“Như vậy, điều kiện gia nhập đây? Ta hẳn là thông qua chứ?”. Vũ Minh lạnh nhạt nói.
“Ha ha, xem ra ngươi hiểu khá rõ chúng ta, không sai. Ngươi thông qua, như vậy, có thể đem mặt nạ tháo xuống sao?”.
“Không cần thiết, bởi vì, người nhìn thấy mặt ta, sẽ phải chết”. Vũ Minh băng lãnh âm thanh vang lên, đây cũng xem như là buông lời uy hiếp những người khác. Tuy nhiên, hiệu quả cũng không được tốt lắm.
Nhiều người có vẻ hơi khinh thường, nhưng vừa rồi thấy Vũ Minh giết người như thế quả quyết, họ muốn trêu chọc hắn thì phải điều tra hắn thực lực trước đã.
“Tốt, ta tôn trọng cá nhân ngươi tư ẩn, được rồi, người tới, đem đống xác này ném ra ngoài đi. Thật đúng là một tên xui xẻo”. Victor lớn giọng nói.
Rất nhanh, có vài người đi tới đem cái xác lôi đi, cũng lau dọn sạch sẽ nơi này.
“Ta còn tưởng là ngươi sẽ đặt 1 suất ăn tối đây”. Vũ Minh cười nhạt nói.
Nghe thế đám người ngẩn ra, Victor nheo lại con ngươi, nhìn lấy Vũ Minh nói.
“Ngươi… không đơn giản a, hiểu rất rõ chúng ta cách hoạt động. Nhưng là, ngươi cho rằng ta sẽ phung phí một đồng để dọn dẹp chỗ này? Nơi này là ta địa bàn”. Victor cười nói.
“Hiểu!”.
“Được, như vậy, mời theo ta đi vào trong”. Victor ra thủ thể mời.
Vũ Minh khẽ gật đầu đi tới.
Đám người bên ngoài thấy Vũ Minh theo quản lý rời đi, bắt đầu tụm lại bàn tán.
“Ngồi đi”. Victor nói.
Vũ Minh ngồi xuống, Victor liền lấy ra một bản khế ước đưa cho hắn nhìn. Vũ Minh nhận lấy, nhìn lướt qua một chút, không khác gì so với trước kia. Cũng chỉ có 3 điều luật quan trọng nhất. Thứ nhất là tại địa bàn của tổ chức, không cho phép đối với bất kỳ người nào động thủ. Thứ 2 là nếu tổ chức cần, mà ngươi đủ năng lực để làm, ngươi phải phục tùng vô điều kiện.
Mà thứ 3 chính là quan trọng nhất, mỗi người sẽ được phát cho một cái huy chương của tổ chức hình tròn, bên trên khăc lấy một chiếc khiêng cùng một thanh kiếm đâm xuyên qua.
Cái huy hiệu này có thể mở, bên trong chia làm 2 ngăn, đỉnh huy hiệu có một cái kim, khi ngươi gặp khó khăn, có thể tìm tổ chức nhờ giúp đỡ. Mà nếu như tổ chức bên trong, bất kỳ người nào có thể hoàn thành được việc ngươi nhờ, ngươi phải để lại chiếc huy hiệu cùng dấu tay dính máu của mình bên trong huy hiệu giao cho người kia.
Mà người kia bất kỳ lúc nào cũng có thể đòi lại ngươi giúp đỡ. Nếu như không thực hiện, ngươi sẽ bị tổ chức truy sát, giết người nắm giữ huy hiệu cũng như vậy. Mà chiếc huy hiệu này được gọi là Huyết Ấn. Đây cũng là cơ sở tồn tại của tổ chức sát thủ Huyết Ấn.
Đúng như cái câu: huyết chưa rơi, ấn chưa bỏ!
Mà trong tổ chức sát thủ này, có một thứ phục vụ cao cấp nhất, chính là dọn dẹp. Hay theo các gọi khác là “đặt suất ăn tối”. Khi ngươi đi làm việc, giết người, phá hủy kiến trúc hay đại loại những thứ khác. Xong việc có thể đặt suất ăn tối tùy vào số người chết là bao nhiêu. Nhưng muốn được phục vụ như này thì phải dùng một đồng ấn cho mỗi một người chết.
