Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 901: Liên hoàn (2)



"Đây mới thật sự là hắn ta, mà ngươi chỉ là kẻ giả mạo." Cố Thanh Sơn nói với hắn ta.

Đại hán mặt đen không nói được lời nào.

Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: "Bọn tôi sẽ đưa hắn ta chân chính rời khỏi thế giới này”

Rời... khỏi...

Bọn họ muốn rời khỏi.

Đại hán mặt đen chợt bừng tỉnh.

Không được, bây giờ lại tiếp tục đổi cơ thể sẽ không kịp ngăn cản bọn họ rời đi.

Nhưng thực lực đối phương không kém, còn có một con bò cạp đen với sức chiến đấu ngang mình, mình không có cách nào ngăn cản bọn họ.

Lúc này Cố Thanh Sơn nhìn đại hán mặt đen, lắc đầu thở dài nói: "Tên giả mạo nhà ngươi ở lại đây đi, chúng ta đi."

Mắt thấy đối phương thật sự xoay người muốn đi, đại hán mặt đen rốt cuộc không nhịn được gào thét nói: "Chờ một chút, hắn ta mới là đồ giả mạo! Linh hồn bò cạp ở chỗ tôi!"

Cố Thanh Sơn lập tức dừng bước.

Linh hồn?

... Linh hồn ở chỗ hắn ta?

Theo suy đoán này, bò cạp hẳn đã bị điều khiển thân thể.

Có lẽ quái vật kia đã dùng một phương pháp phụ thân, tiến vào thân thể bò cạp, cũng thay thế linh hồn bò cạp.

Đây cũng giống như ‘đoạt xác’ của giới Tu Hành.

Thế nhưng ‘đoạt xác’ là một chuyện vô cùng nguy hiểm, không cẩn thận tất cả rủi ro sẽ đổ ập lên mình.

Hơn nữa toàn bộ Vực Sâu Tội Lỗi có nhiều bảo vệ như vậy, tu sĩ không thể nào đoạt xác nhiều người cùng một lúc.

Nhưng tất cả vệ sĩ đều đã biến mất.

Điều này còn có thể xác nhận một chuyện khác... năng lực của quái vật này có thể đồng thời khống chế được rất nhiều người.

Nhưng cho tới bây giờ, những tên bảo vệ khác vẫn chưa xuất hiện.

Điều này lại nói rõ một chuyện:

Mặc dù quái vật có thể khống chế cơ thể của rất nhiều sinh linh, nhưng trong cùng một lúc, nó hẳn chỉ có thể lợi dụng một cơ thể của sinh linh trong đó.

Nói cách khác, nữ hoàng Hạt Ma còn sống, nhưng giờ phút này bà ta đã trở thành cơ thể dự bị của quái vật được để dành lại.

Như vậy bây giờ đã xác định được chuyện duy nhất cần phải làm.

Cố Thanh Sơn suy tính xong, không nhịn được bật cười.

Lần này là cười thật lòng, cho nên hắn cười vô cùng sung sướng.

Hắn quay sang bên cạnh nói: "Tiểu Tịch, sau này cô phải giao lưu tiếp xúc với nhiều người vào, không thể giống như hắn ta suốt ngay ru rú ở trong phong ấn, làm cái gì cũng lập tức bị người ta nhìn thấu."

Tiểu Tịch thở dài nói: "Tôi cảm vấn đề duy nhất của hắn ta là gặp phải anh."

Đại hán đứng ở bên cạnh Cố Thanh Sơn nói: "Công tử, bây giờ chúng ta làm gì?"

Cố Thanh Sơn đáp: "Đơn giản."

Hắn vứt đĩa bát quái xuống đất.

Một đường linh quang thoáng hiện trên đĩa bát quái.

Truyền tống tầm xa sắp kích hoạt!

Một tay Cố Thanh Sơn túm lấy đại hán mặt đen, một tay dắt Tiểu Tịch, đột nhiên biến mất tại chỗ.

