Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 684: Mất tích



Lý Hinh Nhi ánh mắt đều đã tái rồi, điên rồi một dạng thò đầu ra cửa sổ, hướng về phía chiếc xe kia hô to: "Hồng Tinh Huy, tôi biết Ôn Ngọc ở nơi nào... Hu hu hu..."

Hà Hạo Lâm bưng kín miệng của cô ta, đem cô ta kéo lại, đóng lại cửa kính xe, âm thầm vuốt mồ hôi lạnh.

Anh nhìn thoáng qua xe Hồng Tinh Huy đi xa xa, nhướng mày.

Cái phương hướng kia chỉ có một nơi, chính là thôn Thành Trung.

"Hắn đi thôn Thành Trung làm cái gì?" Hà Hạo Lâm nghĩ nghĩ, cầm ra điện thoại, cảm thấy được vẫn lại là nên gọi điện thoại cho Boss.

"Nếu còn không chịu yên hậu quả cô tự chịu!" Hà Hạo Lâm hung tợn trừng mắt nhìn Lý Hinh Nhi vẫn đang liều mạng vùng vẫy một cái, bấm điện thoại Tần Phong.

Lý Hinh Nhi tuyệt vọng ngoan ngoãn ngồi trên ghế, khóc không ra nước mắt.

Cô ta nên làm cái gì bây giờ?

Cô ta chỉ hy vọng Hồng Tinh Huy mới vừa rồi nghe được. Nhưng mà xe lái nhanh như vậy, lập tức liền chạy đi rất xa, khả năng hắn nghe được tính quá nhỏ rồi.

"Mình thật sự không cam lòng!" Lý Hinh Nhi cắn răng, hận vô cùng.

Rõ ràng có cơ hội lớn bày ra ngay trước mắt, nhưng mà cô lại không công bỏ lỡ.

"Được, tôi biết rõ." Đầu bên kia điện thoại, Tần Phong nghe xong điện thoại liền phái người đi công viên văn hóa Âu châu. Nơi này đã từng bị nổ tung hủy quá một kỳ công trình, sau khi xây dựng lại được sự chú ý rất lớn của toàn bộ thế giới.

Bắt đầu đưa vào sử dụng tới nay, nơi này là chỗ được chào đón nhất, cũng là nơi có lưu lượng người ra vào lớn nhất.

Hồng Tinh Huy tới chính là chỗ này. Tần Phong không biết hắn là tới du ngoạn hay vẫn lại là tới làm cái gì, hiển nhiên rất không có khả năng là thật tới du ngoạn.

Để cho Tần Phong không ngờ đến chính là, Hồng Tinh Huy chỉ ở trong này hơn mười phút liền rời đi. Người của anh cũng không có phát hiện ra điều gì dị thường, cho nên anh cũng không có để ý.

Chỉ là buổi chiều thời điểm, Hà Hạo Lâm bỗng nhiên nhận được báo cáo của quản lý khu công viên này, nói là khu công viên này có cô bé bị mất tích rồi.

"Trước đừng lộ ra, khẩn trương liên hệ với công an cho người đi tìm." Hà Hạo Lâm bình tĩnh ra mệnh lệnh, bên mình cũng chuẩn bị biện pháp khẩn cấp.

Khu vục thuộc công viên quá lớn, trước kia cũng từng xảy ra chuyện lạc đường. Nơi này có chuẩn bị đầy đủ biện pháp phòng hộ, một dạng rất nhanh có thể bị tìm đến.

Hà Hạo Lâm làm tất cả có thể làm, cũng không đem chuyện này quá để ở trong lòng.

Nhưng là ba giờ sau qua đi, tại xế chiều lúc tan việc, quản lý viên khu lại gọi điện thoại.

"Thư ký Hà, cô bé một kia chút tin tức đều không có. Chúng tôi đã kiểm tra qua tất cả theo dõi, nơi sau cùng cô bé xuất hiện là trong một phòng thử áo kiểu cổ của viên khu. Cô bé kia đi vào, liền không xuất hiện nữa." Quản lý viên sốt ruột nói.

