Chúa Tể Chi Vương

Chương 699: Đắp Nặn Lĩnh Vực



Nhắc đến một đời “Hải Tặc Hoàng”, hải tặc Thánh Địa Thập Bát Giác, bất kể là hải tặc nào, đều dựng ngón cái, sùng bái ngưỡng mộ xuất phát từ trong lòng.

Bất kể là hải tặc lâu la, hay Vua Hải Tặc xưng hùng một thời, đều không ngoại lệ.

Về Hải Tặc Hoàng một đời, sự tích đó, có thể viết thành một quyển sử sách truyền kỳ.

- Hải Tặc Hoàng, không chỉ là Hư Thần Đại Đế đứng đầu, hắn còn là bậc thầy cơ quan, bậc thầy trận pháp, tinh thông không gian bí thuật. Hắn giống như một đại sư toàn năng...

Trong khuôn mặt lạnh lẽo của Lãnh Nguyệt Vương, lộ ra một tia sùng bái hiếm thấy.

Ở thời đại đó, Hải Tặc Hoàng thực lực siêu việt, mị lực cá nhân cũng siêu phàm.

Nghe nói, trong Phù Mộng Thánh Địa, thiên kim tiểu thư trong mấy thế gia đại siêu cấp, đều bị hắn lừa gạt mê hoặc.

Phải biết rằng, mấy thế gia siêu cấp này, thực lực tiếp cận Tam Tinh đại tông, truyền thừa nguồn gốc xa xưa, trong lịch sử đã từng xuất hiện Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.

Có điều.

Hải Tặc Hoàng ban đầu, cũng không phải hải tặc, mà là một Tông Sư cơ quan.

Chính xác mà nói, đó là một “kẻ trộm mộ”.

Triệu Phong có thể đoán được, một Tông Sư cơ quan, với các mánh khóe trộm mộ, đây chẳng phải phong sinh thủy khởi đó sao.

Hải Tặc Hoàng vận khí rất tốt, khai quật rất nhiều lăng mộ Thượng Cổ, còn bao gồm một vài di tích.

Mười mấy năm sau, trình độ trận pháp của hắn, cũng đạt tới cấp Tông Sư, còn tinh thông không gian bí thuật, khai quật một số Bí Cảnh, Tiểu Thế Giới bị phủ bụi quên lãng.

Nghe nói.

Hải Tặc Hoàng thậm chí còn khai quật được, một văn minh Bí Cảnh Thiên Cơ tộc lưu lại.

Thiên Cơ tộc, đây chính là chủng tộc thần thoại đứng hàng thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.

Nếu như nói, Thái Cổ tộc có được huyết mạch hoàn mỹ nhất, lực lượng chí cường vô địch, như vậy Thiên Cơ tộc, chính là có được trí tuệ cao nhất.

Nghe đến đó, Triệu Phong tâm thần thoáng run.

Thông qua “trộm mộ” phất lên, Hải Tặc Hoàng thực lực đột nhiên tăng mạnh, trở thành đại sư toàn năng.

Về sau, hắn nổi lên hải tặc, trở thành Hải Tặc Hoàng danh chấn một thời.

- Thời đại kia, Hải Tặc Hoàng chính là thần không thể không làm được gì, xem thường thiên hạ, còn hủy diệt mấy Tông phái Nhị Tinh, trong đó bao gồm một Nhị Tinh đỉnh phong.

- Hải Tặc Hoàng vĩ đại, đem Hư Không hải tặc đẩy mạnh đến một thời thịnh thế huy hoàng.

- Tài phú vốn liếng hắn tích lũy, gấp mấy chục Đại Đế bình thường, thậm chí gấp trăm lần.

Trong đại điện, một vài hải tặc cường giả, dăm ba câu, đều hết sức hưng phấn.

Trọng điểm mọi người quan tâm, là tài phú Hải Tặc Hoàng.

Có người thậm chí tuyên bố, tài phú Hải Tặc Hoàng, có thể cùng Tam Tinh tông phái Phù Mộng Thánh Địa, sánh ngang nhau.

Nhưng mọi thứ, đều chôn dấu trong tro bụi lịch sử.

Chỉ có, tranh giành Hải Tặc Hoàng cứ ba trăm năm một lần, mở ra Thánh Địa Hải Tặc Hoàng, mới có thể nhìn thấy một góc băng sơn kia.

- Hải Tặc Hoàng, lớn mạnh như vậy, có thể nói không gì không làm được. Vậy hắn, chết như thế nào?

Một thanh âm thình lình, cắt đứt nhiệt tình sùng bái của đám hải tặc.

Thanh âm này, đến từ Triệu Phong.

Trong đại điện, lâm vào yên lặng ngắn ngủi.

- Hải Tặc Hoàng, là chết trong tay Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh của Phù Mộng Thánh Địa.

