Chủ Tịch Đang Viết Chữ

Chương 58: Không Để Yên





Ồ ? Nữ nhân thanh tú đứng bên cạnh Chu Tiểu Kiều ..... là Cổ Lệ Tiệp ?
Miệng Sở Ấu Cơ chu thành vòng tròn, kinh ngạc hô khẽ một tiếng, "Cổ tỷ tỷ !" Tuy rằng ngờ ngợ, nhưng vẫn chưa dám tin vào mắt mình.
Cung Thanh Hạ cũng chú ý tới thay đổi của Cổ Lệ Tiệp, hơi nheo mắt nhìn bằng ánh mắt khác xưa ------------ Đệ nhất thư kí của nàng sau một đêm thay da đổi thịt rồi ..... Chu Tiểu Kiều quả thực là nhân vật lợi hại.
Lúc hai người còn đang dồn  chú ý về phía Cổ Lệ Tiệp ------
"Cung Thanh Hạ, cô có biết xấu hổ không ? ! Cô có biết Ấu Ấu là trẻ vị thành niên không ?"
Chu Tiểu Kiều vọt tới trước mặt Cung Thanh Hạ, giơ tay tát một phát về phía mặt Cung Thanh Hạ, Cung Thanh Hạ rất nhanh né được.
Một giây sau --
"A!"
Một tiếng hét thảm, khuôn mặt hoa lệ của Chu Tiểu Kiều nằm chết dí trên đất.
Không sai, Cung Thanh Hạ không chút do dự kéo cổ tay nàng, vật nàng xuống đất.
Sở Ấu Cơ trợn mắt ngoác miệng, tay nhỏ che miệng, khẽ gọi một tiếng, "A ! Chu lão sư ....."
"Chu lão sư, cô không sao chứ ?" Cổ Lệ Tiệp chạy tới nâng Chu Tiểu Kiều dậy, "Cô cũng biết Bạo Quân lợi hại như thế nào rồi." Lại dám ngang nhiên công kích Cung Thanh Hạ như vậy, Chu Tiểu Kiều cô còn tỉnh táo hay không ?
"Cung Thanh Hạ, cô, cô dám động thủ với tôi ........" Chu Tiểu Kiều đau đến nghiến răng nghiến lợi, một tay xoa eo, một tay chỉ về phía Cung Thanh Hạ, "Cô có biết mình đang ở đâu không ? Nơi này là thành phố B a."
Cung Thanh Hạ mặc kệ nàng, trở về phòng gọi điện thoại, nhân viên bảo an của khách sạn lập tức tới, không giải thích liền đem Chu Tiểu Kiều ra ngoài, Chu Tiểu Kiều vừa giãy dụa vừa hô to, "Chuyện này tôi sẽ không để yên ! Cung Thanh Hạ, cô gây ra chuyện lớn rồi ! Ấu Cơ ........" nói được một nửa thì dừng, đại khái là nhân viên bảo an bịt miệng nàng lại.
"Bạo Quân, " Cổ Lệ Tiệp chọt tay vào vai Cung Thanh Hạ, "Có cần làm căng vậy không ?" Nghe thì cũng có vẻ là đang quan tâm, nhưng trong ánh mắt vẫn tràn đầy hưng phấn cùng tò mò.
Sở Ấu Cơ đứng tại chỗ nghĩ nghĩ, Hiện tại phải làm sao? Tiểu Kiều vốn là Hoàng Hậu coi trời bằng vung, chưa để người nào trong mắt, mà Thanh Hạ tỷ tỷ, sẽ không bao giờ chịu để người khác khi dễ, hai người nếu như cùng cương, thế gian nhất định đại loạn ........ Mình cần phải tỉnh táo vẽ ra sách lược vẹn toàn ......
Cung Thanh Hạ liếc nàng một chút, khẽ nói, "Chuyện của tôi với Chu Tiểu Kiều, em duy trì trạng thái trung lập là được rồi."
