Triệu Phong không ngờ, nữ tử áo bào màu bạc băng lãnh hoàn mỹ, mị lực cùng khí tràng đều có này, lại là "Lãnh Nguyệt Vương" - một trong những trùm của ba đại Vua Hải Tặc.
Thánh Địa hải tặc Thập Bát Giác, tổng cộng có mười tám Vua Hải Tặc quát sá phong vân, đều là Vương Giả Hư Thần Cảnh.
Mà trong số rất nhiều Vua Hải Tặc này, ba trùm nổi danh, theo thứ tự là:
Cự Kình Vương, Ô Long Vương, Lãnh Nguyệt Vương.
Ba đại thủ lĩnh Vua Hải Tặc, thực lực không ai không phải là Vương Giả
đỉnh phong, có hi vọng trùng kích Hư Thần Cảnh đại viên mãn.
- Vương Giả đỉnh phong, chiến lực đã là vô địch phía dưới Đại Đế, thậm chí có khả năng khiêu chiến Đại Đế.
Trên mặt Triệu Phong có một tia ngưng trọng.
Lãnh Nguyệt Vương này, khí tức áp bách mang đến cho hắn, so với Vương Giả bình thường, còn mạnh hơn vài lần.
Hô hô oanh
Xung quanh thuyền Hư Không Hải màu trắng bạc, còn chạy song song hai
thuyền Hư Không Hải truyền kỳ cỡ lớn, đều có Vương Giả tọa trấn.
Ba đại Vương Giả Hư Thần Cảnh, Lãnh Nguyệt Vương là Vương Giả đỉnh
phong, còn một vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực cùng một tên Vương Giả bình
thường.
Đội hình thực lực như vậy, mang theo hạm đội chiến thuyền khổng lồ, đủ để quét sạch một Tông phái Nhị Tinh bình thường.
- Tiểu tử, có thể được sự thưởng thức ưu ái của Nguyệt Vương đại nhân, chính là là vinh hạnh của ngươi.
Trên một chiếc thuyền Hư Không Hải bên cạnh, một tên trung niên để chòm râu dài, bất mãn nói.
Ở Thánh Địa hải tặc, Lãnh Nguyệt Vương là đệ nhất mỹ nữ, cũng là băng sơn mỹ nhân danh chấn quần vực Vạn Uyên.
So sánh với mỹ mạo cùng dáng người hoàn mỹ, uy danh sát phạt của nàng,
cũng khiến cho càng nhiều cường giả, vừa nghe tin đã sợ mất mật.
- Ha ha, lại là bắt buộc gia nhập? Cái này chính là tác phong của đám hải tặc bá đạo các ngươi?
Trong nụ cười của Triệu Phong, có một tia lãnh ý.
Trước đó Ô Xà Vương, muốn bắt Triệu Phong gia nhập làm thủ hạ Ô Long Vương, hoặc là chiếm đoạt con thuyền Hư Không Hải này.
- Chủ nhân, Vương Giả đỉnh phong kia không phải là người chúng ta có thể ứng phó. Trừ phi ngài để cho ta dung hợp ý chí Bán Thần, có lẽ còn có
khả năng đánh một trận.
Bán Thần ấu đồng, lén lau mồ hôi lạnh, lên tiếng nhắc nhở.
Vừa rồi, đánh chết Vương Giả lĩnh vực, dưới sự phối hợp hai người, thật
vất vả, mới thành công, còn có thành phần may mắn nhất định.
Tỏa Thiên Cung tuy mạnh, nhưng lại là Thần binh tầm xa.
Mà Lãnh Nguyệt Vương kia, rõ ràng là Vương Giả cận chiến đỉnh phong, người đông thế mạnh.
Một khi quần công, bọn người Triệu Phong, chỉ sợ không có sức hoàn thủ.
- Tiểu bối, ngươi đây là tự tìm đường chết, ngươi đồng thời đắc tội 'Ô
Long Vương’ cùng 'Cự Sa Vương’. Hiện tại gia nhập Nguyệt Vương, dưới
trướng đại nhân, chính là lựa chọn duy nhất của ngươi.
