Chúa Tể Hắc Ám

Chương 22-23



22: Sức Mạnh Gấp Sáu


Con ngươi Giang Hà chợt co rút lại.“Trắc Không Cước!”Kỹ năng bóng tối vừa học được bỗng bộc phát, Giang Hà trực tiếp đá về hướng phát ra âm thanh, sức mạnh khủng khiếp, có thể nghe thấy tiếng gió rít gào giữa không trung.“Ầm!” Một tiếng động dữ dội.Giang Hà cảm giác như mình vừa đá phải một tấm sắt, đùi phải tê dại, phản lực lớn đẩy hắn lùi về sau mấy bước.Một bóng người bước ra.“Ngươi là ai?”Trong lòng Giang Hà vô cùng kinh ngạc, một người đàn ông trung niên đột ngột xuất hiện trước mắt hắn.

Tới nay thì Trắc Không Cước là chiêu tấn công mạnh nhất của hắn.

Nhưng lại không động đến một sợi tóc của người đàn ông này! Thực lực của người này chắc chắn phải trên trạng thái khí! Sao người như vậy lại ở đây?Thế nhưng.Hắn không biết rằng, người đàn ông trung niên này còn đang kinh ngạc hơn! Hắn nghe lệnh đến giúp một người bạn của sếp, nghe nói chỉ là tên nhóc học sinh ở trạng thái phóng xạ 20%, lúc này đang gặp nguy hiểm, thế nên hắn phóng tới nhanh như chớp, ai ngờ vừa đến đã thấy cảnh tượng kinh hoàng.Chàng trai lạnh lùng đứng đó.Dưới chân hắn ta…Là một con vua chuột đen đáng sợ!Phải biết rằng, hắn đã từng chiến với con thú đó! Khi ấy vì thiếu hiểu biết, đi săn quá nhiều chuột đen với bạn bè, gặp phải một con vua chuột đen đáng sợ.


