Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 529: Oan oan tương báo khi nào



"Chị dâu, chạy mau! Bị tìm đến liền thảm rồi!" Đoàn Tĩnh Đồng vọt tới bên cạnh Tô Thi Thi, nắm lên tay cô liền muốn chạy.

Chú Lý cả kinh trái tim đều nhanh nhảy ra ngoài, vội vã  giữ chặt tay Đoàn Tĩnh Đồng, đem Tô Thi Thi giải cứu ra: "Tiểu thiếu gia, người đừng đụng vào chị dâu của người!"

Tô Thi Thi hiện tại mang thai đó, nếu lỡ xảy ra cái sai lầm gì, bọn họ đều đã chết chắc rồi!

"Ai nha, chú Lý người đừng lề mề nữa!" Đoàn Tĩnh Đồng chạy trốn đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hạ giọng, "Tôi đem hang ổ của Hỗ Sĩ Minh cho bùng nổ, chờ hắn trở về liền phiền toái rồi. Khẩn trương chạy!"

Chú Lý:...

Tô Thi Thi:...

Tô Thi Thi bóp bóp nắm tay, hít một hơi thật sâu, kích động rất nghĩ muốn đem tiểu bá vương này ôm lấy tới hôn một cái.

"Khẩn trương đi!" Tô Thi Thi quay đầu bỏ chạy.

"Phu nhân..." Chú Lý khóc không ra nước mắt. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. Đừng đòi hỏi tại sao ko có truyện này nọ. Vì tôi ko đăng thì ko có để họ cop, vậy thôi. Bạn đọc đúng nguồn, gào tôi thấy sẽ trả lời. Còn những chỗ khác tôi lười phải nói nữa. Nói mà ko chịu hiểu thì thôi ko nói cho đỡ tốn hơi.Chẳng lẽ lúc này không nên trước giáo dục một câu sao, nói trẻ con làm như vậy là không đúng?

"Chú Lý, khẩn trương lái xe!" Tô Thi Thi ngồi vào trong xe hướng về phía chú Lý mạnh ngoắc. Bên kia, Đoàn Tĩnh Đồng huýt sáo. Đại Cẩu Tử Tiểu Vịnh nghe được hiệu lệnh, roạt một phen liền chạy trốn trở về.

Chỉ nghe một tiếng động cơ nổ vang lên, mọi người Hỗ gia vừa chạy đến vậy mà hét lớn lanh lảnh lên, cho rằng bên ngoài cũng nổ mạnh rồi.

"Hừ, dọa chết bọn hắn! Ai bảo bọn họ dám ăn hiếp anh trai tôi!" Đoàn Tĩnh Đồng ghé vào cửa sổ, căm giận trừng mắt đám người Hỗ gia đang chạy trối chết kia.

Nhất là mẹ của Hỗ Sĩ Minh cùng với Hỗ Minh Phỉ, không biết có phải bị quẳng ngã đến trên đất hay không, trên người bẩn thỉu, hình tượng hủy hết.

Tô Thi Thi cũng cùng Đoàn Tĩnh Đồng cùng nhau, ghé vào trên cửa sau, nhìn nhìn, thổi phù một tiếng, cười ha hả.

"Ha ha ha, Đồng Đồng, nhanh lên chụp ảnh tung trên mạng đi! Chụp Hỗ Minh Phỉ, cô ta vừa rồi bộ dáng mắt trợn trắng thực xấu!"

"Đã sớm chụp rồi. Anh Tần Phong cho em một cái cameras đội đầu, vừa rồi những cái này hẳn là đều đã chụp xuống không sót." Đoàn Tĩnh Đồng nói cầm lấy cái mũ đang đội trên đầu xuống, đưa tới bên cạnh cửa kính xe nhắm ngay đám người đang náo loạn kia.

"Ha ha ha..." Tô Thi Thi cười đến dừng lại không được, gian nan nói với chú Lý, "Chú Lý, đi đến một góc khuất ngừng một chút, Hỗ... khà khà, Hỗ Sĩ Minh hẳn là lập tức sẽ đến chỗ."

"Đúng đúng, chú Lý, khẩn trương trốn kỹ." Đoàn Tĩnh Đồng lập tức phụ họa nói.

Chú Lý khóe miệng rút gân co giật. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. Đừng đòi hỏi tại sao ko có truyện này nọ. Vì tôi ko đăng thì ko có để họ cop, vậy thôi. Bạn đọc đúng nguồn, gào tôi thấy sẽ trả lời. Còn những chỗ khác tôi lười phải nói nữa. Nói mà ko chịu hiểu thì thôi ko nói cho đỡ tốn hơi. Hai người này thật là xem náo nhiệt không chê chuyện chưa đủ lớn mà!

