Chủ Nhân Xin Yêu Ta

Chương 18



“Cũng ko tệ thật thú vị” Thao tác của hắn rất nhanh “Nghe nói có một cao thủ chơi trò chơi này, chỉ bại một lần, thật muốn tìm cơ hội đấu với người kia”

Rất hiếm khi thấy Bạch Huyền cảm thấy có hứng thú với người khác, Dịch Bắc Bắc cũng hăng hái theo “Chẳng lẽ hiện tại anh ko tìm người kia thách đấu thì ko được?”

Bạch Huyền lắc đầu “Vi tính ta chơi ko cùng máy vi tính của người kia, ta lại lười đi xem số tài khoản của hắn”

“Nhưng mà ko phải là ko có cơ hội nha” Khó thấy Thường Huân ham ngủ xen vào nói “Chưa đến hai tuần nữa, sẽ có một cuộc so tài, chỉ cần Bạch Huyền có thể tranh thủ tham gia thi đấu cùng người khác, vậy thì sẽ có cơ hội tỷ thí với Dị Thú Nhân”

“Dị Thú Nhân?” Dịch Bắc Bắc lên tiếng nói

“Chính là cao thủ của trò chơi” Thường Huân đáp

Cảm giác thật sự rất……… bình thương! Cái tên này hoàn toàn ko có bất kì cảm giác uy phong nào, Dịch Bắc Bắc nhìn Bạch Huyền một chút, tò mò hỏi “Vậy tên của anh trong trò chơi là gì?”

“Bạch Huyền” Bạn thần thú thành thật đáp

“……………” Dịch Bắc Bắc sặc nước miếng, người này, ngay cả chơi game cũng lười đặt tên nữa sao? Quả nhiên đã trực tiếp dùng tên thật của mình

Buổi chiều khi đi học, Quý Oánh thần thần bí bí hỏi Dịch Bắc Bắc “Ko lâu nữa là đến lễ giáng sinh, cậu có nghĩ đến sẽ tặng Bạch Huyền cái gì chưa?”

Dịch Bắc Bắc sững sốt hỏi ngược lại “Giánh Sinh cũng phải tặng quà sao? Ko phải là chỉ có lễ tình nhân thì mới tặng quà thôi sao?”

Quý Oánh vừa nghe vừa ko khỏi cảm thán “Bởi vậy mình mới nói chỉ số chia tay hiện tại lại cao như thế cũng là vì có nhiều cô gái giống cậu, lễ giáng sinh ko biết tặng quà cho bạn trai mình”

Dịch Bắc Bắc quăng cho Quý Oánh một dấu chấm hỏi thật to

Quý Oánh vội vàng bổ sung vào “Lễ tình nhân , con gái sẽ tặng sô cô la cho con trai, còn Giáng sinh, thì cậu có thể tặng thứ khác”

“Là cái gì?” Nàng ko ngại học hỏi kẻ dưới

Quý Oánh vỗ vỗ trán, lại một lần nữa cảm thán cho đứa bạn thân ko có một chút nào tế bào lãng mạng “Hiện tại đang là mùa đông , cậu có thể đan cho hắn khăn quàng cổ tình, găng tay tình yêu , áo ấm tình yêu, mũ tình yêu, …..tình yêu…………”

“Ngừng ngay, cậu đừng cứ mở miệng là tình yêu này, tình yêu nọ nữa” Dịch Bắc Bắc ngắt lời, tình yêu liên tiếp khiến da đầu nàng tê rần “Cậu có chắc mấy thứ này có thể mặc đi ra ngoài đường ko?”

“Quan trọng là tấm lòng thôi” Quý Oánh tự đắc nói

Dịch Bắc Bắc cũng cảm thấy có chút mất mặt xấu hổ. Huống chi nàng hơn nữa tháng chưa đụng vào sợi len, có còn đan được mấy thứ kia hay ko đây?

Thấy bạn vẫn còn do dự, Quý Oánh lại tiếp tục thuyết phục “Cậu có muốn nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của Bạch Huyền hay ko? Nghi đến ngày lễ giáng sinh, hai người cùng nhau trải qua một đêm lãng mạng ấm áp, tưởng tượng thử hắn ôm cậu, vui vẻ nó lời cảm ơn , lại tưởng tượng cậu và hắn hôn nhau trong một trời đông đầy tuyết……………” thì ko phải là quá tốt đẹp hay sao!

