“Cái gì? Xem mắt? ” Kỹ Văn Tĩnh nhịn không được kêu nhỏ một tiếng, ánh mắt quái dị nhìn bạn trai của mình, “Anh nói là…..anh muốn đi xem mắt?”
Tư Thánh Nam ngồi ở trên sô pha tao nhã nói vòng vo qua lại, “Hôm qua ba mẹ phái người mời anh về nhà, rất tức giận phê bình anh một chút, nói anh vừa tùy hứng lại còn cố chấp, còn mắng anh bất hiếu, tóm lại hiện tại anh ở trong mắt bọn họ là thành nghịch tử tội không thể tha rồi.”
“Nói vậy quả thật là làm người ta đồng tình……” Suy nghĩ của cô vẫn còn quanh quẩn trong tin tức mới nghe được.
“Văn Tĩnh, thật ra em có hiểu anh không vậy? Trong công ty anh là một cá nhân tốt bụng, là một thủ trưởng dễ mến, trong cuộc sống là đối với bạn bè đầy đủ nghĩa khí, trong mắt những cô gái thì anh là một người đàn ông hoàn hảo, trong mắt cha mẹ anh nhất định cũng là một đứa con hiếu thảo……”
Kỹ Văn Tĩnh hoài nghi nhìn anh, tốt đến như vậy sao? Mỗi lần điều oanh tạc lửa giận vào trong nhân viên đáng thương—là cô mà cũng tính là tốt sao? Còn là bạn tốt nữa? Mỗi là nhìn thấy anh ta gặp bạn bè, không phải nguyền rủa người ta vào nhà xác thì cũng là nhỏ tâm ở sau mông người ta đá trộm một cước, vậy mà tốt à? Còn tự cho mình là bạn tốt nữa? Ngày qua ngày đều đem nữ nhân—là cô trở thành món đồ chơi cho riêng mình khi dễ, người đàn ông hoàn hảo là làm như vậy à? Là đứa con hiếu thảo….ha…..phương diện này phải nghiên cứu lại nha.
“Thái độ ba mẹ ở nhà rất cứng rắn, thân là một đứa con hiếu thuận, anh biết anh cũng không có lập trường phản kháng bọn họ, cho nên lúc bọn họ đưa ra yêu cầu muốn anh cùng Diệp Giai Nghi, thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn Diệp thị xem mặt, anh cũng không nghĩ là đáp ứng đâu.”
Kỹ Văn Tĩnh cảm thấy trong ngực mình bị một tảng đá đập vào, thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn Diệp thị? Cô có chút bi ai khi nghe tới cái thân phận đẹp đẽ quý giá này, “Cho nên……” Tư Thánh Nam vươn tay kéo lấy Kỹ Văn Tĩnh đang ngẩn người ngồi xuống trên đùi mình, trên mặt hiện lên nụ cười của tiểu ác ma, “Anh muốn em tối nay đi xem mắt với anh.”
“A?” Cô sợ hãi la lên một tiếng, suýt nữa từ trên đùi anh té xuống. Kết quả, buổi tối cô bị vị thủ trưởng ác ma kiêm bạn trai rất không khách khí tha cô vào xe thể thao, hỏa tốc chạy tới khách sạn Đế Đô.
Nghe nói gian nhà ăn hôm nay đều bị vị Diệp đại tiểu thư này bao hết từ trên xuống dưới, đàn dương cầm đang đàn bài [vận mệnh] nổi tiếng, một loạt phục vụ sinh ăn mặc chỉnh tề khi nhìn thấy Tư Thánh Nam đại giá quang lâm, tất cả đều đồng loạt cúi chào, Tư Thánh Nam cười cười nắm tay bạn gái đi đến trước một cái bàn xa hoa.
Diệp Giai Nghi mặc một bộ đầm công chúa xinh đẹp tao nhã ngồi ở trước bàn, lúc cô nhìn thấy Tư Thánh Nam, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn mỉm cười lộ ra hai cái lúm đồng tiền đáng yêu.
“Tư tiên sinh……”
Cô vừa nói vừa nhìn, tầm mắt lập tức chạm đến vẻ mặt Kỹ Văn Tĩnh đang xấu hổ, “Vị tiểu thư này là?”
Tư Thánh Nam thân mật ôm bạn gái vào lòng, trên mặt cô khẽ hôn một cái, “Là cô gái của tôi, cũng là lão bà tương lai của tôi.”
