Chúa Tể Chi Vương

Chương 971: Toàn Lực Xuất Kích



Lúc luồng lực lượng cấm kỵ kia biến mất.

Thành viên đoàn đội của Cửu hoàng tử đang lo lắng chờ đợi ở bên ngoài, lập tức tiến đến.

- Triệu Phong.

Mọi người phát hiện Triệu Phong đang khoanh chân ngồi trên mặt đất hoang vu, tâm thần lập tức thả lỏng.

Xem ra Triệu Phong thắng rồi.

- Chúng ta ở đây chờ một chút đi!

Ưng lão đề nghị.

Những thành viên còn lại đều không phản đối.

Cách xa ngoài ngàn dặm, bọn họ cũng cảm ứng được khu vực giao chiến của Triệu Phong và Tử Vong Đại Đế, từng đợt khí tức dao động cực kỳ khủng bố, chỉ cần hơi tiếp cận, sinh cơ trong cơ thể sẽ tự động xói mòn.

Khó có thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc Triệu Phong và hắc bào nhân đã chiến đấu kinh thế hãi tục như thế nào.

Mà hiện giờ, Triệu Phong vẫn còn sống, điều này đối với bọn họ mà nói, chính là kỳ tích.

Không biết từ lúc nào, tất cả mọi người đều xem Triệu Phong là trung tập của đội ngũ.

Nếu như Triệu Phong xảy ra chuyện ngoài ý muốn, e rằng thí luyện Thái Tử lần này, đối với bọn họ mà nói, cũng chính là lúc kết thúc.

- Cửu điện hạ, chúng ta vẫn còn hi vọng.

Ưng lão an ủi một câu.

Vốn dĩ Long vận khí trong Thái Tử ngụy ấn của Cửu hoàng tử rất nhiều, vượt xa kỳ vọng lúc đầu.

Nhưng trong trận chiến ngoài dự liệu vừa rồi, lúc đối diện với Ám Hồn Thánh Chủ, đã tiêu hao một phần Long vận khí.

Sau đó, Cửu hoàng tử lại mạo hiểm tính mạng tiến vào khu vực giao chiến của Triệu Phong và Tử Vong Đại Đế, lại tiêu hao một phần Long vận khí nữa để trợ giúp Triệu Phong.

Hiện nay, Long vận khí bên trong Thái Tử ngụy ấn, ước chừng đã tiêu hao một nửa.

- Ừm, chỉ cần Triệu huynh đệ vẫn còn, hết thảy đều có hi vọng.

Cửu hoàng tử khẽ gật đầu.

Đối với kết quả như vậy, hắn không hề hối hận chút nào, nếu như không có Triệu Phong trợ giúp, hắn căn bản không thể tiến xa được đến bước này.

Phần lớn Long vận khí trong Thái Tử ngụy ấn, đều là nhờ Triệu Phong mới có được.

Ba ngày nhanh chóng trôi qua.

- Chúng ta đi thôi!

Triệu Phong ngồi xếp bằng suốt ba ngày, cuối cùng cũng lên tiếng.

Thực ra thương thế trên người Triệu Phong, sớm đã khỏi hẳn, mấu chốt là linh hồn suy yếu cực độ, cho nên Triệu Phong phải mất thêm một khoảng thời gian nữa.

Cũng may lực lượng Cổ Lôi bên trong hắc mộc cũng đủ cho Triệu Phong sử dụng, có tác dụng bồi bổ rất tốt.

Đây có lẽ là đặc thù của “Lôi Kiếp Hồn Thể”, có thể thông qua hấp thu lực lượng Lôi Điện để khôi phục thương thế tại phương diện tinh thần.

Đồng thời, Triệu Phong cũng phát hiện, lúc giao chiến với Tử Vong Đại Đế, việc tu luyện Bất Diệt Thánh Lôi Thể cũng thu hoạch được trụ cột nhất định.

Lúc trước, bởi vì Bất Diệt Thánh Lôi Thể của Triệu Phong không thể hoàn thành trong thời gian ngắn, nên hắn vẫn đặt nó qua một bên.

Trải qua một thời gian lắng đọng, lại thêm áo nghĩa Tử Vong của Tử Vong Đại Đế “trợ giúp”, tiếp theo đã có thể bắt tay tu luyện rồi.

Mọi người đều thầm giật mình, Triệu Phong đã khôi phục rồi?

Đối thủ khủng bố như thế, chiến đấu thảm liệt như vậy, không ngờ Triệu Phong chỉ mất ba ngày trị liệu là khỏi.

