Chú Là Của Em

Chương 1102: Chương 1103





Lâm Sơn Linh lập tức một lộ vẻ mặt sảng khoái, giơ ngón tay cái về phía thím Lý nói: “Tay nghề của dì thật tốt, cháu là người suốt ngày chỉ ¡…… Lâu lắm rồi cháu không được ăn đồ ăn thường “Ô…… Tuyệt đối đừng, như vậy không tốt lắm”
Tô Noãn Tâm vội vàng dùng giọng điệu trêu đùa nói: “Thư ký Lý vẫn còn độc thân đó, gả cho anh ta, ngày nào dì Lý cũng có thể nấu cơm cho cô ăn”
“Phụt…..” Lâm Sơn Linh suýt chút nữa bị sặc.

Cô ấy bị dọa đến sắc mặt đỏ lên nói: “Cô Tô.

làm sao Thư ký Lý lại để ý đến người như tôi chứ? Lý Mạnh gần như là lấy hết dũng khí, giọng điệu thản nhiên mở miệng nói: “Làm sao cô biết tôi biết chướng mắt?”
“Phụt..

ần này thật sự không nhịn được, phun cơm, còn vướng cả vào họng, ho khan không ngừng.


Thím Lý vội trừng Lý Mạnh một cái, bê bát canh đưa cho Lâm Sơn Linh nói: “Cô gái nhỏ húp chút nước, uống xong sẽ tốt hơn nhiều”
“Khụ khụ.

tốt hơn nhiều.

đừng nói như thế, ..

Cảm ơn dì” Nói xong, liền uống một hớp lớn, quả nhiên Sau đó một mặt ai oán nhìn về phía Lý Mạnh nói: “Bình thường Thư: ký Lý cũng đều nói lời kinh người như thế sao? Anh đùa đùa kiểu này, nếu tôi tưởng thật ỷ lại vào anh thì phải làm sao bây giờ?”
Khóe môi Lý Mạnh hơi cong lên một đường cong nói nói: “Vậy tôi thu nhận cô là được”
“Ồ, đây chính là anh nói đó! Tổng giám đốc, Cô Tô các người làm chứng…… Nếu cái thằng này không thu ta, tôi sẽ bắt đền đó!”
Cái này thật sự đủ sảng khoái.

Lệ Minh Viễn cười nhạt n ‘Được rồi, làm chứng cho các người.”
Tô Noãn Tâm vội nói: “Thêm hai mươi phần trăm tiền thưởng sao?”
“Thêm”
Lâm Sơn Linh mờ mịt nói nói: “Tiền thưởng của ai?”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Đều thêm”
Tô Noãn Tâm cười híp mắt nói: “Tổng giám đốc nhà cô nói, chỉ cần chuyện hôm nay của hai người các người thành công, tiền thưởng mỗi tháng, đều tăng thêm hai mươi phần trăm”
Vẻ mặt Lâm Sơn Linh khiếp sợ nói: “Thật sao?”
“Thật!”

“Tiền thưởng cuối năm thì sao? Cũng thêm sao?”
Lệ Minh Viễn nhíu mày nói: “Nếu thêm tiền thưởng cuối năm thì các người sẽ xác định mối quan hệ yêu đương? Không đổi ý?
“Tổng giám đốc, anh cho tôi thêm tiền thưởng, trong ba ngày, tôi sẽ nghĩ biện pháp chiếm được Thư ký Lý, tôi nói lời giữ lời!”
Phụt…… Cô là một người tham tiền sao? Phóng khoáng như vậy sao.

Phóng khoáng như vậy sao.

Lệ Minh Viễn cười nhạt nói: “Nếu bây giờ cô lập tức chiếm được thì tiền lương gấp đôi, tiền thưởng mỗi tháng thêm ba mươi phần trăm, thưởng cuối năm thêm năm mươi phần trăm”
Lâm Sơn Linh nghe vậy, kích động đến vẻ mặt cũng bắt đầu đỏ lên.

Cô vỗ ngực một cái biểu thị nói: “Tổng giám đốc nói lời giữ lời!
Được rồi, tôi lập tức đi chiếm đây!”
Nói xong câu đó, nàng một mặt hào sảng, trực tiếp kéo cà vạt Lý Mạnh về phía trước một cái, sau đó hôn lên môi Lý Mạnh một cái, ngẩng cảm nói: “Đóng dấu rồi thì chính là của tôi! Boss, anh nhớ nói lời giữ lời”
Nếu là còn không hiểu bữa cơm này là vì cái gì thì Lâm Sơn Linh cô chính là đồ đần.

Thái độ của Thư ký Lý cũng đã rất rõ ràng.

Trước đây cô cũng vì vấn đề ma tổng giám đốc trả lời thay cho thư ký Lý mà suy nghĩ mấy ngày.
Lúc nào trước khi đi ngủ cô ấy cũng tự hỏi mình, nếu Thư ký Lý thật thích cô ấy, cô ấy có nên qua lại với anh ta không.

Đáp án của cô ấy là vui lòng.


Tiền lương Lý Mạnh cao hơn cô ấy gấp ba, tiền thưởng mỗi tháng cao hơn cô ấy gấp hai lần, thưởng cuối năm cao hơn cô ấy gấp mười lần.

Chỉ dựa vào những cái này thôi cô ấy cũng vui lòng rồi.
Cộng thêm Lý Mạnh dáng dấp cũng không kém, rất thu hút, vóc.

dáng cũng cao.

Ngược lại là cô ấy cái gì cũng không có….

Dạng người như vậy mà thích cô ấy, giống như là cô ấy đang chiếm lợi của người ta.

Cớ sao lại không làm.

Còn hiếm khi tổng giám đốc ra tay hào phóng như thế…… tiền lương gấp đôi, tiền thưởng mỗi tháng thêm ba mươi phần trăm, thưởng cuối năm thêm năm mươi phần trăm.

Còn không chủ động ra tay thì cô chính là đồ đần.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.