Cả đội có năm người, đều ở trạng thái phóng xạ 90% trở lên, mà chỉ có một mình hắn thương nặng, trốn thoát được! Những người khác, chết sạch!Đó là cơn ác mộng hắn chẳng thể nào quên.Thế nhưng, trước mặt hắn…Chàng trai này chỉ mới ở trạng thái phóng xạ 20% đã tự mình giết một con vua chuột đen?!May mắn thế á?Hắn vốn muốn thăm dò xem sao, ai ngờ, chàng trai này lại tung ra kỹ năng bóng tối, sức mạnh khủng khiếp! Dù hắn đã ở trạng thái khí thì vẫn thấy tay chân hơi tê dại! Đây mới là trạng thái phóng xạ 20% thôi! Độ cường hóa thân thể mới có 20%! Nếu hắn đạt tới trạng thái phóng xạ 100%, thậm chí là trạng thái khí…Cuối cùng người đàn ông trung niên đã biết chàng trai trước mặt mình đáng sợ thế nào!Thảo nào làm bạn được với sếp.Trong tương lai, thậm chí người như vậy còn mạnh hơn cả sếp nữa!“Chào ngài, tên ta là Lục Nhân Giáp, nghe lệnh sếp Lục, đến đây đón ngài.”Người đàn ông trung niên cung kính nói.Là người của Lục Hàng à?Giang Hà bừng tỉnh.Thực lực hắn ta không tầm thường, có thể tìm được bạn bè ở trạng thái khí thì dễ hiểu thôi, có điều giọng điệu cung kính thế này… Lại còn gọi sếp… Có vẻ như Lục Hàng cũng không phải người tu luyện bình thường.“Lộ Nhân Giáp*, tên hay đó!”*Đồng âm Lục Ngân Giáp, nói kháy, chỉ những người không quan trọng.Giang Hà cảm thán một câu.“Ha ha.”Lục Nhân Giáp mỉm cười, nhìn khá là trung hậu.“Ngươi cũng mang họ Lục, chẳng lẽ là bà con Lục Hàng?”Giang Hà tò mò.“Không phải đâu.”Lục Nhân Giáp lắc đầu: “Chúng ta cùng quê Lục gia, về cơ bản thì ai cũng họ Lục.”“Ra là vậy…”Giang Hà khẽ gật đầu.“Tinh——”Thiết bị truyền tin của Lục Nhân Giáp bỗng sáng lên.Một màn sáng hiện lên.“Tiểu Giáp, ta thấy ngươi trùng tọa độ với Giang Hà rồi, sao rồi, cứu được chưa?”Lục Hàng lòng nóng như lửa đốt.“Ờm…”Mặt Lục Nhân Giáp nghệt ra, thế này thì báo cáo kiểu gì nhỉ?“Sao vậy? Không đến kịp?”Nhìn dáng vẻ Lục Nhân Giáp, Lục Hàng có dự cảm chẳng lành.“Chuyện này, ngài nên tự nhìn thì hơn.”Lục Nhân Giáp cười khổ, điều chỉnh màn hình từ “chế độ riêng tư” sang “chế độ công khai”, mở máy ảnh lên, quay thẳng vào chỗ Giang Hà: “Lúc ta tới nơi, mọi chuyện đã ra thế này rồi.”“Ừ?”Lục Hàng hơi sửng sốt, nhìn vào máy quay, đặc biệt là vua chuột đen đã chết ngắc, ngay lập tức hít một hơi sâu.“Nhóc con ngươi một mình giết đó hả?”Lục Hàng nhìn Giang Hà bình tĩnh đứng kế bên.“Vận khí tốt.”Giang Hà cảm thán một câu.“Tốt con khỉ!”Lục Hàng trừng mắt: “Con này đánh khó thế nào ta không biết chắc? Ta đánh giá thấp tên nhóc nhà ngươi rồi, hai năm đứng bét không tu luyện, xem ra đúng là có chút thủ đoạn đấy.”“Hờ hờ.”Giang Hà chẳng tỏ ý gì.“Thôi được, đoán chừng tên nhóc nhà ngươi cũng không chịu nói đâu.”Lục Hàng hiểu rất rõ cái thói vô liêm sỉ của hắn, huống hồ những chuyện như thế này đúng là không dễ nói ra: “Vốn định mời ngươi ăn cơm, thôi thì tạm lùi lại vậy, chúng ta bàn sau.

Nghe nói ngày mai ngươi phải tham gia hoạt động gì đó, chuẩn bị cho tốt đi.

Thi xong báo ta nhé.”“Được.”Giang Hà gật đầu.“À đúng rồi, con thú này…”Lục Hàng chỉ vào con vua chuột đen: “Con này cứ thấy trạng thái khí là chạy, trạng thái phóng xạ thì không đánh được nó, thế nên thế này là khá hiếm.

Cộng thêm chất liệu tốt thế này thì bán được giá tốt đấy.

Nếu ngươi đồng ý thì ta bảo Tiểu Giáp khiêng về, sau đó trả ngươi giá tốt.”“Được.”Giang Hà suy nghĩ chốc lát, gật đầu dứt khoát.Lần này khác với lần trước, sau vài lần tiếp xúc, hắn cũng cảm thấy Lục Hàng là người tốt, huống hồ, người có thể ra lệnh cho một kẻ mạnh ở trạng thái khí sẽ không lừa hắn chút tiền này.Chưa kể, lần này còn đặc biệt cử người đến cứu hắn.“Ngươi đừng nên lang thang bên ngoài nhiều.”Lục Hàng nhíu mày: “Bây giờ ngươi mới chỉ gặp vua chuột đen, sau này không chừng còn gặp vua rắn đột biến, đến lúc đó dù ngươi có phân thân cũng chẳng bõ kẽ răng nó.

