Chủ Nhân Xin Yêu Ta

Chương 16



Sau khi ăn cơm tối với Hạ Tang Quyết xong rồi, Dịch Bắc Bắc liền vội vàng từ biệt đối phương, một mình rời khỏi tiệm cà phê

Mặc dù Hạ Tang Quyết thoạt nhìn là loại con gái nhiệt tình, nhưng lại luôn khiến cho nàng có loại cảm xúc khôn thoải mái. Có thể loại cảm xúc này sinh ra là do trong ánh mắt Hạ Tang Quyết có sự điên cuồng đi, hoặc có thể là do sự chấp nhất khăng khăng một lòng đối với Thao Thiết

Đèn đường lúc này đã sáng lên Dịch Bắc Bắc đi đến gần trạm xe buýt , đèn dường mờ ảo hắc vào bóng nàng kéo dài

Dịch Bắc Bắc nhìn lên bầu trời, bầu trời hôm nay không có ánh chớp, tiếng sét, như vậy có phải tâm trạng của Bạch Huyền không đến nỗi tệ hay không? Thật ra thì nàng chỉ biết nói Hạ Tang Quyết, mà không xem lại mình

Nàng và Bạch Huyền không phải cũng có vấn đề đấy sao, nàng không không chỉ không giải quyết gọn vấn đề, mà thậm chí còn trốn tránh nó. Nếu như nói, Thao Thiết chỉ cần có được tình yêu thuần khiết mà thôi, vậy thì chẳng lẽ Bạch Huyền không hi vọng được yêu sao?

Có điều, từ trước đến giờ nàng vẫn chỉ hưởng thụ tình yêu của Bạch Huyền

Đi nagng qua cái ngõ hẻm bị sụp một nửa tường đã được rào , Dịch Bắc Bắc nhìn vào hàng rào giăng quanh con hẻm còn có biển báo nguy hiểm cấm tiếp cận

Nơi này cũng là chỗ ở duy nhất mà nàng biết được của Bạch Huyền

Thật đáng thương, cho dù nàng là vật chủ, chủ nhân của Bạch Huyền, cho dù nàng là con người duy nhất Bạch Huyền quan tâm trên địa cầu này, thế mà, sau khi hắn bỏ đi, nàng lại không biết nên đi đâu tìm hắn

Có lẽ ở trong con hẻm này, nàng vẫn như cũ có thể tìm thấy Bạch Huyền đi

Huống chi hiện tại đã trễ thế này, nàng hoàn toàn có thể lén lút chạy vào trong ngỏ hẻm, đi xem một chút rốt cuộc Bạch Huyền có ở đó hay không

Muốn đi thăm hắn, vậy thì cứ thử đi thăm một lần đi!

Dịch Bắc Bắc thầm nhủ trong lòng, khát vọng được nhìn thấy Bạch Huyền thật mãnh liệt

Nàng nhìn xung quanh, bốn phía ko một bóng người, khẽ cúi người, nàng vượt qua hàng rào ngăn cách, lén lút bò vào con hẻm

Trong ngõ hẻm tối đen như mực, từng mảnh đá lớn nhỏ ngày đó bị một quyền Bạch Huyền đánh văng tung tóe đại đa số đã được dọn dẹp, chỉ còn lại một số ít đá vụn trên mặt đất

Ánh trăng chỉ chiếu vào một phần con hẻm, Dịch Bắc Bắc cố căng mắt tìm kiếm từng góc của hẻm nhỏ

Nhưng mà, lại ko có hắn

Ko có hắn…………….

