Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 216: Sáng tỏ



“Không cần đắn đo”. 

Đột nhiên phía sau Vũ Nguyên xuất hiện giọng nói làm hắn giật mình quay đầu lại.

“Cha?”.

“Ừm”.

“Cha, ngài còn đang bị thương, sao lại…”. Vũ Nguyên lo lắng nói. 

Bởi vì trong cuộc chiến kia, Vũ Hoàng cũng bị thương khá nặng, hiện tại còn đang trong thời kỳ dưỡng thương đây.

“Ta không sao, ngươi cứ truyền ra đi, không cần phải sợ”. Vũ Hoàng lắc đầu nói.

“Cha, ngài…”. Vũ Nguyên giật mình.

“Ta biết kế hoạch của các ngươi, cũng hiểu nặng nhẹ trong đó. Chấn Quân tiểu tử kia hồ đồ, xem như đó là hắn xứng đáng kết cục. Vũ Minh hắn có thể đối mặt với những thứ này, hắn không lo sợ thì ngươi sợ cái gì. Đã làm tới bước này thì cũng nên làm cho chót. Ta chỉ hi vọng, đừng quá đặt nặng lợi ích trong lòng, cái gì cũng nên có điểm dừng, dù sao cũng đều là người Vũ gia”. Vũ Hoàng thở dài nói.

“... Ta biết, cha”. Vũ Nguyên gật đầu nói, ngay sao đó, hắn liền truyền tải video lên mạng.

Cái video này truyền nên, gây lên oanh động vô cùng lớn. Không ai nghĩ tới Vũ gia trong thời gian này lại xảy ra chuyện kinh khủng như thế. 

Mà Vũ Minh cùng Lâm Dũng càng là được người khác liệt vào “không thể trêu chọc” danh sách.

Ngoại giới bàn luận xôn xao, nhưng cũng không ảnh hưởng tới Vũ Minh cùng Lâm Dũng 2 người họ, 2 người lúc này đang nằm trong Đệ Nhất Bệnh Viện Trung Thành. 

Mà hiện tại, Lâm Dũng thật sự muốn xuất viện. Hắn là bị Vũ Minh tức chết.

Đơn giản vì Vũ Minh đưa EunJung cùng Tô Ánh Tuyết từ vũ trụ nhỏ ra ngoài. Chiêu Hy không ai chăm sóc nên vẫn để lại trong đó. Ban đầu 2 người họ vốn muốn hỏi xem Vũ Duệ là ai, nhưng có Lâm Dũng tại, họ cũng không tiện hỏi cái gì.

Tô Ánh Tuyết cùng Eun Jung lúc nào cũng xoáy quanh Vũ Minh, líu ra líu ríu, đã thế thỉnh thoảng Vũ Minh lại “vung thức ăn cho chó” làm hắn độc thân cẩu này làm sao chịu nổi.

“Ta nói các ngươi, đủ chưa a?”. Lâm Dũng nhịn không được nói.

“Làm sao?”. Vũ Minh ăn 1 miếng trái cây do Eun Jung đưa tới, mặt đắc ý nhìn hắn.

“Ngươi…”. Lâm Dũng nghẹn lời.

“Ha ha, được rồi. Sao không gọi đệ muội tới”. Vũ Minh cười nói.

“Gọi tẩu tử”. Lâm Dũng trừng mắt nói.

“Đệ muội có ta lớn hơn ta sao?”.

“Gọi tẩu tử”. 

“Ngươi lớn hơn ta sao?”. 

“Ta sinh tháng 2”.

“Thật không tiện, ta tháng 1”. 

“Ngươi…”.

“Được rồi, không đùa giỡn. Chuyện của ngươi với nàng thế nào?”. Vũ Minh hỏi.

“Cái gì thế nào, vẫn thế thôi”. Lâm Dũng lắc đầu nói.

“Như thế?”. 