Cả đám hải tặc, tâm tình hơi trầm xuống.

Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.

Đó là cấp độ vượt qua Đại Đế, còn thiếu một bước nữa là có thể đạt tới Thiên Giai Thần Vị.

Trong mắt Bán Thần ấu đồng, hiện lên tia khác thường.

Chuyện này, trong trí nhớ của hắn, cũng có chút ấn tượng.

Vị Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh kia, hắn thậm chí còn quen biết, cho nên cũng nhớ sự tích về Hải Tặc Hoàng.

Nhưng Bán Thần Côn Vân, thời kì đỉnh phong so với Thánh Chủ bình thường còn mạnh hơn, nửa chân bước vào thần vị, tục xưng Bán Thần.

- Dưới sự truy sát của Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, một đời Hải Tặc Hoàng đã bị trọng thương trí mạng, cuối cùng dựa vào một đạo cụ thần bí trong Thiên Cơ Truyền Thừa, tháo chạy tìm đường sống, đồng thời trước khi chết, sắp đặt xong xuôi Hải Tặc Hoàng truyền thừa của mình.

Lãnh Nguyệt Vương khẽ nói.

Nghe đến đó, Triệu Phong không khỏi cảm khái.

Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, thật sự quá siêu nhiên rồi.

Phong Lôi Đại Đế, cùng với Hải Tặc Hoàng, người nào không phải lộng triều nhân một thời.

Nhưng kết quả, bọn hắn quá mức kiêu ngạo, chọc tới Thánh Địa Tam Tinh tông phái, khiến cho Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, đích thân ra tay.

Theo Triệu Phong biết, Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh trong Thương Hải này, đều quanh năm bế quan, đối phó thần kiếp.

Nếu không cần thiết, Huyền Quang Thánh Chủ căn bản không màn thế sự.

Duy nhất có thể khiến bọn họ cảm thấy hứng thú, vậy chỉ có lĩnh vực “Thần” kia —— Thiên Giai Thần Vị.

Triệu Phong ở Huyền Chân Thánh tông, nán lại một thời gian ngắn, nhưng chưa từng thấy vị Thái Thượng trưởng lão trong truyền thuyết kia.

Đương nhiên.

Phong Lôi Đại Đế, Hải Tặc Hoàng,… những này Đại Đế đứng đầu này, có thể chọc cho Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh ra tay, có thể thấy chiến lực của bọn họ lúc đó đáng sợ đến mức nào, dưới Thánh Chủ, có thể nói là bễ nghễ vô địch.

Thế nhưng.

Triệu Phong lại nảy sinh một nghi vấn.

Tại sao những Đại Đế khác, không nhúng chân tranh giành truyền thừa Thánh Địa Hải Tặc Hoàng?

Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, có thể xem thường.

Nhưng, một vài Tông phái Nhị Tinh, một số Đại Đế, chắc hẳn cảm thấy hứng thú.

- Bố cục Hải Tặc Hoàng, vô cùng hùng vĩ. Hắn là Tông Sư trận pháp, Tông Sư cơ quan, còn đạt được truyền thừa Thiên Cơ tộc. Truyền thừa của bố cục, chỉ có hải tặc có thể kế thừa.

- Đại Đế từ bên ngoài, nếu tự tiện xông vào Thánh Địa Hải Tặc Hoàng, sẽ gặp phải phản phệ. Ngàn năm trước, một vị Đại Đế, suýt nữa bị phản phệ mà chết.

- Một khi tiếp nhận lực lượng Đại Đế siêu việt, Thánh Địa Hải Tặc Hoàng kia sẽ sụp đổ hủy diệt, cho dù là Thánh Chủ, cũng có kiêng dè.

Mọi người bảy mồm tám lưỡi thảo luận, nói rõ nguyên nhân.

Tóm lại.

Vài vạn năm lại đây, chỉ có đám hải tặc khe sâu Thập Bát Giác, mới có thể nhận được một ít truyền thừa hoặc là tài phú Hải Tặc Hoàng.

Còn nữa, theo đà suy yếu của hải tặc Thánh Địa, các Đại Năng môn Linh Vực Thánh Địa, cũng không rảnh quản chuyện này.

Còn một nguyên nhân.

Hải Tặc Hoàng truyền thừa Thánh Địa, mỗi một lần mở ra, tìm kiếm người thừa kế, cho ra ban thưởng tương ứng, chảy ra truyền thừa cùng tài nguyên, cũng thực sự không phải là như vậy kinh thế, đủ để kinh động một ít Đại Đế đỉnh cao.

Đương nhiên.

Hải Tặc Hoàng truyền thừa, hấp dẫn chúng hải tặc như thế, còn một số nguyên nhân quan trọng khác.

Đó chính là.