Sắc mặt Diệp Giai Nghi nghe Tư Thánh Nam giới thiệu xong mà trở nên có chút khó coi, hai tay nắm chặt lại tựa như đang ẩn nhẫn tức giận.
Kỹ Văn Tĩnh vô lực nhíu mi, “Thánh Nam, đừng đùa, em cảm thấy nên này em không thích hợp xuất hiện…..”
Lời này vào bay ra rất nhanh liền đổi lấy một cái ánh mắt đáng sợ của Tư Thánh Nam, “Ngoan ngoãn ngồi im cho anh, không cho phép nhúc nhích.” Anh bá đạo đem ấn cô lên ghế, lại ngồi kế bên cô.
“Diệp tiểu thư……” Anh quay đầu lại trưng ra một nụ cười giả dối, “Ngồi đi a, làm chi mà một người đứng ngốc ở đó?”
Diệp Giai Nghi ngơ ngác ngồi vào vị trí của mình, mà Tư Thánh Nam cùng Kỹ Văn Tĩnh lại ngồi rất xa ở một chỗ khác. Phục vụ sinh bắt đầu mang đồ ăn lên, Tư Thánh Nam giống như đại thiếu gia được hầu hạ, hai tay ôm ngực, gác chân lên bàn, bộ dáng rõ mười phần lưu manh, “Nghe nói Diệp thúc rất muốn cùng Tư gia chúng tôi kết làm thông gia?”
“Ách…… ba em cùng Tư thúc là bạn cũ lúc còn đại học, những năm gần đây cả hai nhà đều rất bận rộn nên ít khi qua lại, nhưng mà lúc em đến Luân Đôn du lịch có gặp qua Tư thúc một lúc, thúc ấy liền nói với em về anh…..”
Tư Thánh Nam hơi hơi khuynh người về phía trước, “Vậy nghe theo lời cô nãy giờ, hình như Diệp tiểu thư tựa hồ cũng tràn ngập mong đợi khi gả cho tôi?”
“Em……” Khuôn mặt của Diệp Giai Nghi đỏ ửng, “Trên tạp chí em cũng có xem qua anh, cho nên em cho rằng….. Nếu có thể gả cho một nam nhân môn đăng hộ đối với Diệp gia chúng ta cũng không có gì là không tốt.”
“Cô biết giặt quần áo sao?”
“Giặt quần áo?” Cô sửng sốt, “Quần áo của em đều là người hầu nhà em giặt.”
“Vậy làm cơm thì sao?”
“Nhà em có đầu bếp chuyên nghiệp.”
Khuôn mặt tuấn tú của Tư Thánh Nam bắt đầu xuất hiện một tia giảo hoạt, “Nói cách khác cái gì cô cũng không biết làm?”
“Em không có, em biết viết tự rất đẹp, còn có…… con mắt thẩm mỹ quần áo rất cao, quần áo của ba mẹ em, huynh đệ tỷ muội em tựa hồ tất cả đều là em giúp đỡ chuẩn bị, phật muốn kim trang, người muốn ăn mặc, mỗi khi tham dự dạ hội gì thì phải phối hợp với quần áo, trang sức phù hợp………”
“Vậy ha!” Anh khoa trương gật gật đầu, “Xem ra Diệp tiểu thư ngoại trừ viết bút lông cùng tiêu tiền mua quần áo thì không có cái gì làm được hết!”
Diệp Giai Nghi thật cẩn thận nhìn anh, “Ách…..em còn biết dưỡng mèo nuôi chó……..”
Anh đùa cợt cười, “Dưỡng mèo nuôi chó cũng là tiêu tiền mua sắm thôi?” Anh chằm chằm nhìn vào Diệp Giai Nghi, “Diệp tiểu thư, con gái giống như cô vậy, theo ý tôi chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung thôi, cô có biết là chữ gì không?”
Diệp Giai Nghi thật ngây thơ lắc lắc đầu.
“Theo tôi thấy đó là……” Anh nói chuyện không tức chết người không đền mạng, nhìn Diệp Giai Nghi chớp chớp mắt, “Phế– vật!” {Sun: huynh nói chuyện quả khiến người ta tức hộc máu mũi mà }
“Phụt—-” Kỹ Văn Tĩnh ngậm một ngụm nước còn chưa có uống vào, nghe Tư Thánh Nam nói vậy toàn bộ đều phun ra, Tư Thánh Nam quả là một nam nhân ác độc, ngay cả chiêu thức đáng ghét này cũng lôi ra sử dụng.