Dịch Bắc Bắc toàn thân nổi da gà , cho đến bây giờ, Bạch Huyền đều ko có bất kì cử chỉ lãng mạng nào với nàng

“Bắc Bắc, chẳng lẽ cậu ko muốn tặng quà cho Bạch Huyền?”

“Cũng………….cũng ko hẳn” Nếu như nàng tặng quà cho hắn thật, tên kia hẳn sẽ rất vui vẻ, sau đó thì sao? Dĩ nhiên sẽ quấn chặt nàng hỏi tại sao lại đi tặng quà

“Nếu ko hẳn thì tốt rồi!” Quý Oánh tràn đầy hứng thú nói “Lát nữa tan học, tôi và cậu chọn len, để cậu có thể đan tặng Bạch Huyền một đôi găng tay”

“………… Tại sao tôi phải tặng găng tay?”

“Khăn quàng cổ thì quá đơn giản, mũ len cậu đan thì ko thể đội ra khỏi cửa được, làm áo len thì quá tốn kém, chỉ có găng tay ko quá khó đan, hơn nữa khi đeo trên tay thì người ngoài cũng khó phát hiện ra nó” Quý Oánh phân tích nói

Thật ra thì Dịch Bắc Bắc muốn nói, chỉ là quà giáng sinh thôi, ko nhất thiết phải phiền phức như vậy, ko phải là đã có găng tay đan sẵn rồi sao

Sau khi tan học Dịch Bắc Bắc vẫn bị Quý Oánh lôi kéo đi mua len

Dịch Bắc Bắc chọn len màu nâu, màu này trùng với màu tóc của Bạch Huyền , lần đầu tiên nhìn thấy loại len này, trong đầu nàng đã nhớ đến hắn, cho nên nàng cơ hồ ko hề do dự đã chọn loại len này

Ai, xem ra bạn thân còn tích cực hơn cả nàng! Dịch Bắc Bắc nhận lấy sách , tùy tiện lật một cái, quả nhiên bên trong liệt kê rất nhiều phương pháp đan găng tay khác nhau

Quý Oánh ở một bên đề cử loại găng tay nào đan dễ nhìn, Dịch Bắc Bắc nghe câu được câu mất

Đợi đến lúc tối, trở về nhà, Dịch Bắc Bắc đã thấy Bạch Huyền nằm trước máy vi tính trong phòng nàng chơi game SG

“Bắc Bắc, ngươi xem, ta lại thắng” Bạch Huyền tựa như muốn báo cáo về “thành quả lao động vất vả” của mình

Nàng nhìn vẻ mặt “khen ngợi ta đi” của hắn mà khóe miệng co quắp “Thật ko tồi”

“Chỉ có như vậy?” Đối với lời khen của nàng, dĩ nhiên hắn ko cảm thấy hài lòng

Vì vậy Dịch Bắc Bắc thở dài, dựa theo “luật” cũ, đặt tay lên trán Bạch Huyền, nhẹ nhàng vuốt ve “Ngoan, biểu hiện của anh rất tốt”

Trong cổ họng Bạch Huyền phát ra tiếng “gừ gừ”, cơ thể lại cọ cọ vào người Dịch Bắc Bắc

Loại thời điểm này của hắn, thường khiến cho Dịch Bắc Bắc liên tưởng hắn là một con chó lớn

“Anh thật muốn tham dự cuộc tranh tài này?” Nàng hỏi

“Bạch Huyền vuốt cằm “Ừ, ta có chút hứng thú với Dị Thú Nhân đó, nghe người khác nói hắn rất mạnh”

“Nếu như thua thì sao?”

“Vậy thì lần sau sẽ có cơ hội thắng” Bạch Huyền nhún nhún vai, thờ ơ đáp

Phản ứng này, hoàn toàn đi ngược lại với những gì Bắc Bắc đã dự liệu, nàng vẫn cho rằng, bên trong từ điển của hắn, ko có định nghĩa của hai chữ “Thất bại”

“Vậy trước kia, anh có từng thua người nào ko?” Nàng tò mò hỏi

“Rất lâu thì có, sau này dần dần thì ko” Hắn từ từ nhắm mắt lại, nhưng muốn hồi tưởng lại điều gì

“Rất lâu?” Rất lâu của hắn so với thời gian của loài người hẳn là khác nhau đi

Quả nhiên, khi Bạch Huyền nói ra cái khoảng thời gian đó, Dịch Bắc Bắc đã suýt nữa rơi càm “Chắc là khoảng hơn một trăm triệu năm , lúc đó ta chỉ vừa có được ý thức ko bao lâu, mặc dù ta có sức mạnh vô cùng lớn, nhưng vẫn chưa biết cách sử dụng sức mạnh của mình, cho nên ko ít kẻ có thể đánh bại ta”

