Chúa Tể Chi Vương

Chương 325: Huyết mạch phản tổ



- Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, quy nạp hơn vạn chủng tộc Thần Thoại thời đại Thái cổ, quá xa xôi với thời đại hiện nay. Bổn tọa ngược lại rất chờ mong, xem sau khi loại huyết mạch này dần thức tỉnh và phản tổ thì sẽ có lực lượng như thế nào.

Nam tử áo bào tím cao ngạo khẽ mỉm cưới.

Huyết mạch truyền thừa, theo tu vi của chủ nhân tăng cường sẽ xuất hiện giác tỉnh và phản tổ, thậm chí xuất hiện tình huống biến dị hiếm thấy.

Cái gọi là phản tổ, chính là ngược dòng tìm hiểu năng lực huyết mạch thời kỳ viễn cổ của tổ tông.

Ví dụ như tổ tiên là Vương Giả Hư Thần cảnh, khi huyết mạch phản tổ, tử tôn hậu bối sẽ có một loại năng lực huyết mạch giống như của tổ tiên.

Cũng sẽ xuất hiện giác tỉnh năng lực huyết mạch thời kỳ Viễn cổ

Chẳng qua, huyết mạch đời sau, trải qua vô số đời truyền thừa, sẽ trở nên quý hiếm.

Bất luận là Triệu Vũ Phi hay Liễu Cầm Tâm, Ngạo Thiên Nguyệt, thậm chí cả Hồng Hồ Thành chủ, huyết mạch bản thân cũng không bằng một phần ngàn của tổ tiên. Nếu như tổ tiên quá xa xưa, thậm chí ngay cả một phần vạn huyết mạch cũng không đến.

Bởi vậy có thể thấy được, nếu như thật sự phân tổ đến một phần mười, một phần trăm, thậm chí một nửa hay bằng với tổ tiên, vậy thì loại lực lượng đó sẽ kinh người đến mức nào.

- Trước mắt, huyết mạch truyền thừa của Vũ Phi còn cần nghiên cứu xác định Đặc biệt là mức độ phù hợp với nguyên khí thiên địa, huyết nhục toàn thân có thể nhẹ nhàng thu nạp nguyên khí thiên địa. Nàng ngoại trừ độ tinh khiết của chân lực rất cao ra, còn ngưng phát và bộc phát rất nhanh, còn một ưu thế lớn nữa là tốc độ tu luyện không gì sánh kịp.

Lão đạo áo bào trắng mỉm cười.

- Tốc độ rất nhanh, không kém Mạc Thiên Y, chẳng qua, luận tốc độ tu luyện thì vẫn kém “Vũ Thiên Ngô” của Trung đại lục, mới hai mươi tuổi đã đạt tới tu vi Chân Huyền cấp đỉnh phong, được xưng là đệ nhất thiện tài đại lục, trình độ siêu việt ngàn năm qua, ngay cả thời đại Xích Nguyệt giáo chủ và Kiếm Tôn Diệp Vô Tà, cũng không thể sánh bằng. Phải biết rằng, cảnh giới tu luyện càng về sau thì tiến triển lại càng chậm chạp hơn.

Nam tử áo bào tím có chút không cho là đúng

Cảnh giới tu luyện càng cao, bình cảnh và cửa ải khó khăn càng nhiều, mỗi lần đột phá càng cần thời gian dài hơn.

Sau Chân Nhân cấp, cho dù là thiên tài, tăng lên một cảnh giới cũng phải mất vài năm, sau Chân Huyền cấp, mất vài chục năm cũng rất bình thường

Như vậy, tốc độ tu luyện của Vũ Thiên Ngô ít nhất cũng phải nhanh gấp hai ba lần Triệu Vũ Phi.

- Tổ phụ tổ mẫu của Vụ Thiên Ngô đều là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, tổ tiên đã từng xuất hiện Vương Giả Hư Thần cảnh.

Lão đạo áo bào trắng không khỏi lắc đầu, nói:

- Hắn vừa ra đời đã là thiên chi kiêu tử, hưởng thụ tài nguyên tốt nhất. Mà Vũ Phi thì chỉ vừa mới tiến vào Thiên Nguyên Tông trong thời gian ngắn ngủi. Hơn nữa, năng lực huyết mạch của Vũ Phi, sau khi giác tỉnh phản tổ, thì độ phù hợp với nguyên khí thiên địa sẽ không ngừng tăng lên, tu luyện tiến cấp vẫn sẽ tăng lên từng ngày.

- Vẫn còn tăng lên?

