Chúa Tể Chi Vương

Chương 549: Lễ ra mắt của triệu phong



Đội nhân mã của “Lữ Thiên Nhất”, gồm một vị Tôn Giả, ba vị Nửa bước Đan Nguyên cảnh, còn lại là mười người Chân Chủ cấp đỉnh phong.

Quy mô tổng thể, so với tiểu đội vận chuyển lần thứ nhất, thì ít hơn một chút.

Bởi vậy có thể thấy được, việc Triệu Phong chữa trị lỗ thủng không gian, đã có hiệu quả nhất định.

Chẳng qua, cường giả của đội nhân mã thuộc ba Tông đều có khí thế sắc bén ác liệt, hơn hẳn đám cùng cấp.

- Triệu Phong còn không ra chịu chết?

Ánh mắt Lữ Thiên Nhất phát lạnh, hai con mắt như vầng kim nguyệt trong đêm tối, có một loại sát cơ cực hàn, xuyên thấu tâm linh.

Vừa hiện thân, ánh mắt của Lữ Thiên Nhất, lập tức tập trung về phía Triệu Phong ở xa xa.

Đội viên sau lưng hắn, cả đám đều chiến ý dâng cao, ánh mắt sắc bén, tụ lực chờ lệnh.

Rất hiển nhiên.

Đây là một tiểu đội chiến đấu tiêu chuẩn, do phần tử hiếu chiến là Tôn Giả vừa mới tấn chức là Lữ Thiên Nhất dẫn đầu.

Đáng nhắc tới chính là trong đám người, có một thiếu nữ tuyệt mị động lòng người, giữa mi tâm có một ấn ký trăng lưỡi liềm u ám, mái tóc tím bay phất phới trong gió, giống như Tinh Linh giữa trời đêm.

Nàng ta có tư thái gợi cảm hào phóng, mỗi cái nhíu mày, mỗi cái nụ cười, đều tràn ngập ma lực trí mạng giống như không cốc u liên, nở rộ đóa hoa thần bí.

Nàng chính là “Trang Quán Nhi” của Nguyệt Ma Điện, năm đó đã cùng tiến vào tầng thứ hai của di tích Bảo Điện cùng với Triệu Phong đồng thời còn nhận được một truyền thừa cường đại.

- Lữ Thiên Nhất, chúng ta trước hết hãy hội họp với Thủy Vận Trưởng lão, bàn bạc kỹ hơn hãy tính.

Trang Quán Nhi lấy ra một cái ngọc bội đặc chế, truyền Chân Linh khí vào trong đó. Thế nhưng Lữ Thiên Nhất không hề đếm xỉa đến nàng, đôi đồng tử lạnh lẽo giống như kim nguyệt, lộ ra sát cơ, gắt gao tập trung nhìn Triệu Phong

Cừu nhân gặp mặt, cặp mắt phiếm hồng

Nhớ lại năm đó, trong di tích Tử Thánh, Lữ Thiên Nhất với chiến lực áp đảo, bức bách Triệu Phong và Tham Thiên Thụ Yêu đến mức không thể trở mình.

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn bại trong tay Triệu Phong

Lữ Thiên Nhất nhớ rõ thống khổ năm xưa, lúc mình bị tiểu Bò Cạp biến dị, kẹp vào yết hầu, độc phát toàn thân.

- Yên tâm.

Lữ Thiên Nhất trầm giọng nói:

- Trên người của ta có đòn sát thủ cường đại, hơn nữa, cho dù là dưới tình huống bình thường, giết chết kẻ này cũng không phải là không có khả năng

Vừa dứt lời, trên người hắn liền phát ra một luồng uy năng nguyên khí mênh mông toàn thân giống như chìm vào trong thiên địa tự nhiên.

Tiểu đội sau lưng đều liếm liếm môi.

Ngay lập tức, một hồi đại chiến hết sức căng thẳng bùng nổ.