Chu Tố Nhi thân là Y Sư, cũng lộ vẻ kinh ngạc, thử dò xét trên người Triệu Phong, khi hoàn toàn xác định không có thương thế gì nghiêm trọng mới yên tâm lại.

- Triệu Phong, người đó là Tử Vong Đại Đế?

Ưng lão thử thăm dò.

Lúc hắn biết thân phận thực sự của hắc bào nhân, cùng với lúc nhìn thấy Luân Hồi Bất Diệt Thể, quả thực hắn rất chấn động.

Thân hình bất tử bất diệt, linh hồn cấp độ Thánh Chủ, lại còn có cả Tử Vong Chi Mâu.

Tử Vong Đại Đế mạnh mẽ như vậy, cho dù là Thánh Chủ bình thường cũng không thể chống đỡ nổi.

Nhưng lúc trận chiến chấm dứt, Triệu Phong vẫn còn.

Ưng lão chỉ có thể cảm khái, hắn vĩnh viễn đều không thể nhìn thấu thiếu niên trước mắt.

Ánh mắt của những thành viên còn lại đều lập tức nhìn về phía Triệu Phong, mặc dù kết quả rõ ràng là Triệu Phong chiến thắng, nhưng bọn họ vẫn muốn nghe chính miệng Triệu Phong nói ra.

- Đi rồi.

Triệu Phong chỉ đơn giản trả lời.

Đi?

Mọi người đều sững sờ, câu trả lời này khiến cho mọi người nhất thời không thể xác định được tình huống thắng bại.

- Triệu Phong, sau khi ngươi rời khỏi lăng mộ Hoàng tộc, cứ ở lại Hoàng cung đi.

Ưng lão dường như có chút suy tư.

Lần này, có thể là Triệu Phong nhỉnh hơn một chút.

Nhưng Tử Vong Đại Đế là bất tử bất diệt, khoảnh khắc hắn chết, sẽ lại trùng sinh trong “Tử Chi Luân Hồi”.

Triệu Phong ở trong Hoàng cung, mới có thể bảo đảm an toàn.

- Đúng thế, bất kể thành bại, Triệu huynh đệ đều có thể tạm thời ở lại chỗ ta.

Cửu hoàng tử lập tức lên tiếng.

- Đến lúc đó hãy nói.

Đối với hảo ý của Ưng lão và Cửu hoàng tử, Triệu Phong không đáp ứng cũng không cự tuyệt, tạm thời hắn còn chưa xác định được hành trình sau khi rời khỏi lăng mộ Hoàng tộc.

Là tạm thời ở lại Hoàng cung để tránh né Cửu U Cung, hay là trở về Hải Yên Các, hoặc là tìm kiếm Luân Hồi Chi Mâu…

Triệu Phong chợt nhớ tới lời nói của Lục Vu trí giả, thầm nghĩ:

- Nếu không xác định được nơi hạ lạc của Liễu Cầm Hâm, trừ phi tìm được Luân Hồi Chi Mâu.

Nhưng Luân Hồi Chi Mâu có năng lực gì thì Triệu Phong cũng không biết.

Thế nhưng, chuyện về Tử Vong Đại Đế, quả thực khiến cho Triệu Phong không thể xác định được Luân Hồi Chi Mâu rốt cuộc là địch hay bạn…



Bên trong tường thành của Thất hoàng tử.

- Có cần đi xác định sinh tử của Triệu Phong không?

Khương Hào chợt hỏi.

- Ngươi điên rồi, tên Triệu Phong kia nhất định đã chết rồi, thực lực mà hắc bào nhân kia bày ra, ngay cả ta cũng không dám tới gần.

Một gã Chuẩn Thánh Chủ lập tức quát lên.

Ngày trước, sau khi Ám Hồn Thánh Chủ trở về, hắn liền bị phái ra ngoài, từ một hướng khác tiếp cận nơi Triệu Phong và hắc bào nhân giao chiến.

Hắn thậm chí còn chưa thấy người, đã bị áo nghĩa Tử Vong khủng bố dọa cho trở về rồi.

- Thế nhưng, hắc bào nhân kia cũng chưa trở lại.

Đối mặt với gã Chuẩn Thánh Chủ này, Khương Hào cũng không hề khách khí.

Những lời này của Khương Hào, khiến cho mọi người ở đây đều thoáng trầm mặc.

Đoàn đội của Cửu hoàng tử và hắc bào nhân đều chưa trở về, điều này dường như có chút kỳ quái.

- Yên tâm, cho dù Triệu Phong còn sống thì nhất định đã bị thương rất nặng, không thể đánh hạ chúng ta được.