Trên một thuyền Hư Không Hải khác, một nam tử tóc vàng, hừ lạnh khinh thường mà nói.
Nam tử tóc vàng này, là một vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực.
Triệu Phong cảm ứng được, trong tay nam tử tóc vàng này, có một tấm lệnh bài Vua Hải Tặc.
Hiển nhiên, hắn là một trong những Vua Hải Tặc của Thập Bát Giác.
Lãnh Nguyệt Vương khẽ vươn tay, ngăn cản nam tử tóc vàng, con ngươi cong cong xinh đẹp, có một tia cười thong dong tự tin.
- Các hạ, thuyền Hư Không Hải của ngươi, sáp nhập vào khí tức 'Lệnh bài
Vua Hải Tặc’, trở thành một phần tử của Thánh Địa hải tặc, sẽ không cách nào rời khỏi Thánh Địa Thập Bát Giác. Đây là Vua Hải Tặc một đời bố
cục, chưa bao giờ có ngoại lệ.
Thanh âm Lãnh Nguyệt Vương lành lạnh, áo choàng màu bạc, phiêu động trong gió, có một loại khí tràng lạnh lẽo khắc nghiệt.
Vương Giả bình thường, không cách nào nhìn thẳng vào ánh mắt của nàng.
Triệu Phong nghe vậy, sắc mặt khẽ biến.
Lúc khí tức lệnh bài Vua Hải Tặc, dung nhập vào bên trong thuyền Hư
Không Hải Quỷ Thi, hắn đã có loại cảm giác bị khống chế, mất đi tự do
này.
Từ đó.
Thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, sẽ không cách nào rời khỏi hạp cốc Thập Bát Giác được.
- Các hạ có thể chém giết Ô Xà Vương, có thể thấy được thực lực của
ngươi không tầm thường. Nếu ngươi gia nhập phe ta, chờ cuộc chiến 'Vua
Hải Tặc’ chấm dứt, mười tám tấm lệnh bài Vua Hải Tặc, sẽ một lần nữa
phân phối. Đến lúc đó, thuyền Hư Không Hải của ngươi, sẽ không bị chế
ước nữa.
Lãnh Nguyệt Vương lạnh nhạt nói.
Triệu Phong nhíu mày, lâm vào suy tư ngắn ngủi.
Mất đi thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, hắn sẽ không có thuyền Hư Không Hải
thích hợp hơn. Chiến thuyền Ám Huy vừa đoạt được, thể tích quá lớn, khó
có thể khống chế, cũng quá rêu rao bắt mắt rồi.
- Lãnh Nguyệt Vương ta, thưởng phạt phân minh, nếu ta đoạt được bảo tọa
'Vua Hải Tặc’, nhập trú Thánh Địa Vua Hải Tặc. Đến lúc đó, nhất định
không thể thiếu một phần chỗ tốt của ngươi.
Lãnh Nguyệt Vương mặt lạnh như băng, nhưng trong lúc bất động thanh sắc, lấy lợi để dụ.
Triệu Phong cùng Bán Thần ấu đồng, trao đổi một ánh mắt.
Dưới thế cục hiện giờ, gia nhập Lãnh Nguyệt Vương, dường như là lựa chọn tốt nhất.
Triệu Phong trước sau đắc tội thế lực Cự Kình Vương cùng Ô Long Vương,
thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, lại không thể rời khỏi Thánh Địa Thập Bát
Giác.
Lãnh Nguyệt Vương duy nhất không có đắc tội, lại đến đây, ném ra ngoài cành ô-liu.
- Muốn ta gia nhập, cần một điều kiện.
Triệu Phong trầm ngâm một lát, đột nhiên đổi đề tài.
- Nói thử xem.
Lãnh Nguyệt Vương cũng ngoài dự liệu.
