Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 718: Giết rồi



Tên nọ lúc này mới ý thức được chuyện này là thật.

Gã như nhớ ra điều gì, sắc mặt dần dần thay đổi, mặt tái nhợt, trên trán cũng toát ra mồ hôi lạnh.

“Luật nhân quả… Cô gái đó có thần linh của hệ Tử Vong ở bên người...”

“Cho nên, nếu mày không muốn ngã chết hay uống nước sặc chết, thậm chí là lúc ăn cơm cũng bị nghẹn chết, thì cách xa cô ấy ra.”

Đại ca vỗ vỗ bờ vai của gã, nhẹ giọng nói.

...

Hắc mã chạy như bay trong vùng hoang dã.

Trên bầu trời đêm, thỉnh thoảng có một vòng tròn màu vàng đang khuếch tán.

Đây là lúc Thương quỷ tiến nhập thế giới, dẫn đến sự phản ứng của chúng thần thượng cổ.

Theo lời Lão Tiều nói, đám Nhập Ma giả này vẫn còn đang trải qua rất nhiều nghi thức phức tạp, từ khu Luân Hãm kêu gọi Thương quỷ đến.

Bây giờ không còn đủ nhân thủ để ngăn cản đám Nhập Ma giả tiến hành nghi thức triệu hồi rồi.

Cố Thanh Sơn thu hồi tầm mắt, cảm nhận khí tức truyền tới trong gió.

“Còn bao lâu nữa thì đến?” Hắn hỏi.

“Cứ đà này thì khoảng mười phút nữa.” Lão Tiều lớn tiếng đáp lại.

Mười phút…

Đoạn đường này có vẻ không dễ đi.

Cố Thanh Sơn thu hồi thần niệm, vỗ vỗ Hắc mã: “Đừng để ý bất cứ thứ gì, tập trung chạy đi.”

“Được.” Hắc mã đáp.

Nó tăng nhanh tốc độ.

Một vệt tàn ảnh màu đen lao vút lên như mũi tên, chạy vụt qua vùng hoang dã.

Cố Thanh Sơn ngồi trên lưng ngựa, lấy trận bàn từ trong túi đồ ra.

Hai tay hắn nhanh chóng ấn trên trận bàn.

Một quầng sáng hiện lên trong không trung, bao phủ cả Hắc mã lẫn mai rùa ở phía sau.

Quầng sáng nhanh chóng ổn định lại, những văn tự xuất hiện chằng chịt, rồi lập tức biến mất.

Pháp trận hình thành.

Tay Cố Thanh Sơn thoăn thoắt không ngừng.

Rất nhanh sau đó, linh quang lại chiếu sáng vùng hoang dã.

Cố Thanh Sơn lại bố trí một pháp trận nữa.

“Cậu đang làm gì vậy?” Lão Tiều hỏi.

“Bày binh bố trận, chuẩn bị chiến đấu.”

Giữa những ánh sáng chớp lóe đó, từng pháp trận hình thành.

“Có kẻ địch?” Lão Tiều cuống lên.

“Yên tâm, bại tướng dưới tay ta mà thôi… thương thế của ông chưa khỏi hẳn, tốt nhất là đừng ra tay, tránh đụng chạm đến vết thương.” Cố Thanh Sơn nói.

“Nhưng bọn chúng muốn đánh tôi thì sao?” Lão Tiều hỏi.

Laura ở bên cạnh nghe chuyện, nói: “Tôi giúp ông, ông bác.”

Cô vung tay lên.

Mai rùa đang lao vun vút rung nhẹ, rồi một mai rùa nhỏ mọc lên.

Mai rùa nhỏ này nhìn như một khôi giáp bình thường, tự động mặc lên người Lão Tiều.

Sau đó…

Mai rùa nhỏ lại tạo ra một mai rùa nhỏ khác, đội lên đầu Lão Tiều.

“Cái này là…” Lão Tiều kinh ngạc, kỳ quái nhìn bộ khôi giáp.

“Yên tâm đi, mai rùa rất cứng, ông cứ co rụt người lại thì kẻ địch sẽ không đánh được ông.” Laura nói.

Đang nói chuyện, bỗng một tiếng vang cực lớn truyền đến.

Ầm!

Một con quỷ to lớn như một tòa nhà cao năm tầng xông thẳng tới pháp trận yếm quỷ.

Do tốc độ của hai bên đều rất nhanh nên những yêu quái bị va phải đều bị văng ra, vừa xoay tròn vừa bay vun vút trên không.