“Sau đó thì sao?” Nàng tò mò hỏi, về chuyện riêng của Bạch Huyền nàng biết rất ít

“Ta vừa lẫn trốn, vừa dựa vào năng lực của bản thân mình chiến đấu . Những sinh vật như chúng ta , ngay cả khi đi dạo trong vũ trụ, cũng phải đề phòng để mắt đến nhiều thứ khác. Sức mạnh càng lớn, càng dễ bị để ý . Tuy ta là Tứ Thần, nhưng đó cũng là chuyện sau này, thời điểm ban đầu trước, rất nhiều kẻ muốn hấp thu sức mạnh của ta”

“Một khi bị họ hấp thu thì anh sẽ như thế nào?”

“Vậy thì ý thức của ta sẽ bị tan biến, sức mạnh của ta trở thành một phần sức mạnh của họ, hiểu theo suy nghĩ của con người thì có nghĩa là tử vong”

Tay Dịch Bắc Bắc như cũ vuốt ve trán Bạch Huyền, trong lòng cảm thấy rung động vì lời của hắn. Thì ra là vậy, một sinh vật mạnh mẽ như hắn lại có một cuộc sống cực khổ thế này, đối với những khó khăn hắn gặp phải khi còn bé nàng mới biết là thì ra hắn ko phải luôn luôn mạnh mẽ như thế này

“Có điều, nếu phải chết như vậy, thì đối với chúng ta mà nói, ko có bất kì giá trị gì, chúng ta sẽ ko cảm thấy vui vẻ” Bạch Huyền tiếp tục nói “Hy vọng chân chính của chúng ta cũng là cái chết, nhưng là được cùng chủ nhân của mình đón nhận thời khắc cuối cùng của cuộc sống, sau đó sức mạnh của mình sẽ được truyền cho người kế tục”

“Nếu được chết như vậy, anh sẽ cảm thấy vui sao?” Dịch Bắc Bắc lúng túng hỏi

Bạch Huyền chậm rãi mở mắt, đôi mắt ánh màu cà phê, dưới ánh đèn lại tự như lấp lánh phát sáng , màu sắc xinh đẹp khiến người ko thể dời tầm mắt “Đúng vậy, hạnh phúc vô cùng” Giọng nói khàn khàn, từ trong môi hắn chậm rãi thoát ra

Trong một giây ngắn ngủi, nàng tựa như bị mê hoặc bởi bùa chú huyền bí từ giọng nói của hắn

Dịch Bắc Bắc cố gắng dời tầm mắt khỏi Bạch Huyền “Đúng, đúng rồi, anh là một trong Tứ Thần, vậy ba người còn lại đâu? Họ có giống như anh, đi tìm kiếm tình yêu thuần khiết?”

“Phượng và Rùa thì ta ko rõ, họ đối với tình yêu thuần khiết ko có hứng thú, hơn nữa lại rất lười, còn Rồng thì hắn đã từng có rất nhiều chủ nhân, nhưng mặc dù có nhiều chủ nhân như vậy nhưng ko một chủ nhân nào có thể cho hắn thứ tình yêu này” Bạch Huyền suy nghĩ một chút nói “Thậm chí , ta trước đây cũng ko nghĩ đến mình có thể có được tình yêu của con người, dù sao, Rồng đã nỗ lực nhiều như vậy rồi , mà vẫn ko thành công”

Thì ra, cuộc sống của Tứ Thần cũng phải trải qua nhiều khó khăn, thử thách . Nghe lời của Bạch Huyền, Dịch Bắc Bắc đối với Tứ Thần đã có một chút hiểu biết “Nhưng mà tại sao thỏ vương ko có loại ý nghĩ gầy dựng đời sau giống các anh?” Nàng tò mò hỏi

“Nó vẫn còn có thể lớn lên, huống chi, sức mạnh của nó quá yếu, ngay cả hình dáng con người cũng ko thể duy trì, cho nên nó tự nhiên sẽ ko có loại suy nghĩ này, nếu như lấy kiến thức của con người ra mà nói thì trong giai đoạn hiện tại, nó ở trong mắt ta chỉ là một đứa trẻ, nó sẽ ko giống như Thao Thiết, tìm kiếm tình yêu, cũng ko muốn cùng chủ nhân sản sinh đời sau” Thật may, con thỏ kia vẫn còn đang trong giai đoạn lớn lên, nếu ko thì rất có khả năng nó sẽ trở thành cha dượng của nàng! Dịch Bắc Bắc trong nháy mắt vì cái suy nghĩ của mình mà rùng mình một cái

“Bắc Bắc, khi nào thì ngươi mới cùng ta “sản sinh đời sau” ?” Bạch Huyền mong đợi nhìn nàng

“Ặc….. sắp….sắp rồi!” Bắc Bắc đáng thương chỉ có thể ha ha cười trừa, muốn sinh con, ít ra cũng phải đợi đến khi nàng tốt nghiệp đại học đi

“Có thật là sắp rồi ko?”