Sắc mặt Diệp Giai Nghi trầm xuống, “Tư Thánh Nam, anh rốt cuộc là có ý gì?”
“Cô nghĩ đi?” Anh một bên giúp đỡ bạn gái lau mặt, mặt ngoài tươi cười nhưng trong lòng lại chán muốn chết, “Diệp tiểu thư, thật có lỗi, tôi biết lời nói có thể đả thương người nhưng tôi thật sự không nhịn được, cô giáo tôi ngày xưa có nói vầy nè, nếu còn bé mà nói dối sẽ bị sói ăn luôn, giống như tôi tuyệt đại mỹ nam như vầy nếu bị sói ăn luôn không phải là đáng tiếc lắm sao, cô nói có đúng không?”
“Tôi nghĩ hôm nay là bữa tiệc chúng ta xem mắt?” Diệp Giai Nghi cực lực giữ bình tĩnh.
“À…” anh tao nhã gật đầu, “Nói theo một cách nào đó, bữa tiệc xem mắt này quả thật là rất mỹ lệ.”
“Nhưng anh lại mang theo một cô gái khác bên cạnh mình….”
“Cô ấy là lão bà tương lai của tôi, cũng là mẹ của con tôi sau này, thế cho nên tôi đương nhiên là muốn đem người tôi yêu nhất cả đời này đến đây dùng chung món ăn phong phú rồi.” Nói xong còn thật săn sóc đem một con cua đến trước mặt Kỹ Văn Tĩnh, “Văn Tĩnh, phải ăn nhiều một chút biết không? Này là miễn phí, chúng ta không ăn thật là uổng!”
Kỹ Văn Tĩnh nghe thế vừa buồn cười lại vừa bất đắc dĩ, nhưng mà lúc cô nghe được anh chính miệng nói mình là cô gái mà anh yêu thương nhất, trong lòng cảm thấy thật hạnh phúc.
Núi lửa Diệp Giai Nghi bùng nổ, cô lập tức đứng lên hai tay đập mạnh lên bàn, “Tư Thánh Nam, nếu anh còn tôn trọng tôi……”
“Nếu tôi không tôn trọng cô thì cái bữa hẹn xem mắt nhàm chán này tôi cũng không đến đâu, Diệp tiểu thư, chắc cô không đi làm cho nên không biết, con gái muốn hẹn ăn cơm với Tư Thánh Nam tôi xếp hàng dài đến sông Trường Giang cũng không hết đâu, cô nên cảm thấy may mắn là tôi trăm việc bề bộn mà vẫn rút thời gian đến bữa tối nhàm chán này, cô nên biết điều một chút đi, đừng có mà cao ngạo giống như khổng tước đứng ở đó nổi bão với tôi……”
Anh không sợ chết bỏ thêm một câu, “Nếu tiếng hét của cô làm ảnh hưởng đến sự thèm ăn của lão bà tương lai của tôi, tôi sẽ kêu bảo vệ môi trường tới tống cô đi đó.”
“Anh…..tôi sẽ nói chuyện này với ba anh.”
“Nếu cô đi nói cho ông ta thật thì tôi đỡ mất công gọi điện thoại, cảm ơn cô trước nha.”
“Tư Thánh Nam….”
“Văn Tĩnh, cẩn thận nha, con cua không phải ăn như vậy, đưa đây, anh giúp em bóc, cẩn thận coi chừng đứt tay…….” Tư Thánh Nam ân cần phục vụ Kỉ Văn Tĩnh, bộ dáng hai người ngọt ngào làm Diệp Giai Nghi tức giận đến mức muốn cắn người. Hình tượng thục nữ cô ngụy trang bất lâu rốt cục bị phá hỏng, cô một quyền chụp đến trên bàn cơm, làm phục vụ sinh bốn phía sợ tới mức muốn té ngã trên sàn hoa cương bóng loáng.
“Xem đi.” Tư Thánh Nam vội vàng kéo tay Kỹ Văn Tĩnh, “Anh nói con gái mà ôn nhu thì tất cả đều là giả vờ mà, Văn Tĩnh, nhớ em nợ anh năm mươi khối biết không?” Anh ác liệt bồi thêm một câu, “Cô ta từ khi thành thục nữ biến thành sư tử, tổng cộng còn không có đến mười phút nữa, công lực nhẫn nại quá kém rồi.”