Nam tử áo bào tím cuối cùng cũng có chút kinh ngạc.

Một vài thiên tài, tốc độ tu luyện tiền kỳ đột nhiên tăng mạnh, mới mười mấy tuổi đã đột phá Chân Linh cảnh.

Chẳng qua, giai đoạn tiền kỳ tiến cấp quá nhanh. Thì về hậu kỳ tiến cấp sẽ chậm, có đôi khi sẽ dừng lại ở một cảnh giới vài chục năm, thậm chỉ là cả đời.

- Ta đã hỏi thăm, từ nhỏ, tài nguyên tu luyện của Vũ Phi cực kỳ hiếm có, tiến triển sơ kỳ chậm chạp, gian nan Nhưng phàm có hại thì cũng có lợi, chỗ tốt lớn nhất ở đây chính là căn cơ vững chắc vô cùng, bình thường, một vài thiên tài ở những địa vực xa xôi, tiến triển về hậu kỳ sẽ rất mạnh mẽ.

Trong đôi mắt nhìn như đục ngầu của lão đạo áo bào trắng lóe lên sự cơ trí.

Cùng lúc đó...

Các nơi trên Đại lục Thanh Hoa, Bắc đại lục, Trung đại lục, Tây đại lục, Đông đại lục, Cực Bắc chi địa, rất nhiều thế lực hoặc Tông phái cường hoành đều bắt đầu chuẩn bị cho “Thánh Vực Chân Long Hội”.

Thánh Vực Chân Long Hội, danh ngạch dự thi cũng không nhiều.

Mạnh như Thiên Nguyên Tông, cũng chỉ có được mười cái danh ngạch.

Thiên Bồng đại quốc rộng lớn, đồng dạng cũng chỉ có mười danh ngạch.

Về phần cường quốc, thì chỉ có hai danh ngạch mà thôi.

Địa vực Hoành Vân xa xôi

Sau khi Mười Ba Tông đầu hàng, Hoành Vân Thập Tam Quốc đã dung nhập vào “Thiết Long Cường Quốc”.

Hiểu Nguyệt Tông, Thiên Nguyệt Sơn.

Trong phủ đệ của Tông chủ.

- Mặc nhi, gần đây ta phải vất vả lắm mới lấy được một viên “Bạo Linh Đan”, mặc dù hiệu quả kém hơn “Thuế Linh Đan”, đồng thời tác dụng phụ cũng rất lớn, nhưng viên thuốc này sẽ trợ giúp ngươi có hi vọng đột phá được Chân Linh cảnh

Trên gương mặt trắng nõn của Vân Hải chân nhân chợt lộ ra một tia cười mỉm.

Bắc Mặc đứng trước mặt hắn, vẻ mắt đắn do do dự.

Hiện nay, tu vi của hắn đã đạt tới nửa bước Chân Linh cảnh, thế nhưng muốn đột phá Chân Linh cảnh thì tỷ lệ tương đối nhỏ, trừ phi mượn nhờ ngoại lực.

Thế nhưng, địa vực Hoành Vân Thập Tam Quốc, tài nguyên thiếu thốn, mỗi thời kỳ đều khó xuất ra viên “Thuế Linh Đan” thứ hai.

Mà Bạo Linh Đan, mặc dù có công dụng thúc đẩy đột phá Chân Linh cảnh nhất định, nhưng tác dụng phụ cũng rất lớn.

Sau khi phục dụng viên thuộc này, có khả năng sẽ làm vỡ đan điển, kinh mạch vỡ tan, nặng thì bạo thể mà vong, thập phần hung hiểm.

- Mặc nhi, chẳng lẽ ngươi muốn vĩnh viễn đứng tại địa vực Hoành Vân xa xôi này sao? Hiện nay, Hoành Vân Thập Tam Quốc đã trở thành một khối với Thiết Long Cường Quốc, chỉ cần ngươi tấn chức Chân Linh cảnh, như vậy sẽ có hi vọng đoạt được một danh ngạch tham gia “Thánh Vực Chân Long Hội”.

Vân Hải chân nhân ngưng mắt nhìn Bắc Mặc, đây chính là thiên tài có thiên phú cao nhất Hiểu Nguyệt Tông hiện nay.

Từ một năm trước, Bắc Mặc đã vượt qua Dương Càn, trở thành Thủ tịch đệ tử.

- Thánh Vực Chân Long Hội...

Bắc Mặc siết chặt hai nắm đấm, thân hình khẽ run rẩy.