Cường thủ như Triệu Phong, lại là Vua Hải Tặc mới, bất kỳ một thủ lĩnh Vua Hải Tặc nào, đều muốn lôi kéo hợp nhất.
Ô Long Vương không có khả năng, bởi vì hắn và Ô Xà Vương, có quan hệ rất mật thiết.
Mà Cự Sa Vương, nếu không đắc tội chết, thì vẫn sẽ mở rộng cửa đối với Triệu Phong.
Điều kiện của Triệu Phong, Lãnh Nguyệt Vương tất nhiên sẽ tận lực thỏa mãn.
- Chỉ có đánh bại ta, mới có tư cách, khiến ta gia nhập.
Triệu Phong lạnh nhạt nói.
Bọn người Lãnh Nguyệt Vương, lập tức lộ ra vẻ ngoài dự liệu.
Không ngờ, Triệu Phong lại đưa ra một yêu cầu như vậy.
Bán Thần ấu đồng, không khỏi như có điều suy nghĩ, Triệu Phong có lẽ có tính toán riêng.
- Tốt, nếu như ngươi thắng, Lãnh Nguyệt Vương ta sẽ phụ tá ngươi, đoạt
được bảo tọa Vua Hải Tặc. Nếu như thua, ngươi phải gia nhập với chúng
ta.
Lãnh Nguyệt Vương rất hào sảng.
Nàng minh bạch, cường giả như Triệu Phong, chỉ tin phục thực lực. Nếu
như, mình có thể dùng thực lực khuất phục hắn, chắc chắn có thể đạt được sự trung tâm thần phục của hắn.
Nếu thực sự là như vậy, loại người này càng đơn giản, sẽ không có quá nhiều tâm tư.
Nhưng nàng không biết rằng, Triệu Phong chính là cố ý như vậy.
Trên bầu trời Hư Không Hải.
Tại trung tâm bốn chiếc thuyền Hư Không Hải, dọn ra khu vực phương viên hơn mười dặm không người.
Triệu Phong cùng Lãnh Nguyệt Vương, đứng xa nhìn nhau.
- Chậc chậc, tiểu tử này thật không biết tự lượng sức mình, ngay cả
Vương Giả còn chưa đạt tới, lại mưu toan khiêu chiến Lãnh Nguyệt Vương.
Vương Giả trung niên chòm râu dài kia, vẻ mặt nghiền ngẫm.
Bên kia, nam tử tóc vàng Vương Giả cấp Lĩnh Vực, trên mặt cũng lộ vẻ trào phúng.
- Phong Lôi Chi Dực.
Sau lưng Triệu Phong ngưng kết một đôi quang dực màu đỏ, cánh chim giống như thật, phong điện giao thoa, quanh thân quanh quẩn một tầng gió lốc
màu đỏ, có một luồng khí tức cuồng bạo hủy thiên diệt địa.
Vụt...
Tại chỗ chỉ còn lại có một đạo xích điện phong ảnh của Triệu Phong.
- Thật nhanh.
Những cường thủ kia dưới trướng Lãnh Nguyệt Vương, không khỏi nghẹn ngào.
Nam tử tóc vàng cùng chòm râu dài, sắc mặt cũng dần dần ngưng trọng lên.
Lôi Dực Phong Thiểm
Tốc độ Triệu Phong bạo tăng, Phong Lôi Chi Dực mãnh liệt chấn động, bốn phía tầng gió lốc màu đỏ kia, càng phát ra cuồng bạo.
Trong tầm mắt.
Lãnh Nguyệt Vương kiều nhan như băng tuyết, khắc nghiệt quyết tuyệt,
thân hình hết sức mảnh khảnh, bộ ngực căng tròn ngạo nhân, hơi lộ ra khe rãnh, hai chân cao to thẳng tắp, cùng với mông đẹp tròn lẳn, hình thành đường cong hoàn mỹ.
Triệu Phong không thể không thừa nhận, Lãnh Nguyệt Vương này, chính là nữ nhân có dáng người hoàn mỹ nhất mà mình đã từng thấy.
