Chú Tiêu Lúc Nào Cũng Tức Giận

Chương 7: Ngà voi trắng 7



Một câu "Em yêu anh" từ xa truyền đến, Tiêu Nhất Mặc liếc mắt nhìn xuống đám đông phía, liền thấy Ưng Tử và bạn học cùng nhau vẫy vẫy tay về phía anh bày tỏ bộ dáng đáng yêu.

Thật ra anh đã sớm chú ý đến Ưng Tử.

Cô mặc một bộ váy trắng dài, tươi mát như một đóa bách hợp, khác biệt ở giữa những nữ sinh khác làm người ta không thể nào không chú ý. Cô gái này đúng là người khẩu thị tâm phi.

Ở trước mặt anh vẫn luôn bày ra khuôn mặt ngượng ngùng sợ hãi, kết quả ở trước đám đông lại bày tỏ tình yêu công khai với anh. Ngẫm lại cũng đúng, người có điều kiện với thân phận giống như anh đây có người phụ nữ nào lại không thích?

Ngay từ đầu Ưng Tử đã ngưỡng mộ anh sau một thời gian ở chung này thì lại càng thêm yêu thích anh.

Trong lòng Tiêu Nhất Mặc rất là tự đắc, biểu tình trên mặt cũng ôn hòa theo, tiếp theo người chủ trì lại tung ra một vấn đề: "Ở trong vòng chúng tôi Chiêu Dương có một biệt danh, các bạn có biết là gì không?"

"Thê nô." Bùi Chiêu Dương tự nói ra và thêm lời bình, "Cẩu độc thân không hiểu được lạc thú."

Các bạn học phía dưới hết sức vui mừng, có người còn cổ vũ Bùi Chiêu Dương: "Bùi tổng cố lên, về nhà cùng Nhị Nguyên lão sư cùng nhau tới chụp ảnh khoe, khiến cho Tiêu học trưởng ghen tị đi!". Tiêu Nhất Mặc lắc lắc đầu, khóe miệng cười như không cười: "Những người đàn ông vì mê nhan sắc mà nhụt ý chí, một nửa kia của tôi khẳng định không thể giống như vợ của Chiêu Dương được.""

Cháu trai trưởng của Tiêu Dục Hành là Tiêu Nhất Mặc là bạn tốt với Bùi Chiêu Dương, với người ""Chú Tiêu"" trên danh nghĩa này rõ như lòng bàn tay, hiếm khi nổi lên vui đùa: "Tôi biết,nhà cậu theo chế độ nam quyền, yêu cầu nửa kia phải nghe lời, ôn nhu, xinh đẹp, ba từ này quyết định tất cả rồi."" Người chủ trì trêu ghẹo nói: "Quan trọng nhất chính là nghe lời? Chẳng phải là rất nhiều phụ nữ đều phù hợp yêu cầu sao?"

"Chiêu Dương nói đúng một nửa," Tiêu Nhất Mặc âm thanh không mặn không nhạt: "Thật ra những chỉ tiêu cứng nhắc kia có hay không có cũng không sao cả. Một nửa của tôi, quan trọng nhất là cô ấy có thể làm một người vợ tốt, toàn tâm toàn ý quan tâm gia đình. Giống như Chiêu Dương, nếu vợ của cậu ấy có thể vì cậu ấy mà chịu thiệt thòi một chút, công ty khoa học kĩ thuật Hoa Trí lợi nhuận còn có thể lớn hơn nữa.""

"Cái này cậu sai rồi," Bùi Chiêu Dương cũng không tán thành cái nhìn của Tiêu Nhất Mặc, "Lợi nhuận to lớn thế nào thì đối với tôi cũng chỉ là một con số, mà sống với vợ của tôi lại là sự hưởng thụ, vui vẻ không phải vài con số là có thể so sánh được.""

Tiêu Nhất Mặc nhún vai: "Cậu vui là được rồi."

Trên sân khấu cậu một câu tôi một câu hai người cứ đối đáp qua lại, bên dưới mọi người lại im lặng.

