Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 682: Sự cố trực tiếp



"Ôn Ngọc, em đây là cái thái độ gì?"

"Em đứng lại đó cho anh!"

"Ôn Ngọc, anh muốn tức giận rồi!"

Trong phòng ăn, Tần Phong khó thở gào thét, hận không thể đem người phụ nữ này bắt trở về hung hăng đánh một trận.

Cũng dám bắt anh nhìn sắc mặt cô!

Nhưng mà mắt thấy người phụ nữ kia cũng không quay đầu lại, đi vào phòng chứa đồ bên kia đóng sầm cửa, Tần tiên sinh lại vẫn là có chút chột dạ.

Anh ảo não xoa loạn tóc, có chút thất bại.

Phụ nữ trên thế giới này ghen thời điểm đều đã một cái dạng, dỗ kiểu gì cũng đều dỗ không được. Không dỗ, nháo. Dỗ, nhiệt náo lợi hại hơn.

Dù sao mặc kệ như thế nào, đều là do bạn sai. Bạn chỉ có thể chịu thua trưng ra khuôn mặt tươi cười ra vẻ đáng thương.

Tần Phong lườm Lý Hinh Nhi nghe được động tĩnh chạy đến xem xét tình huống kia một cái, sắc mặt đen lại, nhớ giờ tất phải đem người phụ nữ này ném đi rồi.

Hiện giờ đã là ngày thứ ba, cố gắng nhịn một phen liền đi qua.

"Tần tổng cùng Ôn tiểu thư cãi nhau sao?" Lý Hinh Nhi tìm đến thím giúp việc nhỏ giọng hỏi.

Thím giúp việc đúng là tận mắt thấy cô ta là như thế nào câu dẫn chủ nhân nhà này, đối với Lý Hinh Nhi không có ấn tượng tốt, nghiêm trang nói: "Tiên sinh nhà tôi cùng bạn gái mình quan hệ rất tốt, đều đã năm năm vẫn lại là si tình không thay đổi. Tôi xin khuyên có chút người vẫn lại là sớm biết khó mà lui đi, chẳng thế thì người xấu mặt cuối cùng là chính mình!"

"Bà..." Lý Hinh Nhi giận vô cùng. Cô ta chẳng qua là hỏi bà một chút tới cùng đã xảy ra chuyện gì, cái người bệnh thần kinh này vậy mà nói với cô nhiều như vậy.

Lúc này Tần Phong hướng tới phòng khách bên này vừa đi tới, Lý Hinh Nhi lập tức chỉnh chỉnh vẻ mặt, lộ ra một cái nụ cười rực rỡ hướng tới anh nghênh đón.

Nhưng Tần Phong lại coi cô ta như trong suốt, cứ như vậy đi thoáng qua bên người cô ta, đến nhìn cũng chưa từng nhìn cô ta liếc mắt một cái.

Lý Hinh Nhi há hốc mồm, một câu đều đã còn chưa nói xong, xấu hổ hận không thể lấy cái động chui vào.

"Thật quá đáng! Các người liền là cố ý giữ tôi lại để nhục nhã tôi!" Lý Hinh Nhi quay đầu nhìn đến Tần Phong đẩy ra cửa phòng chứa đồ đi tìm Ôn Ngọc, trong lòng lại càng ghen tị vô cùng.

"Tôi tới cùng có chỗ nào so với cái người phụ nữ thần kinh kia thua thém như vậy!"

Ghen tị khiến người ta mất đi lý trí. Lý Hinh Nhi hung hăng trừng mắt một cái, xoay người hướng tới phòng chính mình đi đến.

"Tần Phong, anh phải bảo vệ Ôn Ngọc phải không? Vậy để tôi thúc đẩy, để xem anh cùng Hồng Tinh Huy người nào lợi hại hơn!"

Cô ta đã bất chấp tất cả rồi! Dù sao ở lại chỗ này cũng là bị bọn họ sĩ nhục, sao không lại liều một chút!