Đột ngột, sau lưng có tiếng động của đá vụn chạm vào nhau

“Bạch Huyền!” Nàng vui mừng quay đầu lại, lại phát hiện sau lưng chỉ là ba nam nhân trẻ tuổi không quen biết

Ba người kia cẩn thẩn quan sát nàng, trong mắt léo sáng ý xấu

“Là cô ra sao?” Người bên trái hỏi

“Nhìn qua cũng không tệ, phải ko?” Người đứng giữa đáp

Ba người hơi gật đầu, sau đó từ từ đi về phía Dịch Bắc Bắc

Mặc dù nàng ko biết ba tên này muốn gì, nhưng trực giác thiên bẩm lại nói cho Dịch Bắc Bắc biết, chuyện họ muốn làm tuyệt đối ko phải làm chuyện tốt gì! Ánh mắt của ba người này trong mắt Dịch Bắc Bắc , rất______ bỉ ổi.

Chân từng bước từng bước lui về sau, Dịch Bắc Bắc xoay người nhấc chân bỏ chạy!

Ba người đàn ông ngẩn ra, sau đó cũng đuổi theo

Chạy! Chạy! Nhất định phải chạy đến nơi có người

Bạch Huyền……….. Bạch Huyền……………

Nàng không ngừng gọi thầm cái tên này trong lòng

___________________________

Hạ Tang Quyết ung dung uống xong giọt cà phê cuối cùng, mới chậm rãi đi ra khỏi quán

Chuông điện thoại di động vang lên, nàng rút điện thoại ra, nhấn nút trả lời

“Đã bắt được nó” Trong điện thoại di động truyền lại giọng nói lưu manh của đàn ông “Cho tôi nghe thấy tiếng nó?”

“Được”

Trong điện thoại di động truyền lại giọng hét của phụ nữ cùng tiếng trêu đùa của đàn ông

“Hình, phim, tôi đều muốn tất, làm việc xong, đừng quên tìm chỗ chôn” Hạ Tang Quyết lạnh lùng, giọng nói ngoan độc , hoàn toàn không phù hợp với dáng vẻ bề ngoài của nàng

“Ko thành vấn đề. Nhưng mà buổi sáng 8 giờ ngày mai, tôi muốn phải nhận được tiền, nếu không lấy được tiền, cô đừng hòng sống tốt” Đối phương uy hiếp

“Biết rồi, làm việc giúp tôi , thì một phần tiền của anh tôi cũng không xén bớt”

“Ngươi đang trò chuyện với ai?” Giọng nói đột ngột xuất hiện khiến cho cả người Hạ Tang Quyết cứng đờ . Thao Thiết không biết tự lúc nào đã đứng sau lưng nàng

Cơ thể hai người dán vào nhau rất gần, nhưng nàng lại có một cảm giác rùng mình khó hiểu

Ngón tay nhanh chóng bấm vào nút kết thúc cuộc gọi, Hạ Tang Quyết miễn cưỡng trấn định nói “Tán dọc với bạn học, thế nào?”

“A, là người bạn nào?” Cặp mắt đen láy như muốn xuyên thấu linh hồn con người của Thao Thiết đang nhìn chằm chằm Hạ Tang Quyết

“Hôm nay, mới quen cũng ở đại học G, nói chuyện rất hợp, cho nên đã trao đổi số di động” Nàng lúng túng cười

“Nói như vậy, mới vừa rồi, người ngươi trò chuyện chẳng lẽ là Dịch Bắc Bắc?”

“A!” Hạ Tang Quyết kinh ngạc đánh rơi cả di động, Thao Thiết nhìn chằm chằm nàng, thấy trong mắt nàng chỉ toàn là sợ hãi

“Hôm nay lúc chạng vạng, có người ở đại học G thấy ngươi cùng Dịch Bắc Bắc rời đi, ta rất hiếu kì, ngươi đến tìm cô ấy, đến tột cùng là muốn nói với cô ấy cái gì?”