Mỗi một người kế thừa Hải Tặc Hoàng truyền thừa, đều có thể trong mười năm ngắn ngủi, “thần tốc” trở thành giả thần Đại Đế.

Nếu như là Đại Đế bình thường, thì có thể trở thành Đại Đế đứng đầu.

Điểm này, đối với Vua Hải Tặc chư phương mà nói, quả thực hấp dẫn đến cực điểm.

- Có chút thú vị.

Triệu Phong không khỏi sinh ra một chút hứng thú đối với Hải Tặc Hoàng truyền thừa.

Tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng, có quy tắc tương ứng.

Ít nhất, phải thu thập đủ chín tấm lệnh bài Vua Hải Tặc, cũng chính là một nửa số lượng lệnh bài Vua Hải Tặc, mới có thể mở ra, đồng thời tiến vào Thánh Địa Hải Tặc Hoàng.

Vua Hải Tặc lệnh, không cách nào mang ra hải tặc Thánh Địa Thập Bát Giác.

Đây là bố cục Hải Tặc Hoàng, một khi làm trái, tương đương chống đối lực lượng thiên địa khổng lồ trong khe sâu Thập Bát Giác.

Hơn nữa.

Chỉ có thuyền Hư Không Hải truyền kỳ của Vua Hải Tặc Thập Bát Giác, mới có thể tiến vào Thánh Địa Hải Tặc Hoàng.

Triệu Phong không khỏi nhớ tới, thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi của mình, tiếp xúc sáp nhập khí tức Vua Hải Tặc lệnh kia, không thể tách khỏi Hải tặc Thánh Địa Thập Bát Giác.

Quả nhiên, nguyên nhân là ở đây.

Bởi vậy, hắn nhất định phải, tham dự tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng.

- Triệu Phong, ngươi làm quen hoàn cảnh một chút trước, cho thuyền hải tặc của ngươi, mài dũa cùng chiến hạm của chúng ta.

Lãnh Nguyệt Vương phân phó nói.

Triệu Phong nhẹ gật đầu, rời khỏi đại điện, trở lại thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi.

Trước mắt, hắn không cần tham chiến, mà cần quen thuộc hoàn cảnh, sáp nhập trận doanh Lãnh Nguyệt Vương.

Dưới trướng Lãnh Nguyệt Vương, bao gồm cả cô ta, tổng cộng có bốn vị Vương giả.

Tính cả Triệu Phong, có ba tấm Vua Hải Tặc lệnh.

Nhưng thế này vẫn chưa đủ, ít nhất cần thu thập chín tấm Vua Hải Tặc lệnh, mới có thể mở ra, cùng tiến vào Thánh Địa Hải Tặc Hoàng truyền thừa.

Cho nên, tranh đoạt Hải Tặc Hoàng, nhất định phải còn có một phen chinh chiến gió tanh mưa máu.

Thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi.

Triệu Phong đem tình huống liên quan, bàn giao cho Khô Lâu đường chủ.

Về thuyền hải tặc, chuyện sáp nhập dưới trướng Lãnh Nguyệt Vương, dĩ nhiên giao cho Khô Lâu đường chủ.

Vì thế, Triệu Phong gia tăng cung cấp tài nguyên cho Khô Lâu đường chủ, giúp hắn tăng cường tu vi, tiến thêm một bước ngưng luyện cốt cách thể chất.

Mới vừa không lâu, chém giết một vị lĩnh vực Vương giả, Triệu Phong thu hoạch tương đối khá, ngược lại cũng hào phóng.

Trong phòng thuyền trưởng.

Triệu Phong khoanh chân ngồi, nhớ lại hôm nay, cùng Hắc Xà Vương và Lãnh Nguyệt Vương giao phong.

Có thể chiến thắng Hắc Xà Vương cấp Lĩnh Vực, là nhờ sự trợ giúp của Bán Thần ấu đồng.

Dù sao, Triệu Phong không thể sử dụng huyết mạch đồng tử.

- Trong tình huống không sử dụng huyết mạch đồng tử, cùng Vương giả Lĩnh Vực cấp đơn đả độc đấu, ta có thể tự bảo vệ mình, nhưng phần thắng rất nhỏ.

Triệu Phong rút ra kết luận.

Nếu như là đỉnh phong Vương giả, cho dù sử dụng huyết mạch đồng tử, phần thắng cũng không lớn.

Triệu Phong suy nghĩ vẩn vơ.

Chênh lệch của hắn và Vương giả cấp Lĩnh Vực, ở chỗ Không Gian lĩnh vực.

- Đã vậy... Ta cũng có thể, đắp nặn Không Gian lĩnh vực.

Ánh mắt Triệu Phong tinh quang lóe lên.

Về Không Gian lĩnh vực, hắn có hiểu biết nhất định, còn tiến vào Tiểu Thế Giới của Đoan Mộc Thanh.

