vi đối với Bùi Dịch.

Có người đối xử không tốt với chồng cô, cô đau lòng!

"Cô..." Nhậm Tiếu Vi tức giận đến nói không ra lời, nhưng thấy Tô Thi Thi vẻ mặt không giống như là nói đùa, đành phải ngậm miệng lại.

Ngồi ở phía trước, chú Lý cùng Dương Dũng sắc mặt cũng không phải rất đẹp mắt. Vừa rồi nếu Tô Thi Thi không nói gì, bọn họ chưa biết chừng cũng nhịn không được rồi.

Chú Lý lái xe rất giỏi, tốc độ khá nhanh, chỉ chốc lát liền chạy đến vùng giáp ranh bên cạnh thôn Thành Trung kia.

"Chú Lý, đại khái bao lâu có thể đến được đó." Tô Thi Thi nhìn ngoài xe, hỏi.

Chú Lý đánh giá tính toán một phen: "Đại khái nửa giờ. Bùi tổng lái xe so với tôi lợi hại hơn, phỏng chừng khoảng 35 phút có thể đuổi tới."

"Tốt." Tô Thi Thi trong lòng ít nhiều yên ổn một chút.

Thôn Thành Trung rất lớn, nếu người bình thường lái xe, muốn hơn một giờ mới có thể đi hết chỗ này. Lúc này, bọn họ liền giống như hỏa tiễn mà lao đi.

"Có thể nhanh hơn hay không?" Nhậm Tiếu Vi lo lắng hỏi han.

"Mẹ, chú Lý là lái xe chuyên nghiệp, tốc độ xe như vậy đã nhanh nhất rồi." Tô Thi Thi giải thích nói.

Mau nữa, liền muốn xảy ra tai nạn xe cộ rồi! Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad và fb của Ryeo, các bạn có gì thắc mắc có thể inbox trực tiếp để được giải đáp. Nhưng Tô Thi Thi vừa dứt lời, xe bỗng nhiên kịch liệt lay động một phen, thiếu chút nữa liền lật chuyển rồi.

Nhậm Tiếu Vi thân thể nặng nề mà va vào cửa xe, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

Tô Thi Thi sớm có chuẩn bị, đã nắm chặt tay vịn và đeo đai an toàn, nhưng mà bị hoảng sợ.

"Phu nhân thực xin lỗi, tôi nghĩ muốn tăng tốc độ. Nhưng con đường này xấu quá, không thể mau hơn nữa rồi." Chú Lý xin lỗi nói, chỉ là khóe miệng lại treo một bên quét xuống ý cười, vừa thấy liền biết là cố ý.

Tô Thi Thi:...

Quả nhiên là người của Bùi Dịch, cả đám đều phúc hắc.

"Mẹ, con giúp người cài dây an toàn." Tô Thi Thi nói xong lôi ra dây an toàn, giúp Nhậm Tiếu Vi cài lên.

Nhậm Tiếu Vi lần này, rốt cục yên rồi.

Ngay khi Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch cấp tốc chạy tới Tây Sơn thời điểm, Hỗ Sĩ Minh bên kia cũng chiếm được tin tức.

"Quân Nhạc, cậu quả nhiên không để cho anh thất vọng nha." Hỗ Sĩ Minh cảm thán nói.

"Hỗ tổng người sớm liền đoán được Tam Thiếu sẽ nói cho Bùi tổng địa chỉ?" Vương Thạc chấn kinh nhìn Hỗ Sĩ Minh.

Chuyện này đều đã đóan được, sao hắn cứ cảm thấy có gì đó sai sai ở đây? Hắn nói như thế nào Hỗ Sĩ Minh không để cho hắn cố ý đi rải tin tức nha!

Hỗ Sĩ Minh khóe miệng nhếch lên, cười lạnh nói: "Quân Nhạc chung quy quá thiện lương, Đoàn Tĩnh Đồng là em trai của Bùi Dịch, nó không đành lòng để một đứa bé xảy ra chuyện, kêu Bùi Dịch sẽ nhiều một phần bảo đảm."

"Tôi ngược lại cảm thấy được là Tam Thiếu sợ Bùi tổng, nghe nói lần trước bị Bùi tổng ném xuống sông." Vương Thạc bình tĩnh nói.

"Quản nguyên nhân làm gì. Chỉ cần đạt được mục đích của chúng ta là được." Hỗ Sĩ Minh nói xong, sắc mặt nghiêm túc lên.

"Bùi Dịch đi Tây Sơn rồi hả?"

Vương Thạc gật đầu: "Chính đang ở trên đường đi, trước mắt đã đến vùng phụ cận thôn Thành Trung."

Hỗ Sĩ Minh sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói: "Đi chuẩn bị đi, khởi động kế hoạch B."

Vương Thạc sắc mặt rùng mình, trong mắt quét xuống ý tứ hàm xúc. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad và fb của Ryeo, các bạn có gì thắc mắc có thể inbox trực tiếp để được giải đáp. Chuẩn bị lâu như vậy, kế hoạch B rốt cục muốn toàn diện khởi động rồi. Lúc trước Hỗ Sĩ Minh cùng Bùi Dịch đấu trí đấu dũng thời điểm, vốn chuẩn bị hai phương án.

Kế hoạch A hiển nhiên muốn ôn hòa rất nhiều, nhưng lúc đó liền ngay cả Hỗ Sĩ Minh không nghĩ tới, Bùi Dịch vậy mà khó đối phó như thế.

"Hỗ tổng, thật sự phải chấp hành kế hoạch B sao?" Vương Thạc đi tới cửa thời điểm, vẫn lại là nhịn không được quay đầu lại hỏi.

Kế hoạch B, không phải ngươi chết liền là ta mất mạng. Cái giá này có phải quá lớn rồi hay không?

Hỗ Sĩ Minh ánh mắt băng lãnh: "Anh là người của Hỗ gia, có một số việc anh nên là hiểu rõ. Anh cảm thấy được, Bùi Dịch sẽ bỏ qua Hỗ gia?"

Vương Thạc hạ mắt xuống, trầm giọng nói: "Tôi biết rõ."

Rồi sau đó, hắn mở cửa đi ra ngoài.

Hỗ Sĩ Minh đi đến bên cạnh tủ rượu, rót một ly rượu đỏ, đi tới bên cửa sổ.

Cả thành phố thu hết vào đáy mắt, toàn bộ những nhà cao tầng trước mặt, giống như đều đã trở nên nhỏ bé rất nhiều.

Hỗ Sĩ Minh nhấp một ngụm rượu, rượu dao động trong ly tản ra thơm, hương rượu thoang thoảng kích thích cảm xúc.

Yết hầu của hắn chuyển động lên xuống hai lần, rượu xâm nhập vào trong cuống họng, hơi có chút cay độc.

Hắn nhìn phía xa mơ hồ có thể thấy được thôn Thành Trung, chậm rãi nheo mắt lại.

"Bùi Dịch, Tây Sơn, sợ là anh đi không xong."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.