Vừa hay ngươi về cùng Tiểu Giáp đi.”“Cảm ơn ngươi.”Giang Hà không từ chối, ban nãy đánh thắng Vua chuột đen, hắn phải vắt sạch thủ đoạn, bây giờ tự nhiên có người bảo vệ thì lại tốt quá.“Không có gì.”Lục Hàng cúp máy.Hai người trở về rất nhanh, về đến nội thành thì tách ra, Lục Nhân Giáp khiêng Vua chuột đen đi, Giang Hà cũng về lại trường.…Phòng khách nhà họ Giang.Giang Hà về đến nhà, nhìn căn phòng lạnh như băng mà ảo não lắc đầu, cũng đã lâu ba không về nhà nhỉ? Có điều đây là chuyện thường thôi, lúc trước ba nghiên cứu khoa học cũng vài tuần, thậm chí vài tháng, đều không về nhà.

Ăn linh tinh xong, Giang Hà bắt đầu tổng kết thành quả trận chiến ngày hôm nay.Thu được tổng cộng 12% năng lượng tối!Con số này gần như bằng với năng lượng tối mà những học sinh khác có thể hấp thụ trong mười hai ngày tu luyện!Dù cho mỗi ngày hắn bất chấp hiểm nguy vất vả săn chuột đen thì cũng phải mất từ ba đến năm ngày mới thu thập đủ, thế nhưng hôm nay, chỉ cần một ngày đã đủ.Không hổ là vua chuột đen!Giang Hà thầm cảm thán, vốn hắn mới trạng thái phóng xạ 18%, bây giờ đã vọt lên đến Trạng thái phóng xạ 20%, kèm theo kỹ năng bóng tối Trắc Không Cước.Tuy cảnh giới chỉ mới tăng 2% đấy nhưng sức chiến đấu lại tăng lên rất nhiều!Ngày mai đã phải tham gia hoạt động rồi.Tuy rằng Giang Hà chẳng vui vẻ gì với hoạt động này cho cam, thế nhưng có phần thưởng thì dại gì mà không lấy! Đã tham gia thì phải cho bọn họ biết mặt!“Đi tập kỹ năng bóng tối chút thôi.”Giang Hà bước tới phòng huấn luyện trong nhà.Đây là phòng ba chuẩn bị cho hắn, chẳng qua hắn vẫn luôn say sưa nghiên cứu khoa học nên chưa vào bao giờ, bây giờ bắt đầu tu luyện thì mới thấy có ích.Trong phòng huấn luyện.Có rất nhiều thiết bị đo, ở chính giữa phòng là một bao cát được làm bằng chất liệu đặc biệt, đó chính là các công cụ đo lường và luyện tập kỹ năng bóng tối.“Bộp!”Giang Hà tung ra một chân.Để chân trên bao cát đàn hồi, mãi đến khi tiêu hao hết sức lực, hắn mới buông lỏng chân.“Tinh ——”“Hoàn thành việc đo kiểm.”“Đo kiểm năng lượng tối tiêu chuẩn: Trạng thái phóng xạ.”“Đo kiểm chất lượng năng lượng tối: 20%”“Đo kiểm lượng tiêu thụ năng lượng tối: 5%”“Đo kiểm sức mạnh năng lượng tối: 120%”“Đánh giá sử dụng kỹ năng bóng tối: Hoàn hảo.”“Hoàn thành thống kê.”Màn hình sáng lên, công bố dữ liệu kiểm tra rất chi tiết.Giang Hà hơi ngây ra.Đo kiểm chất lượng năng lượng tối, là cảnh giới bây giờ của hắn: Trạng thái phóng xạ 20%, độ cường hóa thân thể cũng chỉ mới 20%, chất lượng của năng lượng tối tại trạng thái phóng xạ phụ thuộc vào thân thể, tất nhiên là chỉ có 20%.

Sau đấy đo kiểm lượng tiêu thụ năng lượng tối cũng dễ hiểu thôi, lượng tiêu thụ chính là năng lượng tối trong cơ thể.Năng lượng tối 20% tự động cường hóa thân thể Giang Hà.Năng lượng tối chứa trong cơ thể, tích hợp với thân thể, thế nên, lượng tiêu thụ năng lượng tối này chính là năng lượng tối được lấy ra từ cơ thể trong lúc bộc phát, tức là thể lực, chứa sức mạnh của năng lượng tối.

