Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 548: Hormone nam tính



Khoa sản bệnh viện thành phố. Hôm nay là Chủ nhật, người tới khám thai đặc biệt nhiều.

Ngoại trừ lần trước, đây là Tô Thi Thi lần đầu tiên chân chính đi khám thai.

Bùi Dịch toàn bộ hành trình bên cạnh bảo hộ, hoàn thành trách nhiệm ngăn cản người qua đường, sợ vợ yêu của anh bị đụng đến. Chỉ là càng đi về phía sau, mặt lại càng đen.

Những cái người phụ nữ kia thấy anh bộ dáng đẹp trai, vậy mà một cái vẻ hướng bên cạnh bọn họ đụng tới. Có mấy lần đều đã thiếu chút nữa lách đến Tô Thi Thi rồi!

"Biết bọn họ vì cái gì hướng bên cạnh anh đụng không?" Tô Thi Thi nhìn đến Bùi Dịch mặt tối đen, kìm nén cười hỏi.

Bùi Dịch nhàn nhạt lườm cô một cái, vì dỗ cô vui vẻ, trái lương tâm hỏi: "Vì cái gì?"

Kỳ thật anh một chút cũng đều không muốn biết, Tô Thi Thi khẳng định không nói được lời gì hay.

Tô Thi Thi để sát vào, nhỏ giọng nói: "Phụ nữ mang thai estrogen sẽ tăng cao."

Cô nói xong đánh giá một phen Bùi Dịch, giọng càng thấp hơn một chút: "Anh rõ ràng tiết ra hormon nam tính quá thịnh vượng..."

"Tô Thi Thi lá gan của em lớn lắm rồi!" Bùi Dịch trừng cô, "Chú ý gia giáo!"

"Anh trừng em!" Tô Thi Thi mất hứng rồi.

Bùi Dịch lập tức yên, lấy nước ra dỗ cô uống.

Tô Thi Thi cảm thấy được anh dút nước cho cô uống nước bộ dáng như là đang cho con uống sữa...

"Các người cảm tình thật tốt." Lúc này, bên cạnh một người phụ nữ có thai tuổi tác hơi lớn vẻ mặt hâm mộ nói.

Tô Thi Thi cười cười, nhìn đến bên người cô đứng một bé gái cùng cô bộ dáng rất giống, lễ phép hỏi người phụ nữ có thai kia: "Chị là mang thai lần hai sao?"

"Đúng vậy. Ông chồng nhà tôi vẫn muốn có đứa con trai. Bây giờ nhà nước đã cho sinh con thứ hai, liền khẩn trương sinh một đứa. Đáng tiếc, tôi mang thai lần này..." Cô nói xong thở dài một hơi, trong mắt đều là thất vọng.

Tô Thi Thi hơi há mồm, đột nhiên không biết phải an ủi cô như thế nào.

Đoàn gia chính là gia đình điển hình trọng nam khinh nữ, Tô Thi Thi cảm nhận được sâu sắc chuyện này. Cô biết cái loại bi ai này.

"Đến chúng ta rồi." Bùi Dịch ôn nhu nói.

Tô Thi Thi hoàn hồn, hướng về phía người phụ nữ có thai kia cười cười, liền hướng tới phòng khám đi tới.

"Đàn ông ở bên ngoài đợi đi." Ngoài cửa, một vị thực tập sinh trẻ tuổi hướng về phía Bùi Dịch lễ phép làm cái động tác dừng lại.

Bùi Dịch thờ ơ đảo qua, làm như không thấy được, trực tiếp ôm Tô Thi Thi đẩy cửa liền đi vào rồi.

"Ngại quá, tôi... Tôi có chút không thoải mái, anh ấy lo lắng tôi." Tô Thi Thi xấu hổ cười, rất muốn đem Bùi Dịch đuổi trở về!

Không tồi nơi này kiểm tra đều là một người xong người khác mới vào, nếu là giống một số bệnh viện một đám phụ nữ có thai vây lại một chỗ chờ khám, anh một người đàn ông tiến vào chẳng phải là xấu hổ chết sao.

May mà bác sĩ cũng không nói gì thêm, kiểm tra hết sức thuận lợi, toàn bộ bình an.

Tô Thi Thi lòng thấp thỏm rốt cục để xuống: "Lần trước thiếu chút nữa gặp chuyện không may, em vẫn sợ Bảo Bảo có việc."

Tô Thi Thi nghịch ngợm hướng Bùi Dịch le lưỡi: "Nó khẳng định giống em, kiên cường."

Bùi Dịch ánh mắt ôn nhu như có thể nhỏ ra mật một dạng: "Nói bậy, rõ ràng giống anh."

"Bùi Dịch." Tô Thi Thi bỗng nhiên kêu anh một tiếng, có chút khẩn trương, "Anh thích con trai hay con gái?"

Bùi Dịch không hề nghĩ ngợi, đã nói: "Con gái."