Dưới loại tình huống này, Triệu Phong và Tham Thiên Thụ Yêu đều cảm thấy áp lực rất lớn.

- Khí tức thật mạnh...

Khô Lâu đường chủ bên trong Vạn Quỷ Châu, mơ hồ cảm thấy trong lòng run lên.

Hắn sớm đã lường trước, đội ngũ thứ hai của ba đại Tông phái sẽ vận chuyển tới đây.

- Ha ha, ba đại Tông phái nhiều lần ghé thăm, Triệu mỗ há có thể không tặng cho một ít lễ mọn.

Triệu Phong ngồi xếp bằng tại chỗ, dáng vẻ bình thản, không chút sợ hãi.

Vừa dứt lời.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong bỗng nhiên co rút, một luồng Đồng lực tinh thần thần bí sâu thẳm, rót vào bên trong lòng đất.

Ầm...

Mặt đất dưới chân tiểu đội Lữ Thiên Nhất, chấn động mãnh liệt, truyền đến từng đạo chấn động nổ mạnh như núi vỡ đất rung vô cùng khủng bố.

Rắc rắc...

Trong hạp cốc, mặt đất vỡ ra, từng luồng khí tức Thượng cổ khổng lồ dày đặc, từ khe nứt trong lòng đất truyền đến.

- Không tốt!

Tiểu đội của ba đại Tông phái, đều không đứng không vững, khí tức trầm trọng khổng lồ, sinh ra phong áp kinh thiên, khiến mọi người không thể thở nổi.

Mạnh như Lữ Thiên Nhất cũng cảm thấy trái tim thắt lại, thân hình trầm xuống

- Mọi người cản thận, e rằng bên dưới có Yêu thú cấp bậc Tôn Giả mai phục...

Trang Quán Nhi kinh hô một tiếng, vô thức bay lên trời.

Grào...

Bên trong một khe nứt lớn, truyền đến một tiếng gào thét trầm hùng

Ầm...

Ngay sau đó, một luồng hấp lực khủng bố nặng tựa Thái Sơn, từ khe nứt bên dưới lòng đất truyền đến.

- Không...

- A...

Thành viên của tiểu đội thuộc ba Tông đều bối rối một trận.

Phành phành phành...

Chỉ trong nháy mắt, một nửa thành viên của tiểu đội đã bị trọng lực cường đại, hút vào trong khe nứt, tiếng kêu thăm thiết liên tục vang lên.

Ọc ọc...

Một vài đội viên cường đại, miễn cưỡng ngăn cản được hấp lực nặng nề này, thân thể giống như bị ngọn núi lớn trăm vạn cần oanh kích, đồng loạt thổ huyết.

Ngoại trừ Lữ Thiên Nhất ra, những người may mắn sống sót, đều bị trọng thương

Trong đó, Trang Quán Nhi chỉ bị thương nhẹ một chút, thế nhưng vẫn phun ra một búng máu.

- Thứ đó là gì?

Trong lòng mọi người đều kinh hãi, nhìn chăm chú vào khe nứt lớn.

A...

Trong khe nứt, có một “Sơn Thạch cự nhân” cao đến mười trượng toàn thân đều là do những hòn đá nâu nhạt tạo thành.

Sơn Thạch Cự Nhân này, giống như là một chủng tộc Thượng cổ, tu vi đạt tới cập bậc Tôn Giả, một luồng áp lực nặng nê tán mát ra, đã khiến cho tiểu đội thuộc ba Tông tổn hao quá nửa.

- Ha ha, chư vị khách quý đến thăm, thấy lễ gặp mặt này như thế nào?

Triệu Phong ngồi xếp bằng trên nhánh cây, nhàn nhạt mỉm cười.

Hắn sớm đã đoán trước, ba đại Tông phái sẽ cử tiểu đội tiếp theo tới trợ giúp tiểu đội vừa thất bại, há có thể không chuẩn bị kỹ lưỡng?