Chân Long hội, đây chính là sân khấu toàn bộ đại lục, nếu so sánh thì địa vực Hoành Vân này, cũng chỉ coi là một tiểu sơn thôn.

- Chỉ có cấp bậc Cường quốc, mới có danh ngạch đề cử, nếu như Thiết Long Cường Quốc không thống trị nơi này, vậy thì ngươi ngay cả cơ hội cạnh tranh cũng không có.

Vân Hải chân nhân đưa “Bạo Linh Đan cho Bắc Mặc.

Từ trong ánh mắt của đệ tử, Vân Hải chân nhân biết hắn đã động tâm rồi, quả thực không thể nào ngăn cản được sự dụ hoặc.

Bắc Mặc, từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, không cam lòng làm một kẻ bình thường, không cam lòng rớt lại phía sau.

Sau Liên minh thịnh hội của Thập Tam Tông, hắn càng thêm dốc lòng khổ tu, hiện nay đã trở thành thiên tài số một số hai trong Thập Tam Tông.

Một mặt, hắn đột nhiên phát triển vượt bậc.

Một mặt bởi vì những thiên tài đỉnh cao tại Liên Minh thịnh hội ngày xưa như Thương Vũ Nguyệt, Lâm Thông, Triệu Phong, Ngạo Thiên Nguyệt, Triệu Vũ Phi, đã rời khỏi Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Nếu như, Bắc Mặc có thể tiến thêm một bước nữa, vậy thì cho dù đặt ở Thiết Long Cường Quốc thì hắn cũng là thiên tài đỉnh cao.

- Dược lực của “Bạo Linh Đan” này thập phần hung hiểm, mười người phục dụng viên thuốc này, có năm người bạo thể mà vong, phần lớn đều đứt rời kinh mạch, trở thành một tên phế nhân. Bắc Mặc à, là Long hay Xà, tất cả đều phải xem vận mệnh của ngươi rồi...

Vân Hải chân nhân nhìn phương hướng Bắc Mặc rời đi, sắc mặt trở lại lãnh đạm như cũ.

Hiểu Nguyệt Tông.

Trên một dãy núi khác, trong phủ đệ của Đại trưởng lão.

- Càn nhi, tu vi của ngươi đã dừng tại bình cảnh Thất trọng thiên đỉnh phong này, có thể sẽ dừng lại vài năm, thậm chí vài chục năm không thể đột phá Chân Linh cảnh. Cứ như vậy, còn không bằng ngươi ra ngoài Tông môn dạo chơi một phen.

Đại trưởng lão an ủi.

- Đồ nhi hết thảy nghe theo sự an bài của sư tôn.

Dương Càn nghiêm mặt đáp.

Hắn cũng phát hiện tu vi của mình đã ngừng lại, gặp phải binh cảnh chưa từng có, ngưng lại vài năm, thậm chí vài chục năm cũng rất bình thường.

- Thánh Vực Chân Long Hội chỉ còn nữa năm nữa sẽ bắt đầu, với thực lực của ngươi, khẳng định không có tư cách tham gia, nhưng lần dạo chơi này, ngươi có thể thuận tiện quan sát “Chân Long hội”, mở rộng tầm mắt, lúc đó có lẽ sẽ thu được lợi ích không nhỏ.

Đại trưởng lão đề nghị.

Thánh Vực Chân Long Hội, khổng lồ như Thiết Long Cường Quốc cũng chỉ có hai danh ngạch, Dương Càn khẳng định không có hy vọng.

- Đồ nhi nguyện ý! Thịnh hội đỉnh phong khắp toàn đại lục này, cho dù đệ tử chỉ là một bụi gai, có thể sẽ đối diện với cửu tử nhất sinh thì cũng phải đi kiến thức một phen.

- Ha ha, mặc dù Hoành Vân Thiên Lâm ở biên giới Bắc đại lục, cách Trung đại lục cũng tương đối gần, nhưng với tốc độ của ngươi, cho dù mất một hai năm cũng không đến được, thậm chí còn có khả năng chết trên đường đi.

Đại trưởng lão nhẹ nhàng cười.

- Việc này...

Dương Càn lộ vẻ uể oải, trừ phi là tu vi Chân Linh cảnh, có được phi cầm tọa kỵ thì mới có thể trong nữa năm đến được Trung đại lục.

- Ta đã an bài xong, ở Thiết Long Cường Quốc có một vị hảo hữu Chân Linh cảnh, chuẩn bị mang đệ tử đi quan sát Thánh Vực Chân Long Hội, thuận tiện sẽ mang ngươi theo.