Hơn nữa, trong tính cách hiên ngang quả quyết kia, có một loại mị lực cá tính khác loại.
Đối mặt với tốc độ siêu tuyệt của Triệu Phong, Lãnh Nguyệt Vương vẫn giữ mặt lạnh như băng, dáng người đường cong hoàn mỹ, cũng thoáng căng lên.
Ầm…
Xích Diệt Lôi Dực mãnh liệt chấn động, dẫn động một đoàn gió lốc màu đỏ
cuồng bạo hủy diệt, trong khoảnh khắc xông tới trước người Lãnh Nguyệt
Vương.
Trong vòng phương viên trăm trượng, đều bị bao phủ.
Lãnh Nguyệt Vương đứng ngạo nghễ tại chỗ, không hề trốn tránh, trong tay nàng xuất hiện một thanh lãnh kiếm Nguyệt Nha tinh tế như ngọc.
- Lãnh Nguyệt Vô Song.
Kiếm phong Nguyệt Nha trảm phá hư không, một mảnh kiếm khí thê lãnh ánh sáng chói lọi, giống như ánh trăng lạnh băng, lợi dụng tất cả sơ
hở.
Một kiếm kia, như tia chớp lôi đình, tốc độ và thanh thế làm cho người ta sợ hãi.
Một phiến hư không, bị Nguyệt Nha kiếm lạnh như băng bao phủ, chìm vào thế giới tinh không, sương nguyệt đầy đất một phương.
Hô xuy xuy…
Gió lốc màu đỏ dẫn động quanh thân Triệu Phong, trong khoảnh khắc tan
vỡ, Phong Lôi Chi Dực sau lưng, tức thì bị vô số Nguyệt Nha tinh tế lạnh như băng đâm thấu.
Thân hình của hắn, khựng lại tại chỗ, bốn phía hư không, Lãnh Nguyệt
kiếm dẫn dắt một phương lĩnh vực Không Gian lạnh như băng sương.
- Thua sao?
Triệu Phong cảm giác huyết nhục toàn thân, bị kiếm khí vô tận lạnh như băng phong tuyệt.
Một thanh Nguyệt Nha kiếm tinh tế như ngọc, cách cổ họng Triệu Phong, chỉ còn nửa xích.
Kiếm khí lạnh như băng kia, tựa hồ xuyên thủng đến tâm linh Hồn Hải của hắn.
- Ngươi thua rồi.
Lãnh Nguyệt Vương tựa cười mà không phải cười, thu hồi Nguyệt Nha ngọc kiếm.
Triệu Phong mặt không biểu tình, thể ngộ một kiếm vừa rồi của Lãnh
Nguyệt Vương, đem lực của lĩnh vực Không Gian, trong khoảnh khắc lôi
đình dung nhập.
Một kiếm kia, đủ để chém giết Vương Giả bình thường.
Hơn nữa, hắn cũng nhìn ra được, Lãnh Nguyệt Vương đi chính là "Đao kiếm lưu".
Đao kiếm xác nhập, mới có thể phát huy thực lực chân chính của Lãnh
Nguyệt Vương, nàng ở dưới trạng thái này, có hi vọng phát ra khiêu chiến với Đại Đế.
Đương nhiên.
Tiến công vừa rồi, Triệu Phong cũng đã bảo lưu, không thi triển "Lôi Dực Độn Không thuật", càng không có khả năng sử dụng huyết mạch đồng tử.
- Đây là Vương Giả đỉnh phong, không sử dụng huyết mạch đồng tử, ta căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Trong lòng Triệu Phong nghiêm nghị.
Tốc độ hắn mặc dù nhanh, nhưng Lãnh Nguyệt Vương kia, đồng dạng là cường thủ tốc độ nhanh nhẹn.
Không sử dụng huyết mạch đồng tử, hắn ở trước mặt Lãnh Nguyệt Vương, không có bất kỳ ưu thế nào.