Ám Hồn Thánh Chủ hiểu rõ nhất đối với tạo nghệ linh hồn của hắc bào nhân, vẻ mặt vô cùng chắc chắn.

Triệu Phong là Tuần Thú Sư quang trọng nhất trong cuộc chiến công thành, linh hồn bị thương tổn thì không thể khống chế Yêu thú tốt.

- Cửu hoàng tử và Triệu Phong đến rồi.

Thanh âm của Trương Ích bỗng nhiên vang lên.

Sắc mặt Ám Hồn Thánh Chủ lập tức tối sầm, quả thật hối hận vì câu nói vừa rồi của mình.

Trương Ích đang ở cùng một gã Y Sư để chăm sóc những Yêu thú ở bên ngoài, những Yêu thú bị áo nghĩa Tử Vong ăn mòn, nếu như cứu chữa chậm trễ, vậy thì không lâu sau sẽ chết.

Hắn không ngờ, chính nhờ vậy mà hắn mới nhìn thấy được một màn này, khi nhìn thấy Triệu Phong,vẻ mặt hắn cực kỳ kinh hãi, lẩm bẩm:

- Hắn rốt cuộc là quái vật gì?

Vụt vụt vụt...

Thành viên của Thất hoàng tử lập tức tiến lên tường thành, nhìn về phía xa.

- Triệu Phong kia không xảy ra chuyện gì?

Tên Chuẩn Thánh Chủ bị phái ra thăm dò, ngay cả Triệu Phong và Tử Vong Đại Đế cũng chưa nhìn thấy, lúc này vẻ mặt cũng rất kinh ngạc.

- Không thể nào, hắc bào nhân am hiểu công kích linh hồn áo nghĩa Tử Vong, linh hồn của Triệu Phong hẳn phải tổn thương rất lớn, ít nhất việc khống chế Yêu thú cũng không thể nhẹ nhàng như vậy mới đúng.

Đôi mắt Ám Hồn Thánh Chủ có chút phiền muộn, nhìn chằm chằm Triệu Phong.

Đối mặt với hắc bào nhân kia, ngay cả hắn cũng có chút sợ hãi, hắn không muốn thừa nhận việc Triệu Phong bình yên vô sự chính là sự thực.

- Xem ra, trận chiến này là không thể tránh được rồi.

Nho sinh ngọc diện nhìn về phía đám người Cửu hoàng tử, từ trên nét mặt của bọn họ, liền cho ra kết luận.

Cửu hoàng tử lại lần nữa trở về, khiến cho những tòa Thiên Cơ thành còn lại và đội ngũ do ba vị hoàng tử liên hợp, đều dấy lên một phen rung động.

- Hai người hắc bào nhân và Ám Hồn Thánh Chủ đuổi theo, vậy mà đoàn đội của Cửu hoàng tử lại không chết người nào?

Sắc mặt Nhị hoàng tử có chút kinh ngạc.

- Điều này làm sao có thể? Hắc bào nhân kia còn chưa trở về.

Sắc mặt của Thập Tam hoàng tử có chút âm trầm, khi nhìn Triệu Phong, trong đôi mắt phiền muộn chợt hiện lên sát cơ.

- Triệu Phong.

Hai con mắt Vũ Thiên Ngô tràn ngập chiến ý.

- Quả thật là không người nào làm gì được hắn.

Bát hoàng tử có chút cảm khái.

Đoàn đội của Cửu hoàng tử lại lần nữa đi tới khu vực bên ngoài Thiên Cơ thành của Thất hoàng tử.

Hiện nay, đã không còn bất kỳ kẻ nào mỉa mai châm chọc đoàn đội của Cửu hoàng tử nữa.

Đoàn đội của Thất hoàng tử thì lập tức bày ra trận địa sẵn sàng đón địch.

- Linh hồn của hắn…

Ám Hồn Thánh Chủ cẩn thận dò xét Triệu Phong, lại phát hiện, Triệu Phong cũng không có bao nhiêu thương thế, ngược lại khí tức linh hồn lại càng cường thịnh vô cùng.

- Toàn lực xuất kích, mục tiêu hàng đầu là Triệu Phong, chỉ cần làm gián đoạn hắn khống chế Yêu thú là được.

Nho sinh ngọc diện lập tức truyền âm cho thành viên trong đoàn đội, nói rõ kế hoạch tác chiến.

- Triệu Phong, không có vấn đề gì chứ?

Ưng lão dò hỏi.

Hắn biết rõ trận chiến giữa Triệu Phong và Tử Vong Đại Đế, chắc chắn là đọ sức linh hồn.