Mà hành động của hắn, rất có thể sẽ bị ngoại giới nhìn trộm.

Còn Sơn Thạch Cự Nhân này, ẩn sâu dưới lòng đất, lặng lẽ chuẩn bị, ngoại giới cũng khó mà phát hiện được.

Dưới tình huống bất ngờ không kịp chuẩn bị, tiểu đội của Lữ Thiên Nhất mới xuất hiện, liền chịu phải đả kích nặng nề.

Tại ngoại giới, trên đỉnh sơn phong.

Sắc mặt của ba đại Vương Giả đều ngưng tụ, đồng loạt biến sắc.

Đội ngũ thứ hai được vận chuyển đến, vốn chính là mấu chốt để thay đổi cuộc chiến.

Nhưng nào ngờ, chiến đầu còn chưa bắt đầu thì tiểu đội của Lữ Thiên Nhất đã hao tổn phân nửa.

Trong tiểu đội này, ngoại trừ Lữ Thiên Nhất và Trang Quán Nhi ra, những người còn lại đều bị thương nặng chiến lực rơi xuống đáy vực.

- Giết!

Triệu Phong khẽ thốt ra một chữ, Đồng lực tâm hồn dung hợp với Mộc Linh tinh phách, điều khiển Sơn Thạch cự nhân, lao thẳng về phía tiểu đội của Lữ Thiên Nhất.

Grào...

Sơn Thạch cự nhân rộng lên một tiếng, lực lượng trầm trọng vô hình, chán thấu hư không trong lúc vung quyền, từng đạo quang ảnh tinh nham cực lớn đánh, uy lực có thể sánh ngang thậm chí mạnh hơn cả sơn mạch thực sự, lập tức quét ngang cả tiểu đội của Lữ Thiên Nhất.

Ọc... Phịch...

Công kích còn chưa đến, lại có một hai người, thân thể cốt cách bị luồng lực lượng vô hình kia chấn vỡ, chết thảm tại chỗ.

- Cút!

Lữ Thiên Nhất hét lớn, vung mạnh tay một cái, sóng nhận Kim Nguyệt dày đặc, tạo thành một “Hải dương Kim Nguyệt” che trời lấp đất, hào quang kim sắc hoa mỹ lạnh thấu xương, tỏa sáng và bao trùm cả phương viên mười dặm.

Đinh đinh đinh...

Sơn Thạch cự nhân đứng mũi chịu sào, bị vô số sóng nhận Kim Nguyệt chém đến, bên ngoài thân thể không ngừng bắn ra hỏa tinh tung tóe.

Ngay cả Triệu Phong và Tham Thiên Thụ Yêu ở phía xa, cũng chịu ảnh hưởng nhất định.

Mảnh hải dương Kim Nguyệt kia, do vô số sóng nhận Kim Nguyệt sắc bén tạo thành, bá đạo tuyệt luân, sắc bén vô cùng, có thể tiêu diệt vạn vật.

Vụt...

Bên ngoài thân thể Triệu Phong nổi lên một tầng thủy quang u lam, đem toàn bộ lực lượng sóng nhận Kim Nguyệt kia hấp thu và suy giảm.

Trên cơ thể Tham Thiên Thụ Yêu dưới chân hắn, thì để lại vô số vết rách, có thể nói là trăm ngàn vết thương

Đây chẳng qua chỉ mới là dư âm của công kích do Lữ Thiên Nhất vừa thi triển mà thôi.

- Còn may là phòng ngự của Sơn Thạch cự nhân rất mạnh, cùng loại huyết mạch với Thạch Thừa Thiên, thậm chí càng thuần khiết hơn.

Trong lòng Triệu Phong không khỏi âm thầm thán phục.

Lữ Thiên Nhất không hổ là thiên tài chiến đấu đỉnh cao của ba đại Tông phái vừa ra tay đã mang phong cách hủy diệt, hoàn toàn bất đồng với Thủy Vận Trưởng lão trước kia.