Kỹ Văn Tĩnh bất đắc dĩ cười cười, cô từ nhỏ bị Tư Thánh Nam chỉnh hoài, tự nhiên bây giờ tận mắt thấy chiêu số anh đi chỉnh người, cô thấy cô còn tốt chán.
Diệp Giai Nghi bị chọc tức muốn phun lửa, rốt cuộc nhịn không được rống to, còn mắng không ít lời thô tục khó nghe, cuối cùng cô ta tức giận xoay người rời đi.
“Ê này, Diệp tiểu thư, nhớ trả tiền nha, bằng không có người nói cô ăn quịt đó. ” Tư Thánh Nam quả thật làm người ta tức chết không đền mạng còn không quên bồi thêm một câu.
Rốt cuộc nhà ăn cũng an tĩnh trở lại, Tư Thánh Nam đem vẻ mặt ác liệt khôi phục lại bộ dáng cà lơ phất phơ mọi bữa. Từ lúc bị cha mẹ ép buộc anh đi coi mắt, anh liền phái người đi điều tra Diệp Giai Nghi, cô ta thật là một đại tiểu thư cả ngày chỉ tiêu tiền mua sắm, trừ bỏ may mắn là sinh ra trong một gia đình tài phiệt thì không có cống hiến gì cho xã hội hết. Con gái như vậy cho dù làm osin miễn phí cho anh anh còn thấy chướng mắt huống chi là lấy về nhà làm vợ. Nếu anh thật sự để ý đến gia thế bối cảnh, lúc ở Mỹ du học nhiều thiên kim danh viện như vậy, tùy tiện chọn một người thì ai cũng vĩ đại hơn Diệp Giai Nghi ngu ngốc kia một trăm lần.
“Văn Tĩnh, anh nghĩ chúng ta nên cho phục vụ sinh mang bữa ăn chính lên nha, phong cảnh đêm nay rất đẹp không phải sao?” Anh ở trên mặt Văn Tĩnh cắn một ngụm, “Đây là bữa tối cho riêng hai chúng ta thôi.”
“Tách!” Anh nhẹ nhàng bật tay một cái, nhà ăn mới phút trước còn sáng choang phút sau đã lập tức tối đen, tiếp sau trên bàn ăn sáng lên một loạt hình trái tim thắp sáng bằng nến, tiếng đàn dương cầm vừa mới trào dâng [vận mệnh] đổi thành [Hôn lễ trong mộng] tao nhã sang trọng.
Kỹ Văn Tĩnh lập tức ngây người không thể tin được nhìn Tư Thánh Nam, khuôn mặt mê người của anh lúc này đang mỉm cười dịu dàng, một Tư Thánh Nam như vậy cho tới bây giờ cô cũng chưa từng gặp qua. Cô cảm động nhào vào trong lòng anh, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi sâu vào trước ngực anh, “Vì sao đối tốt với em như vậy? Em còn nghĩ……”
“Để cho anh ngoan ngoãn nghe theo ba mẹ an bài, đem cô gái khác cưới về sao?”
Cô đáng thương hề hề gật gật đầu, “Em còn chuẩn bị sẵn tư tưởng làm tiểu lão bà của anh.”
Anh đột nhiên tà ác vỗ về cái cằm của mình, “Thật ra thì chủ ý này cũng không tồi nha……”
“Tư Thánh Nam…..” cô tức giận ở trong lòng anh khẽ gọi, “Anh cũng không có nói cho em biết anh cùng em đi xem mắt, có biết em từ ban đầu rất giận rồi không…..”
“Em đã quên lời hứa của chúng ta rồi!” Anh nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đang ủy khuất của cô lên, “Kiếp sau anh không có tư cách để hứa hẹn nhưng mà kiếp này, anh là chủ nhân của em, mà em là trách nhiệm của anh, vĩnh viễn vĩnh viễn sẽ không có gì thay đổi, nghe rõ rồi chứ?” {Sun: ô ô ô, ta hảo cảm động a *mắt đỏ hoe*}
Cô cảm động gật đầu, nam nhân này bướng bỉnh, ác độc, tùy hứng, cuồng ngạo, bá đạo….. trên người anh còn có cái khế ước bán thân của cô, nhưng mà cô yêu anh, thật sự là rất yêu anh! Đời này kiếp này, ông trời đã định người cô yêu nhất là anh, hơn nữa không có gì thay đổi được.