… Nó hoàn toàn không ngờ tới trong không khí lại ẩn giấu pháp trận, hơn nữa pháp trận này còn có thể ngăn chặn nó.

“Thương quỷ!” Lão Tiều thất thanh nói.

Lơ lửng phía sau Cố Thanh Sơn, Lục Giới Thần Sơn kiếm phát ra tia lôi quang, lóe lên một cái rồi biến mất.

Sau tiếng hét thảm thiết ngắn ngủi, chỉ trong chốc lát, xung quanh khôi phục sự yên tĩnh.

Phi kiếm từ từ trở về, lại lơ lửng ở sau lưng hắn.

“Cậu đuổi được Thương quỷ đi rồi?” Lão Tiều nhịn không được hỏi.

“Giết rồi.” Cố Thanh Sơn nói ngắn gọn.

Trong đêm tối.

Tiếng vó ngựa như mưa rào.

Linh quang lộng lẫy như từng vòng sáng bao phủ Hắc mã bên trong.

Bên ngoài linh quang, những tiếng động kỳ quái nối liền với nhau, giống như có vô số kẻ địch trốn trong bóng tối đang xì xào bàn tán.

Ba thanh phi kiếm bay vòng quanh bên trong pháp trận với tốc độ rất nhanh.

Bọn chúng không ngừng phóng ra từng đạo kiếm quang, chém giết những quái vật ngấp nghé gần pháp trận.

Tốc độ ba thanh phi kiếm quá nhanh, như cối xay thịt, nhanh chóng gặt lấy tính mệnh quỷ vật.

Không có bất kỳ quỷ vật nào có thể tránh được chém giết của phi kiếm.

Cố Thanh Sơn thậm chí còn hơi nhàn nhã nhìn lướt qua giao diện Chiến Thần.

Việc giết Thương quỷ đã giúp hồn lực đang tăng lên rất nhiều.

Những quỷ vật linh tinh khác cũng có một vài con cung cấp không ít hồn lực cho hắn.

Cố Thanh Sơn dần dần yên lòng, dứt khoát không chú ý đến điểm hồn lực nữa.

Tuy đã cho Địa kiếm kiếm một trăm nghìn điểm hồn lực, nhưng lại vừa giết được một con Thương quỷ, nên khoản tiêu hao này đã được bổ sung đầy đủ.

Giờ hồn lực vẫn đang tăng lên rất đều.

Đột nhiên, tất cả linh quang pháp trận đồng loạt phát sáng lên.

Điều này chứng tỏ số lượng của kẻ địch đã vượt quá dự định, tất cả pháp trận cấu thành pháp trận cảnh giới lập tức rơi hết vào trạng thái quá tải.

Nếu ở thế giới Tu Hành, thậm chí là thế giới Huyền Không, khi pháp trận lớn này tiến vào trạng thái quá tải chỉ có thể nói rõ chiến tranh đã đến giai đoạn mấu chốt nhất.

Nhưng, trong thế giới cổ thần thất lạc này, tất cả pháp trận cỡ lớn ấy lại được sử dụng chỉ để ứng đối một trận tập kích.

Vô số ác quỷ ghé sát ngoài pháp trận, vây quanh pháp trận chạy không ngừng.

Dường như chúng đang chuẩn bị gì đó.

“Coi chừng, bọn chúng sắp tới rồi!” Lão Tiều lớn tiếng nhắc nhở.

Cố Thanh Sơn liền phóng mắt ra.

Trên khu vực hoang dã có vô số quỷ vật.

Bọn chúng như sóng triều tích góp số lượng.

Sau một khắc, dòng thủy triều tạo thành từ yêu quỷ ấy che khuất cả bầu trời đêm, ập thẳng về phía Hắc mã.

Ba thanh phi kiếm nhanh chóng phản ứng lại.

Bọn chúng hóa thành lưu quang quay xung quanh vầng sáng trong pháp trận với tốc độ cực nhanh, chém giết không ngừng.

Từng bầy quỷ quái bị pháp trận đánh bay.

Thỉnh thoảng có vài con may mắn sa lưới liền bị ba thanh phi kiếm cùng nhau tiến lên, nhanh chóng phân thây.

Nhưng cán cân chiến đấu dần nghiêng sang bên kia.

Quái vật thực sự quá nhiều.

Bọn chúng hoàn toàn bao trùm mấy chục tầng pháp trận linh quang, cho dù bị phi kiếm chém giết, cũng tuyệt đối không từ bỏ công kích.