“Thì vẫn vậy, có liên lạc qua vài lần, nhưng gần đây nàng không có trả lời, có lẽ bị cha nàng ngăn cản đi”. Lâm Dũng bất đắc dĩ nói.

“Ha ha, bây giờ thì hắn không có tư cách ngăn cản ngươi rồi”. Vũ Minh cười lạnh.

“Cái này cũng chưa chắc, dù sao cha nàng cũng là Hợp Đạo cảnh cường giả, với thực lực hiện tại của ta, làm sao sánh được”. Lâm Dũng lắc đầu nói.

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra.

Một thân hình nhỏ nhắn đứng ngoài cửa, có chút xấu hổ nhìn vào trong.

“Tố Như?”. Lâm Dũng kinh ngạc bật thốt. Ngay cả Vũ Minh cũng không nghĩ tới nàng lại tới đây.

“Ta… ta nghe nói ngươi bị thương, cho nên đến xem 1 chút”. Tô Như giọng lí nhí nói.

“Vào đi, đừng đứng ngoài cửa”. Vũ Minh bật cười nói. 

Nghe thế Tố Như hơi đỏ mặt, quay người xách lên 1 đống đồ đi vào trong.

“Ngươi đi 1 mình?”. Lâm Dũng thấy chỉ có mình Tố Như liền kỳ quái hỏi.

“Ừm”.

“Cha ngươi biết không?”. Vũ Minh hơi hiếu kỳ.

Trịnh Khải hắn sủng ái Tố Như như thế nào ai nấy đầu biết, đến cả Quân Tinh Trúc, cung chủ Băng Cung hắn còn dám phản bác. Làm sao lại để con gái mình đi thăm Lâm Dũng, hơn nữa lại còn đi 1 mình.

“Cha ta… ngại mặt mũi, nên không có tới”. Tô Như cười khổ nói.

“Ngại mặt mũi? Hắn lúc nào cho Lâm Dũng mặt mũi?”. Vũ Minh bật cười.

“Ngươi cùng Lâm Dũng chiến đấu với Vũ Chấn Quân được đưa lên mạng, hiện tại bên ngoài đều đang bàn tán, các ngươi không biết?”. Tố Như kinh ngạc hỏi.

“2 người bọn hắn suốt ngày hết ăn lại nằm, rảnh thì ngồi tranh đấu miệng lưỡi. Có quan tâm tin tức bao giờ”. Tô Ánh Tuyết bĩu môi nói.

“Truyền thì truyền thôi, có gì lớn”. Lâm Dũng hơi kinh ngạc 1 chút liền nhún vai nói.

Vũ Minh thì rất nhanh liền hiểu rõ, có lẽ cha hắn là người truyền ra. Dù sao mục đích ban đầu là hạ bệ người bên phía Vũ Chấn Quân. Truyền video này ra cũng rất bình thường. Hắn cũng không có kinh ngạc là tại sao có thể thu lại video, dù sao hắn làm cũng không ít.

Hắn chỉ kinh ngạc là cha hắn lại đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió. Cái người cha nào hố nhi tử như thế quyết đoán? Nằm viện mới 2 ngày liền truyền video ra rồi?.

Nhưng nói thật, hắn cũng không qua quan tâm cái này. Chẳng lẽ còn có thể phái ra Hợp Đạo cảnh xử lý hắn?.

Đừng đùa.

Ngươi cho rằng Hợp Đạo cảnh khắp nơi đều có? Chụp 1 cái đều có 1 bó lớn? Dù có thật phái ra cũng phải xem đối phương thực lực thế nào, đỉnh phong Hợp Đạo cảnh may ra còn có khả năng. Đừng quên Vũ Minh hắn cùng Lâm Dũng hợp tác giết chết 1 tên Hợp Đạo cảnh. 

Muốn chạy thoát hẳn không khó.

“Cho nên, cha ngươi vì cái video đó mà thay đổi cách nhìn với Lâm Dũng?”. Vũ Minh hỏi.