“Ba!” Một cái chụp bàn thật mạnh vang lên trong thư phòng nhà Tư gia, Tư phụ phẫn nộ đứng lên, ánh mắt sắc bén trừng cái thằng con đang ngồi trước mặt mình: “Tư Thánh Nam, nhìn xem mày làm được cái chuyện tốt gì này?!”
Bất cần đời ngồi dựa vào ghế da, Tư Thánh Nam cà lơ phất phơ gác hai chân dài lên bàn công tác, ánh mắt lười biếng nhìn về phía phụ thân đang nổi giận, “Con làm cái chuyện gì tốt mà làm cho lão ba ngài tức giận đâu?” Âm thanh mang theo một chút trêu ngươi, hiển nhiên là muốn khiêu chiến với lão ba đang tức giận.
“Nhưng mà con cảm thấy đặt ở nơi này rất thoải mái.”
“Tư Thánh Nam!” Tư phụ bị anh thành công đem chọc giận, “Mày rốt cuộc là đem mệnh lệnh của tao trở thành cái gì? Cứt chó sao? Ta cho mày đi coi mắt, mày lại đem theo con nữ nhân họ Kỹ kia đi theo phá hoại hết rồi, bây giờ Diệp Giai Nghi bị mày làm cho tức giận đến mức nhốt mình trong phòng không chịu đi ra, mày làm như vậy là muốn ta đối mặt thế nào với lão đồng học đây?”
“Cái đó quả thật làm cho người ta tiếc nuối!” Anh làm bộ thản nhiên nhún nhún vai, “Xem ra Diệp đại tiểu thư cần phải tìm một vị bác sỹ tâm lý vĩ đại rồi!”
“Mày…….”
“Ba!” Tư Thánh Nam rất không khách khí cắt đứt lời của phụ thân đang rống giận: “Kỳ thật mọi người là anh tới tôi đi một lần, con cảm thấy ai cũng không nợ ai.” Ánh mắt anh hơi trở nên lạnh lùng, vẻ bất cần đời trên mặt dần dần bị thay thế bởi vẻ hung ác nham hiểm, “Ba chưa được sự đồng ý của con đã đi cảnh cáo nữ nhân của con, may mắn là cô ấy không đi, nếu không con sẽ cho ba vì hành vi ngu xuẩn này của mình mà phải trả giá thảm hại.”
“ Đây là thái độ mày dùng để nói chuyện với ba mày hả?” Tư phụ tức giận chất vấn.
“Con biết là đối thoại của chúng ta có cái gì đó không đúng….” Tư Thánh Nam cười lạnh lùng, “Ít nhất ý tứ con muốn nói chắc ba cũng hiểu, tỷ như nói con tuyệt không thích bữa xem mắt mà ba sắp đặt.”
“Con nữ nhân họ Kỷ kia rốt cuộc có cái gì tốt mà làm cho mày vì nói mà chống đối với ta?”
“Trên người cô ấy chắc không có gì giống với những ưu điểm mà ba mẹ hy vọng, nhưng mà…..” Anh đột nhiên đem đôi chân dài của mình bỏ xuống, hơi khuynh người lên phía trước, “Ba ba, cô ấy khiến cho con hiểu thế nào là yêu một người.” tươi cười của anh mang theo một tia tàn nhẫn, “Con dám khẳng định điều đó là cái điều mà lão mẹ tôn quý của con cả đời cũng không làm được.”
Tư phụ hai mày nhíu lại, khuôn mặt mười phần nghiêm khắc, “Đơn giản là hằng năm chúng ta bận rộn không có thời gian chiếu cố con, con cảm thấy tình cảm chúng ta thua thiệt người khác, nên muốn dùng hành vi phản nghịch này báo đáp lại chúng ta sao?”
“Có lẽ!” Anh lại nhún vai: “Đây là phương thức trả thù các người tốt nhất!”
“Tư Thánh Nam, nếu còn thông minh thì hẳn là nên biết tùy hứng nhưng vậy nữa, rất có khả năng mất đi hết những gì con đang có.” Tư phụ không thể nhịn được nữa rốt cuộc xài tới chiến thuật cuối cùng.
“Giống như là…?” Tư Thánh Nam thật lạnh lùng nhíu mày.