“Đợi tôi chuẩn bị tư tưởng là được” Cái đề tài này ko nên thảo luận quá nhiều, nàng vội vàng lái câu chuyện sang một hướng khác , bắt đầu lục lọi cái túi sau lưng mình

“Cái gì vậy?” Lực chú ý của Bạch Huyển chuyển vào mấy cuộn len nàng rút ra từ trong túi đeo lưng

“Ko……… ko có gì” Nàng vội bàng nhét len vào trong túi

“Hử?” Hắn hoài nghi quan sát ánh mắt nàng . Thần thú rất đơn thuần , nhưng tuyệt đối ko ngu xuẩn

“Chỉ là tôi nhìn thấy mấy cuộn len này có màu sắc đẹp mắt, cho nên muốn đan ít đồ cho con thỏ kia vui một chút” Tuy biết cái cớ này thật rách nát nhưng trong đầu nàng tạm thời ko tìm ra được lý do nào tốt hơn

“Vậy sao?” Bạch Huyền hiển nhiên còn chưa biết nên tin tưởng thế nào

Dịch Bắc Bắc chỉ có thể đổ mồ hôi, thì ra muốn làm chuyện khiến người khác vui mừng là một việc rất khó

Mấy ngày kế tiếp, Dịch Bắc Bắc vội vàng lén lén lút lút thừa cơ Bạch Huyền ko chú ý đan găng tay, dĩ nhiên trong quá trình đan gặp rất nhiều khó khăn, đó là chưa kể bị người ngoài nói ra nói vào .Vì nàng sống cùng Bạch Huyền, nên việc dấu bí mật rất khó khăn, mỗi khi ngủ, nàng thường len lén đan găng tay trên giường

Mặc dù nàng lựa chọn cách đan găng tay rất đơn giản, nhưng mà đối với một người chưa từng đan len như nàng mà nói, thì rất khó . Mấy sợi len này nếu đan sai một bước thì sẽ khiến cho đôi găng tay mất đi hình dáng đẹp ,để đan được đôi găng tay quả là một công trình gian khổ

“Bắc Bắc, găng tay tình yêu của cậu ra sao rồi?” Đối với chuyện này, Quý Oánh là người quan tâm nhất

“Tàm tạm” Dịch Bắc Bắc tự cho là cái găng tay này mặc dù ko được đẹp lắm, nhưng Bạch Huyền cũng có thể mang nó ra ngoài gặp người

“Sao lại mất tự tin như vậy, quà tặng quan trọng là ở tấm lòng, là ở tấm lòng, hiểu ko?!” Quý Oánh vội vàng động viên tinh thần cô bạn

Lúc này, trong học viện ko ít nữ sinh cũng đang bàn tán xôn xao về lễ Giáng Sinh, tạp chí mới ra, giới thiệu ko ít quần áo hẹn hò nhân dịp giáng sinh cùng các món quà tặng đối phương nhân dịp lễ này

“Ko biết Giáng Sinh năm nay có tuyết rơi hay ko, nếu như có tuyết rơi thì quá tốt rồi, hẹn hò trong tuyết rất lãng mạng nha”

“Giáng Sinh, tôi đã hẹn bạn trai mình ra khu vui chơi!”

“Tôi và bạn trai đi xem phim!”

