Chúa Tể Chi Vương

Chương 996: Ám Sát Trong Hoàng Cung



Trên bầu trời, thành viên đoàn đội của Cửu hoàng tử và Tứ hoàng tử, đều xuất hiện trên thạch đài.

Khoảnh khắc Thái Tử chi ấn xuất hiện, liền khuấy động Long vận khí một phương.

Sau đó, ánh sáng trên cái bàn đá phong cách cổ xưa, liền chậm rãi nhạt dần, màn ánh sáng gần đó cũng trực tiếp biến mất.

Vụt...

Bàn đá hóa thành một đạo lưu quang, trở lại trong chính điện của Hoàng cung.

- Thí luyện Thái Tử, chấm dứt, Cửu hoàng tử tạm thời được chỉ định làm đương kim Thái Tử.

Sâu trong đại điện, chợt vang lên âm thanh Không Minh.

- Không ngờ, người chiến thắng lại là đứa con thứ chín của ta – Tử Hàng.

Đương kim Thánh Hoàng lúc này vẫn cảm thấy kinh ngạc.

Hắn cố ý giúp Thập Tam hoàng tử, kết quả lại bị Cửu hoàng tử đánh bại, mà đứa con thứ tư có thực lực mạnh nhất, cũng bị Cửu hoàng tử đánh bại.

Thậm chí, Thánh Hoàng cũng không quá quen thuộc với đứa con thứ chín của mình.

Mà trong mắt phượng của Thánh Hậu lại hiện lên một tia tức giận, nhìn về phía Cửu hoàng tử và Triệu Phong.

Thí luyện Thái Tử kết thúc.

Nhưng Hoàng cung Đại Càn, lại càng thêm náo nhiệt sôi trào.

Trong ngày hôm đó, Hoàng cung bắt đầu tổ chức lễ mừng Thái Tử.

Toàn bộ thế lực, Tông môn, đều có được danh ngạch nhất định tiến vào Hoàng cung.

Trong lễ mừng Thái Tử, Cửu hoàng tử cực kỳ bận rộn.

Đại biểu của vô số thế lực thuộc Đại Càn Vương triều, đều không ngừng vấn an Cửu hoàng tử, dâng lên một vài lễ mọn.

Ngày thường, những thành viên Hoàng tộc vốn đối xử lạnh nhạt với Cửu hoàng tử, cũng đều lộ ra vẻ mặt tươi cười.

- Tử Hàng a, ta đã sớm biết trước ngươi nhất định sẽ nổi danh mà.

Một vị Trưởng lão trong Hoàng tộc, lập tức tiến đến, nói.

- Chúc mừng Cửu hoàng đệ, không đúng, bây giờ có lẽ nên gọi là Thái Tử rồi.

Thất hoàng tử tiến tới, kính lên một ly rượu.

Cho dù là những hoàng tử còn lại, cũng đều tỏ vẻ với Cửu hoàng tử một phen.

Nói không chừng, ngày sau Cửu hoàng tử sẽ leo lên ngôi vị Hoàng Đế, những hoàng tử khác muốn ở lại trong Hoàng tộc, cũng phải nhìn sắc mặt của hắn.

Bận rộn nhất trong lễ mừng lần này, ngoại trừ Cửu hoàng tử ra, tất nhiên còn có cả những thế lực ủng hộ hắn và những thành viên đã trợ giúp Cửu hoàng tử đạt được Thái Tử vị.

Lúc này, một vài đại biểu của Thạch gia đều cao hứng đến không khép miệng lại được, vội vàng ứng phó với rất nhiều thế lực.

Thạch gia quật khởi là chuyện không thể tránh khỏi rồi.

- Thạch huynh, biểu hiện của ngươi ở trong thí luyện Thái Tử, quả thật khiến chúng ta bội phục vô cùng a.

Thiên tài của các thế lực lớn, đều vô cùng nhiệt tình chào hỏi Thạch Vũ Lôi.

Phía bên kia, Tô Thanh Linh thuộc Lan Công Phủ cũng được đại biểu của rất nhiều Công Phủ tiến tới chúc mừng.

Càng có không ít người đề cập tới chuyện hôn nhân của Tô Thanh Linh.

Mặc dù Triệu Phong vừa mới tiến vào Đại Lục Vực, thanh danh cũng không nhỏ, nhưng những thế lực biết hắn thì chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Nhưng lúc này, vẫn có vô số cường giả thế lực chủ động tiến tới giao hảo.

Dù sao, bất luận kẻ nào cũng đều có thể nhìn ra được, sở dĩ Cửu hoàng tử có thể đoạt được Thái Tử vị, đều là vì có Triệu Phong trợ giúp.

Ngoại trừ thực lực của bản thân Triệu Phong, khiến mọi người giật mình, hắn còn xây dựng cả thế lực cho riêng mình.

