Chưa Đủ

Chương 10



“Có chuyện gì?” Lâm Trinh Lan mở hé ra một khe nhỏ, thân thể núp ở phía sau cánh cửa.

Thường Trữ Viễn lấy một tay đè cửa lại, “Lui về phía sau.”

Lâm Trinh Lan lui về phía sau cửa, Thường Trữ Viễn trực tiếp đẩy cửa bước vào, sau đó cô mới phát hiện anh không mảnh vải che thân, đã sớm cởi hết toàn thân quần áo bỏ ngoài phòng tắm.

“Anh...Thế nào lại...” Lâm Trinh Lan xấu hổ quay mặt đi.

Mặc dù hai người đã quan hệ rất nhiều lần, nhưng cô vẫn xấu hổ co rút người lại, cũng không dám ngước mắt nhìn thẳng vào thân hình cường tráng của anh.

Cô tựa như chú nai con mới sinh sợ sệt nhìn người trước mắt, ngón tay cô khẽ run. Thường Trữ Viễn đưa ngón tay lên vẽ vài vòng trên gò má đỏ bừng của cô, ngón tay truyền tới cảm giác nóng bỏng, anh thư thái thưởng thức tư thái cực kỳ kiều mị của cô.

Đầu ngón tay trượt đến cằm dưới, nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, anh nghiêng người hôn lên môi cô, đầu lưỡi tỉ mỉ liếm một vòng dọc theo đôi môi,sau đó cạy ra hàm răng của cô, anh đưa lưỡi vào thăm dò thật sâu trong đó, liếm láp từng chỗ mẫn cảm của cô, dây dưa múa lưỡi.

“Ưm!” Toàn thân cô nhạy cảm run lên, không nhịn được phát ra một tiếng rên khẽ.

Thường Trữ Viễn đem Lâm Trinh Lan kéo đến dưới vòi hoa sen, một tay mở chốt nước nóng ra, một tay ôm cô vào trong ngực, một lần nữa hung hăng hôn lên môi cô.

Anh rất nhớ mùi vị của cô, chỉ là hôn cô như thế mà đã làm cho anh hiểu được thế nào là tiểu biệt thắng tân hôn.

Môi lưỡi của hai người quấn quít với nhau thật chặt, một tay anh đặt lên phần đầy đặn trước ngực cô, nhẹ nhàng xoa bóp trái dâu đỏ tươi, một tay khác lại chuyển qua cặp mông đầy đặn, vuốt ve phần mông thịt mềm mại.

Anh chỉ dùng một chút lực mà đã lưu lại vô số dấu vết kích tình trên đó.

Dòng nước ấm áp bốc hơi tạo nên sương mù bao trùm cả phòng tắm, phần da thịt trắng nõn của cô lại càng thêm hấp dẫn kích thích anh. Trong không gian nho nhỏ của phòng tắm tràn đầy tiếng thở dốc vang vọng.

Thân thể của Lâm Trinh Lan đã bị Thường Trữ Viễn dạy dỗ trở nên khêu gợi, nửa tháng qua không hề bị chạm vào lại trở nên cực kỳ nhạy cảm, dưới sự trêu đùa của anh, cơ thể cô lập tức muốn bốc cháy.

Bàn tay đang đặt trên mông cô từ từ di chuyển lên phía trước chen vào giữa hai chân, đóa hoa trong u cốc đã nở rộ, trên mặt cánh hoa đã có chất lỏng trơn mềm.

“Em cũng muốn vậy sao?” Thường Trữ Viễn ở bên tai cô nói ra từ ngữ mê hoặc, đầu ngón tay thuận thế thăm dò vào trong hoa huy*t.

Ngón tay thon dài ở trong hoa kính mềm mại của cô nhẹ nhàng kéo ra đưa vào, vết chai sạn cạ vào vách tường, mang cho cô kích thích mãnh liệt, đầu ngón tay tỉ mỉ thăm dò từng bộ phận bên trong.

“Thả lỏng một chút.” Cảm thấy cô quá khẩn trương, toàn thân theo đó mà khít chặt, Thường Trữ Viễn vỗ nhẹ hai cái vào hai đồi núi tuyết của cô.

Mặc dù cô đã đủ ướt át, nhưng anh vẫn không có cách nào di động đầu ngón tay, sợ dùng sức quá mạnh sẽ làm tổn thương hoa huy*t mềm mại kia.