Sau một lúc lâu, phía dưới có một đám nữ sinh lớn gan kêu ""hừ"" một tiếng, trực tiếp vượt qua vấn đề của người chủ trì, giọng nói sắc bén hỏi:""Tiêu học trưởng, anh cho rằng giá trị của phụ nữ là chỉ quanh quẩn bên gia đình thôi sao?""

Tiếu Nhất Mặc nhún vai: "Đối với tôi mà nói, người phụ nữ của tôi tất nhiên phải là người phụ nữ của gia đình, nếu quá nam tính thì đó không phải là điều tôi mong muốn.""

......

Ưng Tử ở dưới nghe mà phải hít một hơi khí lạnh.

Cái người này thật ngông cuồng, đây là Đại học Tế An, là trường đại học trọng điểm trong nước, có thể thi đỗ vào đây đều là những nữ sinh có ước mơ và khát vọng lớn, anh nói ra lời như vậy khẳng định ngày mai trên trang BBS của trường sẽ phê phán anh là một người đàn ông gia trưởng.( nguyên gốc là ""thẳng nam ung thư""*)

Bên cạnh cô là Bành Tuệ Tuệ cũng sửng sốt một chút, hoang mang hỏi: "Tiểu Tử, có phải tớ nghe nhầm hay không? Anh ấy không phải là có chút của người đàn ông theo chủ nghĩa gia trưởng đấy chứ?""

May mắn đùi cô đã không bị nhéo, Ưng Tử thở dài nhẹ nhõm một hơi, có điểm đồng tình cho ảo tưởng sắp tan biến của cô ấy: "Tuệ Tuệ, đây không phải có chút, mà giống như...... thật sự là người đàn ông chủ nghĩa đó.""

Không khí hội trường nháy mắt có thể thấy đang dần có xu hướng phát hỏa, người chủ trì thấy không ổn, lập tức bỏ vội qua vấn đề này, lại lần nữa tiếp nhận tờ đơn của các bạn học khác: "Tiêu học trưởng chào anh, căn cứ theo lời anh vừa nói, nếu một nửa kia của anh không đồng ý làm một người vợ chỉ biết quanh quẩn bên con cái, mà hy vọng mình có sự nghiệp riêng....." Hắn cười mỉa lên: "Bỏ qua bỏ qua, các bạn học chúng ta đặt vấn đề không cần quay chung quanh câu hỏi như này....""

"Tôi đương nhiên sẽ chúc sự nghiệp của cô ấy có thể thành công, làm người gặp mặt hay chia tay đều có thể tiêu sái, cuộc đời tôi từ trước đến nay không bắt buộc ai bao giờ.""Tiêu Nhất Mặc ở bên nhàn nhạt nói một câu.

Không đợi toạ đàm kết thúc, cây thường xanh BBS liền oanh tạc.

Cây thường xanh là kênh Internet diễn đàn được thành lập bởi nhóm sinh viên ngành IT của Đại học Tế An, trải qua hơn hai mươi năm hoạt động, bây giờ đã trở thành diễn đàn náo nhiệt nhất của ĐHTA.

Tiêu Nhất Mặc diễn thuyết toàn bộ đều được phát sóng trực tiếp, lượng truy cập vốn dĩ đã rất cao, bây giờ thì như muốn oanh tạc mạng internet.

Khi Tiêu Nhất Mặc vừa đưa ra yêu cầu về nửa kia của anh, những lời bình luận trực tiếp liền hơn mấy trăm nghìn, những lời bình luận trực tiếp đều là chê trách.

[ Không nghĩ tới Tiêu học trưởng thoạt nhìn là người sáng sủa mà lại có tư tưởng hủ bại như vậy. ]

[ Có tiền ghê gớm lắm sao? Cho tôi 10 tỷ tôi cũng không muốn cúi đầu khom lưng hầu hạ anh ta, vì chồng không chỉ có mỗi anh làm được.]

