Chú Là Của Em

Chương 952: Vì Nhiếp Hạo Mà Ngay Cả Mẹ Con Cũng Không Cần





Lệ Minh Viễn nhìn cô đang ôm bắp đùi mình đã vậy còn ngước mắt lên nhìn mình, trên gương mặt nhỏ bé đó là bộ dạng đầy mong đời thì rốt cuộc vẫn không thể nhịn nổi nữa mà trả lời.

"Có một hacker kỹ thuật đặc biệt lợi hại...Quản lý phòng vệ trên hệ thống internet nội bộ của công ty.

"Oa! Hacker! Một nghề rất khốc liệt nha! Lý Mạnh lại thích người như vậy sao...Có điều làm sao mà chú lại biết được chuyện này? Là Lý Mạnh nói cho chú biết sao?" "Không phải, là do chính anh quan sát mà nhìn ra được.

Hỏi xong rồi sao?" "Còn chưa xong đầu, chủ quan sát như thế nào mà có thể nhìn ra được vậy?" Thím Lý cùng tôi đều lắng tai nghe cho thật kỹ.

Phải nói hết toàn bộ mọi chuyện một cách cặn kẽ.

Thím Lý đối xử với cô tốt như vậy nên chút chuyện này cô nhất định phải hỏi cho thật tốt mới không phụ lòng thím Lý đối xử tốt với cô được.

Lệ Minh Viễn hít sâu một hơi nói: "Trên tầng ba mươi sáu người bị Lý Mạnh gọi đến nhiều nhất cũng chính là người đó.

Trong bốn người phụ tả người bị Lý Mạnh phê bình nhiều nhất cũng chính là người đó.


Lần nào cũng khiến cho Lý Mạnh tức đến mức nuốt không trôi vẫn chỉ có một người đó.

"Ha ha...!Tại sao Lý Mạnh lại bị tức đến muốt không trôi?
Chuyện này vẫn chưa xong...!Nếu cứ hỏi như vậy thì khẳng định công việc tối nay của anh cũng không cần phải làm nữa.

Thấy thím Lý dùng vẻ mặt đầy mong đợi mà nhìn anh thì rốt cuộc Lệ Minh Viễn cũng không không nhịn được nữa.

Tiếp tục giải thích: "Bởi vì tính tình của cô ấy tương đối ngay thẳng cùng phóng khoáng...!Đều coi những người con trai bên cạnh thành anh em thường xuyên kề vai sát cánh..Lý Mạnh nhìn thấy như vậy thì trong lòng khó chịu
Má ơi, còn phân tích một cách tỉ mỉ như vậy.

Tô Noãn Tâm nghe xong cũng cảm thấy có chút buồn cười.

"Cái đó, Lý Mạnh...Vẫn cứ phê bình người ta, thì làm sao người ta có cái nhìn tốt về cô ấy được?" "Không biết." "Được rồi.

Vậy chú cứ đi làm việc tiếp đi
Rốt cuộc thì Lệ Minh Viễn cũng được buông tha, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt anh lạnh nhạt quét về phía Tô Noãn Tâm một cái nói: "Lần sau còn dám như vậy thì em chết với anh!"
Bộ dạng như vậy còn giống với bộ dạng mà một cô gái nên có sao?
Ngồi thẳng lên đất như vậy, còn không để ý tới cô thì cô liền ôm bắp đùi quấn mãi không thả sao?
Tô Noãn Tâm lè lưỡi với anh một cái rồi trở về lại trước bàn ăn quy quy củ củ mà ngồi xuống.

Lại thấy bộ dạng của thím Lý còn rầu rỉ hơn so với trước.

Cô không khỏi bật cười nói: "Thím Lý...!Thím thấy như thế nào? Không phải là Lý Mạnh đã có người mình thương hay sao? Còn là cấp dưới của anh ấy nữa.