- Ừm.

Triệu Phong khẽ gật đầu.

- Toàn lực xuất kích đi!

Ánh mắt Triệu Phong vẫn lạnh nhạt như trước.

Lần này không còn người nào ngăn cản, hắn cầm chắc giành được tòa Thiên Cơ thành này rồi.

Nghe thấy câu trả lời của Triệu Phong, trong lòng mọi người đều hưng phấn kích động một phen.

Bọn họ biết rõ, lần này, Triệu Phong sẽ xuất ra toàn bộ Yêu thú, để cho những kẻ khác kiến thức một chút thực lực chỉnh thể của đoàn đội của Cửu hoàng tử.

- Lên!

Nho sinh ngọc diện hét lớn một tiếng, toàn bộ thành viên lập tức xông ra, sức mạnh to lớn khủng bố, ép thẳng về phía trước, mục tiêu chính là Triệu Phong.

Trương Ích cũng lập tức chỉ huy Yêu thú, sắp xếp đội hình.

Triệu Phong nhìn về phía thành viên của Thất hoàng tử khí thế đằng đằng, mặt không đổi sắc, tay trái vung lên.

Ầm...

Một luồng lệ khí Yêu thú kinh thiên, đột nhiên xuất hiện bên ngoài tường thành của Thất hoàng tử, khí tức khủng bố, lập tức đánh bại uy thế của các thành viên trong đoàn đội của Thất hoàng tử.

Luồng khí tức hung lệ nồng đậm này, thậm chí khiến cho tất cả mọi người cảm thấy, nơi này thoáng cái đã biến thành quốc gia của Yêu thú, còn bọn họ thì biến thành con mồi.

Ầm...

Một mảnh Yêu thú đông nghịt, liền hoàn toàn vây quanh tường thành của Thất hoàng tử.

Đàn Hắc Văn Độc Hạt, đàn Phong Lang, đàn Hồng Đầu Băng Xà, đàn Sí Dực Lang, còn có bảy đầu Chấn Thiên Kim Viên và vài đầu trân thú cấp Đại Đế.

Những người từ trên tường thành của Thất hoàng tử xông ra, đều mạnh mẽ dừng bước, thiếu chút nữa lảo đảo rơi khỏi tường thành.

Thậm chí, ngay cả Trương Ích còn đang “bày binh bố trận”, cũng đặt mông ngồi xuống đất.

Yêu thú mà hắn khống chế đều bối rối thối lui, phát ra tiếng rống khuất phục.

- Đây… Đây rốt cuộc là có bao nhiêu đầu Yêu thú?

Thanh âm của Trương Ích trở nên run rẩy, không thể tin nổi.

Những đầu Yêu thú này, không ngờ đều là chủng loài bên trong không gian Thái Cổ, độ hung ác và tàn bạo của bọn chúng, tuyệt đối không phải bàn cãi.

Mà lúc này, trong tay Triệu Phong, lại chậm rãi bay ra một đầu Vân Tằm Tiên Điệp béo mập.

Một luồng khí tức Thái Cổ tuyệt luân cực kỳ kinh khủng, bỗng nhiên hàng lâm.

Vô số Yêu thú quanh người Triệu Phong lập tức điên cuồng gào thét, lệ khí hung thú vô tận tràn ngập, cực kỳ kinh thiên động địa.

Trong nháy mắt, chủng tộc có huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng này, lập tức trở thành thủ lĩnh của toàn bộ Yêu thú.

Dưới huyết mạch Thái Cổ thuần khiết của Vân Tằm Tiên Điệp, tất cả bọn chúng đều cam nguyện thần phục, vì nó mà chinh chiến.

- Đây… Nên làm gì bây giờ?

Sắc mặt Thất hoàng tử lập tức trắng bệch, nhìn về phía nho sinh ngọc diện.

- Toàn bộ thành viên đều xuất chiến, nhưng thay đổi kế hoạch tác chiến.

Nho sinh ngọc diện thở dài một hơi.

- Mục tiêu là Cửu hoàng tử, toàn lực bức ép hắn, thậm chí uy hiếp tính mạng của hắn.

Thanh âm của nho sinh ngọc diện vô cùng kiên định, vang lên trong đầu mọi người.

Thất hoàng tử có chút lo lắng, hiểu rõ dụng ý của nho sinh ngọc diện.

Chỉ cần Cửu hoàng tử thông qua “Thái Tử ngụy ấn” cầu cứu, như vậy thì tất cả sẽ chấm dứt, Triệu Phong có nhiều Yêu thú hơn cũng không có ý nghĩa gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.