- -[ Lầu trên, có tiền thật đúng là ghê gớm, cho tôi một trăm triệu tôi liền nguyện ý. ][ cười khóc.jpg]

- -[ Lầu trên là nữ sao? Vì có người như cô vậy, tôi cảm thấy hơi bị sỉ nhục! ]

[ Bởi vì có người có thể quỳ liếm dưới chân những người đàn ông gia trưởng, mới có thể sinh ra người giống như Tiêu Nhất Mặc này, ghê tởm đến tôi nuốt không trôi.]

- -[ Bỏ qua? Anh ta không phải là trả lời hai câu quan điểm của chính mình, chẳng lẽ anh ta nói láo về phụ nữ mới xem là quan điểm đúng sao?"" ]

- -[ Loại người này, bây giờ thấy người quỳ liếm được thì mới thật là lợi hại. ]

- -[ Biến đi, tư bản kiêu ngạo Tiêu Nhất Mặc. ]

[Thiên tài thì không thể không có vết nhơ, không cần trách móc nặng nề, chờ ông trời phái tiểu tiên nữ tới thu thập anh ta. ]

- -[ Ha ha ha ha nói rất đúng. ]

- -[ Ngồi chờ Tiếu Nhất Mặc bị vả mặt. ]

......

Toạ đàm kết thúc, ảo tưởng của Bành Tuệ Tuệ hoàn toàn tiêu tan, cả người đều héo rũ.

Ưng Tử nén cười an ủi cô ấy: "Đừng nghĩ nhiều, không phải cậu còn có Tiểu Thái sao."

"Tiểu Thái sao có thể so sánh được với người ta," Bành Tuệ Tuệ bĩu môi, "Xách giày cho người ta cũng không đủ."

"Muốn nghĩ sao thì nghĩ, người ta có tiền, là tư bản, cho dù có vết nhơ thì cũng không che được ánh ngọc," Lý Thấm ở một bên rất lạc quan giảng đạo, "Cho dù anh ấy là một người đàn ông gia trưởng, so với những người nghèo mà lại gia trưởng thì cao phú soái khẳng định thuận mắt hơn rất nhiều."

"Đúng vậy," Trịnh Viện đảo cũng không có cảm giác gì quá lớn, "Quê chúng tớ nam nhân bên đó còn ghê tởm hơn nhiều, một người vợ tốt có thể kiếm tiền, có thể làm việc nhà, mà còn có thể ôm đồm việc con gái và cha mẹ chồng."

"Cậu nói, anh ấy có phải là cố tình dùng lời lẽ như vậy để ngăn chặn ảo tưởng của những nữ sinh không?" Bành Tuệ Tuệ đột nhiên phát ra ý tưởng kì quái.

Ưng Tử lắc lắc đầu: "Sẽ không, anh ấy hẳn không phải người như vậy."

Cô cùng Tiêu Nhất Mặc tiếp xúc mấy ngày nay,cô biết Tiêu Nhất Mặc có khuynh hướng chủ nghĩa đàn ông so với trên sân khấu không khác biệt lắm.

"Sao cậu lại biết?" Bành Tuệ Tuệ hoài nghi nhìn cô. Ưng Tử nghẹn lời.

"Ui, Tiểu Tử, có phải cậu cũng trộm chú ý anh ấy hay không? Còn nói cái gì cũng không biết, thẳng thắn khai báo, có phải tâm hồn thiếu nữ của cậu động rồi không?" Bành Tuệ Tuệ tới cù vào người cô trêu đùa.

"Làm sao có thể, cậu đừng nói bừa."

Bốn người cười đùa vang lên một góc.

Cửa sau Đại học Tế An và Đại học Sư phạm cách nhau mấy giao lộ, bọn họ một đường cười nói đi vào cổng trường, Ưng Tử vừa thấy đã bốn giờ rưỡi, liền cùng bạn cùng phòng nói lời tạm biệt, tới cổng chính của trường học bên cạnh, đứng dưới tàng cây tuyết tùng cùng với một đám người.