Lúc này, Hỗ gia đại trạch bao phủ đầy trời bụi mù chậm rãi lạc đến trên mặt đất, lộ ra tình hình trên mặt đất.

Tô Thi Thi từ từ há to miệng, một cái  kết trụ đôi má Đoàn Tĩnh Đồng: "Nhóc con thối, lá gan của em cũng quá lớn rồi!"

Cả tòa Hỗ gia đại trạch, gần như là bị san thành bình địa rồi!

"Đoàn Tĩnh Đồng, em có biết làm như vậy có bao nhiêu nguy hiểm không?" Tô Thi Thi trầm mặt xuống.

Này nếu là làm không tốt, đúng là muốn tai nạn chết người!

Đoàn Tĩnh Đồng rụt rụt cổ, lắp bắp nói: "Em... Em đã sớm tính được kỹ rồi, mọi người đã ra hết, hẳn không có chuyện."

"Tính kỹ?" Tô Thi Thi trừng mắt.

Đoàn Tĩnh Đồng vội vàng gật đầu: "Em đã tính toán kỹ rồi, hôm nay không sai biệt lắm chị hẳn là nên tới đón em rồi. Em liền trước tiên đem mọi người đều đã tụ tập lại rồi. Đợi chị vừa tới, em liền làm cho bọn họ chạy ra."

"Chị dâu, người yên tâm đi, em hai ngày này không nhàn rỗi. Mỗi ngày đều đã làm cho bọn họ tập hợp như vậy rồi, bọn họ hẳn không hoài nghi em đâu."

"Bọn họ sao có thể nghe lời em nói như thế?" Tô Thi Thi tiếp tục trừng mắt.

Đoàn Tĩnh Đồng bộ dạng tiểu quỷ sờ sờ cái mũi, một vẻ là ra bí hiểm: "Sơn nhân tự hữu diệu kế (cái này đại khái là người thông minh gặp chuyện sẽ đều có đối sách)! Ai ôi, đau!"

Cậu còn chưa nói xong, đã bị Tô Thi Thi thưởng một cái cú đầu.

"Em thật là không sợ trời không sợ đất mà!" Tuy nhìn cực kỳ hết giận, nhưng vẫn lại là cần phải giáo dục!

Có đứa trẻ con nghĩch ngợm nào lớn mật như vậy!

"Thuốc nổ ở đâu ra?" Tô Thi Thi phụng phịu hỏi.

Đoàn Tĩnh Đồng không chút do dự bán đứng đồng bọn: "Anh Tần Phong cho, anh ấy còn dạy em làm sao lắp đặt kích nổ."

"Tần Phong!" Tô Thi Thi tốn hơi thừa lời, cô muốn làm thịt tên chết tiệt kia!

Chính đang đi cục cảnh sát hướng Bùi Dịch "Hội báo tin tức" Tần Phong không biết như thế nào, cảm giác hơi lạnh.

"Chị dâu, Hỗ Sĩ Minh đến rồi!" Đoàn Tĩnh Đồng dời đi lực chú ý.

Tô Thi Thi sắc mặt rùng mình, cúi người trốn, chỉ lộ ra một cái đầu ở mặt trên, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm phía trước xem tình hình. Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. Đừng đòi hỏi tại sao ko có truyện này nọ. Vì tôi ko đăng thì ko có để họ cop, vậy thôi. Bạn đọc đúng nguồn, gào tôi thấy sẽ trả lời. Còn những chỗ khác tôi lười phải nói nữa. Nói mà ko chịu hiểu thì thôi ko nói cho đỡ tốn hơi. "Đem mũ đưa cao lên một chút, chẳng thế thì chụp không tới." Tô Thi Thi nhỏ giọng nói.

"Ặc." Chú Lý yên lặng thở dài.

Nếu là Bùi Dịch ở đây, ba người bọn họ buổi tối phỏng chừng cũng phải quỳ ván giặt!

Phía trước, Hỗ Sĩ Minh mặt trầm xuống từ bên trong xe bước xuống, nhìn về phía trước nhà mình bị đánh sập sang bằng, ngầm tốn hơi thừa lời.

"Anh, trong nhà chúng ta làm sao có thể đột nhiên nổ mạnh?" Hỗ Minh Phỉ đỡ mẹ mình, khập khiễng đi tới, vẻ mặt kinh hồn chưa trấn định.

Hỗ Sĩ Minh mím môi không nói gì, quay đầu tại hiện trường nhìn quét một vòng, sau cùng ánh mắt rơi vào trên người Hỗ Quân Nhạc.