“Em chỉ đi tìm cô ấy nói chuyện chơi ko được sao? Dù sao em và cô ấy cũng có số phận giống nhau không phải sao? Đều là chủ nhân của “thần thú” “

Thao Thiết hơi nâng tay lên, từ trong ngón tay cứng ngắc của Hạ Tang Quyết rút điện thoại ra “Ngươi là chủ nhân của ta, cho nên , tính cách của ngươi ta hiểu rất rõ, ngươi nhất định sẽ ko vô duyên vô cớ tùy tiện hàn huyên với người khác”

“Đúng, là em tìm cô ấy , để nói cho cô ta biết, em là chủ nhân của anh, anh cũng chỉ thuộc về mình, em muốn cô ta trả lại anh cho em, chẳng lẽ chuyện này sai rồi sao?” Hạ Tang Quyết hét lớn

“Không cần phải trà lời, cho dù Bắc Bắc ko yêu ta, ta cũng ko thể yêu ngươi” Thao Thiết mở di động ra, nhìn vào màn hình quả nhiên ko phải là số máy của Bắc Bắc

“Sao lại ko? Nếu như ko có sự xuất hiện của cô ta, anh nhất định sẽ yêu em, chắc chắn là vậy!” Ánh mắt của nàng càng lúc càng thêm điên cuồng “Anh có biết không, em rất kì vọng được nhìn thấy nụ cười của anh giành cho em, lại không thích thấy anh an ủi cô ta, ôm cô ta”

“Cho nên ngươi mới chụp bức ảnh đó, dán vào bảng thông báo trường sao?” Tấm hình kia , đúng là ko liên quan đến hắn, nhưng điều này ko có nghĩa là hắn ko biết thủ phạm là ai

“Ko sai, là em làm, em hi vọng có thể cắt đứt mối quan hệ giữa anh và cô ta, đáng tiếc là ko thành công rồi!”

“Đừng quá đáng!” Thao Thiết ngước mắt, gằn lên từng chữ với Hạ Tang Quyết “Ngươi muốn chỉnh ai cũng được, ngay cả khi ngươi muốn dằn mặt ta cũng được, chỉ có cô ấy là ngươi ko thể đụng”

“Ha ha ha ! Ha ha ha …………..” Hạ Tang Quyết điên cuồng cười, nói “Em mới xứng đáng là người đươc anh quan tâm nhất! Em phải là người đáng được anh để ý nhất! Tại sao tâm tư của anh không đặt trên người em? Nếu như em nói cho anh biết, cô ta đã bị em động vào rồi đó? Thì anh sẽ làm thế nào?”

“Ngươi nói cái gì?” Hắn chấn động cả người, ánh mắt tàn khốc lập tức hiện lên nghi ngờ

Hạ Tang Quyết đè nén sợ hãi, nếu nàng ko có được tình yêu này, vậy thì hắn cũng đừng hòng có được “Có lẽ ngày mai anh sẽ ko còn thấy được cô ta!”

Sau một giây, cổ tay của nàng bị hắn bóp chặc, nàng cơ hồ cảm thấy xương cốt của mình đang dần dần gãy nát

“Dịch Bắc Bắc hiện đang ở chỗ nào?” Giọng nói âm độc xẹt qua bên tai Hạ Tang Quyết

Nàng trợn tròn mắt, làm cách nào cũng ko dám tin tưởng , cái “người” ở trước mặt nàng, chính là Thao Thiết nàng quen biết . Trong ấn tượng của nàng, hắn luôn lạnh nhạt với mọi chuyện, đối với mọi thứ xung quanh lúc nào cũng tỏ ra hờ hững . Chẳng lẽ chỉ vì Dịch Bắc Bắc, nên hắn mới trở thành như vậy

Hạ Tang Quyết nhấp nháy môi, cuối cùng cũng mở miệng, nhưng chỉ là __________ “Nếu anh muốn biết, vậy thì anh tự mình đi tìm”

Bạch Huyền! Bạch Huyền!

Âm thanh kêu gọi này…………………..

Cả thế giới này chỉ có một người có thể kêu gọi khiến hắn mãnh liệt cảm ứng được

Bắc Bắc vì chuyện gì lại mãnh liệt gọi hắn như vậy

Tiếng gọi mãnh liệt này lại mang đến cho hắn một cảm giác sợ hãi!