Thần kỹ, Di Hình Hoán Ảnh!

Đại hán mặt đen bảo vệ mê cung đột nhiên xuất hiện ở vị trí Cố Thanh Sơn đã đứng trước đó.

Pháp trận kích hoạt!

Chỉ một thoáng, hắn ta đã bị truyền tống ra.

Mà ba người Cố Thanh Sơn lại xuất hiện ở chỗ của đại hán mặt đen trước đó.

"Đi, chúng ta vào mê cung." Cố Thanh Sơn nói.

"Bò cạp đen làm thế nào?" Tiểu Tịch không nhịn được hỏi.

Cố Thanh Sơn nói: "Khoảng cách xa như vậy, quái vật sẽ không thể nào nhanh chóng chạy về ngay lập tức, mà chúng ta đã tiến vào mê cung... cho nên nó sẽ lập tức từ bỏ cơ thể bò cạpđen, quay lại sử dụng một cơ thể khác của bảo vệ trong mê cung, để tiện cho việc bảo vệ thần khí."

"Như vậy thứ nhất, quái vật căn bản không biết tôi làm sao xông vào mê cung, rất có thể bò cạp đen sẽ được tự do."

"Như vậy, bò cạp đen nhất định sẽ tới cứu vợ con của hắn ta, một khi hắn ta tiến vào mê cung, sẽ có thể giúp tôi phân tán sự chú ý của đám quái vật."

"Bây giờ chính là thời khắc để chúng ta hành động."

Cố Thanh Sơn nhìn về phía đại hán mặt đen.

"Sơn Nữ, có thể biến trở lại rồi."

"Vâng, công tử."

Đại hán mặt đen biến đổi, hóa thành một cô gái mặc đồ đen.

Cô gái mặc đồ đen đưa một nhánh cây màu đen cho Cố Thanh Sơn.

... Đây chính là cây gai mà lúc đầu bò cạp đen tặng cho Cố Thanh Sơn.

Vừa rồi Sơn Nữ lợi dụng nó phát động bí truyền Điều Động Chúng Sinh.

Cố Thanh Sơn nhìn cái cây gai này, yên lặng thở dài.

Thật ra thì ban đầu hắn cũng định biến thành bò cạp, như vậy hai đánh một, hơn nữa Tiểu Tịch ở bên cạnh ra tay, sẽ giết chết đối phương trong tích tắc.

Nhưng bây giờ biết đối phương dùng cơ thể của bò cạp, hơn nữa bò cạp cũng có thể cứu lại được, vì vậy không tiện xuống tay.

Dẫu sao thì chú bò cạp này là người tốt, nếu tùy tiện giết chết để kiếm hồn lực, trong lòng sẽ có chút áy náy.

"Cô giữ lại đi, có thể sẽ hữu dụng." Cố Thanh Sơn nói.

"Được." Sơn Nữ liền cất cây gai đi.

Tiểu Tịch chăm chú nhìn vẻ đẹp lạnh lùng của cô gái mặc đồ đen, hô lên kinh ngạc: "Oa, thật là đẹp, chị là ai vậy?"

"Xin chào, tôi là kiếm của công tử, tôi tên Sơn Nữ." Sơn Nữ chào hỏi.

Tiểu Tịch hoảng hốt vội nói: "Xin chào, tôi bạn đồng hành của công tử, tôi tên Tịch, chị có thể gọi tôi là Tiểu Tịch."

"Được, Tiểu Tịch." Sơn Nữ nở nụ cười, nhẹ nhàng đáp lại.

Cô luôn đi theo bên cạnh Cố Thanh Sơn, chứng kiến tất cả mọi chuyện, có ấn tượng rất tốt với Tiểu Tịch.

Cố Thanh Sơn nói: "Được rồi, tán gẫu để lát nữa, bây giờ chúng ta đi vào."

Sơn Nữ lại hóa thành kiếm Lục Giới Thần Sơn, bay tới hư không ở phía sau Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn mang theo Tiểu Tịch đi về phía một gò cát.