Sở Ấu Cơ lấy lại tinh thần, nhìn bóng lưng Cung Thanh Hạ càng đi càng xa, lẩm bẩm kêu một tiếng.
  "Thanh Hạ tỷ tỷ ....."  

"Bạo Quân đâu rồi ?" Cổ Lệ Tiệp thay quần áo xong, đi ra hỏi, "Đã đi rồi ?"
"Ân," Sở Ấu Cơ gật gù, "Vừa mới đi."
Cổ Lệ Tiệp tức giận giơ chân, "Lại không chờ tôi !" Đạp giày cao gót 'Cộc cộc cộc' đuổi theo, "Ấu Ấu, càng ngày em càng làm tôi si mê a!" Vừa chạy vừa gửi một nụ hôn gió cho Sở Ấu Cơ.
Sở Ấu Cơ nhìn theo bóng lưng Cổ Lệ Tiệp lắc đầu cười cười.
Cổ tỷ tỷ cũng là người kỳ lạ a ......
Sở Ấu Cơ trở về phòng gọi điện cho Chu Tiểu Kiều, quyết định của nàng là, trước tiên khuyên Chu Tiểu Kiều, không khuyên nổi thì nghĩ đối sách sau.
"Alo, Tiểu Kiều ?"
"Được rồi, Ấu Cơ, tôi biết em muốn nói điều gì, thế nhưng Cung Thanh Hạ dám động thủ đánh tôi, chuyện này tôi tuyệt đối không để yên ......"
"Nhưng là," Sở Ấu Cơ ngắt lời Chu Tiểu Kiều, "Là cô mắng Thanh Hạ tỷ tỷ trước, người ra tay trước cũng là cô a."
"Tôi mắng nàng cũng không đau, hơn nữa tôi cũng chưa chạm được vào người nàng .........."
"........." Sở Ấu Cơ dở khóc dở cười, "Tiểu Kiều, cô nghe em nói, chuyện của em với Thanh Hạ tỷ tỷ, là em chủ động, hơn nữa cô cũng biết sâu thẳm trong con người em không phải đứa trẻ  chưa thành niên."
"Nhưng thân thể em chính xác là chưa thành niên !" Mềm mại, non trẻ ............ Thân thể non mềm như vậy, Tiểu Kiều nuốt một ngụm nước bọt, "Hơn nữa Cung Thanh Hạ không biết chuyện xuyên không của em --------- ở trong mắt Cung Thanh Hạ mà nói, em là thiếu nữ 16 tuổi, dưới tình huống như vậy, nàng dĩ nhiên .............. Thật hổ thẹn thay nàng !"
"Tiểu Kiều ......."
"Được rồi, đừng nói gì nữa, ân oán của tôi với nàng để chúng tôi tự giải quyết, em đừng nhúng tay vào !" Gác máy.
Quả nhiên.
Sở Ấu Cơ lắc đầu nhìn điện thoại.
Trầm ngâm chốc lát, bấm gọi cho Diêu Nhữ Ninh.
Cao ốc của công ty dược Hi Sở.
Tổng giám đốc Từ Minh Vũ năm nay đã ngoài 60 tuổi,  dẫn theo 40 quản lí cấp cao các bộ ngành đi vào phòng hội nghị, đương nhiên, vị trí chủ vị trống không ------ đó là vị trí của Cung Thanh Hạ.
Cung Thanh Hạ đi vào phòng hội nghị, mọi người đứng lên nghiêng mình.
Ánh mắt Cung Thanh Hạ nhàn nhạt đảo qua một lượt, "Mời các vị ngồi."