Vương Giả đỉnh phong, chung quy là Vương Giả đứng ở trên đỉnh, thực lực cực kỳ tiếp cận Hư Thần Đại Đế.
- Thực lực của ngươi, quả thật rất mạnh. Ta sẽ tạm thời gia nhập, giúp ngươi tranh đoạt bảo tọa ‘Vua Hải Tặc’.
Triệu Phong gật đầu đáp ứng.
Thực lực của Lãnh Nguyệt Vương, hoàn toàn khiến hắn bội phục.
- Hoan nghênh sự gia nhập của ngươi. Lãnh Nguyệt Vương ta, sẽ không bạc đãi bất luận thủ hạ nào.
Trên mặt lạnh như băng của Lãnh Nguyệt Vương, lộ ra một nụ cười thiện ý hiếm thấy, mang theo vài tia tán thưởng.
Dạng cá tính tỉnh táo lại dứt khoát, tin phục thực lực như Triệu Phong, nàng vô cùng thưởng thức.
Tuy thua, nhưng Triệu Phong cũng không có nửa điểm nhụt chí.
- Tiểu tử, hoan nghênh gia nhập.
Nam tử tóc vàng cùng trung niên có chòm râu dài, đều cười, còn vỗ vỗ vai hắn.
Triệu Phong mang theo Bán Thần ấu đồng, tiến vào thuyền Hư Không Hải đại điện Lãnh Nguyệt Vương.
Trong đại điện.
Lãnh Nguyệt Vương ngồi trên bảo tọa, đôi chân thon dài mảnh khảnh kia,
trắng nõn như ngọc, tinh tế tỉ mỉ mà không mất đi sự cứng cỏi, cương
nhu hữu lực.
Ở phía dưới nàng, nam tử tóc vàng, trung niên chòm râu dài, Triệu Phong, lục tục an vị.
Triệu Phong mặc dù không phải Vương Giả, nhưng chiến tích chém chết Hắc
Xà Vương, trở thành Vua Hải Tặc, khiến cho người ta không thể khinh thị.
Bởi vậy.
Địa vị của Triệu Phong, cùng những Vương Giả ở đây, đều ngồi ngang hàng nhau.
Triệu Phong cùng một số cao tầng bên trong trận doanh của Lãnh Nguyệt Vương, làm quen lẫn nhau một chút.
- Cuộc chiến Vua Hải Tặc, đã thổi kèn. Sắp tới, một số Vua Hải Tặc trung lập, sẽ án binh bất động. Nhưng thế lực Cự Sa Vương cùng Ô Long Vương,
sẽ liên tiếp xuất động...
Lãnh Nguyệt Vương chậm rãi mở miệng.
Triệu Phong biết rõ, Lãnh Nguyệt Vương đang vì hắn, mà miêu tả đại khái thế cục Thánh Địa hải tặc Thập Bát Giác.
Ba đại thủ lĩnh Vua Hải Tặc, đều có thế lực hùng hậu riêng, nhưng mà, còn có một số Vua Hải Tặc độc lập mà cường đại.
Trên thực tế.
Triệu Phong đối với truyền thừa Vua Hải Tặc, cũng không có bao nhiêu hứng thú.
Chỉ có hải tặc chân chính, mới có thể đạt được truyền thừa Vua Hải Tặc.
Hắn ngược lại là muốn thông qua chém giết, đề thăng thực lực của mình, khiến cho Bách Thi Trớ Chú trong chiến đấu, tăng uy lực.
Những Vua Hải Tặc kia, không ai không phải là người thân kinh bách chiến, giết người như ngóe.
Ở trên chiến trường dạng này, hắn sẽ gặp được rất nhiều kình địch.
Sau đó, Lãnh Nguyệt Vương bắt đầu trần thuật nguồn gốc cùng quy tắc tranh Vua Hải Tặc.
Trong quá trình đang nghe.
Triệu Phong lộ vẻ động dung, có một tia nghiêm túc, phát hiện mình đã coi thường truyền thừa Vua Hải Tặc rồi.