Chúa Tể Chi Vương

Chương 528: Tử diệt sơ hiện



Tổng Đà Thiết Huyết Giáo, cách ngoài mấy trăm dặm, gần một dãy núi.

- Lập tức bắt đầu luôn sao?

Đám người Khương Tam Phong. Điệp Diệp, trong mắt lộ vẻ chờ mong, nhìn về hai thân ảnh trên đỉnh dãy núi.

Gần dãy núi.

Có không ít cao tầng của Thiết Huyết Giáo như Phó giáo chủ, Hộ pháp, Trưởng lão, Đà chủ đều đứng xem.

Tắt cả mọi người hết sức chăm chú, vẻ mặt chờ mong, mơ hồ lộ sự hưng phần, nhìn về phía trận chiến sắp bắt đầu trên đỉnh dãy núi xa xa.

Vụt vụt...

Tại Chân núi, xuất hiện hai đạo khí tức cường đại quỷ thần khó lường, cả một khu vực nguyên khí thiên địa, đều lấy nó làm trung tâm.

- Giáo chủ.

- Bạch Vân tiền bối.

Đám người Thiết Huyết Giáo đang xem chiến, đều cảm thấy thể xác và tinh thần trầm xuống, cảm thấy một luồng uy thế thiên địa không thể kháng nghịch lại.

Hai người vừa đến, chính là Hồng giáo chủ và Bạch Vân Đạo Tôn.

Đám người Khương Tam Phong khẽ rùng mình một cái. Không ngờ trận chiến của hai Thiên Kiêu Chi Vương thế hệ trẻ, lại được Tôn Giả cố ý quan sát.

Đúng lúc này...

Trên đỉnh núi, chiến đấu hết sức căng thẳng.

Người xuất thủ trước là Vũ Thiên Ngô, vẫn là chiêu bài tuyệt kỹ của hắn.

- Thiên Hạ Vô Song!

Trên người Vũ Thiên Ngô xuất hiện một loại ý chí tinh thần bễ nghễ, mạnh mẽ tuyệt đối.

Phốc...

Mắt thường chỉ nhìn thấy một đạo chưởng quanh mỹ lệ cường hoành, giống như cực quang thần bí bắc ngang thiên địa, những nơi chưởng thế đi qua, dường như đều trở thành trung tâm của thiên địa, kèm theo đó là một luồng uy năng nguyên khí mênh mông che lấp vạn vật.

Ý cảnh của một chưởng này, dưới tinh thần ý chí cường đại thúc dục, so với cảnh giới Tôn Giả, tuy cách làm khác nhau, nhưng kết quá lại giống đến kỳ diệu.

Những người xem chiến ở bên dưới, đều cảm thấy tâm linh rung động giống như hít thở không thông mặt đỏ tim đập mạnh.

- Không hổ là Vũ Thiên Ngô.

- Có cảnh giới ý chí bực này, trong mười năm nữa, hắn không phải là không có khả năng đột phá Tôn Giả.

Hồng giáo chủ và Bạch Vân Đạo Tôn, đều có cảm giác trước mắt tỏa sáng

Mà Triệu Phong chính diện đối kháng với một chưởng kia, lại có cảm giác nhỏ b, phảng phất như châu châu đá xe, nghịch kháng lại uy năng thiên địa.

Đương nhiên.

Đây chỉ là ảo giác do ý cảnh của một chưởng kia mang đến, lực lượng tâm hồn của Triệu Phong còn mạnh hơn Vũ Thiên Ngô một bậc, không hề có chút áp lực tinh thần nào.

- Băng Hồn Chi Mâu - Băng Hồn Xạ Tuyến!

Mắt trái Triệu Phong hoán đổi, biến thành hàn đàm u lam, bắn ra một hàn đạo cầu vồng u lam.

Đạo hàn cầu vồng u lam kia, phát ra một luồng kỳ hàn băng phách, kinh hồn thấu xương, hậu phát chế nhân, xuyên qua hư không đánh trúng Vũ Thiên Ngô.

Ẩm...

Thân hình Vũ Thiên Ngô khựng lại, bị đạo hàn cầu vồng u lam đánh trúng lực lượng băng hàn đáng sợ, từ thân thể thẩm thấu đến phương diện tinh thần.

Toàn thân hắn lạnh cứng, công kích chậm chạp, cơ bản bị gián đoạn chiêu thức.

Phá!

Luồng ý chí tinh thần vô hình trên người Vũ Thiên Ngô, giống như một lưỡi đao sắc bén, không gì không thể phá, so với Kiếm Ý bình thường còn ngưng luyện bá đạo hơn mấy lần, hoàn toàn chấn nát bấy hàn ý đang xâm nhập.