Từ Minh Vũ là khai quốc công thần từ thời ông nội của Sở Ấu Cơ, nhưng hắn cũng chưa từng quỳ gối dưới chân Sở Đức Tuấn, ngược lại, còn hay làm trái lại lời ông chủ, chỉ vì hắn có tài quản lý cùng quan hệ trong giới chế dược rất rộng, Sở Đức Tuấn cũng không tính toán với hắn, sau khi Cung Thanh Hạ tiếp nhận vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Hi Sở, hắn được coi là trụ cột, nhiều lần công khai phản đối Cung Thanh Hạ, phong cách quản lý của hai người  hoàn toàn khác nhau, Cung Thanh Hạ đối với vấn đề vay vốn ngân hàng luôn khư khư cố chấp, vẫn luôn cẩn thận xử lý vấn đề vay vốn và xoay vốn, khống chế nợ phải trả của xí nghiệp Hi Sở trong khoảng 8% - 10 %, công ty văn hóa Hi Sở khống chế trong khoảng 20%, vân vân ..... tổng nợ phải trả của tập đoàn không vượt quá 30%, chỉ có Từ Minh Vũ chèo lái công ty dược Hi Sở là ngoại lệ, nợ phải trả năm nay cao tới 80%.
Lần này Cung Thanh Hạ đích thân ngự giá tới công ty chế dược Hi Sở, chúng quản lý cấp cao đều nhận định vị chủ soái trẻ tuổi đến đây là để giải quyết vấn đề nợ phải trả kia, liền ngay cả Từ Minh Vũ cũng nghĩ như vậy, trên thực tế, công ty chế dược Hi Sở đang gặp phải rất nhiều vấn đề, áp lực rất lớn, nếu như Cung Thanh Hạ cố tình làm khó, uy tín cùng địa vị của hắn nhất định khó giữ được.
Ngồi nghe quản lý các bộ ngành báo cáo công tác, cẩn thận lật xem số liệu bọn họ trình lên, hai mắt Cung Thanh Hạ lạnh như băng nhìn về phía Từ Minh Vũ, từ tốn nói, "Trong việc xây dựng công thức dược phẩm và nâng cấp thiết bị dược phẩm, Từ tổng có thể nói là tiêu tiền như nước."
Bắt đầu rồi. . . . . .
"Cung tổng," Từ Minh Vũ cười lúng túng, "Hiện tại vốn lưu động của công ty quả thực không đủ .........."
"Tôi cũng không có ý trách cứ Từ tổng," Cung Thanh Hạ ngắt lời Từ Minh Vũ, "Ngược lại, tôi ủng hộ việc ngài đang đầu tư, cứ làm mạnh tay, tôi sẽ không can dự việc triển khai thế nào."
Từ Minh Vũ kinh ngạc, "Cung tổng ....." Thật sự là nằm ngoài dự liệu của hắn.
Cung Thanh Hạ đứng lên, "Hội nghị đến đây kết thúc, ngày mai tôi sẽ đến bộ R&D khảo sát, phiền Từ tổng an bài một chút."
Từ Minh Vũ vội vàng đứng lên, vì còn đang kích động, thân thể có chút run, "Được, nhất định."
Chúng quản lý cấp cao cũng đều đứng lên.
"Nếu như ngài gặp phải vướng mắc nào trong vấn đề tài chính, có thể báo cáo với tôi, tôi sẽ an bài phòng tài vụ giải quyết cho ngài."
Từ Minh Vũ cúi đầu, "Cảm ơn Cung tổng."
Quân Chủ dễ kiếm, chỉ là Minh Quân khó gặp.
Từ Minh Vũ cảm thấy phải thay đổi lại cách nhìn về vị tổng giám đốc nổi danh lộng quyền độc đoán này.
Thời gian đã gần tới 12 giờ trưa, Cung Thanh Hạ khéo léo từ chối lời mời ăn trưa của Từ Minh Vũ, về khách sạn.
Vì buổi chiều không có việc gì, Cổ Lệ Tiệp thay quần áo khác tới Chu gia.
Cung Thanh Hạ ăn cơm trưa với Sở Ấu Cơ.