Sau khi bị vạn quỷ cắn xé, pháp trận dần dần bị hủy từng tầng một.

“Nhiều quá!” Laura thét to.

Cố Thanh Sơn nói khẽ: “Không cần lo lắng.”

Bỏ “Tướng Quân Du Kích” đi, hắn khóa danh hiệu Chiến Thần ở “Tướng Soái Chi Tài”.

[Danh hiệu: Tướng soái chi tài.]

[Trang bị danh hiệu này sẽ nhận được kỹ năng chuyên môn: Kiếm Khí Tung Hoành.]

[Kiếm Khí Tung Hoành: Trên trường kiếm của ngài sẽ lượn lờ những kiếm khí nhỏ vụn khó mà tính hết được, mỗi khi ngài phát động kỹ năng này, kiếm khí sẽ ngưng tụ thành ảnh, tiến hành một lần công kích ngoài định mức.]

Tâm ý khẽ động, kiếm quyết tung ra.

Ba thanh phi kiếm bỗng nhiên dừng lại.

Bọn chúng không còn điên cuồng bay vòng vòng nữa mà ngược lại, thanh nào cũng tự tìm cho mình một yêu quỷ thực lực cường đại.

Thất Kiếm.

Thất Kiếm.

Thất Kiếm.

Chỉ một thoáng, trên mỗi phi kiếm sáng lên bảy đạo linh quang lôi điện.

“Lôi Long!”

Cố Thanh Sơn quát lên một tiếng toàn lực, thúc đẩy Lôi linh, khởi động kiếm quyết.

Bí kiếm - Thất Tinh Du Long!

Những điện quang trắng xanh to bằng cánh tay từ trên phi kiếm phun ra.

Lôi điện lấp lánh chói mắt hóa thành dòng lũ Thiên Lôi cuồn cuộn, chiếu rọi khu vực xung quanh khiến nơi này sáng như ban ngày.

Lôi điện màu lam ngưng tụ thành một con rồng dữ tợn, lao ra từ mũi kiếm.

Đằng sau đầu rồng, kiếm quang và lôi điện hỗn hợp thành thân rồng uốn lượn, từ trên phi kiếm bay lên.

Nhưng cái này vẫn chưa kết thúc.

Lôi Long bay vút lên, một con Lôi Long khác lại nhảy lên từ trên phi kiếm.

Ba thanh phi kiếm, ba chiêu Thất Tinh Du Long, cộng thêm hiệu lực của danh hiệu Chiến Thần, lập tức hóa thành sáu Lôi Long!

Ầm!

Sáu con Lôi Long vây quanh pháp trận linh quang rồi tản ra, điên cuồng vùng vẫy trong vùng hoang dã.

Dù là quỷ quái như nước thủy triều hay đội quân yêu quỷ trải khắp vùng hoang dã, dưới sự tấn công của Thiên Lôi lập tức tan thành mây khói.

Đám yêu quỷ cảm nhận được uy lực Thiên Lôi liền quay người muốn đào tẩu.

Nhưng dưới sự truy kích của sáu con Lôi Long, có ai có thể trốn được?

Đám Lôi Long vừa lượn vòng vừa bay qua bay lại chém giết, dần dần đã giết sạch cả vùng hoang dã này.

Trong mười hơi thở, điện quang chói mắt xanh trắng mới dần dần tiêu tan.

Lúc này xung quanh đã hoàn toàn yên tĩnh trở lại.

Không còn bất kỳ quỷ vật nào xuất hiện, cũng không còn bất kỳ âm thanh gì.

Laura dụi mắt, cẩn thận nhìn quanh.

Rõ ràng quỷ vật đang bổ nhào xuống nhưng vừa đảo mắt một cái, tất cả bọn chúng đều biến mất rồi.

Bây giờ đâu còn quỷ vật gì nữa?

Yêu quỷ như nước thủy triều đánh tới ban nãy giống như chỉ là một ảo giác hay một cảnh tưởng tượng nào đó.

Trong màn đêm, hoàn toàn tĩnh mịch.

“Kiếm thuật của cậu là gì vậy?” Lão Tiều nghẹn giọng hỏi.

“Kiếm thuật giết quỷ.”

Cố Thanh Sơn nói, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, người cũng hơi mệt mỏi.

Thất Tinh Du Long là bí kiếm có uy lực cực lớn.

Cho dù với thực lực cảnh giới của hắn, đồng thời sử dụng ba thanh phi kiếm, liên tiếp phóng ra ba lần Thất Tinh Du Long, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy hơi bị quá tải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.