“Đúng vậy a, sau khi xem xong, hắn nói mình già rồi. Còn bảo chuyện của ta cùng Lâm Dũng sau này hắn sẽ không quản”. Tố Như đáp.

“Ha ha, xem ra hắn còn là rất thức thời, đáng tiếc không thể chứng kiến gương mặt táo bón biểu lộ khi đó của hắn”. Vũ Minh cười nói.

“Oppa”. Eun Jung gắt giọng 1 cái.

“Biết, biết”.

Thật là. Eun Jung nàng cái gì cũng tốt, chỉ là quá chú trọng lễ nghi, sống ở đây đã hơn tháng mà vẫn chưa đổi được.

“Đúng rồi, Lâm Dũng, nghiên cứu thế nào rồi?”. Vũ Minh quay qua nhìn Lâm Dũng hỏi.

“Tiến triển rất tốt, so với ngươi yêu cầu thấp nhất còn tốt hơn gấp 2, chỉ là ma triều tiến tới, vòng năng lượng bị hủy nên tạm thời ngừng nghiên cứu, thành phẩm chỉ có 1 cái, nhưng số liệu còn đó, có thể rất nhanh liền chế tạo ra”.

“Vậy là tốt, đúng rồi, cao tầng thực lực tiến triển thế nào?”. 

“Không mấy khách quan. Chỉ có thể duy trì ở mức bình thường, từ Hợp Đạo cảnh liền giảm đi 1 phần 3, không thể cùng những thứ khác so sánh. Càng lên cao càng giảm. Hơn nữa cũng chưa tìm được dược thảo thay thế”.

“Nếu như so với thành bản chế tạo cùng bán ra, vốn không có bất kỳ lợi ích nào, còn có thể thua lỗ”. Lâm Dũng nói.

“Cho nên?”. Vũ Minh hơi nhíu mày hỏi.

“Cho nên từ Thông Mạch cảnh tầng 9 trở xuống, loại rượu này tu luyện tốc độ nhanh gấp 2 bình thường, hơn nữa giá thành so với bình thường tu luyện còn rẻ hơn. Dung Linh cảnh thì chỉ có thể duy trì tốc độ tu luyện bình thường, giá thành so với bình thường ngang giá”.

“Mà Hợp Đạo cảnh chúng ta còn chưa nghiên cứu ra thứ thay thế, nếu như làm theo những gì ngươi nói, giá tiền sẽ cao hơn số tiền họ mua tài nguyên tu luyện cao hơn nhiều”. Lâm Dũng nói.

“Cái này cũng bình thường. Nhưng ngươi đừng quên, nếu như có thể tu luyện, lại có thể làm những chuyện khác. Bỏ thêm 1 chút tiền thì đã sao? Đừng quên Hợp Đạo cảnh sẽ không thiếu tiền, họ thiếu là tài nguyên. Thời gian của họ rất quý giá, mà chúng ta có thể khiến họ thêm thời gian rất nhiều”. Vũ Minh cười cười.

“Đúng a, ta vậy mà quên đâu”. Lâm Dũng sửng sốt 1 chút vỗ chán.

“Các ngươi đang nói gì a?”. Tố Như nghe không hiểu 2 người đang nói cái gì. 

“Hai tháng sau ngươi sẽ biết”. Lâm Dũng cười thần bí nói.

…..

Thời gian chớp mắt trôi qua, đã gần 2 tháng kể từ ngày Vũ Minh nằm viện đến giờ.

Trong thời gian này, kiến trúc cơ sở của liên bang đã được xây dựng lại không sai biệt lắm. Lần này toàn dân tham gia xây dựng lại gia viên của mình, hơn 1 tỷ người cùng tham gia, tốc độ kia thật rất nhanh.

Không những thế, võ giả liên minh cũng bắt tay vào xây dựng lại tuyến phòng thủ cho nhân loại. Bên ngoài liên bang được bao bọc bởi từng ngọn núi đá. Những viên đá khổng lồ được đám người mang từ khắp nơi trên thế giới về, kể cả trong đại dương cũng thế.