Luôn dự họp bằng khuôn mặt nghiêm túc, kỳ thực trong lòng vô cùng lo lắng tiểu nữa sinh sẽ bị Chu Tiểu Kiều mang đi.
"Chu Tiểu Kiều có tìm em không ?"
"....... Không có," Sở Ấu Cơ cười, "Cô ấy một lòng muốn tìm tỷ gây sự, nào lo lắng em."
"Tôi đợi cô ấy." Muốn xem xem Chu Tiểu Kiều làm ra trò gì.
"Chuyện sáng nay tỷ đừng để trong lòng, kỳ thực Chu lão sư là kiểu người khẩu xà tâm phật."
"Thật không." Khóe môi Cung Thanh Hạ hơi nhếch, "Em không thấy cô ấy vung chưởng sao ?"
". . . . . ."
"Nói chung, em giữ trạng thái trung lập là được rồi." Chu Tiểu Kiều muốn sứt đầu mẻ trán với nàng, nàng sẽ tiếp tới cùng.
Điện thoại Cung Thanh Hạ vang lên, là Từ Minh Vũ gọi tới, "Cung tổng, buổi trưa ngài có việc bận, buổi tối nhất định phải nể mặt tôi, tới hàn há ăn bữa cơm rau dưa." Trong lời nói đều là thành ý.
"Được," Cung Thanh Hạ gật gù, "Buổi tối tôi qua." Để điện thoại di động xuống, xem Sở Ấu Cơ một chút, "Buổi tối em đi với tôi."
Kỳ thực lần này nàng đến thành phố B chính là thừa dịp Sở Ấu Cơ đến đây, dẫn Sở Ấu Cơ đến cho Từ Minh Vũ diện kiến --------- khai quốc công thần cứng đầu này không dễ dàng gì nhận Quân Chủ, vì lẽ đó muốn trước tiên là trao ân tình, nếu để tiểu nữ sinh biểu diễn tài nghệ một chút ---------- Từ Minh Vũ cùng đại đa số người cùng thế hệ với hắn đều rất yêu thích thư pháp, mà đây chính là thế mạnh của tiểu nữ sinh.
Sở Ấu Cơ cười nói, "Ân."
Không cẩn thận dính nước tương bên môi, Cung Thanh Hạ lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau đi cho nàng.
Bảy giờ tối.
Tại đường  Bắc Tứ Hoàn của thành phố B, trước biệt thự Từ gia.
Xe ô tô xa hoa chậm rãi dừng lại, Cung Thanh Hạ cùng Sở Ấu Cơ xuống xe.
Từ Minh Vũ đứng trước cửa nhìn thấy Sở Ấu Cơ, hướng về Cung Thanh Hạ nói, "Vị này là ?"
"Muội muội tôi, còn đang học cấp 3, nhân dịp nàng nghỉ hè tôi dẫn nàng cùng tới." Cung Thanh Hạ nói xong khẽ mỉm cười, "Từ tổng sẽ không để ý nhiều hơn một đôi đũa chứ ?"
"Không có không có," Từ Minh Vũ liên tục xua tay, "Cung tổng mang muội muội đến, nói rõ không xem tôi như người ngoài, tôi vui mừng còn không kịp đây." Sự thực đúng như thế, tiểu nữ sinh vô cùng xinh đẹp, dáng vẻ thanh tao lịch sự, tinh khiết tự nhiên, rất hợp mắt hắn.
Từ phu nhân liếc nhìn Sở Ấu Cơ, yêu thích nhéo lên khuôn mặt nàng, "Quả thực là xinh đẹp a."
Trên bàn ăn, đôi mắt của hai vợ chồng Từ thị như dán trên người Sở Ấu Cơ, liên tục gắp thức ăn cho tiểu nữ sinh, hỏi han các kiểu.
