Chú Là Của Em

Chương 1149: Chương 1150





Lần này, cùng xem như là trút giận giùm cô ta rồi.

Con người Kỷ Vân Như đó, làm cái gì cũng không uổng công cả.

“Aiyo… bệnh tim của tôi tái phát rồi, sắp chết rồi.

.

” Bà lão nhà họ.


Lan, đột nhiên giữ chặt lấy ngực, sắc mặt trở nên khó coi mà nói.

Bà Lan đột nhiên ở dưới đất bò dậy, qua đó đỡ lấy bà ta nói: “Bà ơi…bà sao vậy!!! Người đâu, mau gọi xe cấp cứu đi!”
“Kỷ Vân Như! Cô quả thực là ức hiếp người quá đáng!! Bà lão nhà họ Lan chúng tôi, bị cô chọc tức đến bệnh tim tái phát rồi, cô còn chưa muốn dừng tay hả?” Một vị trưởng bối của nhà họ Lan tức giận đứng ra nói.

Kỷ Vân Như liếc còn không liếc nhìn ông ta một cái, chỉ cười lạnh nói: “Kỷ Vân Như tôi khó khăn lắm mới ra mặt một lần, không bỏ ra vài mạng người, sao mà xứng với phong độ của tôi? Chết một bà già mà thôi, cũng không phải là tôi ra tay, làm tức chết người, chắc là không phạm pháp đâu?”
“Cô cô cô…” Lần này không chỉ là bà lão Lan nữa, mà ông cụ nhà họ Lan cũng tức đến suýt chút nữa nhảy dựng lên.

“Mau, đưa bà lão đi bệnh viện! Rồi gọi phóng viên đến, bóc phốt cô tat”
Sắc mặt Kỷ Vân Như cũng không thay đổi.

“Đi đi, thật sự bóc phốt ra ngoài, xem ai là người mất mặt! Theo tôi biết, nhà họ Lan các người còn tung tin vịt khắp nơi, Lệ Minh Viễn với Lan Bảo Khiết nhà các người mới danh chính ngôn thuận là một đôi, nếu tung ra bên ngoài, những chuyện này cũng nên tung ra đi, đến lúc đó Lệ Minh Viễn đích thân phủ nhận, mặt mũi nhà họ Lan các người cũng đến đó mà thôi.


Sắc mặt của người nhà họ Lan ai nấy cũng phình ra như gan lợn.

Không sai, bọn họ chính là dòng họ cực kỳ quan tâm đến thể diện.


Lan Bảo Khiết từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, sắc mặt không khỏi tái nhợt đi.

“Cô Kỷ… cô, sao cô dẫn người đến đập nhà tôi… không phải trước đây chúng ta chung sống rất tốt sao?”
Kỷ Vân Như được xem là sự tồn tại cao nhất trong số những nhà hào môn danh giá.

Lúc tâm trạng tốt, cũng sẽ tạo cho mọi người khác một cái nhìn thiện cảm.

Khi tâm trạng không tốt, thử hỏi bạn là ai?
Lan Bảo Khiết lúc trước tham gia buổi yến tiệc do cô ta tổ chức, có lế cô ta cũng cho cô ta chút mặt mũi.

Còn về chung sống có tốt không, cô ta cũng không nhớ.

Lúc này, cô ta lạnh nhạt nói: “Đừng dát vàng lên mặt mình nữa, tôi và nhà họ Lan các người, không có qua lại cái gì đâu.


Lan Bảo Khiết tức đến cười nói: “Lúc trước lúc tôi còn có tư cách có quan hệ hôn nhân với Lệ Minh Viễn, cô Kỷ đây còn xem trọng tôi, bây giờ tôi với Lệ Minh Viễn hoàn toàn không có khả năng nữa, cô Kỷ lại lật mặt không nhận người, cô lật mặt cũng nhanh quá rồi đó.



Kỷ Vân Như căn bản vốn chẳng để tâm đến những gì người khác nói, cô ta cũng đã dần quen với sự tùy ý phóng khoáng trong những năm qua.

Cô ta cười nhạt nói: “Hà cớ gì tôi đây phải đối tốt với một người chẳng có bất kì giá trị lợi dụng nào đối với tôi chứ?”
“Kỷ Vân Như, cô đúng thật là kẻ giả dối!”
“Cô Lan đây là đang chê gương mặt mình bị hủy hoại chưa đủ hay Sao?”
Vẻ mặt của Lan Bảo Khiết vốn đã giống như một con mèo tam thể, sau khi uống thuốc xong lại càng lộ rõ thêm vẻ kinh hãi hơn.

Cô ta bất giác sững người nói: “Cô Kỷ… thật ra chúng ta có thể có cách hợp tác khác nữa.

Chẳng phải cô với Tô Noãn Tâm luôn luôn xảy ra mâu thuẫn, bất đồng hay sao? Hai chúng ta có thể cùng nhau đối phó lại cô ta”
Kỷ Vân Như cười nhạo nói: “Cùng cô liên kết? Cô có thể thay tôi làm gì?
Đủ tư cách sao?
Việc mà bản thân cô ta có thể làm được, còn cần phải cùng người khác hợp tác hay sao?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.