Sau khi xếp chúng tạo thành 1 vòng tròn cao trên 100m, rộng gần 40 mét, họ liền đổ bê tông cốt thép lên. Là loại bê tông vô cùng vững chắc. Tác dụng của nó chủ yếu là ổn định lại những viên đá để chúng không bị xê dịch.

Công trình này rất lớn, cho nên tiêu tốn thời gian cho tới tận tháng 8 mới hoàn công.

Cũng trong thời gian này, ma thú trên lục địa gần như bị giết cùng bắt sạch, giam vào 1 khu nuôi nhốt cách liên bang hơn 50 ngàn cây số. Tác dụng chủ yếu của nó là thuần hóa chúng thành chiến thú cho nhân loại.

Tuy rằng không biết trong biển còn có bao nhiêu ma thú cấp 9, nhưng chắc chắn đã không còn con nào cao hơn cấp 9, cho nên võ giả liên minh rất thoải mái, đặc biệt là mấy người Quân Tinh Trúc, không có mối họa về sau thật quá tốt.

Mặc dù xây dựng vòng đai bảo vệ tới tận tháng 8, nhưng đến tháng 3 là liên bang đã trở lại như lúc ban đầu.

Thống kê cho thấy toàn liên bang hơn 2 tỷ dân, sau cuộc chiến kia chỉ còn sót lại 1 tỷ 650 triệu dân.

Con số thống kê lớn nhất chưa từng có. Thậm chí so với trước kia đại tai biến càng đáng sợ hơn. Dù sao đại tai biến xuất hiện, cũng mất tới cả trăm năm nhân loại từ 7 tỷ xuống còn hơn 2 tỷ dân.

Mà lần này 1 cuộc chiến liền xóa sổ hơn 500 triệu người, trong đó đại bộ phận đều là quân nhân cùng người bình thường. Võ giả liên minh hơn 50 triệu người cũng chết gần 10 triệu. 

Vũ Nguyên cũng trong thời gian này, lợi dụng ưu thế Vũ Minh mang lại củng cố địa vị của mình trong gia tộc, loại bỏ những thành phần theo phe cánh Vũ Chấn Quân. 

Việc này diễn ra cực kỳ thuận lợi, dù sao Vũ Chấn Quân hiện tại đã chết, cũng sẽ không có ai sẽ vì 1 người chết mà lên tiếng, không đáng.

Sau khi video kia truyền ra ngoài, quả nhiên như Vũ Minh dự đoán. Cũng không có người tìm hắn phiền phức, chưa nói đến Vũ gia hiện tại như mặt trời ban trưa, Vũ Nguyên trong cuộc chiến kia tổ chức chiến đấu cản lại ma thú tranh thủ thời gian cho nhân loại càng trở thành đỉnh cao tồn tại.

Sẽ không có ai trong thời gian này dại gì mà trêu chọc Vũ gia. Dù có cũng sẽ phải có 100% nắm chắc mới dám ra tay. Vũ Minh chiến lực còn đó, họ cũng không sẽ ngu ngốc tới mức phái Dung Linh cảnh đi chịu chết, càng đừng nói tới Hợp Đạo cảnh.

Trong thời gian này, Chiêu Hy cũng đã tỉnh lại.

Nhưng không phải như người khác đoán, tính cách nàng trở nên rất kỳ lạ, không muốn tiếp xúc cùng người khác, thậm chí là tìm cách tránh mặt Vũ Minh, đến cả lời nói cũng không nói lấy 1 câu nào. Cho đến 1 ngày, nàng biến mất, sau đó 1 đoạn thư tay được đưa tới tay hắn, hắn mới hiểu rõ mọi việc.

“Vũ Minh”.