“Thân phận hiện tại của con là tổng giám đốc tập đoàn Thánh Lôi…..”
“Đây là con tự mình tranh thủ được.” Anh tuyệt đối không chịu thua ba ba. Anh lạnh lùng cười, “Thật bất hạnh tri thông cho ba một tiếng, 60% cổ phần của Thánh Lôi là danh nghĩa của con, nếu ba không ngại việc xấu trong nhà chúng ta truyền ra ngoài, hai cha con chúng ta có thể đến luật sư, con cam đoan có thể lấy được tiền của mình tuyệt đối hợp pháp.”
“Tư Thánh Nam!” Cắn răng rống to, Tư phụ không dám tin những gì mình nghe được.
“Ba ba, con cảm thấy ba nên cảm tạ sự giáo dục lãnh khốc vô tình của mình đi, nếu không ai lại dám cam đoan Tư Thánh Nam hôm nay không phải là một thằng thiếu gia chỉ biết tiêu tiền ăn chơi trác táng đâu?!”Anh tao nhã đứng lên, ánh mắt đùa cợt dừng lại ở ba mình, “Nếu không ngại tự rước lấy nhục vào thân thì ba nên nghĩ lại, lưỡng lại câu thương luôn không tốt, ba cảm thấy sao?” Anh bất cần đời hơi hơi hạ thấp người, “Thời gian mọi người đều thật quý báu, con cáo lui trước.”
Tư phụ tức giận cả người phát run: “Xú tiểu tử, ta thật không nghĩ tới mày lại trở nên đáng sợ như thế, ta lao tâm khổ tứ đem mày đào tạo thành tài, không nghĩ tới mày lại dùng phương thức này đối đãi với Lão tử, to gan vì một nữ nhân không đáng kể đến phản kháng ta, ta cảnh cáo mày, nếu mày còn không đoạn tuyệt với nữ nhân họ Kỹ kia thì từ đây về sau mày vĩnh viễn cũng không cần bước vào Tư gia nữa.”
Tư Thánh Nam đang đi tới cửa nghe được lời này thì hơi hơi dùng cước bộ lại, nhẹ nhàng đặt một tay lên cửa cũng không quay đầu lại, nói: “Con có thể đem những lời này của ba lý giải là ba muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con sao?”
Phía sau yên tĩnh đến khủng bố, thật lâu.
“Ba ba, nếu ba cho rằng như vậy có thể làm cho ba hết giận thì con có thể hoàn thành cho ba.” Rốt cục cũng ra khỏi cửa phòng, anh đứng thẳng thân hình ngạo nghễ rời đi. Khi anh trở về nhà, Kỹ Văn Tĩnh đang ở toilet đánh răng rửa mặt.
“Thánh Nam, sáng sớm tinh mơ anh chạy đi đâu vậy?” Cô một bên đánh răng một bên ậm ừ nói không rõ hỏi anh. Bỏ đi áo khoác tây trang, Tư Thánh Nam đi nhanh về phía toilet, vươn hai cánh tay thon dài từ sau lưng ôm eo cô, “Ngô…..em đang đánh răng…..” Nói xong còn không quên phun bọt kem trong miệng ra.
“Văn Tĩnh, chúng ta kết hôn đi!” Âm thanh của anh trầm thấp mà chân thành.
Bất động dừng lại động tác đang làm, cô vô cùng hoài nghi lỗ tai mình, “Anh, anh nói cái gì?”
Xoay người cô lại, anh lấy tay nâng cằm của cô lên, “Anh đột nhiên rất muốn dùng thời gian sau này lo lắng cho em, cho gia đình của chúng ta, ví như nói về em bé, hôn nhân, anh muốn vì em gánh vác hết nghĩa vụ…..” Anh cúi người xuống, trong tiếng hét chói tay của cô, môi anh nhẹ nhàng hôn cô, bao gồm cả bọt kem trong miệng mà cô chưa kịp phun ra. {Sun: ta là nên cảm động hay là kinh sợ đây *gãi đầu*}
“Ngô…..” lúc hai làn môi dán vào nhau, Kỹ Văn Tĩnh nhận mệnh tùy ý để nam nhân bá đạo này hôn đủ. Đây là chàng trai mà cô yêu, rất yêu. Anh ta ác độc, bá đạo, thậm chí ngay cả cầu hôn cũng không có chút lãng mạn nào hết…..