Phành phành phành...

Tại trung tâm hải dương Kim Nguyệt, Lữ Thiên Nhất và Sơn Thạch cự nhân, đối chiến mấy kích, nguyên khí thiên địa sôi trào, dư âm càn quét khắp phương viên mười dặm.

- Aa...

Trong tiểu đội của ba đại Tông phái, lại lần nữa truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

Triệu Phong cố ý dẫn dắt Sơn Thạch cự nhân, phát động trọng lực, níu giữ đám thành viên còn lại vào khu vực chiến đấu.

Chỉ vài nhịp hô hấp sau.

Toàn bộ tiểu đội của Lữ Thiên Nhất, chỉ còn lại hai người Lữ Thiên Nhất và Trang Quán Nhi là còn sống sót.

Những người còn lại, tất cả đều vẫn lạc.

Thế cục này, đối với ba đại Tông phái mà nói, có thể nói là thảm liệt chưa từng có.

- Trang Quán Nhi, ngươi hãy đi trước hội họp với Thủy Vận Trưởng lão. Mối thù năm xưa, ta nhất định phải báo.

Lữ Thiên Nhất phất tay, đẩy Trang Quán Nhi ra vài dặm có dư.

Mắt thấy những người trong đội ngũ lần lượt chết đi, đôi mắt Lữ Thiên Nhất đỏ bừng, thúc dục huyết mạch, thi triển chiến kỹ cường đại, chiến lực tăng vọt, liên tiếp đánh cho Sơn Thạch cự nhân bại lui.

- Lữ Thiên Nhất này, thực lực Chân chính thật khủng bố. Những Tôn Giả bình thường của Thanh Hoa Vực, e rằng không ngăn được mấy chiêu của hắn.

Triệu Phong không khỏi líu lưỡi.

Năm đó, hắn cũng không chính thức giao phong cùng với Lữ Thiên Nhất, chỉ thông qua Tiểu Tặc Miêu, ném Bò Cạp biến dị, vào trong họng Lữ Thiên Nhất mà thôi.

Giờ phút này, Lữ Thiên Nhất thúc dục lực lượng huyết mạch, sức chiến đấu đột nhiên tăng vọt.

Mạnh như Sơn Thạch cự nhân, có được huyết mạch Thượng cổ, cũng không địch lại thế công của Lữ Thiên Nhất.

- Đáng tiếc, Sơn Thạch cự nhân này đã ngủ say quá lâu, lực phòng ngự tuy mạnh, nhưng chiến lực chỉ có thể phát huy được sáu bảy thành thời kỳ đỉnh phong.

Triệu Phong điều khiển Sơn Thạch cự nhân, vừa đánh nhau vừa rút lui, tận lực dẫn dụ Lữ Thiên Nhất ra khỏi khu vực lỗ thủng.

Cũng may, vị trí lỗ thủng trong hạp cốc thần bí, đã được chữa trị hơn phân nửa, cơ bản đã có thể gánh tải được chiến đấu cấp bậc Tôn Giả rồi.

- Chủ nhân, hãy để ta ra tay, hẳn là có thể chế ngự được kẻ này.

Thanh âm của Khô Lâu đường chủ truyền đến.

Những ngày qua, số lượng quỷ thi trớ chú đã nhiều tới ba mươi tám bộ, uy lực của Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, tất nhiên bành trướng rất nhiều.

- Không vội.

Triệu Phong mỉm cười lắc đầu.

Hắn dung hợp với Mộc Linh tinh phách, dưới trạng thái bình thường điều khiển Sơn Thạch cự nhân, cho nên tiêu hao cũng không lớn.

Sơn Thạch cự nhân này là tồn tại mạnh nhất, ngũ say trong hạp cốc thần bí đã lâu, thực lực còn mạnh hơn Tham Thiên Thụ Yêu và Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ một bậc.