“Thật xin lỗi. Ta vẫn luôn lừa ngươi, thật sự ta sớm đã thức tỉnh, cũng chưa từng hôn mê qua. Ta biết ngoại giới mọi chuyện xảy ra, vì thế ta mới không có lựa chọn tỉnh lại”.

“Ta không nhớ chút nào truyện trước kia, ngay cả tên mình cũng không nhớ. Cái ngày mà ngươi kể lại chuyện cũ, ta cùng nàng là dựa theo câu chuyện đó để lừa gạt ngươi”.

“Ta không nhớ rõ quá khứ, như vậy liệu rằng người ngươi nói tới, vẫn yêu thích đó là ta trong quá khứ, hay ta trong hiện tại?”.

“Mặc dù nàng nắm giữ thân thể ta, nhưng là nàng cũng luôn cùng ta câu thông, hỏi ý kiến của ta. Nàng và ta đã làm bạn với nhau rất lâu. Ta biết nàng cô quạnh, nàng cũng biết ta nỗi đau”.

“Thực ra những người nàng giết trong bí cảnh, hoàn toàn là do họ muốn giở trò đồi bại với ta, nên nàng mới làm như thế. Mặc dù ta rất muốn ngăn cản nàng, nhưng ta lại không có lí do ngăn cản. Giống như nàng từng nói, thế giới này thật đáng sợ”.

“Mấy năm ở chung trong không gian kia, ta biết ngươi đối với ta tình cảm vẫn không có thay đổi, nhưng ta lại không nhớ ra cái gì. Ta không biết phải làm sao đối mặt ngươi, cho nên vẫn luôn là nàng cùng ngươi nói chuyện, mà không phải ta”.

“Nhưng mấy năm đó, ta thừa nhận, ta động tâm. Nhưng nàng cũng thế, mặc dù không nói ra, nhưng sống chung nhiều năm như vậy, ta làm sao không biết nàng ý nghĩ đây?”.

“Ta rời đi, 1 phần vì muốn tránh né ngươi, 1 phần khác là tìm tới câu trả lời cho chính mình. Không cần tìm kiếm ta, bởi vì ta đã rời đi trái đất. Dựa theo truyền thừa của Vận Mệnh Nữ Thần, ta tìm tới truyền tống không gian, rời đi trái đất”.

“Ta đã hứa với Vận Mệnh Nữ Thần, thực hiện sứ mệnh của mình. Ngươi không cần phải băn khoăn, không phải việc gì xấu”.

“Trong thời gian này, ta cũng nhớ lại được thân phận của mình, ngươi yên tâm, ta sẽ biết tự bảo vệ mình. Xin lỗi đã gạt ngươi bấy lâu nay, nếu thật sự có duyên, chúng ta sẽ còn gặp lại”.

“Tạm biệt! Vũ Minh”. 

“Chiêu Hy!”.

Xem hết bức thư, Vũ Minh thở dài 1 tiếng. 

Nhìn thấy Chiêu Hy nhắc tới “nàng” trong này, Vũ Minh cuối cùng cũng hiểu rõ mọi thứ. Tại sao ngày đó “nàng” lại tức giận, Bạch Tử giống như dấu diếm hắn điều gì đó.

Ra là thế.

Nội tâm hắn có chút phức tạp, nhưng cũng không có suy nghĩ quá nhiều. Dù sao dù khi đó thật biết điều này, hắn cũng sẽ tiếp tục làm như thế.

Mà Chiêu Hy rời đi…

Đó là nàng lựa chọn sao?.

Hắn tôn trọng nàng quyết định. Nếu như nàng đã lựa chọn như thế, vậy thì trên vũ trụ gặp lại. 

“Chiêu Hy, không cần chờ lâu, ta rất nhanh sẽ đi tìm ngươi. Ngươi là của ta, vĩnh viễn là thế. Ta sẽ không để ngươi cô độc trong vũ trụ quá lâu, tin tưởng ta!”. Vũ Minh lẩm bẩm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.