Hỗ Quân Nhạc rùng mình một cái, ở trong lòng mắng chửi "Nhóc con khốn kiếp", ngẩng đầu, vô tội nhìn Hỗ Sĩ Minh: "Anh, em cái gì cũng không biết, anh đừng nhìn em như vậy!"

Hỗ Quân Nhạc trong lòng sắp tức chết rồi!

Hắn còn đang nghĩ Đoàn Tĩnh Đồng tại sao lại đối với hắn thân thiết như thế muốn cùng hắn chơi trò chơi, là lừa dối tình cảm của hắn mà!

"Nếu như để cho anh biết là mình giúp nhóc con thối kia cùng  đem tất cả tụ tập đến..." Hỗ Quân Nhạc sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, sợ hãi nhìn Hỗ Sĩ Minh liếc mắt một cái, quay đầu bỏ chạy.

"Đoàn Tĩnh Đồng nhóc quá khốn kiếp rồi! Tốt xấu trên người chúng ta chảy chung một nửa dòng máu nha, nhóc làm sao có thể lừa anh như thế!" Hỗ Quân Nhạc bị chọc giận muốn khóc.

Hắn lại bị một đứa nhóc mười một tuổi lợi dụng rồi!

"Kỳ thật, hắn rất vô tội." Trong Bentley màu đen, Đoàn Tĩnh Đồng nhìn Hỗ Quân Nhạc trốn chạy, như ông cụ non bình luận.

"Trở về sẽ xử lý em!" Tô Thi Thi trợn mắt nhìn cậu, thu thân thể lại.

Nhưng nghĩ tới bản mặt Hỗ Sĩ Minh xanh mét, cô liền nhịn không được muốn cười.

Thật sự là quá sung sướng! Truyện được cập nhật và đăng tải duy nhất tại wattpad. Nếu bạn đang đọc truyện ko phải từ wattpad có nghĩa là bạn đang tiếp tay cho kẻ cắp. Đừng đòi hỏi tại sao ko có truyện này nọ. Vì tôi ko đăng thì ko có để họ cop, vậy thôi. Bạn đọc đúng nguồn, gào tôi thấy sẽ trả lời. Còn những chỗ khác tôi lười phải nói nữa. Nói mà ko chịu hiểu thì thôi ko nói cho đỡ tốn hơi. Hắn gọi người bùng nổ công trình Bùi Dịch mới vừa xây dựng xong, hiện tại Đoàn Tĩnh Đồng đem nhà hắn bùng nổ rồi. Cái này kêu là lấy đạo của người trả lại cho người!

Cục cảnh sát, Tần Phong vừa đi tiến vào phòng giam giữ, một bên lấy di động chải quét cái gì đó.

"Trước tiên cậu phải hứa, cậu không phát hỏa tôi mới cho cậu xem." Tần Phong cúi đầu, tầm mắt vẫn như cũ không rời khỏi điện thoại, đi qua ngồi xuống đối diện Bùi Dịch.

Bùi Dịch lãnh nghiêm mặt, ánh mắt rơi vào trên di động của Tần Phong, bá đạo vươn tay.

"Ai lại chơi cướp đoạt như thế!" Tần Phong lời tuy nói như vậy, nhưng thân thể cũng không nghe sai khiến của đại não đứng lên, cẩn thận lui về sau mấy bước.

Trong di động củaTần Phong đúng là hình ảnh mà Đoàn Tĩnh Đồng dùng mũ chụp được khi đó gửi tới.

Bùi Dịch quả thật có điểm kinh ngạc, nhưng trong mắt cũng có mỉm cười.

"Liền biết các người hẳn không thành thật như thế." Bùi Dịch ngầm không nói gì.

Đột nhiên, ánh mắt anh nhíu một cái.

Trong video clip kia anh vừa mới nhìn thấy, mới vừa lúc nổ mạnh khi đó Đoàn Tĩnh Đồng chạy hướng đến Tô Thi Thi một màn kia, mặt bá liền trầm rồi.

"Tần Phong, cậu ăn no rửng mỡ rồi đúng không!" Bùi Dịch lập tức liền nổi giận.

Vợ yêu nhà anh vậy mà cũng có ở hiện trường! Hai người ngu ngốc này, nếu lỡ dọa đến con của anh thì làm sao bây giờ!

"Cậu bình tỉnh một chút! Ngàn vạn lần đừng kích động!" Tần Phong dự liệu tới Bùi Dịch có khả năng sẽ không vui, đúng là không cần thiết nổi giận như vậy đi?

Bùi Dịch hít một hơi thật sâu, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phong, bài trừ một câu: "Tôi muốn gặp Thi Thi."

Anh đợi không nổi nữa rồi!

Hiện tại là ở hiện trường nổ mạnh, lần sau là cái gì? Anh chờ đợi thêm nữa sẽ điên mất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.