Sở Ấu Cơ vẫn luôn mỉm cười, hỏi gì đáp nấy, câu trả lời cũng rất từ tốn lễ phép, giọng nói mềm nhẹ trong trẻo, vừa dễ nghe cũng rất hợp tâm, càng làm hai vợ chồng yêu quý, hoàn toàn đoạt đi vai chính, khiến cho Cung Thanh Hạ trở thành nữ phụ.
Cho đến khi dùng hết món ăn, Sở Ấu Cơ đi theo Từ Minh Vũ chơi cờ tướng, sau đó đến thư phòng xem Từ Minh Vũ viết thư pháp nhanh, Cung Thanh Hạ thấy thời gian không còn sớm, liền khéo léo cáo từ, trước khi đi, Sở Ấu Cơ vung bút viết xuống mười bốn hàng thơ, Từ Minh Vũ không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền kinh sợ tột đỉnh ------- đứa nhỏ này sao có thể viết thư pháp đẹp như vậy được ! Hóa ra là mình múa rìu qua mắt thợ.
Cho đến lúc này, hắn mới nhìn Sở Ấu Cơ bằng ánh mắt khác, tuy rằng trên mặt nàng mỉm cười, nhưng trên người lại ẩn chứa một loại khí chất ung dung tao nhã .......
Lúc Cung Thanh Hạ cùng Sở Ấu Cơ lên xe, Từ Minh Vũ quyết định nói ra nghi vấn trong lòng, "Cung tổng, vị tiểu muội muội này ............ ?"
"Từ tổng nhìn ra rồi, " không đợi Từ Minh Vũ nói xong, Cung Thanh Hạ cười một tiếng nói, "Không sai, vị này chính là chủ tịch Sở Ấu Cơ."
"Chủ tịch đích thân tới hàn xá." Từ Minh Vũ cúi đầu về phía Sở Ấu Cơ, "Thật sự là thất kính."
Trên mặt Sở Ấu Cơ vẫn là ý cười ôn hòa, "Từ tổng khách khí, nghe Từ tổng nói chuyện làm ăn, đàm luận nhân sinh với ngài quả thực giúp cho vãn bối tiếp thu không ít kiến thức, Từ tổng có thể nói là lão sư của vãn bối, tối hôm nay đáng lẽ vãn bối phải hành lễ mới phải." Nói xong cúi đầu một cái.
"Thực là đứa bé ngoan," Từ Minh Vũ đỡ lấy hai tay Sở Ấu Cơ, kích động nói, "Mau trưởng thành, Từ mỗ nhất định cúc cung tận tụy vì Hi Sở." Không nghĩ tới lão quỷ Sở Đức Tuấn lại có phúc khí lớn như vậy, đứa cháu gái này thật có tiền đồ.
Trở lại khách sạn đã là 11 giờ đêm, hai người đồng thời đi tắm rồi đi ngủ.
Đương nhiên, ở trong phòng tắm triền miên không ít, xung quanh phòng tắm đều là kính, hơi nước mờ mịt, vách tường lạnh trơn, mặt sàn ướt át, bể tắm trong như Ngọc Bích, mở ra vòi nước, khắp nơi đều lưu lại khí tức kiều diễm ------


Ngón tay non mềm của Sở Ấu Cơ vuốt ve trên da thịt Cung Thanh Hạ, như mang theo dòng điện, làm cho thân thể Cung Thanh Hạ chịu không ít kích động, liền không thể giữ lại chút lý trí nào, thở dốc dồn dập, từ thấp đến cao, vẻ mặt lúc lên đỉnh vô cùng thống khổ --------- cảm giác vẻ mặt như là thống khổ, ngũ quan thậm chí vặn vẹo, tất cả mọi thứ, toàn bộ bày ra trước mặt tiểu nữ sinh, thân thể trầm luân phóng túng trong mưa gió, trùng trùng điệp điệp, vài lần luân hồi, mãi đến tận khi kiệt sức.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.