Chúa Tể Chi Vương

Chương 407: Ngồi đợi bánh từ trên trời rơi xuống



Đây là lần đầu tiên Triệu Phong thấy được huyết mạch Đồng Thuật kinh khủng, quỷ dị như vậy.

Chỉ thấy từng đầu oán linh, lệ quỷ vô hình, vươn lợi trảo cánh tay khô héo trắng bệch ra, liên tục giữ chặt lấy thân thể Diệp Yên Vũ, mở miệng to như chậu máu cắn xé, sau đó dùng đầu lưỡi đẫm máu, tham lam liếm láp.

Một màn trước mắt, có chút cùng loại với tình hình ở Bách Phần cấm địa, khiến người khác vừa nhìn thấy mà lông tóc dựng đứng

Loại lực lượng vô hình vô chất này, nằm giữa lực lượng vật chất và lực lượng tinh thần hư vô, nhưng lại thật sự tồn tại.

Mặc dù mắt thường không thể nhìn thấy tình cảnh này, nhưng thân thể sẽ có một loại cảm giác âm lãnh khó chịu theo bản năng thậm chí còn có cảm giác buôn nôn.

- Tà Linh Quỷ Mâu! Xích Quỷ sư huynh không ngờ lại thi triển ra loại Đồng Thuật huyết mạch cấm kỵ này.

- Một khi bị “Tà Linh Quỷ Mâu” tập trung, cho dù là Chân Chủ cấp cũng sẽ lâm vào suy sụp, người trúng thuật sẽ bị oán linh quấn quanh người, tâm thần bị ăn mòn, máu huyết cũng liên tục bị nuốt chửng...

Trong mắt những thiên tài của Hắc Nhai Cung đều lộ ra vài phần hưng phấn và chờ mong

Tình huống bình thường Xích Quỷ tuyệt đối sẽ không dễ dàng vận dụng “Tà Linh Quỷ Mâu”, bởi vì thi triển bí thuật đồng tử này sẽ phải trả một cái giá rất đắt.

Đôi mi thanh tú của Diệp Yên Vũ khẽ nhíu chặt, toàn thân khó chịu, chiến lực không phát huy được, có cảm giác bó tay bó chân.

Trọng đầu nàng truyền đến từng trận tiếng rít bén nhọn của vô số oan hồn lệ quỷ, khiến tâm thần nàng khẽ chấn động có cảm giác như hỗn loạn đến mức sắp sụp đổ.

Trực tiếp tổn thương nhất, chính là máu huyết trong cơ thể Diệp Yên Vũ đang không ngừng bị xói mòn.

- Loại Đồng Thuật huyết mạch này, quả thật đáng sợ, khó chơi, chỉ tiếc cần có đồng tử thuộc tính âm u, thu thập lực lượng oan hồn sau đó dùng bí pháp thâm ảo mới có thể chuyển hóa thúc dục được.

Triệu Phong hơi có chút tiếc nuối.

Thần Linh nhãn của hắn cũng không phải là có thể phục chế hết toàn bộ bí thuật kỹ thuật được.

Rất nhiều bí pháp kỹ thuật đều được thành lập dựa trên huyết mạch thể chất đặc thù.

Ví dụ như “Tà Linh Quỷ Mâu” mà Xích Quỷ thi triển chính là thuộc tính đặc thù của “Tà Âm Nhăn”.

Nhưng Triệu Phong cũng không hề sợ hãi loại “Tà Linh Quỷ Mâu” này.

Lôi Hỏa Thần Mâu của hắc cơ bản khắc chế tuyệt đại đa số bí pháp quỷ thuật, kể cả Tà Linh Quỷ Mâu trước mắt.

Giờ phút này, Triệu Phong ngược lại có chút bận tâm đến Diệp Yên Vũ.

- Nếu như Diệp Yên Vũ thua, kế hoạch của ta sẽ bị thay đổi, độ khó cũng sẽ tăng lên rất nhiều lần.