Băng Hồn Xạ Tuyến mang theo hàn ý tinh thần trùng kích, lại bị Vũ Thiên Ngô dễ dàng chấn nát bấy.

Cùng lúc đó...

Phong Lôi Chi Trào!

Triệu Phong phất tay, một cái cự trảo lấp lánh trong suốt, xung quanh là điện quang vờn quanh, bên trong mơ hồ nổi lên một tia lưu quang màu tím nhạt, bao trùm phương viên mười trượng, vừa vặn chặn đứng một kích cường hoành của Vũ Thiên Ngô.

Phành...

Cự trảo được điện quang vờn quanh, cùng va chạm với chưởng lực cực quang mỹ lệ, tại nơi va chạm, không gian phát sinh một tiếng nổ kinh khủng tâm thần, mây mù tầng tầng vỡ vụn, phát ra một tia khí tức hủy diệt đáng sợ.

Dưới sóng khí cường đại thổi qua, mái tóc lam và quần áo Triệu Phong tung bay, thân hình nhẹ nhàng thối lui vài bước.

“Thiên Hạ Vô Song” quét ngang Chân Long hội, lại bị Triệu Phong dùng phương thức này phá vỡ.

Phần đông người đang xem chiến ở bên dưới, đều trợn mắt há hốc mồm.

- Khả năng khống chế cục diện của Triệu Phong, thật đúng là không ai sánh bằng

Phó giáo chủ Thiết Ma cảm khái.

Thế công của Vũ Thiên Ngô, dưới Đan Nguyên cảnh, hết sức bá đạo, không gì cản nổi, có thể chính diện ngăn cản mà không bị thương, e rằng chỉ có một vài Nửa bước Đan Nguyên cảnh mới làm được.

Thế nhưng Triệu Phong lại không để Vũ Thiên Ngô đánh đòn phủ đầu, Băng Hồn Xạ Tuyến chặn đường, gián đoạn và suy giảm thể công của đối phương

Giờ phút này.

Vũ Thiên Ngô cũng phải khó khăn lắm mới hóa giải được ảnh hưởng do “Băng Hồn Xạ Tuyển” trùng kích mang lại.

Vụt...

Còn không đợi hắn xuất kích, bốn phía xung quanh đã nổi lên tầng tầng gợn sóng Phong Lôi, giống như từng đóa Phong Lôi xuất hiện, tạo thành hạn chế đối với Vũ Thiên Ngô.

Thật nhanh.

Mọi người chỉ thấy thiếu niên tóc lam nhoáng lên một cái, phong ảnh điện quang chập chờn, xuất hiện bên cạnh Vũ Thiên Ngô, nhanh chóng phát ra từng đóa Phong Lôi có tính phạm vi, ngăn chặn đối thủ.

Vũ Thiên Ngô biến sắc, từng đợt cảm giác tê dại do dòng điện mãnh liệt trùng kích, cùng với phong áp áp bách tạng phủ, khiến hắn lâm vào thế cục vô cùng bất lợi.

Vô Song bí kỹ - Loạn Vũ Xuân Thu!

Toàn thân hắn nổi lên một tầng quang hoa mỹ lệ, ý chí tăng vọt, giống như chiến thần, quyền chưởng vung lên, từng đạo chưởng ảnh quyền quang khổng lồ, phá không mà ra, giống như từng tòa núi lớn bằng thủy tinh, khí thế như bài sơn đảo hải, từ khắp bốn phương tám hướng, ập về phía Triệu Phong.

Một khắc này.

Mỗi quyền mỗi chưởng của Vũ Thiên Ngô, đều ẩn hàm ý chí tinh thần cường đại, trùng kích cảnh giới và tâm hồn của đối thủ.

Dù tâm hồn của Triệu Phong hết sức cường đại, thế nhưng tâm cảnh vẫn bị ý chí vô hình kia trùng kích.

Nếu như đổi lại là Chân Chủ cấp đỉnh phong, tiếp phải những công kích luân phiên như vậy, tâm tinh đã bị nghiên nát rồi.

Bởi vì ý chí của Vũ Thiên Ngô, kèm theo ý cảnh rất mạnh mẽ, ngay cả Tôn Giả cùng cấp độ, dù cách làm khác nhau, nhưng hiệu quả lại giống đến kỳ diệu.

Rắc rắc rắc...

Từng đóa Phong Lôi xung quanh Triệu Phong, bị từng đạo quyền quang chưởng ảnh đánh cho vỡ nát.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Sắc mặt Triệu Phong thoáng run, trong lòng bàn tay hiển hiện một đám điện quang phong đoàn màu xanh rực rỡ chói mắt, tại trung tâm xuất hiện một quang điểm màu tím nho nhỏ hình dáng vòng xoáy, phát ra khí tức kinh ngươi.