- Triệu Phong, ngươi quả thật không tệ.

Tân Vô Ngân mỉm cười đi tới.

- Vận khí tốt mà thôi.

Triệu Phong mỉm cười, tránh đi những người mình không quen biết, đi thẳng tới chỗ Tân Vô Ngân.

- Triệu huynh, ngươi quá khiêm tốn rồi.

Tân Vô Ngân liên tục lắc đầu.

Tứ hoàng tử lần này, có thể nói là thua toàn diện trong tay Triệu Phong, thua bởi 16 cái Hộ Long Ngọc cuối cùng.

Tân Vô Ngân có nghiên cứu trận pháp nhất định, những cũng không nắm chắc có thể loại bỏ trận pháp truyền tống mà không làm hư hỏng Hộ Long Ngọc.

Hơn nữa, cách thu thập Long vận khí của Triệu Phong, hiển nhiên là đã có tính toán từ trước.

Từ đó có thể thấy tâm tư của hắn sâu sa như thế nào.

- Tân huynh nói đùa rồi.

Triệu Phong cũng không phủ nhận.

Trên thực tế, Triệu Phong cũng không hề biết gì về trận pháp.

Nhưng năng lực phân giải của Kim Đồng. Lại có thể giải quyết vấn đề này rất hoàn mỹ.

Chỉ cần xác định được trận pháp truyền tống, sau đó lợi dụng năng lực phân giải, phá hư một tia kết cấu trận pháp, thì trận pháp không thể vận chuyển được nữa.

Điều này đối với một vài Trận Pháp Tông Sư mà nói, cũng hết sức khó khăn, nhưng đối với Triệu Phong thì chỉ là chuyện nhỏ.

- Triệu Phong, chúc mừng.

Thiết Li Thiên một thân hồng bào, chậm rãi đi tới.

Mặc dù Thiết gia ủng hộ Tứ hoàng tử, lại vì Triệu Phong mà thất bại.

Nhưng biểu hiện của Triệu Phong, lại đủ để nhận được sự coi trọng của bọn hắn.

Ý định ban đầu của Thiết gia, chính là đợi sau khi thí luyện Thái Tử chấm dứt, sẽ cưỡng ép bắt Triệu Phong về Thiết gia, nhưng bây giờ, bọn họ lại đi lên chúc mừng.

- Triệu Phong, lần này ngươi đã phát huy rất tốt.

Nam Phong vương cũng chúc mừng.

Vốn dĩ, hắn định hoàn trả nhân tinh cho Triệu Phong, không ngờ Cửu hoàng tử lại đoạt được Thái Tử vị.

Điều này khiến cho Nam Phong vương cảm thấy, nhân tình của hắn còn chưa trả được, ngược lại còn nợ thêm một nhân tình khác.

Ứng phó với mọi người xong, Triệu Phong liền đi đến bên cạnh các thành viên của Hải Yên Các.

- Thái Thượng Trưởng lão.

Bích Thanh Nguyệt vui vẻ nói.

Vốn dĩ, Hải Yên Các đã là thế lực Tam Tinh, bây giờ, Cửu hoàng tử lại giành được thắng lợi. Xem như Hải Yên Các đã trở thành bá chủ vùng biên hải, điều này không phải hoài nghi.

Hơn nữa, được Long vận của Vương triều che chở, Bích Thanh Nguyệt tin rằng, nàng có thể nhanh chóng trở lại Hải Yên Các, đúng như dự đoán của Triệu Phong.

- Sau khi lễ mừng kết thúc, các ngươi hãy về trước đi.

Hiện tại, Triệu Phong vẫn còn một số chuyện ở Đại Lục Vực, nên không thể rời đi.

Mặc dù Bích Thanh Nguyệt có chút mất mát, nhưng liền lập tức lộ ra nụ cười ôn hòa nhu thuận.

Triệu Phong đại khái hỏi thăm tình huống của Hải Yên Các, kể cả tình huống của thế lực ám sát.

Đồng thời, hắn còn xuất ra một lượng lớn tài nguyên, giao cho Bích Thanh Nguyệt.

Thế lực ám sát chỉ mới được xây dựng, nội tình của Hải Yên Các cũng kém hơn những Tông môn cổ xưa khác, muốn nhanh chóng phát triển thì phải cần rất nhiều tài nguyên khổng lồ.

Đây cũng là nguyên nhân mà Triệu Phong không cường hóa huyết mạch khi ở trong Thiên Cơ thành.

- Mặt khác, khi trở về thì lập tức chuyển toàn bộ tin tức có liên quan đến chủ nhân của Luân Hồi Chi Mâu cho ta.

Triệu Phong bỗng nhiên nói.

Trong một góc khác.

