Chú Là Của Em

Chương 260: Chú tôi cho người xoá bình luận





Woa! Nữ diễn viên này quá đẹp! rất thích! ‘A, tôi là người cuồng chân! Đây chắc chắn là đôi chân đẹp nhất mà tôi thấy trong mấy năm gần đây! Ngay cả bàn chân cũng rất đẹp, quả thực có thể gọi là hoàn mỹ

Nhận xét này không phải quá bình thường sao?

Ngay cả điều này mà tổng giám đốc cũng không thuận måt?

Vậy cô Tô sau này còn có thể có fan nam không?

Nhưng mà... “Vâng, tổng giám đốc, không vấn đề gì!”


Bên kia, Lâm Xuân Mạn và Dương Diễm cũng đang lục lại bình luận với vẻ mặt phấn khích!”

Kết quả phát hiện bình luận càng ngày càng ít...

Vẻ mặt hai người chết lặng nói: “Cái quái gì vậy? Hình như có người đang hack Noãn Tâm nhà chúng ta... Những bình luận khen ngợi Noãn Tâm nói thích Noãn Tâm, tất cả đều biến mất không lý do!”

Tô Noãn Tâm vẻ mặt sửng sốt nói: “Hả! Thật vậy sao?” “Thật này! Noãn Tâm cậu nhìn xem!” “Không phải vẫn còn nhiều bình luận tốt sao.” “Nhưng trước đây còn nhiều hơn thế! Ở không đúng...Vừa nãy rõ ràng bình luận của nam rất nhiều... Đều là liếm màn hình... bây giờ chỉ còn lại một số bình luận của nữ thôi.." Lâm Xuân Mạn phát hiện với ánh mắt sắc bén.

Dương Diễm hùa theo nói: "Hình như đúng là như vậy... Noãn Tâm, chắc chắn không phải có người muốn hack cậu chứ?”

Tô Noãn Tâm rất sửng sốt nói: “Mình cũng không hiểu... Hay là hỏi chị Ngô thử?"

Ngô Thu là một người lão luyện trong làng giải trí.

Nghĩ kỹ một chút thì sẽ biết chuyện gì đang xảy ra.

Nói thẳng với Tô Noãn Tâm: “Chuyện này sao em không gọi điện thoại hỏi tổng giám đốc Lệ nhà em. Tiện thể hỏi xem, anh ấy có thể chấp nhận được mức nào, sau này đừng bất cẩn đối đầu với anh ấy, rất dễ dàng khiến anh ấy không vui. “A? Mức độ gì... Những bức ảnh này đều rất bình thường! Hơn nữa...Chị Ngô nói chú em cho người xóa bình luận sao?” “Tám chín phần, em đi hỏi thì sẽ biết, đây là việc riêng của hai người, chị sẽ không tham gia nhưng vấn đề về mức độ chấp nhận được thì em cứ đi hỏi thử đi. “Ồ... Vậy em đi hỏi thử.”


Tô Noãn Tâm đang rối bời, nhưng lại ngoan ngoãn gọi điện thoại hỏi.

Lệ Minh Viễn nhận được điện thoại của cô ấy, có một chút tội lỗi khó hiểu.

Phát hiện rồi, chuyện anh cho người xóa bình luận?

Kết quả đúng thật.

Con nhóc vừa lên tiếng liền nói: “Chú... chú nhìn thấy những tấm quảng cáo mà đoàn phim đã đăng lên Facebook chưa?" “.. Thấy rồi” “Đẹp không?” “Cũng được... “Vậy chú... Chú cảm thấy mức độ của bức ảnh như thế nào?”

Mức độ gì?

Một sự nghi ngờ lóe lên trong mắt Lệ Minh Viễn, lập tức nói: “Kích thước?” “Hả? Không phải... Chính là chú có cảm thấy trên tấm hình, hở hang quá nhiều không?” “Không sao... Không hở ngực lộ lưng, còn có thể chấp nhận được. “Vậy chú không thể chấp nhận được mức độ nào? Chị Ngô bảo em hỏi chú... Nói sợ chú sẽ không vui. Lệ Minh Viễn nên quan tâm đến hình ảnh công chúng của vợ tương lại mình, nếu lộ liễu quả sẽ khiến anh mất mặt

Cô nhóc hỏi anh có thể chấp nhận được mức độ nào...

Lỗ tại của Lệ Minh Viễn có chút nóng lên khó hiểu. Anh bất cẩn đập tay mình xuống bàn hai cái, trả lời: “Trong phạm vi hợp lý đều có thể chấp nhận được. Em không cần áp lực. “Vậy thì tốt... chú, lát nữa em phải quay phim, em đi chuẩn bị trước nhé. "Ừ"


Cúp máy, Tô Noãn Tâm phát hiện mình quên mất hỏi xem có phải bình luận là do Lệ Minh Viễn xóa không.

Nhưng sắp phải quay rồi, cũng không thèm gọi lại hỏi nữa.

Cảnh quay tiếp theo là cô đánh nữ chính... Nam thứ đến tìm cô bảo thù.

Phải cùng Châu Hoài Nam đối thoại, Tô Noãn Tâm có một chút kỳ vọng khó hiểu trong lòng.

Nữ chính Hứa Bảo Châu cô đã diễn cùng rồi, nhưng cô không sợ, kỹ năng diễn xuất của Hứa Bảo Châu cũng như thế thôi.

Trông cũng không tồi, nhưng cũng không biết tại sao lại có vẻ thù địch khó hiểu với cô...





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.