“Giáng Sinh mà đi xem phim thì quá quê mùa, đã hẹn hò thì phải mới mẻ một chút, như vậy mới có ý nghĩa”

Mỗi lần đi dạo trong sân trường , đều có thể nghe đủ loại bàn tán như thế này của đám con gái

Sân trường là thế mà hội tin tức cũng ko khác nhau mấy, Bạch Huyền nằm trên bàn trong hội tin tức, cũng phải nghe đám con gái trò chuyện về đề tài Giáng Sinh

“Giáng Sinh nhất định phải hẹn hò sao?” Rốt cuộc hắn cũng ko nhịn được mở miệng hỏi

“Đương nhiên!” Mễ Á vẻ mặt say mê nói “Lễ Giáng Sinh là ngày trọng đại cho việc hẹn hò, nếu có người nào ko hẹn hò, thì kẻ đó sẽ bị xem thường” (Rin: nói như vậy là ta bị xem thường ….. n lần rồi sao?? T^T)

“Là như vậy sao” Bạch Huyền có chút suy nghĩ

Lục Khải đẩy Mễ Á ra, nói với Bạch Huyền “Cái gì mà ai không hẹn hò sẽ bị xem thường chứ, cậu đừng nghe người này nói lung tung”

“Hẹn hò trong lễ Giánh Sinh là điều bình thường mọi người vẫn làm mà!”

“Bình thường con khỉ, nhiều năm qua, tôi vẫn chưa từng hẹn hò trong dịp Giáng Sinh”

“Là vì anh vốn dĩ ko có bạn gái!” Sử Huyên Âm ngồi bên cạnh lành lạnh nói chọt vào nỗi đau của bạn thân

Mặt Lục Khải lập tức căng lên đỏ bừng “Cô nói cái gì? Chẳng lẽ cô có bạn trai sao?”

“Tôi mà muốn có bạn trai thì chỉ cần la lên một tiếng, con trai trong học viện G sẽ xếp hàng cho tôi lựa chọn” Sử Huyên Âm mặt không đỏ, hơi thở ko đứt quãng nói

“Được, nếu như cô tìm được một người bạn trai có diện mạo trong học viện G, tôi sẽ lập tức chạy mười vòng sân trường” Lục Khải đáp lại một cách mỉa mai

Trong lúc hai người này “chém giết” lẫn nhau, Mễ Á có lòng tốt chỉ dẫn Bạch Huyền “Bạch Huyền, hẹn hò Giáng Sinh rất quan trọng, nếu như cậu muốn tình cảm giữa mình và Bắc Bắc bền vững hơn , thuận lợi hơn thì phải hẹn hò với cô ấy. Dĩ nhiên, nội dung hẹn hò nhất định phải mới mẻ độc đáo một chút, đừng bình thường quá mất hay”

“A” Ánh mắt Bạch Huyền chợt sáng, trong chớp mắt hắn liền đi ra khỏi hội tin tức, trở về lớp học

Tiết học trong đại học, mỗi tiết đều có thời gian quy định khác nhau, vì thế, Mễ Á , Lục Khải, Sử Huyên Âm ở hội tin tức vào lúc này là do vừa vặn họ ko có tiết trong khoảng thời gian này. Còn Bạch Huyền…. là vì cúp cua

Giờ phút này, hắn trở về lớp học, giáo sư vẫn đang giảng bài , học sinh dưới giảng đài, bất kể là nghiêm túc hay ko nghiêm túc nghe giảng thì cũng phải ngồi nghiêm chỉnh

Việc làm đầu tiên khi Bạch Huyền đi vào lớp học, ko phải là báo danh, cũng ko phải là giải thích với giáo sư vì sao mình đi học trễ mà là thẳng tắp đi đến trước mặt Dịch Bắc Bắc

“Bắc Bắc!” Hắn mở miệng nói, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc

“Sao………..sao vậy?” Dịch Bắc Bắc sợ hết hồn

Ánh mắt của bạn học cả lớp cùng ánh mắt phẫn nộ của giáo sư hiện tại đều dồn về phía hai người

“Lễ Giáng Sinh, nhất định chúng ta phải hẹn hò!” Bạch Huyền kiên quyết nói, giọng nói tự như ra lệnh

Hả?!

Dịch Bắc Bắc rơi càm, cái lời ………… lời nói này nhất thiết phải nói vào lúc này sao? Rốt cuộc Dịch Bắc Bắc cũng biết, thì ra đối với loại thần thú tế bào đơn này, việc hắn muốn làm , thì hắn chắc chắn sẽ bắt tay vào làm mà ko bao giờ suy tính đến hậu quả

Vì tình huống “tuyên ngôn hẹn hò” ko hù chết người ko đền tiền, mà sau đó nàng và hắn quả thật đã bị giáo sư mời ra khỏi lớp đứng phạt một tiết, sau đó còn “được” yêu cầu viết một tờ giấy cam đoan thật dài, đảm bảo rằng chuyện này về sau ko tái phạm nữa