Bắc Bắc!

Nàng là chủ nhân của hắn, hắn và nàng có mối quan hệ máu , nên so với bất kì kẻ nào, thì hắn là người cảm nhận được suy nghĩ cùng sự tồn tại của nàng rõ nhất

Đột nhiên đứng dậy, Bạch Huyền liền biến mất ngay trong căn phòng mà Đông Cung Sa Ái đã chuẩn bị cho hắn

Ca me ra bí mật được đặt trong phòng cũng trung thực ghi nhận tất cả

Cùng lúc đó

Trong phòng của tổ chức giám sát, nhân viên giám sát và Đông Cung Sa Ái cũng đồng thời thấy được hình ảnh kia

“Trời ạ! Hắn biến mất!”

“Camera ko có vấn đề gì chứ?”

“Hay là hắn phát hiện có ca me ra, nên đã cắt hình ảnh đi mất rồi?”

Trong khoảng thời gian ngắn, nhân viên giám sát bắt đầu nhanh kiểm tra thiết bị camera , đồng thời cũng điều hai người đi đến phòng Bạch Huyền thám thính

Trong hiện trường chỉ có một người duy nhất ko sợ hãi, chính là Đông Cung Sa Ái

Vừa……..vừa rồi là siêu năng lực của hắn sao? Là dịch chuyển tức thời, hay là thứ gì khác?

Có nên đem chuyện này báo cáo cho tổng trưởng không?

Ko thể phủ nhận, nàng vì muốn chinh phục thiếu niên này, cho nên mới giấu nhẹm chuyện siêu năng lực của Bạch Huyền, ko đi báo cáo

Nhưng mà hắn lại hết lần này đến lần cho nàng thấy những dị năng của hắn

Nếu như nàng không báo cáo chuyện này cho tổng trưởng, vậy thì sớm muộn gì Hoa Lâm cũng đi báo cáo trước

Nàng có nên đi trước một bước ko?

________________________

Dịch Bắc Bắc chỉ cảm thấy mình bị người đè ép, quần áo bị người lôi kéo, thậm chí nàng còn nghe tiếng rẹt rẹt của vải vóc bị xé

Đừng! Đừng chạm vào nàng!

Âm thanh đụng chạm của họ, âm thanh họ phát ra, cùng với sức mạnh chênh lệch giữa nam và nữ, tất cả đều khiến cho Bắc Bắc cảm thấy ghê tởm

“Bạch Huyền! Bạch Huyền!” Người duy nhất nàng có thể nghĩ đến, cũng là cái tên duy nhất nàng sẽ gọi ra chính là Kỳ Lân đã rời bỏ nàng

Nhưng mà tại sao nàng còn có thể gọi tên hắn?

Tại sao trong thời khắc này, nàng vẫn hi vọng hắn sẽ xuất hiện trước mặt nàng?

“Đừng kêu nữa,có kêu nữa cũng ko có người đến cứu cô em đâu, vùng này cảnh sát đã sớm phong tỏa!”

“Đại ca, bịt miệng nó lại đi, kêu gào như vậy thật phiền”

“Bản thân tao cũng muốn nhìn xem nó kêu như vậy , thì có ai đến cứu nó ko!”

Ba thanh niên hi hi ha ha nói

Một trận gió, đột ngột thổi đến, trong nháy mắt lời của ba người đàn ông ngưng bặt. Một luồng sức mạnh thật lớn ập đến là cho ba người ko thể phản kháng năng nề bay lên không trung rồi hung hăng ngã xuống đất

Phịch! Phịch! Phịch!

Trong ngõ hẻm ngoại trừ ba tiếng rơi của vật năng ra thì trong khoảng thời gian ngắn ko còn tiếng động nào khác

Dịch Bắc Bắc kinh ngạc ngẩng đầu nhìn, trước mặt nàng là gót chân của Bạch Huyền

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.