Triệu Phong lặng lẽ quan sát, cũng không tham dự.

Trong kế hoạch của hắn, Diệp Yên Vũ lực áp hai đại Chân Chủ cấp, hoặc là cân sức ngang tài, khi đó mới có thể thuận lợi tiến hành.

- Hừ! Hắc Nhai Cung truyền thừa mấy vạn năm, kết quả là chỉ biết được những tà môn quỷ đạo này thôi sao? Thảo nào, trong ba đại Tông phái, xếp vào hạng cuối cùng.

Diệp Yên Vũ đột nhiên hừ lạnh một tiếng.

Tịnh Nguyệt Thiên Hoa!

Diệp Yên Vũ khẽ quát một tiếng, cánh tay tinh tế bỗng nhiên mở ra, kèm theo đó là vẻ xinh đẹp thánh khiết, đoan trang diễm lệ.

Trong khoảnh khắc đó, toàn thân nàng nỡ rộ hào quang ánh trăng thuần linh rực rỡ, quét ngang phương viên mười trượng, những nơi nào hào quang đi qua, tất cả âm u đều tan rã, ngay cả một vài núi đá cây cỏ cũng lặng lẽ bốc hơi, lưu lại một đống cặn bã.

- Aa...

Những oán linh, tà quỷ dây dưa quanh người Diệp Yên Vũ, bị hào quang ánh trăng thánh khiết chói mắt này xuyên thủng, tịnh hóa, phát ra từng trận gào thét thảm thiết.

Ngay cả Khô Lâu ngân văn Chân Chủ cấp đang dây dưa bên cạnh cũng liên tục thối lui, trên người không ngừng bốc lên khói đen.

Chiêu “Tịnh Nguyệt Thiên Hoa” này của Diệp Yên Vũ, là công pháp có thể khắc chế tà môn quỷ đạo ở một trình độ nhất định, lập tức hóa giải nguy cơ.

Nhưng mà lúc này, nam tử huyết bào cũng phát động một tuyệt kỷ ngoan lệ.

- Huyết Nguyệt Phệ Linh!

Nam tự huyết bào một thân huyết bào, không gió tự lay động, trên người bốc lên một mảng huyết quang, hình thành một vâng huyết nguyệt cực lớn trên không trung.

Huyết nguyệt kia vặn vẹo một hồi, hào quang huyết nguyệt vô tận phủ xuống, đan xen cùng một chỗ với “Tịnh Nguyệt Thiên Hoa”, sau đó bốc lên từng trận khói xanh.

Không chỉ vậy.

Lúc huyết nguyệt vặn vẹo, đột nhiên mở ra một cái miệng to như chậu máu, không ngừng tập trung lấy Diệp Yên Vũ.

Diệp Yên Vũ biến sắc, một luồng lực lượng Huyết đạo vô hình, đang lôi kéo thân hình của nàng tiên nhập vào cái miệng to như chậu máu kia.

Hơn nữa, “Huyết Nguyệt Phệ Linh” này, cho dù không trực tiếp thôn phệ sinh linh, nhưng vẫn có thể gián tiếp tập trung hấp thu khí huyết của mục tiêu.

- Hừ! Chiêu “Huyết Nguyệt Phệ Linh” này, chính là cấm thuật bá đạo thiên thiên hại lý, vốn có thể thôn phệ khí tức máu huyết của sinh linh trong phương viên trăm trượng, bây giờ ta tập trung vào phương viên vài trượng, uy lực đã được ngưng tụ đến mức tận cùng.

Nam tử huyết bào âm thầm cười lạnh.

Công pháp Huyết Nguyệt của hắn và công pháp Tịnh Nguyệt của Diệp Yên Vũ có thể khắc chế lẫn nhau.

Một kích này, không chỉ giải vây cho Xích Quỷ, mà còn nghịch chuyển tình thế, áp bách Diệp Yên Vũ.