Trong khoảng thời gian ngắn , cả trường đã mang tin tức hẹn hò của cặp đôi này lên án trở thành mặt trái ngành giáo dục . Dịch Bắc Bắc ước chừng cũng bị Quý Oánh cười vài ngày, đáng tiếc rằng bạn thần thú của chúng ta vẫn như cũ, đến chết ko hối cải, còn tự tin rằng mình ko phải là kẻ gây ra lỗi

“Bắc Bắc, nội dung hẹn hò , ta sẽ suy nghĩ, Giáng Sinh hôm đó, nhất định ta sẽ cho ngươi một bất ngờ” Bạn thần thú tự tin nói

Tuy nhiên Dịch Bắc Bắc ko còn chút cảm xúc vui sướng nào, căn cứ vào kinh nghiệm của nàng, mỗi khi thần thú nhắc đến hai chữ “bất ngờ”, thì kết quả cuối cùng thường biến thành điều “khủng khiếp”

“Nếu ngươi dám lỡ hẹn thì………….”

Được, được , được! “Tôi đảm bảo sẽ đến đúng giờ” Nàng chỉ có thể giơ hai tay lên trời, thề lần nữa

Kết quả, thần thú đại nhân vô cùng HAPPY liệt kê nội dung hẹn hò, còn lại một kẻ thì lén lén lút lút dấu mình trong sân trường tiếp tục đan găng tay tình yêu

Dịch Bắc Bắc đan , rút len rất nhiều, rất khổ cực

Lại châm , lại xỏ, lại ghim nhầm chỗ, tóm lại nhầm lẫn vô số chỗ, làm lại vô cùng nhiều

Nàng vùi đầu khổ cực làm, tóc mái theo gương mặt đang cúi xuống, từng chút, từng chút một phủ xuống trán

“Ngươi ở đây đan găng tay sao?” Một giọng nói trong trẻo vang lên lên bên tai nàng

Tay Dịch Bắc Bắc run lên, que đan trong tay cùng cuộn len cơ hồ rơi xuống đất cùng một lúc . Giọng nói này thật quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến nàng ko thể chờ đợi ,ngẩng đầu lên, nhìn về hắn “Thao Thiết!”

Gương mặt tuấn tú mà ôn hòa, vẫn như cũ , nhàn nhạt nâng lên một nụ cười yếu ớt “Gần đây ngươi và Bạch Huyền sống có tốt ko?”

Nàng gật đầu một cái

“Thật đáng tiếc” Hắn lười biếng gạt tóc, ngồi xuống vị trí kế bên nàng “Vốn dĩ định thừa cơ các ngươi bất hòa chen chân vào, bây giờ nhìn lại hình như ta ko có cơ hội rồi”

Quan hệ giữa nàng với Thao Thiết, từ khi nào đã bắt đầu tự nhiên trở lại? Dịch Bắc Bắc nhìn người bên cạnh, do dự một chút, hỏi “Vậy còn …. anh? Mấy ngày nay ko thấy tin của anh, mà Hạ Tang Quyết lại xin nghỉ học………….”

“Ta sao?Vẫn như cũ” Hắn nhún vai, nói lời nhẹ như bông

Tuy vậy Dịch Bắc Bắc vẫn biết, nội tâm của Thao Thiết ko giống như biểu hiện nhẹ nhõm bên ngoài của hắn

“Vậy chủ nhân của anh thì sao? Cô ấy ko sao chứ?” Mặc dù ngày đó, nàng rất giận phản ứng của Hạ Tang Quyết, nhưng mà dù sao vẫn có chút bất đắc dĩ, bởi vì con người hẳn nhiên sẽ rất sợ ngoại hình của Thao Thiết, hơn nữa, tình yêu của Hạ Tang Quyết vẫn chưa đủ sâu , tình yêu quá nông cạn

“Hình như có chút kinh sợ, ít nhất tạm thời cũng ko sao” Thao Thiết nhìn Dịch Bắc Bắc, tay phải nhẹ nhàng chống càm “Bắc Bắc, ngươi có muốn trả thù không?”

“Trả thù?”

“Đúng vậy, lần trước, ngươi gặp phải mấy chuyện đó đều do một tay cô ấy gây ra, nếu như ngươi muốn trả thù, ta có thể thay ngươi làm”

Dịch Bắc Bắc trầm tư một hồi lâu, lát sau lại hỏi “Nếu như tôi nói muốn, vậy thì anh sẽ nuốt luôn cả cô ta sao?” Dù sao việc Thao Thiết ăn sống chủ nhân, trước kia cũng đã từng xảy ra

Đôi mắt của hắn hơi rủ xuống “Có lẽ vậy”

Nàng lắc đầu một cái ” Vậy tôi ko muốn trả thù. Thật ra thì cô ấy cũng rất đáng thương, Tang Quyết chẳng qua là yêu anh mà thôi, chỉ có điều, tình yêu của cô ta lại ko phải là thứ tình yêu mà anh muốn”

“Bắc Bắc, ngươi nói xem, nếu lần sau ta nghiêm túc chọn chủ nhân, vậy thì ta có thể gặp may mắn như Bạch Huyền hay ko?”