Bên này, Tần Phong đi vào phòng chứa đồ, vốn định tìm Ôn Ngọc nói lời xin lỗi. Nhưng vừa tiến đến, mặt anh liền đen thành mực than.

Người phụ nữ này...

Tần Phong đau đầu xoa xoa mi tâm, hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy tay mình rất ngứa.

Anh bởi vì cô tức giận chột dạ vô cùng, đang nghĩ phải như thế nào dỗ dành cô. Kết quả cái người phụ nữ kia vốn chẳng phải đang ghen tức giận gì anh, vậy mà trốn ở chỗ này vui vẻ ngoạn chơi đồ chơi!

Không sai, chính là đồ chơi! Bùi Tĩnh để lại đồ chơi cho cô!

Chỉ thấy Ôn tiểu thư ngồi cạnh cửa sổ trên sàn, cầm trong tay một cái mô hình phi cơ, một tay mở điện thoại - - thực ra là đang livestream!

"Nhìn thấy không, này là máy bay không người lái do Đồng Đồng nhà chúng tôi nghiên cứu chế tạo đó. Có thể tự động hoạt động, thiết định thời gian phi hành. Nó có thể đi phá máy móc. Tôi vừa rồi cho các người xem mảnh sứ vỡ trên mặt đất, đó là kiệt tác của nó."

Gân xanh trên trán Tần Phong nhảy dựng. Cái người phụ nữ thối này, nghe khẩu khí vậy mà còn đang vui sướng khi người gặp họa!

Anh thực nên là giúp cô ghi lại rồi cho gửi cho Bùi Dịch nghe một chút!

Muốn nói anh sao lại sợ tên nhóc Bùi Tĩnh này như thế, chính là vì cậu mỗi lần trở về sẽ luôn muốn phá hoại đồ đạc! Hiện tại mọi người không có nhà, vẫn còn hủy hoại một đợt.

May mà một số vật phẩm quý giá anh đã trước một bước đem giấu vào trong kho dưới đất rồi.

"Ôn Ngọc." Tần Phong thật sự xem không nổi nữa, đứng ở chỗ cách cô hai thước mặt không chút thay đổi nhìn cô.

Ôn Ngọc tay cầm di động run lên, thiếu chút nữa ném điện thoại rồi.

"Tần... Anh yêu!" Nghe vậy vội chữa lại, ý tứ hàm xúc lấy lòng mười phần, đầu rất nhanh xoay chuyển, trông mong nhìn Tần Phong, một cái vẻ hướng anh gữi đi tín hiệu thỉnh cầu.

"Xin nhờ, hiện tại đúng là có vài trăm người bạn đang xem cô đó, nếu lỡ Tần Phong chỉnh cô thì làm sao bây giờ?

Tần Phong mặt trầm xuống, hướng tới cô đi tới, một đôi mắt đào hoa mị hoặc híp lại khép hờ, làm cho người ta vừa thấy liền run sợ.

"Cái kia... Em... Anh xem cái máy bay này rất đẹp đúng không?" Ôn Ngọc hướng về phía anh lộ ra một nụ cười tươi tắn, liều mạng vẫn duy trì trấn định.

Nhiều bạn bè như vậy nhìn, cô cũng không thể mất mặt!

Tần Phong đứng ở trước mặt cô, đem cô từ đầu tới đuôi nhìn một lần, bỗng nhiên cúi người, tránh đi màn ảnh hướng về phía cô ôn nhu cười rộ lên: "Đang cùng bạn bè nói chuyện phiếm?"

Ôn Ngọc liều mạng gật đầu, cảm động quả thực muốn khóc.

Không tồi không phá gỡ hình tượng của cô

Nhưng một giây sau, cô liền lờ mờ rồi.

Chỉ thấy Tần Phong ôn nhu sờ sờ đầu cô, âm thanh dễ nghe đến xương người đều phải tan rã: "Anh vừa rồi suy nghĩ một chuyện rất quan trọng."