Tiểu Thế Giới của Đoan Mộc Thanh, thuộc về không gian vật chất hóa, cấp độ rất cao.

Ngay cả Triệu Vũ Phi, dưới sự trợ giúp của Đoan Mộc Thanh, kế thừa Tử Thánh di tích, dùng Tử Thánh tàn linh làm nòng cốt, sớm ngưng luyện thành một Tiểu Thế Giới.

- Vương giả bình thường, đắp nặn Không Gian lĩnh vực, cũng không có vật chất hóa. Cái này đối với ta, có lẽ cũng không khó.

Triệu Phong có lòng tin.

Bởi vì thiên phú của hắn, là hệ linh hồn, đồng thời còn am hiểu Hồn Đạo huyễn thuật.

Trước rất sớm, hắn từng đắp nặn loại “Mê Cung Huyễn Thành” này, huyễn thuật không gian phạm vi.

Còn Không Gian lĩnh vực, thì muốn đem ý cảnh không gian của mình, cụ thể hoá, thậm chí có hình thái thực thể nhất định.

- Có điều, rốt cuộc phải dung nhập loại Không Gian lĩnh vực thuộc tính ý cảnh này?

Triệu Phong lâm vào trầm tư.

Bày ở trước mặt hắn, có mấy lựa chọn.

Thứ nhất là huyết mạch đồng tử, dùng Mê Cung Huyễn Thành làm khuôn mẫu, có thể học cấp tốc.

Thứ hai là Phong Lôi lĩnh vực.

Cái này, phải đem Phong Lôi Ý Cảnh, đắp nặn thành Không Gian lĩnh vực cụ thể hoá.

Triệu Phong đoán chừng, cái này tốn thời gian hơn chút.

Thứ ba, băng thủy huyết mạch.

Thành lập trên cơ sở lực lượng huyết mạch, đắp nặn thành một Không Gian lĩnh vực.

Triệu Phong dự đoán, băng thủy huyết mạch của mình, càng am hiểu phòng ngự khống chế, nếu như đắp nặn thành Không Gian lĩnh vực, cũng sẽ như thế.

Trải qua suy nghĩ, Triệu Phong quyết định lựa chọn đắp nặn Không Gian lĩnh vực “Mê Cung Huyễn Thành” trước.

- Không gian này lĩnh vực này, có thể phát huy ưu thế phương diện linh hồn của ta. Quan trọng là, có thể tốc độ, trong thời gian ngắn, tăng nhiều thực lực của ta.

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Hai ngày tiếp theo.

Triệu Phong bế quan tham tu, đối với khuôn mẫu “Mê Cung Huyễn Thành”, tiến hành tăng cường hoàn thiện.

Tử Sắc Hồn Hải.

Tâm niệm Triệu Phong, chia ra làm hơn mười luồng, nhanh chóng mô phỏng thúc đẩy.

Một tòa Mê Cung Huyễn Thành sương mù lượn lờ, ẩn hiện trong đầu.

Mê Cung Huyễn Thành kia, trạng thái hoàn toàn, là phạm vi trăm dặm, sương mù mờ ảo mông lung, có trùng trùng ảo giác hấp dẫn, có thể khiến sinh linh lọt vào, không thể tự kềm chế.

Ầm

Triệu Phong gia tăng rót vào hồn lực, để hình dáng Mê Cung Huyễn Thành kia, càng ngày càng rõ ràng.

Mê Cung Huyễn Thành trước kia, thuần túy là ảo giác.

Còn bây giờ, Mê Cung Huyễn Thành, dần dần biện ra một tầng cảnh tượng mờ ảo.

Mê Cung Huyễn Thành, dùng Triệu Phong ý chí làm trung tâm, có thể dung nhập Thiên Địa, trong sức mạnh Thiên Địa to lớn, tiến thêm một bước thực thể hóa.

Mỗi một khắc.

Mặt ngoài thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, thỉnh thoảng hiển hiện hình dáng hư ảnh sương mù huyễn thành.

Ban đầu, hư ảnh kia, như ẩn như hiện, sau đó giống như lọt vào trong trời đất, dâng lên một luồng sức mạnh Vương giả to lớn.

- Xảy ra chuyện gì….

Khô Lâu đường chủ phát hiện, mình lọt vào trong huyễn thành sương mù bán hư vô.

- Đây cũng quá nhanh rồi.

Bán Thần ấu đồng nghẹn họng nhìn trân trối. Triệu Phong rõ ràng nhanh như vậy, đắp nặn ra hình thức ban đầu Không Gian lĩnh vực hệ linh hồn.

- Đây là thiên phú a.

Triệu Phong cũng cảm thấy không thể tưởng được, đắp nặn một Không Gian lĩnh vực hệ linh hồn, với hắn mà nói, dường như là một loại bản năng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.