- Phong Lôi Quyển!

Đám điện quang phong đoàn kia vặn vẹo xoay tròn, bỗng nhiên bành trướng, khu vực trung tâm giống như vực sâu không đáy, “quang điểm màu tím nho nhỏ” hình dáng vòng xoáy khu động, bốn phía nổi lên một trận điện lôi phong bạo, đường kính càng lúc càng lớn, trong khoảnh khắc đã đạt tới phương viên trăm trượng

Phành...

Lôi điện phong bạo cực lớn, phát ra một tia khí tức hủy diệt, hết sức kinh người, hoàn toàn nuốt chửng Vũ Thiên Ngô cùng với “Vô Song Xuân Thu Loạn Vũ”.

Chỉ trong vài nhịp hô hấp, trên dãy núi, giống như thiên băng địa liệt, tất cả mọi thứ đều bị phong vân điện quang tàn sát bừa bãi.

Ầm ầm...

Dư âm điện quang qua đi, tại chỗ lưu lại một cái hố sâu, đường kính vài chục trượng

- Mọi người cẩn thận.

Một vài cao tầng Thiết Huyết Giáo đứng bên dưới chiến trường đều bối rối một phen, cố gắng ứng phó luồng dư âm bất ngờ kia.

Trận chiến của hai đại Thiên Kiêu Chi Vương, dẫn động một luồng khí thế phong bạo, Chân Linh cảnh bình thường nếu bị cuốn vào, e rằng ngay cả hài cốt cũng không còn.

Vô Song bí kỹ - Xuân Thu Loạn Vũ!

Vũ Thiên Ngô giống như chiến thần, thế công thoạt nhìn không có kết cấu, nhưng trong lúc vô hình đã quét sạch toàn bộ mọi thứ xung quanh.

“Phong Lôi Quyển” do Triệu Phong phát động nhanh chóng bị phá.

- Không thể để hắn tới gần.

Trong lòng Triệu Phong đại chấn, giờ khắc này, Vũ Thiên Ngô vô cùng khủng bố, thế công bễ nghễ hết thảy, quả thực là thần cản giết thần.

Nếu như cận chiến, hắn sẽ không có ưu thế.

Vụt...

Triệu Phong hóa thành phong ảnh tàn điện, tốc độ lực áp một bậc, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách chừng một hai trăm trượng với Vũ Thiên Ngô.

Nhưng Vũ Thiên Ngô cũng không phải người thường, chỉ trong giây lát, đã lướt qua nửa dặm, nhanh chóng tiếp cận.

- Vô Song Cái Thế!

Trên người Vũ Thiên Ngô, xuất hiện một loại ý chí cường đại, cái thế độc tôn, quét ngang toàn bộ thiên hạ.

Phốc...

Một đạo cự chưởng cực quang thần bí rực rỡ, xung quanh chập chờn một tia tinh huy lạnh lẽo như băng, uy năng chiếu rọi nguyên khí thiên địa mênh mông cuồn cuộn, những nơi nó đi qua, vạn vật đều nát bấy, giống như hoàn toàn nuốt chửng, đồng hóa cả một khu vực.

Trong khoảnh khắc đó.

Phương viên vài dặm, phảng phất bị một chưởng bễ nghễ vô song kia che lấp, Nhật Nguyên như bị nuốt chửng, trở nên ảm đạm thất sắc.

Hai đại Tôn Giả ở dưới dãy núi cũng đều có chút thất sắc.

Những người đứng xem chiến ở đây, đều cảm thấy lông mao dựng đứng, không khỏi tưởng tượng bản thân đang đối mặt với Thần Ma cái thế, hủy diệt hết thảy.

- Một chưởng thật mạnh.

Tâm linh Triệu Phong mơ hồ rang động, ý cảnh bị tràng kích mạnh mẽ trước nay chưa tùng có.

Hắn không khỏi hít sâu một hơi, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một đoàn “quang hạch màu tím nhạt” lớn bằng ngón út, bốn phía xung quanh nổi lên tầng tầng quang đoàn Phong Lôi, màu sắc càng lúc càng thâm thúy, cuối tùng, dung hợp làm một thể với quang hạch màu tím nhạt ở chính giữa.

- Đó là...

Hai đại Tôn Giả ở bên dưới đều giật mình, cảm nhận được một luồng khí tức hủy diệt cực kỳ khủng bố.

Quang hạch màu tím nhạt kia, chính là lực lượng Phong Lôi màu tím mà Triệu Phong tu luyện thành, xung quanh đều là những Phong Lôi màu xanh thuần túy cực hạn.

Lúc luồng khí tức kia phát ra, trong phương viên mười dặm, tất cả mọi sinh linh đều có cảm giác như gặp phải đại họa ngập trời, hít thở không thông, tất cả mọi âm thanh đều biến mất.