Anh ôn nhu cười: "Chúng ta quen nhau đang sang năm thứ sáu rồi, không phải là chơi đùa trẻ con. Cho nên, chúng ta tìm cái thời gian đi cục dân chính đăng ký đi."

"A?" Ôn Ngọc khẽ nhếch miệng, đầu óc không biết biến chuyển rồi.

Tần Phong ánh mắt nguy hiểm nhíu lại: "Không muốn?"

"Không có không có, em nguyện ý em nguyện ý!" Ôn Ngọc không hề nghĩ ngợi liền liều mạng gật đầu chỉ biết là cô nếu là dám chần chờ, Tần Phong nhất định sẽ lập tức để cho cô xấu mặt.

Mà lúc này, đám bạn bè của cô đang xem phần quay hình trực tiếp kia mỏi mắt mong chờ xem chuyện đều nhanh nổ mạnh rồi.

Mọi người vốn là biểu đạt một phen Ôn tiểu thư không rụt rè, liền bắt đầu ghét bỏ cô đồng ý quá nhanh, quá chân chó rồi. Rồi sau đó bắt đầu tập thể nín thở rồi.

Tần Phong vậy mà cứ như vậy cầu hôn rồi!

Lúc trước Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch cầu hôn khi đó khiến người ký ức hãy còn mới mẻ. Hiện giờ, Tần tổng cầu hôn phương thức cũng thật là làm cho người ta nổ mạnh.

Tại thời điểm trực tiếp đột nhiên cầu hôn, một chút cũng không làm cho người ta thời gian phản ứng.

Vừa vặn hơn mười giây, người xem trực tiếp của Ôn Ngọc bạo tăng. Từ vài trăm người trong phút chốc biến thành hơn ngàn người, hơn nữa vẫn còn tiếp tục gia tăng!

Ôn Ngọc bị Tần Phong làm cho giật mình như chết đi sống lại, cúi đầu xem đến mọi người bình luận, mới đột nhiên phản ứng kịp chính mình vừa rồi làm ra chuyện kinh khủng cỡ nào.

"Em... Em... Em..." Ôn Ngọc không biết làm sao, đôi má lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ biến hồng.

Trời ạ, cô vừa rồi vậy mà cứ như vậy đồng ý Tần Phong. Tuy năm năm trước bọn họ liền quyết định đi đăng ký kết hôn, nhưng mà bây giờ cô đồng ý cũng quá nhanh.

Xong rồi, lần này sẽ bị các bạn cô chết cười rồi. Mà còn người xem trực tiếp lại vẫn đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy...

Ôn Ngọc muốn khóc rồi.

"Ngoan, không cần kích động như thế. Về sau mỗi một ngày anh đều sẽ khiến cho em kinh hỉ, cho em mỗi ngày đều đã hạnh phúc như thế." Tần Phong ôn nhu xoa mặt Ôn Ngọc, ôn nhu nói.

Ánh mắt Ôn Ngọc trong suốt ngơ ngẩn nhìn anh, cảm thấy được anh lời này là cố ý nói.

Người đang xem trực tiếp đã bùng nổ rồi. Nội dung mọi người bình luận đều là: Quá ngọt rồi!

Tần tổng quá ôn nhu quá man rồi!

"Đợi một chút, Tần tổng?" Ôn Ngọc lúc này mới phản ứng kịp, như vậy cô cùng Tần Phong chẳng phải là bại lộ rồi hả?

Tuyệt đối không được!

Ôn tiểu thư hôm nay chỉ số thông minh hiển nhiên đang tăng cao, quả thực là vượt xa phát huy người thường, lúc này liền đối với cameras nói: "Tôi cùng Tần Phong đã sớm là quá khứ. Mới vừa đã đổi bạn trai mới, dọa đến mọi người rồi.

Người xem trực tiếp lặng im hai giây, chợt đột nhiên vạn người bạo động, so với vừa rồi càng điên cuồng rồi.

Trên đỉnh đầu, Tần tiên sinh đang đứng mặt đã triệt để đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.