Đường cái đối diện là một biển quảng cáo rất lớn, đang phát quảng cáo về một hãng kẹo cao su, đại ngôn chính là Vệ Thời Ngũ, buổi biểu diễn mang bối cảnh tinh quang lóng lánh, dáng người Vệ Thời Ngũ dương quang soái khí lại càng khiến người khác lóa mắt.

Kẹo cao su ở trên tay tung ra một đường cong, sau đó lại nhẹ nhàng dừng ở trong tay, Vệ Thời Ngũ đối diện cô lộ ra nụ cười tươi sáng, sau đó là lộ ra hàm răng trắng tinh......

Đẹp trai quá, dịu dàng quá.

Ưng Tử mê muội mà nhìn một lúc lâu, bỗng nhiên nhớ tới sự kiện bị ném áo choàng, nhịn không được một trận uể oải.

"Bíp bíp" hai tiếng, một chiếc xe dùng ở bên cạnh cô, cửa sổ từ từ hạ xuống lộ ra khuôn mặt Tiêu Nhất Mặc.

"Nhìn cái gì nhập thần như vậy?" Hắn quay đầu nhìn theo ánh mắt của Ưng Tử nhìn về phía màn hình lớn.

Ứng Tử hoảng sợ, lại thấy, trên màn hình lớn quảng cáo kẹo cao su đã phát xong rồi đổi thành quản cáo của công ty du lịch, kim tự tháp thần bí, chim cánh cụt ngây thơ chất phác, còn có cả biển hoa oải hương vô bờ bến......

"Muốn đi chơi?" Tiếu Nhất Mặc hiểu ra mà cười cười.

Ưng Tử thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng lắc lắc đầu: "Không, thấy thì tiện xem thôi."

Vừa rồi rõ ràng nhìn đến không chớp mắt, còn muốn phủ nhận ở trước mặt anh, rõ ràng thích mà tật xấu giấu trong lòng này thật không tốt.

Chờ chiêu đãi Sử Mật Tư tiên sinh xong, hẳn là vẫn trong kì nghỉ hè, đến lúc đó liền mang cô đi ra ngoài đi một chút, cũng coi như là một phần phúc lợi đi.

Tiêu Nhất Mặc chắc chắn mà tính toán.

Tác giả có lời muốn nói:

Mọi người hãy ném gạch nhẹ nhàng cho Chú Tiêu nào!!

Tặng một tiểu kịch trường ~~

Dấm ca: Đến, đoán mệnh, nhìn xem tướng phu thê của cậu và cô ấy.

Tiếu Nhất Mặc: Ta không cần đoán, trời sinh một đôi.

Dấm ca: Excuse me? Mặt đâu?

Tiếu Nhất Mặc: Tôi không quan tâm, cô ấy là Tử, chú định chính là muốn ở bên nhau.

( Ninh thiếu, Bùi tổng, Hoa tổng đồng thời "Thiết" một tiếng.)

Dấm ca: Thực xin lỗi, tôi đi đổi tên đây.

Tiếu Nhất Mặc: Cậu dám!!!

*Thẳng nam ung thư(直男癌): Chỉ những người đàn ông lợi dụng tiêu chuẩn phổ biến của xã hội về hình tượng nữ tính của người phụ nữ để áp đặt, cổ hủ hóa thân phận giới tính, yêu cầu phái nữ kiềm chế bản tính chân thực, phải gần sát với hình tượng mà xã hội kỳ vọng. (Theo Baike)

Thẳng nam ung thư gần giống với "gia trưởng", họ quá cứng ngắc với mọi thứ, khi làm mọi việc phải suy xét kỹ lưỡng, luôn thích áp đặt người khác.

Những người phụ nữ bị họ áp đặt thường không được sống với tính cách, bản chất riêng của mình, luôn phải chịu sự điều khiển của họ. Trong cuộc sống chúng ta cũng thường hay gặp những người như thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.