Đây quả thật là chuyện tốt nha! Gần quan thì được hưởng lộc, chuyện này cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!"
Vẻ mặt của thím Lý đầy ủ dột nói: "Thằng nhóc này...Lại không thể có phong độ hơn một chút hay sao! Cả ngày chỉ biết phê bình người ta...vậy thì người ta làm sao thích nó được cơ chứ? Trong lòng người ta còn không phải là hận chết nó.

" "Không phải sao...Làm gì có ai lại như vậy cơ chứ.

Đã thích thì cứ theo đuổi người ta đi.

Đã thích rồi mà còn suốt ngày khiến con nhà người ta bực bội đây không phải là muốn cho người ta tức chết luôn hay sao?" "Đúng vậy nha! Hơn nữa...!Tính tình của cô ấy còn tương đối sảng khoái...Còn kề vai sát cánh với bọn con trai, sao mà nghe giống như là hình mẫu của một cô gái tboy vậy?" "Phì...Thím Lý, thím còn biết cái từ tboy này là để hình dung một người như thế nào sao?" "Tôi đã từng nghe qua bọn em họ của Lý Mạnh nói nên biết rõ.


"Nhưng mà những chuyện này là chuyện quan trọng sao? Quan trọng chính là đó là người mà Lý Mạnh thích! Thím Lý thím còn nhớ không lần trước mấy người bạn đến nơi này chơi trong đó còn có một người tên Dương Diễm đó? Cô ấy cũng là người có cá tính tboy đó, có thể bên trong, lại có tính cách rất cẩn thận...Con cũng rất thích tính cách của những cô gái này."
Thím Lý cười nói: "Nhưng có thể trong lòng người ta cũng hận Lý Mạnh chết đi được thì sao...Chuyện này đâu có thể gộp chung vào nhau được!" "Thím Lý thím đừng nóng vội...Lần sau con nghỉ ngơi lần nữa thì con sẽ tự tay đến xem người thử như thế nào...!"Con cũng muốn đến đó xem thử sao...Có điều đoán chứng rằng sẽ có chút bất tiện đi." "Chuyện này có cái gì bất tiện đâu.

Thím Lý thím cứ chờ tin của con.

Lần sau chúng ta sẽ làm chút đồ ăn ở nhà rồi cùng nhau đưa công ty cho chú cùng với Lý Mạnh ăn...Chúng ta lại làm thêm nhiều một chút...Đem đến tầng ba mươi sáu mời cả bốn người trợ lý đắc lực kia cùng ăn...Sau đó không phải là đã có thể tận mắt nhìn thấy người rồi sao!" "Cái này còn phải nhờ có con đi chung rồi...!Nếu một mình thím đến đó thì sợ rằng tổng giám đốc sẽ mất hứng mất" "Làm sao biết...!Trong lòng rất nặng tình nghĩa đối với thím đó! Nếu không thì ban nãy anh ấy nghe lén chúng ta nói chuyện đến giờ không phải còn chưa nói nặng thím nữa câu nào sao! Ha ha ha...Lần đầu tiên con thấy chú kiêu ngạo như vậy mà cũng có thời điểm chủ hầm hừ với con đó nha...Đây là coi bởi vì anh ấy coi thím là bề trên mới có thể im lặng như vậy...Ở trước mặt con thì chủ cũng sẽ không hậm hừ như vậy đâu, ha ha ha ha...!
Thím Lý không khỏi bật cười nói: "Cái đó Noãn Tâm, vậy chờ sau này các con quay lại...thì con nói trước một tiếng với thím thím mới đi mua chút thức ăn làm chút điểm tâm rồi chúng ta cùng nhau đi." "Được, cứ quyết định như vậy đi."
Ngày hôm sau Tô Noãn Tâm cùng thím Lý đã bàn bạc xong, thím Lý đi rửa chén.

Tô Noãn Tâm liền cầm điện thoại di động lên lầu lướt Facebook.

Tôi cảm thấy rất hài lòng khi biết được quá khứ trưởng thành của chú, nhưng mọi chuyện đã trở thành quá khứ rồi.