Khi bọn hắn đến gần, cát chảy dần dần rẽ ra hai bên.

Một cầu thang đá hướng xuống dưới xuất hiện trước mặt bọn họ.

Bên kia.

Linh quang của pháp trận đã tản đi.

Đại hán mặt đen xuất hiện ở trong pháp trận.

"Hỏng rồi, đây là truyền tống không gian."

Hắn ta sầm mặt xuống, nhìn về phương xa.

Phải lập tức chạy về!

Cơ thể đại hán cử động, muốn lao trở về.

Một đường linh quang loé qua.

Hắn ta đột nhiên biến mất tại chỗ, xuất hiện ở bên ngoài hơn trăm mét phía sau mình.

Đại hán nhìn chung quanh.

Mình lại bị truyền tống lần nữa.

Thân hình hắn ta cử động.

Linh quang thoáng qua.

Lần này ngay cả một bước hắn ta cũng chưa kịp bước, lại bị truyền tống vào trong một pháp trận khác.

... Truyền tống trận liên hoàn!

Bất kỳ người nào ở trong trận, chỉ cần cử động, sẽ lập tức kích hoạt pháp trận.

Hắn ta truyền đi truyền lại trong ba mươi sáu cái truyền tống trận liên hoàn, hoàn toàn không có cách nào rời đi.

Nếu là cao thủ trận pháp, thì có thể phá giải từng cái một.

Nếu như dùng bạo lực phá hủy...

Đại hán mặt đen hung hăng nện một quyền xuống đất.

Ken két!

Pháp trận truyền tới một tiếng vang nhỏ, dường như muốn tan biến.

Trong lòng đại hán mặt đen hơi thả lỏng.

Như vậy, ngược lại có thể lập tức phá vỡ!

Nhưng ngay giây tiếp theo, linh quang lại lóe lên.

Hắn ta bị truyền tống tới một pháp trận khác.

... Đây là một pháp trận hoàn hảo.

Đại hán mặt đen tức giận dùng hết sức tung một chiêu ra.

Toàn bộ pháp trận vì thế vỡ tan tành.

Nhưng cùng lúc hắn ta ra tay, cũng đã khởi động pháp trận.

Linh quang thoáng qua.

Truyền tống hoàn thành.

Hắn lại bị truyền tống tới một pháp trận hoàn hảo khác!

Đại hán mặt đen hít một hơi thật sâu.

Xem ra chỉ có phá hư phần lớn pháp trận truyền tống, mình mới có thể rời đi!

Nhưng không thể trễ nãi thời gian.

Người kia nhất định đã tiến vào mê cung!

"Không có cách nào, phải rời khỏi cơ thể này, lập tức trở lại." Đại hán mặt đen lẩm bẩm nói.

Một giây kế tiếp, cả người hắn ta run lên, rơi vào trạng thái đờ đẫn.

Một lát sau, ánh mắt của đại hán mặt đen dần dần khôi phục lại vẻ trong sáng.

"Sao mình lại ở đây?"

Hắn ta nhìn bốn phía xung quanh, dần dần nhớ lại chuyện xảy ra lúc trước.

"... Thì ra là như vậy, nó dùng cơ thể của mình."

"Không xong rồi, vợ, con trai, hai người chờ tôi, tôi lập tức đi cứu hai người!"

Đại hán mặt đen lao về phía trước.

Linh quang chợt lóe lên.

Hắn bị truyền tống tới một cái pháp trận khác.

Hắn vừa nghĩ đã biết là chuyện gì xảy ra.

Đại hán mặt đen cảm khái nói: "Tốt, tốt tốt, cũng chỉ có như vậy, nó mới có thể vội vã trở về, ngay cả chuyện giết mình cũng không màng đến."

Đang lúc nói chuyện, hắn ta đã thò cái đuôi gai dài ngoằng ra, bắt đầu phá vỡ pháp trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.