- Tử Diệt Phong Lôi Phá!

Quang hạch màu tím nhạt trong lòng bàn tay Triệu Phong, vặn vẹo thành vòng xoáy, cùng dung hợp làm một thể với Phong Lôi màu xanh cực hạn ở xung quanh, hóa thành một chùm tia sáng tím xanh hủy diệt thiên khung, bốn phía xung quanh tràn ngập khí tức Phong Lỏi Quyên.

Phành phành phành...

Hư không bị hai luồng lực lượng cực lớn tràn ngập, thôn phệ lẫn nhau, không ngừng tan vỡ sụp đổ.

Những người đang xem chiến ở bên dưới, đều hoảng sợ thất sắc, cả đám đều líu lưỡi.

Giờ phút này, bọn họ đã không còn nhìn rõ bóng người giao phong phía trên nữa, chỉ có thể nhìn thấy một trận lốc xoáy điện quang, tinh huy lạnh lẽo như băng cùng va chạm với chùm tia sáng tím xanh.

Mấy nhịp hô hấp qua đi.

Chùm tia sáng tím xanh vỡ nát, một tia khí tức tan vỡ tiết ra ngoài.

Phốc phốc...

Thân hình Vũ Thiên Ngô chấn động, trên vai lưu lại một vết máu cháy đen, không nhịn được rên lên một tiếng.

Đồng thời, cự chưởng cực quang kia vậy mà lại không tán loạn, ngược lại xuyên qua vòng tròn Phong Lôi Quyển, đánh thẳng tới trước mặt Triệu Phong.

Phành...

Một luồng lực lượng bá đạo, trực tiếp đánh bay Triệu Phong ra xa hơn mười trượng khóe miệng tràn ra một tia vết máu.

Ục ục...

Trên người Triệu Phong nổi lên một đầm nước màu lam lấp lánh thần bí, lập tức cảm thấy toàn thân thoải mái, không quá hai nhịp hô hấp, vết thương nhẹ trên người đã lập tức khép miệng.

Bên dưới dãy núi.

Phần lớn người đang xem chiến đều cảm thấy hô hấp của mình ngừng lại, dáng vẻ kinh hồn bất định.

- Lực lượng Phong Lôi của Triệu Phong dường như ẩn chứa một tia áo nghĩa hủy diệt bổn nguyên.

Hồng giáo chủ và Bạch Vân Đạo Tôn nhìn nhau, đều hết sức kinh ngạc.

Lực lượng hủy diệt sản sinh trong chớp mắt vừa rồi, khiến cho hai đại Tôn Giả đều động dung nếu như cường đại thêm vài phần, như vậy thì khó mà tưởng tượng nổi hậu qua sẽ như thế nào.

- Một chưởng vừa rồi của Vũ Thiên Ngô, cơ bản có thể giết chết hoặc đánh trọng thương Nửa bước Đan Nguyên cảnh. Còn may là Triệu Phong đã tham tu được một tia lực lượng Phong Lôi hủy diệt..

Thiết Ma khẽ thở phào một hơi.

Thế cục trước mắt, dường như Triệu Phong hơi chiếm thượng phong

Chủ yếu là, lực lượng huyết mạch của Triệu Phong có khả năng khôi phục quá mức mạnh mẽ, thương thế bình thường chỉ trong khoảnh khắc đã bình phục.

Nếu vậy, trong những trận chiến đấu cùng cấp độ, Triệu Phong cơ bản đã đứng ở thế bất bại rồi.

Phong Lôi Đồng Hỏa!

Triệu Phong còn không đợi Vũ Thiên Ngô xuất kích thì mắt trái đã hoán đổi thành Thanh Đồng sâu thẳm như vực, Thanh Phong Lôi Diễm sâu trong mắt chớp động tại vị trí hạch tâm, nổi lên một ngọn lửa tím nhạt.

Phốc...

Một đạo Phong Lôi Diễm Quang mờ nhạt lóe lên, tại vị trí trung tâm là “ngọn lửa tím nhạt”, vặn vẹo thành một phong đoàn, phát ra một luồng khi tức hủy diệt bạo ngược, tiếng gào thét nổ vang, đánh trúng Vũ Thiên Ngô.

Vũ Thiên Ngô rên lên một tiếng, lâm vào tình cảnh nguy ngập.

Phong Lôi Đồng Hỏa sát nhập với một tia “Từ Diệt Viêm Hỏa” trong “Phong Lôi tử sắc”, phá hủy sinh cơ trong cơ thể, tạo nên thương thế khó chữa trị. Lực lượng Đồng Hỏa, còn điên cuồng thiêu đốt, tàn sát thế giới tâm hồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.