"Đi vào phòng thử áo không có ra ngoài?" Hà Hạo Lâm sửng sốt, tôi lập tức tới ngay.

Trực giác của anh nói cho anh biết, chuyện lần này không phải là nhỏ.

Một người sống làm sao có thể đang ở phòng thử áo biến mất?

Anh ta chạy tới thời điểm, phát hiện người nhà của cô bé kia đều nhanh muốn điên rồi, nhìn thấy anh ta liền cùng nhìn thấy kẻ thù giết cha một dạng, còn kém xông lên liều mạng.

Hà Hạo Lâm để cho người ta trấn an bọn họ, chính mình chạy tới căn phòng thay đổ kiểu cổ kia xem xét.

Vừa đến hiện trường xem xét xong, lòng của anh ta chìm vào đến chỗ đáy cốc, lập tức gọi điện thoại cho Tần Phong.

Đến lúc này, không thể không báo cáo rồi.

Tần Phong vừa đến nhà, xe còn chưa dừng lại hẳn, liền nhận được điện thoại của Hà Hạo Lâm.

"Em đi vào trước." Tần Phong đối với Ôn Ngọc nói.

Ôn Ngọc kỳ quái nhìn anh một cái, không nói thêm gì, đi đến tiến vào.

Chờ cô đi rồi, Tần Phong mới nhận điện thoại.

"Xảy ra chuyện gì rồi hả?" Tần Phong hỏi. Hà Hạo Lâm theo anh nhiều năm như vậy, biết thói quen của anh.

Vào thời gian tan làm, không có chuyện gì lớn anh ta hẳn không tìm anh.

"Tần tổng, đã xảy ra chuyện. Có đứa bé đang trong phòng thử áo kiểu cổ thuộc công viên văn hóa Âu châu biến mất. Tôi đã kiểm tra qua hiện trường, dưới phòng thử áo có con đường ngầm, hẳn là bị người ta mang đi rồi."

"Cái gì?" Tần Phong vẻ mặt rùng mình, một bên gọi điện thoại một bên hướng tới xe đi đến, "Báo cảnh sát chưa?"

"Một giờ sau khi cô bé kia mất tích chúng ta liền báo cảnh sát, bây giờ còn không có công bố tin tức."

"Trước đem tin tức áp xuống, tôi lập tức tới đó." Tần Phong nói xong liền cúp máy, đối với lái xe nói, "Đi vào nói cho Ôn tiểu thư tôi có việc ra ngoài một chuyến, cơm chiều không cần chờ tôi."

Sau đó, chính anh lái xe rời khỏi biệt thự.

"Quản gia, có phải xảy ra chuyện gì rồi hay không?" Ôn Ngọc thấy Tần Phong một mình lái xe ra ngoài, trong lòng không biết như thế nào, có phần lo sợ bất an.

"Ôn tiểu thư, tôi cũng không phải rất rõ ràng. Tần tiên sinh xử lý xong chuyện lập tức sẽ trở lại." Quản gia lảng sang chuyện khác nói, "Phòng bếp có thể ăn cơm, đi vào trước đi."

Ôn Ngọc hướng của lớn biệt thự nhìn, sân rất lớn, từ đầu nhìn không tới tận cùng. Cô nghĩ nghĩ, cũng không lại hỏi nhiều cái gì, xoay người đi vào trong căn nhà.

Vùng ngoại thành ở giữa Tây Sơn cùng thôn Thành Trung, đi mất nửa giờ lái xe.

Tần Phong đến thời điểm, hiện trường đã bị cảnh sát phong tỏa. Ở trên đường, anh liền sai người đóng cửa viên khu, hơn nữa cho người ta trấn an du khách đang ở lại khu vực này.

May mà viên khu vốn sáu giờ liền không buôn bán, bởi vậy lúc này cũng không có dẫn tới quá nhiều người chú ý.

"Tần tổng, thực xin lỗi." toàn bộ quản lý viên viên khu Châu Âu, cùng Hà Hạo Lâm cúi đầu đứng ở trước mặt Tần Phong, tự trách cực kỳ.

Trong phòng thử áo viên khu bị người đào khoét địa đạo, bọn họ vậy mà đến bây giờ mới phát hiện, thật sự thất trách.