Mức cao nhất bằng với cảnh giới của Giang Hà cũng là 20%Mỗi lần sử dụng mất 5%!Đồng nghĩa với việc, Giang Hà chỉ có thể dùng Trắc Không Cước nhiều nhất là bốn lần sẽ vắt kiệt thể lực.Tất nhiên.Những điều này đều nằm trong phạm vi hiểu biết của Giang Hà.Điều khiến Giang Hà ngạc nhiên không có gì ngoài kiểm tra sức mạnh năng lượng tối: 120%! Có nghĩa là mỗi khi Giang Hà tung Trắc Không Cước, hắn đã nhân sức mạnh ban đầu lên gấp sáu lần! Đây chắc chắn là một con số rất lớn, vượt xa hiểu biết của người bình thường về kỹ năng bóng tối.Tận sáu lần!Giang Hà suy tư.Nếu hắn đoán không sai, chắc hẳn sáu lần là giới hạn của Trắc Không Cước nhỉ? Nói các khác, bây giờ hắn đã thi triển kỹ năng bóng tối này tới cực hạn!“Có vẻ như hai năm nghiên cứu khoa học chẳng phải trắng tay.”Giang Hà bỗng ngẩn người.Ngay từ đầu ba Giang đã không đồng ý cho hắn tới phòng thí nghiệm, về sau tuy rằng đã đồng ý, thế nhưng lại giao cho hắn mục tiêu đánh giá là “nghiên cứu cải tiến năng lượng tối”.


Để hoàn thành mục tiêu này, Giang Hà vất vả hai năm mới có thể nghiên cứu năng lượng tối kỹ lưỡng đến vậy!Lẽ nào…Ngay từ đầu ba Giang đã nghĩ như thế?Lại bị lừa rồi!Thế nhưng Giang Hà cũng không có gì phải hối hận.Trước đó hắn nghĩ rằng mình sẽ hoàn toàn từ bỏ nghiên cứu khoa học, có điều sự xuất hiện kỹ năng bóng tối hôm nay khiến hắn thấy vô cùng thần kỳ, ở một mức độ nào đó mà nói, tu luyện và nghiên cứu khoa học có rất nhiều điểm giống nhau, hắn thấy rất hứng thú.

Huống hồ trước mắt hắn vẫn còn vài cột mốc muốn chạm đến!Dù là Tây Phong hay Học viện Thần Tinh!“Mục tiêu kế tiếp, Trạng thái phóng xạ 100%!”Giang Hà đặt ra mục tiêu.Dựa vào tốc độ bây giờ, trong vòng một tháng, chắc chắn hắn sẽ đạt tới trạng thái phóng xạ 100%! Có điều xem ra ngày mai vùng ngoại ô cũng không yên bình lắm, khó mà ra khỏi nhà, đúng lúc có thể tham gia hoạt động nước rút.

Chủ nhiệm hói đầu đã dàn dựng sân khấu tốt như vậy, Giang Hà cũng phải chừa mặt mũi cho lão ta chứ?“Ngày mai biểu cảm của Địa Trung Hải chắc sẽ thú vị lắm đây?”Giang Hà nở nụ cười..

23: Dùng Cằm Chọc Thủng Địa Cầu Ngươi Có Sợ Không?


Ngày 15 tháng 9.

Trường cấp ba Tam Hà đã bắt đầu tổ chức hoạt động chạy nước rút từng giai đoạn như dự tính.

Sân thể dục rộng lớn như vậy, đã được chia nhỏ thành 30 ô vuông, xung quanh từng ô vuông đều có hai giáo viên trực làm trọng tài. Các học sinh sẽ được đọc tên lần lượt theo cặp, nghe thấy tên mình thì sẽ theo đó bước vào các ô vuông nhỏ được phân sẵn bắt đầu nghênh chiến. Ở vòng tiếp theo, các quy tắc vẫn như vậy, người thắng sẽ có quyền đi tiếp, kẻ thua cuộc thì bị loại.

Còn ngoài sân thi đấu, những bậc cha mẹ và cũng có nhiều người ở các lứa tuổi khác nhau đang dõi theo.