"Vì cái gì?" Tô Thi Thi nhíu mày.

Bùi Dịch nhíu mày: "Em cũng nhìn đến Đoàn Tĩnh Đồng như vậy rồi. Lúc còn nhỏ cùng nó chơi đùa, chẳng lẽ lại sinh một cái tiểu tai họa sao?"

Tô Thi Thi:...

Đây là cha người ta sao?

"Bất quá, có con trai cũng không tệ." Bùi Dịch có vẻ đăm chiêu, "Giống anh mà nói, không lo cưới không được vợ. Nếu sinh con gái giống em, chọn con rể là một chuyện rất đau đầu."

Tô Thi Thi:...

Cô như thế nào cảm thấy được anh đang nói cô xấu?

"Cô bé ngốc." Bùi Dịch nhìn đến vẻ mặt Tô Thi Thi kia liền nở nụ cười, có chút phiền muộn nói, "Khắp thiên hạ người cha vợ nào cũng đều giống nhau, không nỡ gả con gái."

Tô Thi Thi:...

"Anh có phải nghĩ quá xa rồi hay không?"

Bùi Dịch mặt liền đen, lườm cô một cái: "Vẫn lại là sinh con gái đi. Nhất định phải để anh dạy, không thể giống em!"

Tô Thi Thi nổi giận, mặt không đổi sắc vặn nhéo chặt thịt non trên cánh tay  anh, hung hăng xoay tròn hơn nửa vòng, nghiến răng nghiến lợi: "Em muốn sinh con trai. Con trai theo mẹ, em nhất định đem nó dạy thành phúc hắc, cùng nhau chèn ép anh!" 

Bùi Dịch đen mặt, đưa tay bóp chặt gương mặt cô, thấp giọng uy hiếp: "Buông tay."

Tô Thi Thi cắn răng, sống chết vặn.

Trạm Dẫn Lan chạy theo tới bệnh viện thời điểm, liền nhìn đến vợ chồng Bùi Dịch "Ân ái" vô cùng.

Bùi Dịch lần mò gương mặt Tô Thi Thi, Tô Thi Thi tay chặt chẽ cầm lấy Bùi Dịch, bộ dáng kia, miễn bàn có bao nhiêu hạnh phúc.

Cô ta trong phút chốc, liền ghen tị thiếu chút nữa mất đi lý trí.

"Bùi Dịch!" Trạm Dẫn Lan hướng tới Bùi Dịch chạy tới, quan tâm hỏi, "Anh có chỗ nào không thoải mái sao? Như thế nào lại đến bệnh viện?"

Tô Thi Thi vừa nghe, mặt liền kéo xuống đến nơi: "Cô đừng nguyền rủa người khác được không, miệng quạ đen!"

Mấy ngày qua oán hận chất chứa, đã sắp nhịn không được rồi.

Trạm Dẫn Lan sắc mặt cũng trầm tiếp xuống, lạnh lùng liếc cô một cái: "Tôi quan tâm chính là anh ấy không phải cô."

"Tự mình đa tình." Tô Thi Thi lãnh đạm nói.

"Đó cũng là chuyện của tôi, Bùi Dịch tiếp nhận hay không tiếp nhận không liên quan gì tới tôi." Trạm Dẫn Lan ngạnh cổ nói.

Đúng lúc này, Bùi Dịch mới nhàn nhạt mở miệng: "Tôi nghĩ Trạm tiểu thư nhất định là hiểu lầm rồi. Chúng tôi tới bệnh viện không phải đến khám bệnh."

"Không phải khám bệnh?" Trạm Dẫn Lan kinh ngạc.

Vừa rồi cô ta đến Sunshine,thư ký Tô Thi Thi liền nói cho cô ta biét Bùi Dịch tới bệnh viện thành phố rồi. Cô ta lúc này liền luống cuống, lập tức chạy đến.

Nhưng ai biết, năm phút đồng hồ lộ trình vậy mà gặp phải kẹt xe, một giờ mới chạy tới.

"Anh không có việc gì thì tốt rồi." Trạm Dẫn Lan nhẹ nhàng thở ra.

Bùi Dịch gật gật đầu, cực kỳ tùy ý nói: "Tôi theo giúp vợ tôi đến đây khám thai."

Bùi Dịch nói xong trong mắt hơn mỉm cười: "Vừa lúc bảy mươi ngày, tiểu tử kia cực kỳ khỏe mạnh. Đa tạ Trạm tiểu thư quan tâm."

Anh cúi đầu nhéo nhéo mặt Tô Thi Thi, ôn nhu nói: "Bảo bối, đi thôi."

"Con?" Trạm Dẫn Lan triệt để ngây dại, trên mặt huyết sắc lui được không còn một mảnh, liền ngay cả Bùi Dịch bọn họ là từ lúc nào đi cũng không biết

"Bọn họ... Có con rồi hả? Hẳn không, không thể nhanh như vậy!" Trạm Dẫn Lan giật mình lắc đầu, bị đả kích thật lớn.

Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch từ lúc quen biết đến bây giờ còn không tới một năm thời gian, làm sao có thể nhanh như vậy liền muốn con cái rồi! (Dịch nhà tui từ khi gặp bà Thi đã ăn sạch sành sanh rồi, còn muốn có con nữa. Ăn gần cả năm mới có con là chậm rồi đó má) 

Trạm Dẫn Lan triệt để rối loạn. Cô ta vốn đang nghĩ muốn thừa dịp sơ hở nhảy vào, mà hiện tại bọn họ thậm chí có con rồi!

Kế hoạch của cô ta toàn bộ bị lộn xộn rồi.

Bên ngoài, Tô Thi Thi ngồi vào bên trong xe, cau mày, có một vấn đề vẫn không nghĩ ra.

Bùi Dịch mặt không đổi sắc ngồi ở một bên, sáng suốt bảo trì trầm mặc.

Bỗng nhiên, Tô Thi Thi nghĩ tới cái gì, quay đầu nghiêm túc nhìn anh: "Là anh kêu cô ta đến?"

"Uh"m." Bùi Dịch cực kỳ thành thật ừ một tiếng, không dám nhìn cô.

Tô Thi Thi cạn lời vô cùng: "Anh là ấu trĩ hay không ấu trĩ đây?"

Bùi Dịch thật cẩn thận liếc nhìn cô: "Thương lượng với em chuyện này, em phải đảm bảo đừng nóng giận."

Tô Thi Thi lập tức cảnh giác: "Anh hẳn là đã làm rồi? Tiền trãm hậu tấu sao?"

Bùi Dịch sắc mặt cứng đờ, cầm ra điện thoại,  mở trang cá nhân, cẩn thận vươn đến trước mắt cô.

Tô Thi Thi vừa thấy liền bùng nổ rồi.

Bọn họ vậy mà lại trở thành tin hot rồi!

Bây giờ, là vì cô mang thai!

Bùi Dịch không biết cái thời điểm gì đã chụp ảnh cô, đúng là vừa rồi cô nằm ở phòng khám siêu ấm khi đó lộ ra ảnh siêu âm bụng.

Tuy chụp cực kỳ đẹp, nhưng ba tháng đâu nào nhìn ra được tới mang thai rồi hả?

Mà Bùi Dịch vậy mà một tay lần mò cái bụng bằng phẳng kia, dụng siêu cấp tự hào viết rằng: "Tiểu công chúa 70 ngày, ngoan như thế nhất định giống tôi."

Tiểu công chúa...

Anh đăng bài trên cá nhân của mình là lúc bọn họ còn không có thảo luận qua thích con trai hay vẫn lại là con gái.

Tô Thi Thi bị thiên lôi đánh trúng được ngoài khét trong sống, thật lâu không nói nên lời.

"Em muốn mắng cứ mắng, đừng cố nhịn sẽ sinh bệnh." Bùi Dịch nhận sai thái độ tốt vô cùng.

Tô Thi Thi tức đến nở nụ cười, quay đầu xem ngoài cửa sổ.

Cô phát hiện một vấn đề, một khi đàn ông thăng cấp lên làm ba ba người ta rồi, chỉ số thông minh sẽ giảm xuống rất nhiều.

"Bùi Dịch, nếu sinh ra là con trai, anh muốn làm sao bây giờ? Đem bài đăng trên trang hack đi à?" Nửa ngày, Tô Thi Thi vẫn lại là nhịn không được trêu chọc Bùi tiên sinh.

Khó như vậy mới có cơ hội được đùa cợt Bùi tiên sinh, như thế nào cũng không thể lãng phí.

Nhưng gần đây chỉ có  nó là  chuyện tốt, chuyện khác quả thực không xong tới cực điểm.

Bùi Dịch tuyên bố vợ yêu nhà mình mang thai, có người chúc phúc, cũng có rất nhiều người xông vào mắng chửi. Rất nhiều người bởi vì chuyện công trình thôn Thành Trung mắng bọn họ bán nước.

Bùi Dịch tịch thu tất cả đồ đạc có phóng xạ của Tô Thi Thi, không dám để cho cô xem đến những thứ tin tức này.

Ngay cả như vậy, Tô Thi Thi vẫn lại là biết rõ.

Đó là ngày hôm sau, Tô Thi Thi vừa đến công ty, liền bị một đám phóng viên vây quanh rồi.

"Tô tiểu thư, xin hỏi về chuyện công ty Phi Tầm nhúng tay vào công trình thôn Thành Trung là cô đồng ý sao? Cô có phải đã nhận được lợi lộc gì từ bọn họ hay không? Chuyện này, Bùi tổng biết không?"

Liên tiếp nhiều vấn đề ập đến, nện đến Tô Thi Thi nháy mắt mông muội rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.