Ánh mắt của hắn vô cùng chăm chú nhìn nàng, dưới ánh mắt này, mọi lời nói dối cơ hồ đều ko thể thoát ra khỏi miệng được “Tôi tin , trong mấy chục triệu con người, anh sẽ tìm được tình yêu mình mong muốn”

“Vậy sao?”

Nàng ngừng lại một chút, tiếp tục nói “Thật ra thì, các anh cần gì phải nghĩ câu chuyện theo xu hướng phức tạp như vậy, bất kể là anh hay Bạch Huyền, đều quá để ý đến nguyên hình của mình, quá để ý đến hình thức bên ngoài của các anh ko giống với chúng tôi, nhưng mà, ngoại trừ mấy thứ này ra, thì các anh vẫn có rất nhiều thứ giống chúng tôi, ví dụ như biết khóc, biết cười, biết đau, biết yêu, và cũng muốn được yêu!”

Thao Thiết kinh ngạc nhìn Dịch Bắc Bắc, hình như nàng luôn không ngừng mang đến cho hắn sự ngạc nhiên

“Cho nên, có vài thứ anh ko cần để ý như vậy, nếu một lần ko được, cũng ko có nghĩa là vĩnh viễn sẽ ko thể có nó”

Hắn cười, lần này, nụ cười rất thật tâm “Được, ta nghe lời ngươi”

Thấy Thao Thiết cười, Dịch Bắc Bắc có cảm giác nhẹ nhõm cả người “Đúng rồi , chiều cao của anh và Bạch Huyền chắc ko hơn nhau là mấy nhỉ?” Nàng đôt ngột hỏi

Mặc dù ko hiểu hàm nghĩa câu hỏi của nàng, song Thao Thiết vẫn gật đầu “Hình như ko hơn kém nhau là mấy”

“Vậy chắc tay cũng ko hơn kém nhau nhiều đi, ko phải nói tay và chân đều có quan hệ đến chiều cao sao!” Dịch Bắc Bắc vừa nói, ko đợi Thao Thiết đồng ý, đã kéo tay của hắn bắt đầu xem xét

“Sao vậy?”

“Là thế này, tôi muốn đan cho Bạch Huyền một đôi găng tay, nhưng mà ko biết nên đan lớn hay nhỏ, cho nên mới định bắt tay anh một chút”

“Chuyện này , tại sao ko trực tiếp đến tìm hắn?”

“Đương nhiên là muốn cho cậu ta một bất ngờ , nếu như đến tìm Bạch Huyền rồi thì bí mật cũng mất” Dịch Bắc Bắc giải thích

Thao Thiết nhìn về đôi găng tay ko được hoàn mỹ lắm trong tay đối phương, nhàn nhạt gật đầu “Được”

Nàng hoan hô một tiếng, tiếp tục ko ngừng đem cái găng đeo vào tay hắn, bắt đầu so đo lớn nhỏ

Thao Thiết lẳng lặng đôi găng tay dang dở . Sợi len mềm mại , đụng chạm vào lòng bàn tay hắn âm ấm . Thứ này ko phải làm để cho hắn, tác dụng của hắn chẳng qua chỉ là mang thử thôi, nhưng tim vẫn ko thể kềm được sự run rẩy, thậm chí hắn còn hi vọng, giờ phút này có thể kéo dài mãi mãi, để cho hắn có thể hưởng thụ nhiệt độ ấm áp này lâu hơn một chút

“A, hình như hơi nhỏ” Giọng nói của cô gái đang chuyên tâm vào đôi găng tay nho nhỏ vang lên

Ngay cả giọng nói, hắn cũng muốn được nghe nhiều hơn một chút

Bắc Bắc,Bắc Bắc, ngươi có biết, ta ko phải là ko muốn buông tay, nhưng chẳng qua là ko muốn mình buông tay quá sớm

Cho dù biết rất rõ người ngươi yêu chính là Bạch Huyền, nhưng vẫn như cũ ko thể kiểm soát được trái tim mình

Một bàn tay khác của hắn, nhè nhẹ, nhè nhẹ đếngần tóc nàng……….. thật muốn cứ như thế này chạm vào, chạm vào từng sợi tóc một, cảm nhận hơi thở của nàng, nhưng mà…………… hình như là ko còn kịp nữa rồi.