Thật ra thì Thường Trữ Viễn biết khe huyệt của cô rất co dãn, ngay cả dục vọng cực đại của anh mà cô cũng có thể hàm chứa được, cô chỉ cần một chút thời gian thì cánh hoa đó sẽ nhẹ nhàng mở ra chào đón thôi.

Phía dưới khít chặt làm anh có cảm giác mình như đang ở trên thiên đường, anh đã không thể chờ đợi được nữa. Một bàn tay khác đưa xuống dưới nơi đồi cỏ rậm rạp kia, khe khẽ mở ra hoa huy*t, tìm đến hạt châu nho nhỏ bị che khuất nhẹ nhàng ma sát.

Đầu ngón tay thô lỗ chà sát ngày càng mạnh bạo, nơi đặc thù cùa cô bị kích thích mãnh liệt, một cảm xúc tê liệt len lỏi toàn thân khiến hai chân cô mềm nhũn.

Thường Trữ Viễn nhanh tay lẹ mắt ôm lấy cô, đỡ cô ngồi trên bồn tắm.

Lâm Trinh Lan ở trong làn sương mù mờ ảo nhìn thấy anh tách ra hai chân của cô, quỳ gối xuống sau đó cúi đầu hôn lên cánh hoa kiều diễm kia, chạm khẽ mấy cái, sau đó đem lưỡi đâm thật sâu vào trong.

“Đừng như vậy.” Nơi đó truyền đến cảm giác ngứa ngáy, cô liền cảm thấy mắc cỡ. Cô bị anh liếm láp đến độ không thể giữ vững thân người, chỉ có thể dựa vào hai tay của anh mà chống đỡ.

Toàn thân cô giống như bị lửa thêu đốt không ngừng run rẩy, đôi tay nắm thật chặt mái tóc đen của anh, không ngừng ngửa đầu thở gấp.

“Không thích anh liếm sao? Hay thích cái này?” Thường Trữ Viễn lui về phía sau một chút, hai ngón tay gộp lại, một hơi đẩy vào trong cơ thể cô.

Toàn thân Lâm Trinh Lan căng thẳng, hai tay vô lực đặt trên bờ vai kiên cố của anh.

Cô muốn khép hai chân lại, nhưng bị Thường Trữ Viễn ngăn cản, anh đem hai chân cô kéo rộng ra, cúi đầu quan sát từng giọt sương hồng dính trên cánh hoa.

Hoa nhi mềm mại có chút run run, bộ dạng đáng thương khiến người ta yêu mến bao nhiêu, hai ngón tay khẽ mở ra u huyệt, anh có thể thấy được phần hồng hồng bên trong đó.

“Không cần... Đau...” Lâm Trinh Lan kêu lên một tiếng.

Khe huyệt mềm mại quá chặt, anh cưỡng chế cô mở ra như vậy làm cô có chút đau đớn.

“Yên tâm, sẽ không chảy máu đâu.” Thường Trữ Viễn xem xét tình trạng của Hoa Nhi, vừa nhẹ nhàng trấn an cô vừa khe khẽ thổi vào.

Cực hạn của cô ở đâu, anh là người biết rõ nhất, anh tuyệt đối sẽ không làm Hoa Nhi mà anh yêu thích nhất bị tổn thương.

Đầu ngón tay nhẹ nhàng dùng sức nhấn một cái ở nơi mẫn cảm của cô, khoái cảm mãnh liệt làm cô ngửa đầu rên rỉ, toàn thân không ngừng run rẩy.

Thường Trữ Viễn nhanh chóng nâng hai ngón tay ở trong cơ thể cô lên, bắt chước động tác nam nữ giao hợp mãnh liệt xâm chiếm cô.

“Không cần... Quá nhanh... A...” Công kích của anh làm cô ngay cả một câu cũng không nói được.

Không để ý tới cô cầu xin tha thứ, Thường Trữ Viễn tiếp tục cuồng loạn xâm nhập, ở trong khe huyệt của cô lại tăng thêm một ngón tay, đồng thời một ngón khác vân vê hạch châu nho nhỏ, dùng sức vừa phải ma sát.

“Em thích nhất là nơi này đúng không?” Thường Trữ Viễn đùa giỡn nơi mẫn cảm nhất của Lâm Trinh Lan, bàn tay nóng bỏng vuốt ve toàn thân cô, kích thích càng lúc càng mãnh liệt làm cô thét chói tai khóc sụt sùi, trên mặt không biết là nước hay là nước mắt.

“Ô... A...” Chỉ là đùa giỡn, lại mang đến cho cô cao trào đầu tiên trong đêm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.