Dù sao mà nói, đây cũng là sự kiện quy mô lớn đầu tiên dành cho đám học sinh lớp 10 kể từ khi chúng bước vào cấp ba nên tất nhiên những bậc phụ huynh đều sẽ đặc biệt quan tâm đến.

Hoạt động sau đó đã nhanh chóng bắt đầu.

Sau khi được đọc tên, nhiều học sinh bắt đầu bước vào ô đấu, chẳng qua chỉ vài giây sau đã đi xuống. Dù sao đám học sinh mới cũng chỉ chiến đấu với trạng thái phóng xạ dưới 20%, không có quá nhiều kỹ thuật nổi bật. Đa số học sinh đi lên đều chiến đấu tượng trưng, bởi vậy khi Giang Hà bước vào ô đấu, đã thu hút không ít chú ý xung quanh.

“Chết tiệt, kẻ cố tình phô trương kia lại đến rồi!”

“Ở đâu cơ?”

“Học sinh lớp 12.”

Nhiều người ở đây đều là lần đầu nghe tới cái tên Giang Hà này, cũng khiến các phụ huynh không khỏi thắc mắc, học sinh lớp 12 cũng có thế tham gia thi đấu sao?

Giang Hà mặt không có biểu tình gì mà tiến vào ô đấu.

Hắn tới cũng chỉ muốn chiến đấu tượng trưng! Thuận tiện lấy đi một giải thưởng mà thôi.

Trước khi giao đấu, giáo viên xác nhận lại danh tính hai bên, rồi tuyên bố bắt đầu.

Mà thú vị ở chỗ, đối thủ của Giang Hà, vậy mà lại là một em gái. Từ bên kia tiếng cổ vũ vọng lớn lại, xem ra em gái này rất được các sinh viên năm nhất yêu thích.

Có điều diện mạo bên ngoài này…

Giang Hà ngẩng đầu nhìn lướt qua.

Nói sao nhỉ?

Không hẳn là xấu, nhưng chiếc cằm đó trông đáng sợ thật, ai không biết có khi còn nghĩ nhiệm vụ của em gái này là dùng cằm chọc thủng đất mất! Em gái dùi hân hoan mà vẫy chào với những người cổ vũ, sau đó hếch cằm, dương dương tự đắc mà nhìn Giang Hà.

“Ngươi chính là kẻ cố ý phô trương Giang Hà sao?”

Em gái dùi cui cười nhạo hỏi.

“Ha ha”

“Ha, cười chết mất!”

Học sinh xung quanh cũng theo đó mà cười ầm lên, bài đăng của Giang Hà hôm qua đã được truyền ra ngoài, chẳng qua mọi người đều gọi lúc riêng tư, lúc này bị em gái này nói hẳn ra, không thể nghi ngờ khiến cho mọi người cười ầm lên. Ngày hôm qua tu vi của Giang Hà là trạng thái phóng xạ 0%, cũng có thể ngạo nghễ nói: Bản thân mình khinh thường việc bắt nạt tân sinh.

Đây còn không phải phô trương sao?

Danh hiệu cố tình phô trương này, dường như Giang Hà vứt không nổi rồi.

Bọn họ thật ra rất tò mò liệu Giang Hà có tức giận không, nhưng ngoài dự đoán, Giang Hà cực kỳ bình đạm, thậm chí ngữ khí cũng vô cùng ôn hòa trả lời: “Đúng vậy.”

“Hả?”

Em gái dùi cui đương nhiên sửng sốt một chút.

“Các ngươi nói đúng.”

“Bản nhân đúng là Giang Hà, cực kỳ am hiểu phô trương.”

Giang Hà nhàn nhạt cười nói: “Như vậy, em gái có đồng ý để ta phô trương một chút không?”

“Hả?”

Vẻ mặt em gái dùi cui mơ hồ.

Hiện trường nháy mắt yên tĩnh, hiển nhiên không phản ứng kịp, nhưng mà sau vài lần phản ứng nhanh trực tiếp choáng váng, cực kỳ am hiểu phô trương… Để ta phô trương một chút...