- Tốt lắm!

Xích Quỷ cười ha ha một tiếng, lại lần nữa thúc dục ngưng tụ “Tà Linh Quỷ Mâu”, dãy dưa với Diệp Yên Vũ, thông qua lực lượng oán linh quỷ thần, không ngừng ăn mòn tâm tư linh hồn, hấp thu khí huyết của nàng. Vi diệu nhất chính là bí thuật của hai đại Chân Chủ cấp này lại không quấy nhiễu lẫn nhau, lực lượng Huyết Nguyệt và tà linh oán quỷ đều có thuộc tính âm hàn, thậm chí có hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau.

- Xích Quỷ sư huynh! Chúng ta sẽ giúp huynh một tay!

- Huyết Đô sư huynh! Chúng ta cùng nhau bắt lấy ả nữ nhân này.

Đệ tử của hai Tông đều thông qua các loại bí pháp, đứng xa xa giúp đỡ.

Thí dụ như Hắc Nhai Cung hi sinh một vài tử vật như lệ quỷ để tăng cường uy lực cho “T à Linh Quỷ Mâu” của Xích Quỷ.

Thiên tài của Nguyệt Ma Điện thì đem khí tức Huyết Nguyệt trong cơ thể, dung nhập vào trong Huyết Nguyệt trên đỉnh đầu, tăng cường uy năng của “Huyết Nguyệt Phệ Linh”.

Trong vô hình.

Uy lực bí thuật của hai đại Chân Chủ cấp đã gia tăng rất lớn, chiến lực tăng vọt gần gấp đôi, đã thực sự ngăn cản được Diệp Yên Vũ.

- Thiên Nguyệt Cừu Trảm!

Trong mắt Diệp Yên Vũ lóe lên vẻ lạnh lùng quyết liệt, trong tay xuất hiện một thanh bảo kiếm trong suốt như hư vô.

Phốc... Vụt vụt...

Bảo kiếm trong suốt này nhanh chóng chém ra một đường, chỉ thấy có tám chín đạo kiếm ảnh ánh trăng rực rỡ, chia làm bốn phía, ánh sáng lấp lánh, phảng phất như ánh trăng hư vô ngưng kết, kéo theo một luồng khí thế lạnh lùng sắc bén, diệt sát vạn vật quỷ thần.

Phốc... Phốc...

Những kiếm ảnh ánh trăng này. Mỗi lần chém ra một kích, dòng nguyệt hà kéo dài tận trời, uy năng tuyệt luân, cả ngọn núi mơ hồ rung chuyển.

Rắc rắc...

Khô Lâu Chân Chủ cấp của Xích Quỷ, trực tiếp bị chém đứt một cánh tay.

“Huyết Nguyệt Phệ Linh” trên đỉnh đầu, cùng với huyết quang nhiễm đỏ hư không, bị chém nứt từng mãng lớn, xuất hiện xu thế không ổn định.

Kiếm ảnh ánh trăng rực rỡ kia, chém diệt vạn vật, thậm chí xuyên qua phương diện tinh thần, tạo thành tổn thương nhất định đối với những oán linh, lệ quỷ đang dây dưa.

- Thiên Nguyệt Cửu Trảm! Quả thật là kỹ thuật Kiếm đạo đáng sợ! Gần như mỗi một trảm, đều có thể chính diện giết chết Chân Chủ cấp bình thường Hơn nữa, chín trảm công kích này, trảm sau mạnh hơn trảm trước, uy lực dần tăng mạnh.

Mặc dù Triệu Phong không lạc vào cảnh giới lĩnh ngộ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được uy lực của một trảm Nguyệt Kiếm bễ nghễ tuyệt đối kia.

Lúc “Thiên Nguyệt Cửu Kiếm” chém đến kiếm thứ năm, Xích Quỷ và nam tử huyết bào đã có xu thế bại lui, vẻ mặt tràn ngập kinh hãi.

