Chú Là Của Em

Chương 436: Đắc Tội Với Tôi Kết Cục Rất Thảm!





**********
Chương 435: Đắc tội với tôi, kết cục rất thảm!
Bạn học trong lớp nghe cô nói như vậy, từng người một vội vàng đến gần hỏi: “Noãn Tâm, cậu biết điều gì?”
“Biết người đàn ông kia là ai hả?”
“Ưm...!Hình như tớ từng nghe ai nói...Sắp tới sẽ có đạo diễn lớn cải trang đến trường chúng ta tìm nữ diễn viên cho bộ phim chiếu Tết hằng năm”
Mọi người không khỏi hít một hơi lạnh rồi nói: “Trời ạ...!Noãn Tâm à, cậu chắc chắn chứ?” “Má ơi! Chúng ta đều bỏ lỡ điều gì!”.

“Không sai...!Người còn chưa đi! Noãn Tâm, cậu chắc chắn là thật không?”
"ẶC...!Tớ chỉ nghe người ta nói, là thật hay giả thì tớ không chắc chắn...!Nhưng mà mới nói vài hôm trước, hôm nay liền xuất hiện một ông chú kì quái, có lẽ nào đó là sự thật?"
Các bạn nữ trong lớp ngoài Tô Noãn Tâm và Dương Diễm ra.
Từng người một đều nhanh chóng lao ra ngoài.
Dương Diễm nhìn Tô Noãn Tâm bằng vẻ mặt cạn lời: “Cậu ngốc quá, mình cậu biết chuyện này là được rồi, nói ra làm gì?”
“Hả? Không được nói à?”
“Đồ ngốc mới nói ra...!Người thông minh sẽ trực tiếp nắm bắt cơ hội tự đề cử chính mình! Đó là phim chiếu tết đấy!”
“Chỉ là vai nữ phụ có vài cảnh quay thôi...!Tuy nhiên, hình như chủ đề của bộ phim đó là Cẩm Y Vệ, không có nữ chính!”
“Phim điện ảnh không có nữ chính, nữ phụ chính là nữ chính! Giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất rất có thể sẽ bị bộ phim này âm trọn! Đồ Noãn Tâm ngu ngốc, còn không mau đi theo mình!”
“Hả? Đi đâu chứ..” Nếu thật là người đó, thái độ vừa rồi của mình đã xúc phạm ông ta!
Bên ngoài lớp học nào đó trong trường học, người đàn ông trung niên đang bị một đám học sinh nữ bao vây.

Từng người một với thái độ niềm nở tự tiến cử mình! Người đàn ông trung niên không khỏi nhíu mày nói: “Các cô đang nói gì? Tôi nghe không hiểu!”

"Đạo diễn à, chú đừng giả vờ nữa...!Chúng tôi biết hết cả rồi! Chỉ có điều ông yên tâm, nếu như chú đã cải trang vi hành, ngoài chúng tôi biết ra, tuyệt đối sẽ không vạch trần chú!”
"...!Là ai nói nhảm với các cô?” Người đàn ông trung niên híp mắt hỏi.
“Là Tô Noãn Tâm, cô ấy đã nghe người ta nói! Đạo diễn à, chú xem cháu có được không?”
“Đạo diễn ơi, thù lao của cháu rất thấp...!Cháu chỉ muốn nổi tiếng thôi, chú chọn cháu đi!”
“Đạo diễn à,...!Không biết chú muốn tìm hình mẫu diễn viên như thế nào, chú thấy cháu thích hợp không?”
Khóe miệng người đàn ông giật giật: “Các cô hiểu lầm rồi, tôi không phải là đạo diễn gì hết!”
Tô Noãn Tâm sẽ không nói dối, cô ấy có hậu thuẫn, tin tức nhỏ nhiều lắm.

Đạo diễn ơi, chứ đừng làm bộ nữa, chú bị lộ rồi! Giả vờ tiếp cũng không có ý nghĩa gì đâu!”
Người đàn ông trung niên không khỏi nghiệm mặt nói: “Tô Noãn Tâm là ai?”
Dương Diễm vừa kéo Tô Noãn Tâm đi tới, nghe thấy câu này, lập tức đẩy Tô Noãn Tâm ra: “Đạo diễn ơi, ở đây, ở đây, Tô Noãn Tâm ở chỗ này!”
Ánh mắt người đàn ông trung niên trở nên sắc bén, ông ta lập tức quét mắt nhìn Tô Noãn Tâm.
Tô Noãn Tâm bị nhìn đến da đầu tê dại: “Ở...!Chú tìm tôi có việc gì sao?”

“Lại là cô!”
“Khụ, khụ...!Chú còn nhớ tôi à?”
“Là cô đã nói nhảm với bọn họ, nói tôi là đạo diễn lớn cải trang vị hành tới đây để tìm diễn viên nữ?”
"ẶC...!Lúc trước tôi từng nghe nghe người khác nói, tôi đột nhiên nhớ ra nên chỉ buột miệng thôi...!Gây phiền phức cho chú rồi, tôi xin lỗi!”.
"Nếu xin lỗi có ích thì cần cảnh sát để làm gì?”
“Vậy...!Chú muốn thế nào?”
Người đàn ông trung niên cười khẩy một tiếng, đưa tấm danh thiếp cho cô: “Đắc tội với tôi, kết cục sẽ rất thê thảm! Nhân vật nha hoàn trong mười bộ phim tiếp theo của tôi, cô phải nhận hết cho tôi!”
Nói xong, ông ta bèn thở hổn hển bỏ đi! Tô Noãn Tâm cầm lấy danh thiếp, nhíu mày nói: “Tôi không diễn vai nha hoàn.."
- ---------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.