“Xì!”

Vô số người hít hà một hơi, tên nhóc này dơ như thế nào vậy?!

“Ngươi!”

Một lúc sau em gái dùi cui mới phản ứng lại đây, sắc mặt đỏ bừng bừng, trực tiếp vọt lên: “Ta giết ngươi!”

“Ngươi xem, cần gì phải tức như vậy?”

Giang Hà vẫn tràn ngập phong độ của quý ông tránh đi.

Em gái dùi chỉ có phóng xạ thái 9%, ở trước mặt của Giang Hà, căn bản không đáng để coi trọng, đương nhiên tránh rất dễ dàng. Chỉ là lúc tránh ra, Giang Hà theo bản năng duỗi một chân một chút, sau đó em gái dùi kia loạng choạng ngã xuống đất, ngã một cái rất chân thật, nhìn Giang Hà đau lòng không thôi.

Bãi cỏ này mới được làm vào tháng trước đúng không.

Bị em gái dùi này chọc một cái, nói không chừng bị chọc thủng mẹ luôn, quá lãng phí!

Giang Hà, thắng.

“Mẹ nó!”



“Tự nhiên đi bắt nạt con gái?”

“Đúng vậy, lát nữa ta đi thu thu thập hắn!”

Nam sinh khối 10 nổi giận.

Hoạt động chạy nước rút theo giai đoạn xem như khá hoành tráng và nghiêm túc, không khí cạnh tranh giữa các học sinh khá nghiêm túc, nhưng không biết vì sao khi Giang Hà tới nơi này khiến cho người ta cảm thấy giống như một trò đùa! Chưa kể, Giang Hà bày ra vẻ mặt không sao cả.

Cái dùi muội khóc sướt mướt đi xuống.

Giang Hà thành công khiến cho nhiều người tức giận.

Lúc thi lần thứ hai bắt đầu, đối phương đã thành một học sinh cường tráng có trạng thái phóng xạ 12%, vừa lên đã kiêu căng: “Ngươi chính là Giang Hà? Ta nói cho ngươi, ta chính là…”

“Bụp!”

Giang Hà đá hắn ngã xuống bãi cỏ.

“Ô ô ô.”

Nam sinh lớp 10 phẫn nộ giãy giụa một lúc lâu, ăn cả đống cỏ, sững sờ không nhổ ra.

Giang Hà, thắng.

“…”

Hiện trường ngay lập tức lạnh ngắt.

Lúc này, đám học sinh mới mới ý thức được, “vô dụng”, “học ngu” đứng nhất từ dưới đếm lên trước mắt này, chắc chắn không phải trạng thái phóng xạ 0% trong tưởng tượng! Một học sinh có trạng thái phóng xạ 12%, cho dù dùng hết toàn lực cũng không khiến hắn giãy giụa nhúc nhích, Giang Hà sao có thể chưa tu luyện gì?!

Lúc này cuối cùng cũng có người nhìn ra thực lực chân chính của Giang Hà, trạng thái phóng xạ 20%!

“Trạng thái phóng xạ của hắn không phải 0% thôi sao?

“Mẹ nó tự nhiên là 20%, như này còn đánh cái quỷ gì nữa?”

“Đừng sợ, nếu học ngu chắc chắn có lý do của học ngu, chỉ biết bắt nạt những người thực lực thấp, chờ mấy học sinh lợi hại kia lên, hắn không ổn rồi.”

Một đám tân sinh nói.

Nhưng mà.

Đến trận thứ ba, tân sinh trạng thái phóng xạ 14%, ăn cả đống cỏ.

Đến trận thứ tư, tân sinh trạng thái phóng xạ 16%, lại ăn một miệng cỏ.

Trận thứ năm...

Trong cả mười trận đấu, không có một lần thắng lợi nào! Ngay cả hai tân sinh 20% đi lên đều bị Giang Hà nhẹ nhàng áp đảo! Lúc này đám học sinh mới ý thức được, dù cho là thực lực cùng bậc, lực chiến đấu của Giang Hà cũng không thể so sánh với những học sinh chỉ biết tu luyện khổ cực trong nhà!