- Thần nhi, đừng nản chí, ngươi vẫn còn quá trẻ, kinh nghiệm chưa đủ, tất nhiên kém hơn Hoàng huynh của ngươi rồi.

Nam tử uy nghiêm an ủi Thập Tam hoàng tử.

- Ta chỉ không cam lòng, tại sao Cửu hoàng tử lại đoạt được Thái Tử vị chứ?

Thập Tam hoàng tử nhỏ giọng nói.

- Ha ha, hắn quả thật đã đoạt được Thái Tử vị, những có thể ngồi vững chắc ở trên đó hay không, còn chưa biết được.

Trong lời nói của nam tử uy nghiêm, chợt lộ ra một tia âm hiểm, truyền âm cho Thập Tam hoàng tử.

Sắc mặt Thập Tam hoàng tử thoáng run, nhìn về phía bá phụ của hắn.

- Thái Tử vị cũng không phải dễ ngồi như vậy đâu.

Hai mắt nam tử uy nghiêm trở nên thâm trầm.

Sự thực đúng là như vậy.

Hiện nay, vẫn còn năm năm nữa mới đến lúc Thánh Hoàng thoái vị.

Trong khoảng thời gian này, sẽ là lúc khảo sát Thái Tử, nếu như Thái Tử phạm phải sai lầm gì nghiêm trọng, thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

- Phụ Hoàng.

Phía bên kia, Cửu hoàng tử đi đến trước mặt Thánh Hoàng.

- Tử Hàng, biểu hiện của ngươi lần này, rất không tệ.

Đương kim Thánh Hoàng cười nói.

Ở gần đó, cũng có rất nhiều Hoàng thúc chúc mừng.

Lễ mừng kéo dài đến tận đêm ngày hôm sau.

Lúc này, Cửu hoàng tử rốt cuộc cũng có thể trở về nghỉ ngơi một chút.

- Thái Tử điện hạ, ta còn phải ở lại chỗ ngươi vài ngày.

Triệu Phong cười nói.

- Triệu huynh, ngươi muốn đi đâu?

Cửu hoàng tử hỏi.

Hắn hoàn toàn không ngại Triệu Phong ở lại chỗ hắn, nhưng hắn cũng có thể nhìn ra được, Triệu Phong vẫn còn chuyện quan trọng phải làm.

- Có một vài việc muốn làm.

Triệu Phong cũng không trả lời rõ ràng.

Xem ra, tạm thời không thể giết Thập Tam hoàng tử được rồi.

Bên phía Triệu Vũ Phi, hắn cũng không có khả năng gặp được.

Hơn nữa, tin tức về Liễu Cầm Hâm, vẫn cần hắn phải tra xét.

Có lẽ có thể đến hỏi Ưng lão, mặc dù Ưng lão đã rời khỏi Hoàng Thiên Võng, nhưng có lẽ vẫn có thể nhờ vả được một vài mối quan hệ trong đó.

- Ngày mai, phụ hoàng sẽ tiến hành phong thưởng cho các ngươi, Triệu huynh ngàn vạn lần không nên vắng mặt.

Cửu hoàng tử biết Triệu Phong đã từng cự tuyệt đề cử Bá Tước vị của Nam Phong vương.

Nhưng lần này Thánh Hoàng tự mình ban thưởng, ít nhất cũng phải trình diện.

Đồng thời, Cửu hoàng tử còn lấy ra một khối lệnh bài kim sắc.

Có lệnh bài này, sau này Triệu Phong có thể tùy ý ra vào Hoàng cung rồi.

- Đa tạ.

Triệu Phong liền nhận lấy lệnh bài.

Dù sao thì Hoàng cung cũng không phải là nơi mà ai muốn tiến vào cũng được.

- Thái Tử điện hạ.

Trước đại điện của Cửu hoàng tử, Tề quản gia lập tức đi ra nghênh đón.

Triệu Phong nhìn thoáng qua Tề quản gia, đột nhiên mắt trái nhảy lên một cái.

Bỗng nhiên.

Một đạo hàn phong lạnh lẽo từ trong tay Tề quản gia xuất hiện.

Vụt...

Một thanh chủy thủ ngăm đen trực tiếp đâm về phía ngực Cửu hoàng tử.

- Tề quản gia, ngươi?

Cửu hoàng tử lập tức kinh hãi.

Lúc này, hắn hoàn toàn không kịp đề phòng.

Hơn nữa, Tề quản gia đánh lẽn lại nhanh như thiểm điện, kèm theo đó là một tia Huyền Quang Thánh Lực âm tà u ám.

Cho dù là chính diện phòng ngự thì Cửu hoàng tử cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Trên mặt Tề quản gia lộ ra nụ cười tà dị mà tàn nhẫn, phảng phất như hắn đã thấy mình ám sát thành công.

