Chú Là Của Em

Chương 883: Cái Đầu Nhỏ Này Lớn Lên Như Thế Nào





**********
Chương 883: Cái đầu nhỏ này lớn lên như thế nào?
Trời ạ...!Tô Noãn Tâm thật hạnh phúc...!Cho dù bị tổng giám đốc Lệ bỏ rơi thì vẫn có ảnh để Nhiếp cùng uống rượu giải sầu! Chẳng lẽ kiếp trước cô ấy đã giải cứu hệ ngân hà sao! Mệnh tốt như vậy!
Tô Noãn Tâm không còn tâm trạng lướt facebook.


Cô cứ uống một chén rồi một chén, thịt xiên ăn từng xiên xiên một, chẳng mấy chốc cô đã quên sạch tâm trạng không tốt.

Sau đó, men rượu ngấm vào, cô cảm thấy cả người chóng mắt, trực tiếp đổ vào ghế sopha ngủ mất.

Minh Dao mang chăn lông đến đắp kín cho công im lặng nói: “Đến uống rượu với cô ấy, ngược lại cô ấy lại là người say trước, tôi còn chưa uống tận hứng đầu.

“Uống cái răm ý mà uống, anh là sâu rượu à?” “Hung dữ nhau thế làm cái gì? Tôi đâu có chọc giận em đâu?” “Lớn tuổi như vậy rồi mà còn chưa có lấy một người vợ, tiền thì cũng không biết lối giữ cho mình! Tất cả đều bị Kỷ Vân Như ép khô, anh bị ngu à?” Minh Dao trợn mắt nói.

Nhiếp Hạo nhíu mày nói: “Tự dưng nói đến chuyện này làm cái gì?” “Còn không phải là bởi vì Kỷ Vân Như ép khô anh, bây giờ còn muốn ép khô ông Ngô! Bà ta vừa mở miệng đã đòi ông Ngô mười năm nghìn tỷ! Ông Ngô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Ông ấy đã là một bộ xương già rồi còn đồng ý đi góp giúp...!Thật đánh thương.

Nhiếp Hạo nhíu mày nói: "Kỷ Vân Như tìm ông Ngô vay tiền?” “Đúng vậy!” “Đây là chuyện của người lớn, trẻ con đừng quản nhiều như vậy.


“Có phải tiền anh quay bộ phim này đều sẽ cho bà ta không!” “Cho nên có phải các người đều bị ngốc không? Chẳng qua em muốn nói các người.

Nhiếp Hạo vuốt tóc nó nói: “Làm sao? Sợ sau này tôi chết đói?” “Em muốn hỏi là bây giờ anh còn bao nhiêu tiền” “Một tỷ?” “Phụt...!Còn không nhiều bằng em, có thể đủ để trả lương cho trợ lý không?” “Tiền lương của trợ lý là thanh toán theo năm, năm nay đã trả rồi...!“Anh đường đường là vua màn ảnh, thế mà trên người chỉ có một tỷ tiền tiêu vặt, anh cảm thấy như vậy mà nghe được sao?” “Tôi không cần tiêu nhiều tiền.

“Hiện tại không cần nhưng không có nghĩa sau này không cần! Anh thật là " “Không phải anh có rất nhiều fan hâm mộ trên facebook sao, hay là chúng ta bán cái gì đi.” "Hu?" “Em thấy có rất nhiều người phát trực tiếp, bản đồ...!Hay là chúng ta cũng phát trực tiếp kiếm chút tiền? Không bán đồ cũng có thể khen thưởng?”
Khỏe môi Nhiếp Hạo co rút: “Tôi đường đường là vua màn ảnh, cần phải đi phát trực tiếp tranh miếng ăn của người ta?” “Em phát trực tiếp, chỉ cần để lọt mặt anh vào là được...!Anh hút fan, em ứng phó fan hâm mộ!” “Như vậy có thể kiếm được bao nhiêu?” “Em có nghe ngóng, ngôi sao phát trực tiếp trên mạng.

Thu nhập một tháng cũng phải hơn ba mươi lăm tỷ! Với loại người cấp bậc nhau anh, nếu làm một tháng, tính riêng khen thưởng cũng phải trăm tỷ, nếu hợp tác với công ty quảng cáo một chút, có khi còn kiếm hơn nhiều!” “Nhưng em nói trước, nếu thật sự kiếm được nhiều tiền, anh không được phép đưa cho Kỷ Vân Như “Anh phải tự mình giữ lấy, nhỡ sau này có chuyện gì xảy ra.

Cập nhật nhanh nhất tr*ên ТгцyeлАРР.cом
Nhiếp Hạo im lặng uống một ngụm rượu: “Cái đầu nhỏ này rốt cuộc lớn lên như thế nào?” “Hừ, em chính là thông minh như thế, không có cách nào khác.” “Tùy em.”
Nhiếp Hạo biểu thị không có ý kiến gì, dù sao cũng không phải anh ta phát trực tiếp.


Đàn chị của con nhỏ này đã ngủ thiếp đi rồi, ngồi không cũng chán.

Minh Dao mở điện thoại, tìm đến nền tảng phát sóng trực tiếp hot nhất hiện nay, trực tiếp đăng ký tên tài khoản là Nhiếp Hạo, phát hiện cái tên này đã được sử dụng.

Nó trực tiếp đăng ký tài khoản là Nhiếp Hạo real, sau đó đặt ảnh đại diện là hình Nhiếp Hạo, sau đó tiếp thì phát trực tiếp.

Chính là cái kiểu không hề chuẩn bị trước..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.