"Hiện tại không phải lúc truy cứu trách nhiệm. Đem tất cả theo dõi hành trình Hồng Tinh Huy đến viên khu đều đã tìm ra cho tôi." Tần Phong trầm giọng nói.

"Đã làm cho người ta tìm." Hà Hạo Lâm chính đang nói lời này, trợ lý của anh ta cầm băng theo dõi đã chỉnh lý xong đưa đến.

Hà Hạo Lâm gật đầu tiếp nhận, để cho trợ lý đi ra ngoài, chính mình cầm USB cắm vào trong máy vi tính.

"Hi vọng không phải là hắn." Hà Hạo Lâm nhìn Tần Phong liếc mắt một cái, mở ra video clip theo dõi.

Nhưng chuyện không nguyện ý xảy ra nhất vẫn lại là xảy ra. Từ hình ảnh theo dỗi, thấy được Hồng Tinh Huy vừa đến viên khu liền thẳng hướng phòng thử đồ kiểu cổ xảy ra chuyện không may kia đi đến, ở nơi đó dừng lại mười mấy phút đồng hồ sau đó trực tiếp rời khỏi viên khu.

Trừ lần đó ra, hắn không đi qua nơi khác.

Tần Phong mặt trầm xuống nhìn chằm chằm màn hình máy tính, không biết suy nghĩ cái gì.

"Dựa theo hình ảnh thu được, hắn chỉ là ở khu này đợi một hồi, cũng không có làm bất luận cái chỉ thị cả." Hà Hạo Lâm nhíu mày nói, "Thật sự cùng hắn có quan hệ?"

Nếu có quan hệ, Hồng Tinh Huy vì cái gì một chút cũng không kiêng kỵ cứ như vậy công khai xuất hiện tại hiện trường.

Tần Phong ánh mắt đột nhiên nhíu lại, trong mắt hàn quang chớp lóe rồi biến mất: "Cực kỳ dễ hiểu, hắn đây là đang khiêu khích tôi. Chúng ta tìm không thấy chứng cớ chứng minh chuyện này chính là hắn làm."

Tuy bọn họ suy đoán chuyện này tám chín phần chính là do Hồng Tinh Huy làm, nhưng bọn họ không có chứng cớ.

Hồng Tinh Huy liền là bởi vì cái dạng này, mới dám xuất hiện ở trong khu vực kia.

Tần Phong đứng lên, nhìn lướt qua máy tính, đối với Hà Hạo Lâm nói: "Đem video clip này gửi cho Hồng Hưng Nhiên."

Hà Hạo Lâm khóe miệng giật giật, nghĩ thầm người đây là muốn làm cho anh trai người ta hảo hảo xem em trai chính mình có bao nhiêu sao càn rỡ sao?

"Vậy tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Nơi này là lưu lượng người lớn như vậy, chỉ sợ tin tức sớm hay muộn sẽ bị tiết lộ ra ngoài." Hà Hạo Lâm lo lắng nói.

Tần Phong chỉnh lý quần áo một phen, đối với anh ta nói: "Tôi mặc kệ cậu dùng cái thủ đoạn gì, ngày mai trước tám giờ, tôi không hy vọng có bất luận có truyền thông đưa tin chuyện này."

Hà Hạo Lâm sắc mặt khổ sở: "Nếu thật là Hồng Tinh Huy làm, hắn sẽ an phận như thế?"

Tần Phong cười lạnh, vừa nói một bên hướng tới cửa đi đến: "Anh trai của hắn nói cho tôi biết, hắn lấy giày vò làm vui. Nếu phí lớn sức lực như vậy đem người bắt đi muốn giá họa cho tôi, như thế nào cũng sẽ nhiều hành hạ tôi một chút thời gian, hẳn không sớm làm cho người ta biết như thế."

Anh nói xong, mở cửa đi ra ngoài.

Hà Hạo Lâm nhìn nhẹ nhàng đóng cửa lại, trong lòng một trận ác hàn.

Quả nhiên, người hiểu biết nhất của bạn, vĩnh viễn là kẻ địch của bạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.