...

“Sao lại thế này?”

Hạ Lê Minh choáng váng ngay tại chỗ.

Giang Hà thế mà thắng?

Nhìn hiện trường dần mất kiểm soát, học sinh phẫn nộ, còn có không ít phụ huynh tức giận, hắn dường như cảm thấy sắp xảy ra chuyện, Giang Hà căn bản không phải tới thi đấu, hắn chính là tới quấy rối! Ngẫm lại bản thân mình ngày hôm qua thề thốt phải cho Giang Hà cơ hội gì đó, hắn đột nhiên lạnh cả sống lưng.

Không thể như vậy!

“Tuyệt đối không thể để Giang Hà thắng!”

“Chỉ cần hắn thua rồi, mọi thứ đều dễ dàng, thua bởi học sinh khối 10, cũng đủ tư cách đuổi học hắn.”

“Đúng vậy, hắn thua thì tốt rồi.”

Hạ Lê Minh rất nhanh nghĩ được cách, gọi cho cháu ngoại trai của hắn, người kia mới vào lớp 10 trực tiếp vọt tới 20%, thậm chí còn gọi là thiên tài không thèm tham gia vào cái hoạt động chạy nước rút này.

“Giả Đằng, ngươi ở đâu?”

Hạ Lê Minh tận lực ép ngữ khí mình bình tĩnh.

“Đang ở phòng tu luyện.”

Âm thanh đạm mạc của Giả Đằng truyền đến: “Nồng độ năng lượng tối trong phòng luyện tập không tôi, ta đã đạt 20%, dự tính hôm nay vọt tới 22%.”

“Đừng vọt nữa, lại đây tham gia hoạt động.”

Hạ Lê Minh trực tiếp đánh gãy lời của hắn.

“Hoạt động?”

Giả Đằng sửng sốt một chút: “Cậu à, không phải cậu nói ta không cần phải tham gia hoạt động, cậu cũng có thể lặng lẽ tặng cho ta một cái ám võ thây? Còn tham gia nó làm gì, ta mới vừa vào học, thời gian rất quý giá!”

“Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi mà không tới, cậu của ngươi có sẽ xảy ra chuyện.”

Lòng nóng Hạ Lê Minh như lửa đốt.

“Lập tức tới.”

Giả Đằng cúp liên lạc.



Hắn có thể ở trường học dùng phòng tu luyện tốt nhất, có thể nhận được vô số phúc lợi tiềm ẩn vì thân phận của cậu, nếu như cậu xảy ra chuyện, hắn cũng lắm chỉ là một học sinh bình thường mà thôi.

Rất nhanh Giả Đằng chạy tới hiện trường.

“Có nắm chắc không?”

Hạ Lê Minh nhìn Giang Hà đầu đổ mồ hôi lạnh.

“Tên học sinh khối 12 vô dụng kia sao?”

Giả Đằng cười lạnh: “Dùng một ngón tay cũng có thể giết hắn.”

“Đừng sơ ý.”

Hạ Lê Minh khẩn trương nói: “Vừa rồi mấy học sinh trạng thái năng lượng 20% ở dưới tay hắn cũng chưa quá mấy chiêu, nếu như ngươi không nắm chắc thì không cần lên, nếu mà ngươi thua càng phiền toái.”

“Không cần lo lắng.”

Giả Đằng xua xua tay, khinh thường nói: “Mấy người vừa rồi ta đều nhìn rồi, chỉ là con mọt sách biết tu luyện, ta học được cách đánh nhau, sợ cái gì. Hơn nữa cậu à, lần trước cậu tặng kỹ năng bóng tối cho ta, ta đã sớm học xong.”

“Ta tặng ngươi cái kia?”

Hạ Lê Minh mừng như điên: “Khó trách ta cảm thấy tiến độ gần đây của ngươi chậm, thì ra là do tu luyện nó. Nó chính là một trong những kỹ năng bóng tối mạnh nhất của giai đoạn trạng thái phóng xạ, nếu như ngươi học được, đừng nói là dưới trạng thái phóng xạ 20%, cho dù là dưới trạng thái phóng xạ 50% cũng có thể đấu được!”