Những oán linh, lệ quỷ mà “Tà Linh Quỷ Mâu” của Xích Quỷ thi triển ra, chỉ kêu một tiếng thăm thiết rồi chết.

Huyết mạch đồng tử của hắn cũng bị ép phải gián đoạn.

Phốc...

Lúc chém đến kiếm thứ sáu, kiếm ảnh bao trùm hư không đẩy lui Xích Quỷ và nam tử huyết bào đến vài chục trượng

Trên người Xích Quỷ còn lưu lại một vết máu, sắc mặt có chút tái nhợt.

Ngay sau đó.

Lúc chém ra đến kiếm thứ tám, uy thế cực kỳ kinh thiên, đánh tan “Huyết Nguyệt Phệ Linh” trên đỉnh đầu, khí tức huyết quang trong hư vô hoàn toàn tán loạn, bị nguyệt quang vô tận bao trùm.

Ọc...

Nạm tử huyết bào bị phản phệ, thân hình bạo lui, thổ ra một búng máu, trên người lưu lại một vết thương sâu thấy xương.

Chỉ thấy...

Kiếm thứ chín kinh khủng nhất sắp sửa ngưng tụ thành, kết thúc hết tất cả.

Nhưng đúng lúc này...

Thân hình mềm mại của Diệp Yên Vũ khẽ lắc lư, vẻ mặt có vài phần tái nhợt, nguyên khí máu huyệt trong cơ thể nàng bị thiếu hụt nghiêm trọng vì vậy kiếm thứ chín mạnh nhất không thể thành hình, cuối cùng tán loạn.

- Thì ra là thế, Diệp Yên Vũ thi triển “Thiên Nguyệt Cửu Trảm”, vốn có chút miễn cưỡng, lúc trước nàng bị công kích bí thuật cấm kỵ của hai đại Chân Chủ cấp đánh trúng máu huyết bị xói mòn, tâm thần thụ thương kiếm thứ chín không thể chém ra được.

Triệu Phong thân là “người thứ tư”, càng nắm rõ thế cục hơn.

Phù...

Xích Quỷ và nam tử huyết bào giống như trút được gánh nặng vẻ mặt có vài phần hồi hộp.

Chiến đấu đến lúc này, Diệp Yên Vũ vẫn chiếm ưu thế, “Thiên Nguyệt Cửu Trảm” khiến hai đại Chân Chủ cấp thụ thương đặc biệt khiến cho Xích Quỷ tổn thất thảm trọng

Có ba bốn vị đệ tử của hai Tông phái đến gần trợ uy bị mạt sát ngay tại chỗ, phần lớn đều là tu vi Chân Huyền cấp đỉnh phong

Triệu Phong không khỏi cảm thấy may mắn vì bản thân đã không nhúng tay vào loạn cục do ba đại Chân Chủ cấp bày ra, cũng không có ý đồ đục nước béo cò.

Trên thực tế.

Dựa theo kế hoạch, Triệu Phong căn bản không hề có ý định ra tay.

Không cần ra tay, cũng không cần làm gì cả.

Triệu Phong ngồi xếp bằng tại chỗ, ánh mắt lóe lên, lại khôi phục bình tĩnh như ban đầu, vẻ mặt thành thơi.

Lúc này.

Ba đại Chân Chủ cấp lâm vào giai đoạn giằng co, đều thụ thương không nhẹ, đang cố tận dụng thời gian để thở dốc, chuẩn bị súc lực xuất kích.

Triệu Phong có chút buồn chán, lấy ra một giọt “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ”, sau đó phục dụng xuống

Ô... Ô... Ô... N... G!

Triệu Phong cảm giác phương diện tinh thần của mình, phảng phất như được gột rửa, thư thái thanh minh dị thường. Tâm thần như được Nhật Nguyệt soi sáng đạt được một loại kỳ hiệu như được gột rửa, thăng hoa.

Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, có thể khiến cho tâm thần tăng cường, đồng thời cũng có hiệu quả chữa trị thương thế tại phương diện tâm thần.

Hiệu quả thần kỳ nhất của nó chính là có thể tăng cường cảnh giới tinh thần và ngộ tính.

Sau khi dùng một giọt “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ”, Triệu Phong cảm thấy tâm tư càng trở nên trong veo, cảnh giới tinh thần, mơ hồ tiến thêm một bậc, thậm chí không kém gì của Chân Chủ cấp tiểu thành.

- Triệt để tiêu hóa một giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ này, lại dùng thêm một giọt nữa, như vậy tinh thần của ta hoàn toàn có thể vững chắc tại cảnh giới Chân Chủ cấp tiểu thành.

Lực chú ý của Triệu Phong lại hướng về phía tình cảnh trên sân.

Từ đầu đến cuối, hắn vẫn ngồi yên tại chỗ, giống như một người đang đứng xem, căn bản không hề có ý định tham dự và tranh đấu.

- Tiểu tử này, bây giờ mà còn rảnh rỗi tu luyện cảm ngộ.

- Lẽ nào hắn lại không hề động tâm đối với những trân bảo tuyệt đỉnh như Huyết Lưu Quả, Nấm Địa Âm Độc?

- Không lẽ hắn muốn ngồi đợi bánh từ trên trời rơi xuống?

Thiên tài của hai Tông đều ngạc nhiên nhìn về phía Triệu Phong

Ngay cả ba đại Chân Chủ cấp cũng thoáng liếc nhìn Triệu Phong

Dù sao chiến lực của Triệu Phong cũng là số một số hai dưới Chân Chủ cấp, nếu ra tay vào lúc quan trọng có thể ảnh hưởng đến cục diện.

Thế nhưng Triệu Phong vẫn một mực ngồi xếp bằng bất động vô cùng thờ ơ.

Đúng lúc này, dị biến xảy ra.

Vụt vụt!

Diệp Yên Vũ và Tiểu Tặc Miêu đồng thời di chuyển, nhanh như tia chớp nhảy lên vách núi mọc những trân tài quý hiểm.

- Ngăn ả lại!

Xích Quỷ và nam tử huyết bào đồng thời biến sắc, cùng ra tay ngăn cản.

Vụt...

Đầu tiên là Tiểu Tặc Miêu, nó đột nhiên biến mất, không thấy đâu nữa.

Khoảnh khắc Diệp Yên Vũ động thân, liền chém ra hai đạo “Thiên Nguyệt Trảm”, bức lui hai đại Chân Chủ cấp.

- Ha ha, Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo.

Diệp Yên Vũ hái xuống một nhánh cỏ có tác dụng kéo dài tính mạng sinh mệnh.

Meo meo!

Huyền Xà Huyết Tiên trong tay Tiểu Tặc Miêu vung lên, trực tiếp phóng về phía Huyết Lưu Quả, nháy mắt hái xuống

- Huyết Lưu Quả của ta!

Khóe mắt nam tử huyết bào như muốn nứt ra, vội vàng lao về phía Tiểu Tặc Miêu.

Tiểu Tặc Miêu nhe rằng cười, sau khi hái xuống Huyết Lưu Quả, nó đồng thời linh hoạt nhảy tới chỗ Nấm Địa Ảm Độc, há miệng táp tới.

- Dừng tay... Nấm Địa Âm Độc!

Xích Quỷ kinh hãi thất sắc, thân thể gần như phát điên, đây chính là trân tài cực kỳ trân quý để tăng cương quỷ thi của hắn.

Bởi vì Diệp Yên Vũ ra tay, cho nên bọn hắn chỉ co thể mở mắt trừng trừng nhìn Tiểu Tặc Miêu hái xuống Huyết Lưu Quả, đồng thời nuốt trọn Nấm Địa Âm Độc, không ngăn trở kịp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.