Đuôi mắt Thao Thiết nhẹ nhàng nâng lên, hắn nhìn về phía Dịch Bắc Bắc nói “Hắn đến”

“Là ai?” Lực chú ý của nàng vẫn tập trung vào việc nên làm cách nào để sửa đôi găng tay

“Bạch Huyền”

Giọng nói của Thao Thiết vừa dứt, một bóng người đã vọt tới, thở phì phì chất vấn “Các ngươi đang làm gì?”

Dịch Bắc Bắc hoảng sợ, đột ngột đứng lên , mà Thao Thiết vẫn ôn hòa nhàn rỗi ngồi, tùy tiện nâng đôi lông mi dài , nói “Nếu như ta nói, ta và Bắc Bắc đang vụng trộm, ngươi có tin ko?”

Vụng………… vụng trộm?! Rốt cuộc Dịch Bắc Bắc mới hiểu được cái gì gọi là mở to mắt nói dối , Thao Thiết vốn chính là cái loại ko làm cho thiên hạ đại loạn thì ko được

Có điều, phản ứng của Bạch Huyền cũng trở nên kì quái, hắn ko hô to gọi nhỏ chất vấn mà vẫn trầm mặc ko lên tiếng

Hắn như thế này, khiến nàng có chút bất an . Chẳng lẽ, hắn thật sự tin lời của Thao Thiết “Này, Bạch Huyền, anh đừng hiểu lầm nha! Nếu như anh giống lần trước, hiểu lầm tôi thì……………”

“Ngươi có vụng trộm với hắn ko?” Bạch Huyền cắt đứt lời Bắc Bắc, mở miệng hỏi

“Dĩ nhiên là ko rồi, cho dù bề ngoài Thao Thiết có đẹp hơn anh, da trắng hơn anh, tính tình tốt hơn anh, ăn mặc cũng có phong cách hơn anh………………..”

Mỗi một câu của nàng càng khiến sắc mặt của hắn càng thêm tối đen “Mấy lời nói nhảm này ngươi ko cần nói, ngươi đã nói ngươi và hắn ko có gì, vậy ta sẽ tin”

“A? Chỉ có như vậy anh đã tin tưởng?” Bầu trời ko có sét nổ cũng chẳng có tia chớp, lại ko có mây đen giăng đầy , rất khác biệt so với suy nghĩ của nàng

“Ta tin” Bạch Huyền yên lặng nhìn Dịch Bắc Bắc “Ta tin ngươi chỉ thích mỗi mình ta”

Tim, thoáng chốc được lấp đầy, là cảm động hay là thỏa mãn? Hình như có cả những cảm xúc ko tên khác……………..

Tin tưởng, hắn đã tin tưởng nàng.

Trong thử thách của tình yêu, nàng đã trưởng thành, nên hiểu được thế nào là tinh yêu, còn hắn cũng trưởng thành, nên đã hiểu được thế nào là tin tưởng

“Nhưng mà………………” Bạch Huyền ra sức nghiến răng kèn kẹt “Ngươi nói hắn xinh đẹp hơn ta, da trắng hơn ta, tính tình tốt hơn ta, ăn mặc có phong cách hơn ta, ta lại một mực ko tin!” Dứt lời, hắn còn hung dữ nhìn Dịch Bắc Bắc

Nói tóm lại, đây chính là phần hẹp hòi của bạn thần thú “độ lượng”

Dịch Bắc Bắc đổ mồ hôi , nhìn về Thao Thiết đang đứng dậy, cầm trong tay đôi găng tay dang dở cởi xuống , đưa vào tay Bạch Huyền “Này, đây là món quà Bắc Bắc muốn tặng ngươi, ta chỉ giúp cô ấy đeo thử một chút, vừa rồi ta và cô ta chẳng qua chỉ làm chuyện này mà thôi”

Sau đó, Thao Thiết lại chuyển hướng về Dịch Bắc Bắc “Sớm nói cho hắn biết một chút cũng tốt, hắn hiện tại sẽ có thêm một lần vui mừng, đợi đến khi ngươi đan xong đôi găng tay, hắn lại có thêm một lần vui mừng nữa, huống chi __________” Hắn chỉ vào tay Bạch Huyền ” nếu người mang thử là hắn thì sẽ tốt hơn”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.