Ủng hộ tea*m chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАPР.cом
Hình úp trên Facebook đều là hình ảnh cô cùng chú rất vui vẻ với nhau.

Cái quá khứ gì đó, cái mà là nón xanh...Cái gì mà là tình mới tình cũ toàn bộ đều là chuyện giả dối hư ảo hết.

Đột nhiên, cô nghĩ đến cái gì đó liền cầm điện thoại di động lặng lẽ đi tới bên ngoài cửa phòng làm việc của Lệ
Minh Viễn.

Phòng làm việc của Lệ Minh Viễn, cũng không có đóng kín vì thế cô cầm điện thoại di động chụp liền vài tấm thường ngày rồi sau đó lại len lén rời đi.

Lệ Minh Viễn nhìn ngoài cửa đột nhiên ló ra một cái điện thoại di động...!Sau đó lại lặng lẽ rút lui thì khóe miệng hơi co quắp lại.

Giả vờ như cái gì cũng chưa có nhìn thấy.

Sau khi Tô Noãn Tâm chụp lén xong thì xem cũng không thèm xem liền đăng lên Facebook còn bổ sung thêm một dòng –– chụp lén thành công.

Chú chăm chỉ làm việc là thứ mê người nhất.

Sau khi đăng xong cô liền trợn mắt mà nhìn chằm chằm vào điện thoại.


Kết quả đọc được mở bình luận bên dưới cơ hồ đều là ha ha ha cười lớn.

Tô Noãn Tâm không khỏi nghi ngờ...Cười cái gì?
Rồi sau đó liền đọc được một cái bình luận là: hạ hạ hạ hạ, Tô Noãn Tâm cô chụp lén bị người khác phát hiện rồi kìa!
Đăng video mà còn không thèm xem trước sao?
Cái gì!
Bị phát hiện sao?
Tô Noãn Tâm mở ra xem một chút, quả nhiên...Trong video, vốn dĩ chủ đang làm việc thật chăm chỉ thì đột nhiên nhìn về phía ống kính một cái...Khóe miệng còn có chút co quap.

Quả nhiên là hiện trường chụp lén bị bắt tại trận mà.

Tô Noãn Tâm dở khóc dở cười lộn mèo một vòng trên giường liền nghe được những người hâm mộ hỏi: Tô Noãn Tâm, tối nay có phát trực tiếp không? Mấy ngày rồi đều không phát.

Tô Noãn Tâm nhanh phát trực tiếp đi! Muốn mua thịt xông khói thì phải làm sao!
Lúc này Tô Noãn Tâm mới nhớ tới, mình còn có việc kinh doanh bán thịt xông khói qua mạng nữa.

Cô suy nghĩ một chút, dù sao thì chú bận bịu nên cũng không có thời gian ở cùng với mình vậy thì chi bằng bán hàng đi.

Vừa vặn, nhóc Minh Dao đột nhiên gọi điện thoại cho cô đoán chừng cũng là hỏi về chuyện này.

Tô Noãn Tâm nhận cuộc gọi trên điện thoại nói: "Thế nào, Minh Dao?" "Đàn chị, mới vừa rồi em có bảo Nhiếp Hạo tới đón em...Sau đó nói với mẹ của em là chị cùng anh Lệ thuận đường tới đón em trở về đoàn kịch, mẹ em tin." "Phi..cái tên yêu tinh gạt người nhà này.

Vậy bây giờ em cùng Nhiếp Hạo sẽ trở về khách sạn sao?" "Đúng vậy...Còn người đang đi trên đường thì làm sao?
Sắp đến rồi." “Vì Nhiếp Hạo mà ngay cả mẹ cũng không cần?" "Cái đó cũng không phải.

Là do mẹ bận bịu làm thêm giờ nên không có thời gian ở bên cạnh em...Lại cảm thấy em không có người chăm sóc tự mình chơi một mình rất đáng thương nên mới chủ động hỏi em có muốn đàn chị ở bên cạnh chơi với em hay không...em dứt khoát bảo sẽ để cho Nhiếp Hạo tới đón em.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.