Chú Là Của Em

Chương 788: Con Bé Thật Nhảy





**********
Chương 788: Con bé thật nhảy
"Lúc nãy giám đốc Lương tới văn phòng của dì hẹn di ăn cơm trưa, nhân tiện trò chuyện công việc
Đôi mắt Lệ Minh Viễn tối sầm: “Lương Khải Phong không tồi, năm nay bốn mươi lăm tuổi, ở tập đoàn Quốc Doanh ban đầu làm một chuyên viên tiêu thụ cho tới giám đốc tiêu thụ, là người rất đáng tin, công việc cũng chưa từng phạm sai lầm, là một người rất tốt”
Tô Ngọc Mỹ dở khóc dở cười: “Cái gì nữa vậy.” “Cháu không biết về đời tư của ông ấy, chắc Noãn Tâm sẽ có cách hỏi thăm “Minh Viễn, cháu nói thật hay đùa vậy? Cháu giúp nó hay giúp đi? Dì đã bảo dì không muốn tìm nữa rồi mà, dì không có hứng thú với Lương Khải Phong.


Rốt cuộc hai đứa muốn làm gì vậy?”
Lệ Minh Viễn bật cười: “Cháu hiểu ý của dì.

Nhưng hiếm khi Noãn Tâm hiếu thuận như vậy, đương nhiên cháu muốn ủng hộ cô ấy
Tô Ngọc Mỹ cạn lời, cúp điện thoại.

Dù gì cũng là bạn trai của con gái, chỉ hướng về phía con bé đó thôi, mách lẻo với cậu ta chẳng có ích lợi gì hết!
Sau khi bị mẹ vợ tương lai cúp điện thoại, Lệ Minh Viễn kêu Lý Mạnh đi kiểm tra camera, cô nhóc chạy đi đâu hỏi thăm đời tư của Lương Khải Phong.


Lý Mạnh kinh ngạc hỏi: “Đột nhiên cô Tô hỏi thăm Lương Khải Phong làm gì? Lương Khải Phong đắc tội cô ấy à?” “Đừng hỏi, cậu đi kiểm tra rồi báo với tôi là được.

Cô nhóc thật sự nhây, anh đi làm bình thường mà cứ phải tới công ty tìm việc vui cho anh, không có tâm tư làm việc mà chỉ muốn cười thôi.

Lý Mạnh mờ mịt làm theo mệnh lệnh.

Không lâu sau thấy một bóng người lén lút trong phòng trà nước ở phòng tiêu thụ tầng tám.

Thấy Tô Noãn Tâm trong camera, Lý Mạnh suýt nữa bật cười, còn đeo khẩu trang nữa chứ.


Phòng trà nước, Tô Noãn Tâm đóng giả sinh viên thực tập mới tới trong phòng tiêu thụ, vào phòng rót nước uống, sau đó nghe có người tám chuyện: “Mấy cô nghe gì chưa, giám đốc Lương mới lên tầng mười tám đấy! “Trời đất! Lúc họp buổi sáng, tôi đã nghe người ta nói giám đốc Lương nhìn giám đốc Tô ở tầng mười tám bằng ánh mắt rất khác thường, không ngờ đúng là có tâm tư thật!” “Tôi nghe nhân viên cũ trong công ty nói hình như vợ sếp Lương qua đời rồi, đã mười mấy năm, chưa từng cưới người khác.” “Hình như là vậy.

Nhưng bà vợ đã khuất đó để lại hai đứa con, hình như đều ra nước ngoài du học, bình thường toàn một mình độc lai độc vãng, đa số thời gian chỉ lo làm việc, chắc cũng rất cô đơn” “Xí, tôi thấy lão Lương biết quan hệ của Tô Ngọc Mỹ với tổng giám đốc nên mới có tâm tư ấy” “Cô đừng nói vậy.

Thu nhập hằng năm của sếp Lương cũng có mấy tỷ, người ta có thiếu tiền đầu “Nhưng dù gì cũng không trâu bò bằng mẹ vợ tương lai của tổng giám đốc “Cô bị sao vậy hả? Danh tiếng của sếp Lượng rất tốt, không thiếu tiền, toàn lái siêu xe, còn đặt tiền hơn cả xe của giám đốc Tô, cô đừng có nói bừa, nếu truyền vào tại giám đốc Tô thì mối nhân duyên mà mọi người đều cảm thấy ổn thỏa này sẽ bị cô làm hỏng hết “Tôi chỉ giả thiết thôi.

Giám đốc Tô chính là miếng bánh thơm trong công ty, nhân viên ba mấy tuổi cho tới lãnh đạo cấp cao năm mươi mấy tuổi đều có tâm tư với bà ấy, việc này đã sớm truyền khắp rồi!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.