Lần đầu tiên tiến vào di tích, Triệu Phong đã cảm nhận được sự hiện hữu của nó, chẳng qua là không dám dây vào mà thôi.

Lần này, để ngăn chặn nguy cơ đến từ ba đại Tông phái, Triệu Phong đã bỏ rất nhiều công sức, lặng lẽ khống chế Sơn Thạch cự nhân ở sâu trong lòng đất.

Có thể nói rằng ngoại trừ Tàn linh Tử Thánh ra, không còn người thứ ba biết rõ bí mật này.

Phành phành...

Trận chiến giữa Lữ Thiên Nhất và Sơn Thạch cự nhân, nhất thời khó có thể phân được thắng bại.

Tại phương diện chiến lực, Lữ Thiên Nhất chiếm ưu thế nhất định, nhưng phòng ngự của Sơn Thạch cự nhân quả thật quá mạnh mẽ, có thể ngạnh kháng cả công kích của Tôn Giả.

- Lữ Thiên Nhất quá vọng động rồi.

- Cũng không thể trách hắn được, ai mà ngờ được Triệu Phong lại chuẩn bị một Thạch Nham Cự Nhân thuộc chủng tộc Thượng cổ, trong lòng đất chứ.

Tại ngoại giới, cường giả của ba đại Tông phái, liên tục thở dài.

Nếu như Lữ Thiên Nhất lụa chọn rút lui, trước hết hội họp với Thủy Vận Trưởng lão, cục diện sẽ không bết bát đến như vậy.

Thế nhưng

Lữ Thiên Nhất là thiên tài chiến đấu tuyệt đỉnh, sao có thể dễ dàng nhận thua được, huống chi cừu nhân còn ở ngay trước mắt nữa.

Trong hạp cốc thần bí.

Trận chiến ngày càng trở nên gay cấn, mặc dù Sơn Thạch cự nhân không địch lại đối thủ, nhưng trọng lực và hấp lực vô hình khủng bố, vẫn gắt gao bám chặt lấy Lữ Thiên Nhất.

Lữ Thiên Nhất chiến đầu hồi lâu, trên trán đã dần ứa ra từng hạt mồ hôi lớn.

Lực chiến đầu của hắn, dù sao cũng là thông qua lực lượng huyết mạch mà kích phát, không thể nào duy trì quá lâu được.

- Thần binh Địa cấp, Thiên Nha Lang Nguyệt Đao!

Trong mắt Lữ Thiên Nhất lóe lên lệ quang trong lòng bàn tay hiện ra một thanh trảm đao màu tím hết sức yêu dị, chuôi đao là một cái đầu sói dữ tợn, lưỡi đao thì giống như vầng trăng khuyết.

Đây hiển nhiên là một kiện Thần binh Địa cấp nguyên vẹn.

Khoảnh khắc thanh đao này hiện thân, Triệu Phong chỉ cảm thấy “Băng Hoàng Thương” dung nhập trong cơ thể, mơ hồ bị kích phát, truyền đến một tia cảm giác hưng phấn.

Một vài lực lượng cầm kỵ bị phong ẩn trong Băng Hoàng Thương dường như đã thức tỉnh.

- Thần binh Địa cấp nguyên vẹn? Đây là đòn sát thú của Lữ Thiên Nhất ngươi sao?

Triệu Phong chỉ cảm thấy một luồng hàn lực đóng băng tất cả giống như Băng Hoàng Thượng cổ, từ sâu trong Băng Hoàng Thương, thẩm thấu ra ngoài, huyết mạch Băng Thủy của mình cũng bắt đầu sôi trào lên.

Ánh mắt hắn lộ ra vài tia hưng phấn, không ngờ Thần binh Địa cấp của Lữ Thiên Nhất, còn có thể kích thích lực lượng thần bí bên trong Thần binh Địa cấp Băng Hoàng Thương thức tỉnh.

Ngay sau đó, lực lượng huyết mạch của hắn đều được một luồng lực lượng nào đó kích phát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.