Trong tay Đại trưởng lão xuất hiện một phong thơ, còn có cả một cái trữ vật thủ trạc, đưa cho đại đệ tử.

Dương Càn mừng rỡ, tiếp nhận tín vật, phát hiện bên trong trữ vật thủ trạc tràn đầy nguyên tinh thạch và các loại tài nguyên linh đan, lập tức thập phần cảm kích.

Đưa mắt nhìn thân ảnh Dương Càn rời đi. Khóe mắt Đại trưởng lão có chút ươn ướt, lẩm bẩm:

- Càn nhi, ngươi không nên trách vi sư tư tâm...

Đại trưởng lão sở dĩ muốn Dương Càn đi quan sát Thánh Vực chân Long Hội, là bởi vì trong lòng còn ký thác một tia nguyện vọng khác.

Bắc đại lục.

Một trong ba đại quốc,

Sông Thiên Thủy, phân đà của Thiết Huyết Giáo.

Triệu Phong đang bế quan, chợt mở to mắt, tia lam nhạt lạnh như băng trong mắt trái càng trở nên tĩnh mịch.

Trong đầu, hàn đàm màu lam nhạt tĩnh mịch đã kéo dài đến hơn ba thước.

Khí chất lạnh lùng trên mặt hắn, so với trước kia, càng cường liệt hơn.

Thần Linh nhãn trải qua lần lột xác thứ hai, khí chất và tính tình của Triệu Phong càng ngày càng lạnh hơn.

Mắt trái của hắn vừa quét qua phía dưới, ngay cả một vài cường giả Chân Nhân cấp cũng đều cảm thấy lãnh ý và áp lực kỳ dị.

Sau khi tấn chức Chân Linh cảnh, lực lượng Thần Linh nhãn của Triệu Phong vẫn tăng lên từng ngày.

Hiện nay, Triệu Phong tự tin rằng, cùng cấp bậc Chân Nhân cấp, tuyệt đại đa số người đều không thể ngăn cản huyết mạch đồng tử của mình, bất luận là huyễn thuật tinh thần hay là tinh thần công kích.

Ngoài ra

Chân Linh nguyên trong cơ thể của hắn đã triệt để củng cố ngưng luyện, so với một vài Chân Nhân cấp tiểu thành lâu năm, thậm chí còn hùng hậu và tinh thuần hơn.

Càng khiến người khác bất ngờ là trong cơ thể Triệu Phong vẫn còn tồn trữ Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc.

Bí thuật cất chứa này đến từ Thiên Cơ truyền thừa, là một loại hình thức lực lượng đặc thù.

- Một khi Chân Linh lực của ta không đủ sử dụng, có thể thuyền chuyển Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc, thậm chí còn có thể tăng phúc cho thực lực của bản thân.

Triệu Phong cảm thấy luồng Chân Linh nguyên này vượt qua chính mình.

Nói cách khác.

Trong cơ thể Triệu Phong có hai luồng Chân Linh nguyên, đây chính là ưu thế của bản thân hắn.

Nếu như bình thường, Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc chỉ có thể bổ sung bị động cho Chân Linh nguyên của Triệu Phong Thuộc tính của luồng Chân Linh nguyên này cũng bị Thủy Nguyệt đạo tặc chuyển hóa, làm nhạt, có thể thích ứng với phần lớn thể chất.

Thế nhưng

Triệu Phong đã tham tu qua “Huyền Hoa Bảo Điển”, lại thêm lực khống chế cường đại của Thần Linh nhãn, có thể biến tướng thuyền chuyển luồng Chân Linh nguyên này.

Bởi dù sao đi nữa, Chân Linh nguyên của Thủy Nguyệt đạo tặc cũng là ngưng tụ từ “Huyền Hoa Bảo Điển”.

- Luồng Chân Linh nguyên này, càng dùng sẽ càng ít đi, nếu không phải thời khắc nguy cơ mấu chốt, tuyệt đối không thể sử dụng

Triệu Phong thu hồi giác quan Thần Linh nhãn.

Vụt...

Một thân ảnh tinh xảo mềm mại tiến đến.

- Bẩm Đà chủ, thư viết tay Phó giáo chủ truyền đến.

Điệp Diệp trình lên một phong thư.

Triệu Phong mở mắt ra đọc, trong mắt lóe lên tinh mang, lẩm bẩm:

- Trong một tháng tiến về Vương đô tham gia cạnh tranh danh ngạch Chân Long hội.?

Toàn bộ Thiên Bồng đại quốc này, không ngờ chỉ có mười danh ngạch thôi sao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.