“Đó là điều đương nhiên rồi.”

Giả Đằng cười lạnh.

“Được rồi, để ta sắp xếp cho ngươi.”

Hạ Lê Minh cười hắc hắc: “Cho dù tên nhóc này điên cuồng hơn, chỉ cần tiêu diệt được hắn, cảm xúc học sinh và phụ huynh đều có thể trấn an được rồi, chuyện này có thể kết thúc, đến lúc đó ta lại xử lý hắn thêm một lần nữa!”

...

Sân tập.

Giang Hà vẫn như cũ cười tủm tỉm đánh đối thủ bay ra ngoài.

Quá dễ dàng!

Hôm nay hắn đến đây để phá nơi này!

Tân sinh và phụ huynh xung quanh càng phẫn nộ, hắn càng vui vẻ. Hắn đã từng nói, bản thân hoàn toàn không cần tham gia hoạt động này, cuối cùng là bị trường học nói không tham gia sẽ bị phạt, nếu Hạ Lê Minh cho cái nồi, hắn liền đội cái nồi to một chút.

“Bụp!”

Một tân sinh lại bị ngã trên mặt đất.

Lần này không ai dám lên nữa rồi!

Bắt nạt người khác quá rồi!

Hơn nữa, mỗi lần tân sinh bị Giang Hà đánh bại, đều hạ cánh trong tư thế nhục nhã như thế, quả thật cảm thấy rất xấu hổ. Nếu Giang Hà cũng là học sinh khối 10 thì không nói làm gì, nhưng hắn chính là học sinh khối 12!

“Thật quá đáng!”

“Khối 12 bắt nạt khối 10?”

“Nghe nói là trường học ép buộc hắn tham gia, đầu óc lãnh đạo của trường học bị ngu à?”

Vô số phụ huynh thất vọng.

Bọn họ không hiểu biết tình huống cụ thể, nhưng để một học sinh khối 12 tham gia hoạt động của học sinh khối 10, đúng là lấy thái độ càng quét làm nhục mọi người, đây thật sự là một trường học cấp ba nổi tiếng sao? Lúc này, cảm xúc của tân sinh và gia trưởng đã đạt tới điểm bão hòa, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào!

Mà lúc này.

Thầy giáo tuyên bố, trận tiếp theo là Giang Hà vs Giả Đằng!

Hiện trường bỗng nhiên yên tĩnh, chợt vang lên tiếng kinh hô.

“Giả Đằng?”

“Thiên tài của khối 10 kia sao? Hắn không phải đã sớm đạt tới trạng thái phóng xạ 20%, còn chưa vượt qua à?”

“Nghe nói hắn học kỹ năng bóng tối.”

“Hít.”

Mọi người hít hà một hơi, trạng thái phóng xạ mới 20% mà dám học kỹ năng bóng tối, đây là tự tin vào bản thân bao nhiêu chứ? Đây mới là thiên tài chân chính! Rất nhanh sau đó mọi người liền trở nên hưng phấn lên, như vậy mà nói chẳng phải là có thể giáo huấn học sinh khối 12 cuồng vọng kia sao?

“Giả Đằng!”

“Giả Đằng!”

Vô số tân sinh bắt đầu hô to.

Ánh mắt mọi người đều chờ mong, thiếu niên tên Giả Đằng kia dưới tiếng hô của mọi người bước lên sân khấu, dường như là vai chính mang hào quang cường đại, ngạo nghễ đi đến trước mặt của Giang Hà trước mặt: “Vốn dĩ ta không tính ra tay, nghe nói có người bắt nạt tân sinh, liền tới xem, thuận tiện cho ngươi biết một chuyện.”

Giả Đằng chỉ vào Giang Hà, lạnh lùng nói: “Vô dụng, cuối cùng vẫn là vô dụng.”

“Cho dù lến lớp 12 rồi, vẫn chỉ là tên vô dụng như cũ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.