Nhưng một khắc sau…

Thân ảnh của Triệu Phong và Cửu hoàng tử đột nhiên lóe lên một tầng ngân quang, sau đó biến mất không thấy nữa.

- Đây là?

Tề quản gia một kích thất bại, vẻ mặt lập tức trở nên kinh hãi.

- Năng lực “xuyên qua không gian”.

Thanh âm của Tề quản gia đột nhiên trầm xuống.

Phốc…

Tề quản gia trực tiếp xoay người, hóa thành một đạo ánh sáng u ám, dung nhập vào bóng đêm, nhanh chóng rút lui.

Ô...ô...ô...n...g!

Trong phủ đệ của Cửu hoàng tử, Triệu Phong và Cửu hoàng tử đột nhiên xuất hiện trong gian phòng mà Triệu Phong đã từng bế quan.

- Triệu Phong, đây là năng lực của Mê Không Giới?

Trái tim Cửu hoàng tử đập mạnh, nhìn về phía Triệu Phong, hít một hơi thật mạnh.

Cũng may, vào thời khắc mấu chốt, Thứ Thần Khí của Triệu Phong đã cứu được hắn một mạng, đây là nơi mà Triệu Phong đã từng bế quan, có lưu lại không gian tọa độ.

Chẳng qua, tại sao Tề quản gia lại ám sát hắn? Không đúng, người đó không phải là Tề quản gia.

- Cửu hoàng tử, ngươi đợi ở chỗ này, ta ra ngoài xem.

Triệu Phong lưu lại một câu nói, sau đó liền phi độn ra ngoài.

Trước khi Tề quản gia động thủ, Triệu Phong đã phát giác ra, e rằng Tề quản gia chân chính đã bị ngộ hại rồi.

Hắn hết sức ngạc nhiên, rốt cuộc là kẻ nào mà có lá gan lớn như vậy, dám xâm nhập vào Hoàng cung để hành thích, mà đối tượng hành thích còn là Cửu hoàng tử, hoặc có thể nói là đương kim Thái Tử.

Người đầu tiên Triệu Phong nghĩ đến chính là Thập Tam hoàng tử, không loại trừ khả năng Thập Tam hoàng tử nhất thời kích động mà làm ra loại chuyện ngu xuẩn này.

- Hơn nữa, thực lực của người này rất mạnh.

Triệu Phong nhanh chóng di chuyển trong Hoàng cung, vừa rồi, lúc truyền tống, hắn đã lưu lại ấn ký Thần Mâu trên người “Tề quản gia”.

Nhưng lúc này, Triệu Phong chỉ có thể đại khái cảm ứng được một phương vị mà thôi.

Chứng tỏ thích khách đã nhận ra, hơn nữa còn thi triển thủ đoạn để áp chế ấn ký Thần Mâu của Triệu Phong.

- Không ngờ hắn còn có được năng lực như vậy, ta đã sơ sót rồi.

Lúc này, vẻ mặt của “Tề quản gia” cực kỳ u ám phiền muộn, trong lòng phẫn hận vô cùng, thân hình phiêu hốt trong mê cung, ngay cả thủ vệ tuần tra cũng không thể phát giác ra được.

Vụt...

Triệu Phong dựa theo cảm ứng ấn ký Thần Mâu mà trực tiếp đuổi theo.

- Người phương nào, trong Hoàng cung cấp phi hành.

Thủ vệ tuần tra lập tức quát lên.

- Có thích khách.

Triệu Phong bỗng nhiên vận chuyển Thần Mâu, một luồng Đồng lực kinh người tràn ra, chấn động linh hồn “Tề quản gia”.

Lúc này, đám thủ vệ tuần tra cũng lập tức phát hiện có chút khác thường, đồng thời, bọn họ cũng nhận ra Triệu Phong.

- Có thích khách.

- Ở đâu?

Ngay lập tức, tất cả thủ vệ tuần tra trong Hoàng cung đều bị kinh động.

- Đáng giận, tiểu tử này…

Gương mặt của Tề quản gia trở nên vặn vẹo, mơ hồ có thể nhìn thấy một khuôn mặt dày đặc lân phiến.

- Trốn không thoát rồi.

Trên mặt Tề quản gia lộ ra thần sắc tuyệt vọng bi tráng, bỗng nhiên dừng lại.

- Cùng chết đi tên tiểu tử thích xen vào chuyện của người khác!

Thanh âm của Tề quản gia trở nên trầm thấp phẫn hận, xoay người phóng tới chỗ Triệu Phong.

Vụt...

Thân hình của Tề quản gia đột nhiên phiêu hốt, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt Triệu Phong, chủy thủ ngăm đen xuất hiện, không chịu lực cản của không gian, đâm thẳng về phía Triệu Phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.