Những đồng ấn này kiếm được qua thực hiện nhiệm vụ của tổ chức, nói là nhiệm vụ, thực ra chính là bản thân làm sát thủ đi giết mục tiêu. Mà Huyết Ấn có một nơi rất bí ẩn, nơi này tiếp nhận tất cả các đơn đặt hàng, sau đó truyền tin tức cho từng thành viên của Huyết Ấn. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ đạt được tiền thưởng cùng một đồng ấn.
Không có phân chia cấp độ, tuy vào thân phận địa vị thì số tiền là bao nhiêu. Sử dụng đồng ấn đặt suất ăn tối để đội dọn dẹp tới đem hiện trường xóa bỏ sạch sẽ tất cả dấu vết. Đây mới là điểm cường đại nhất của tổ chức. Giống như bất kỳ
nơi nào cũng có họ như thế.
Nếu như bản thân muốn rời đi tổ chức, như vậy cũng sẽ không có người ngăn cản. Đây chính là tự do, không có ràng buộc.
Vũ Minh suy nghĩ trong chốc lát liền lấy ra một con dao, đem đầu ngon tay cái rạch ra một vết rồi ấn xuống bản khế ước.
“Hoan nghênh tiên sinh gia nhập Huyết Ấn, còn chưa biết tiên sinh ngươi tên gì đây?”. Victor đem bản khế ước thu lại cười nói.
“Dạ Ảnh”. Vũ Minh nghĩ 1 chút liền nói.
“Dạ Ảnh tiên sinh, đây là của ngươi Huyết Ấn cùng điện thoại liên hệ. Không biết Dạ Ảnh tiên sinh hiểu rõ 2 thứ này cách dùng chứ?”.
Điện thoại này được thiết kế đặc thù, nó mỏng như một tờ giấy, trong suốt. Hơn nữa độ bền cực cao, trình độ kỹ thuật vô cùng tân tiến, muốn đem nó mở ra phải cần 3 tầng mật mã. Muốn phá giải nó cần một trình độ kỹ thuật vô cùng cao, nhưng là kỹ thuật này chỉ duy nhất Huyết Ấn tổ chức nắm giữ, còn có người nào biết kỹ thuật này hay không thì có trời mới biết.
“Không cần, ta biết rõ cách sử dụng chúng”. Vũ Minh lắc đầu nói rồi đem 2 thứ này để vào trong túi áo nhưng âm thầm thao tác đem cất vào không gian trang bị.
“Được, như vậy ta sẽ không nhiều lời. À đúng rồi, nhắc nhở ngươi một chút, sau khi hoàn thành 10 nhiệm vụ thì mới có thể hưởng đặc quyền tại đây hay bất kỳ phân bộ nào khác, tiên sinh ngươi hiểu chứ?”. Victor cười nói.
“Đã biết”. Vũ Minh cười nhạt nói.
Hắn quá rõ cái chiêu trò này của Huyết Ấn, nói trắng ra chính là trong vài nhiệm vụ đầu sẽ phái người ra tay gây rối, đồng thời tại địa bàn của Huyết Ấn cũng sẽ có người ám sát hắn.
Đây không phải vấn đề cá nhân hay gì, đơn giản chỉ là tổ chức muốn kiểm tra thực lực tân nhân mà thôi. Đương nhiên nếu như quá kém cũng sẽ bị tổ chức loại trừ.
Mà sau khi hoàn thành xong 10 nhiệm vụ, sẽ không có người của tổ chức tìm hắn phiền phức hay trong phân bộ có người ra tay với hắn. Đương nhiên nếu là vấn đề cá nhân thì là chuyện khác.
Vũ Minh im lặng rời khỏi phân bộ Huyết Ấn, cũng không có cùng người khác tiếp xúc. Hắn còn rất nhiều chuyện muốn làm.
Hiện tại hắn thứ nhất cần là chỗ ở, tiếp đó là một chút vũ khí. Hắn đã quen dùng vũ khí lạnh, vũ khí nóng hắn sẽ không dùng. Thứ nhất là tiếng ồn quá lớn, thứ 2 là bất tiện. Dựa vào hắn thân thủ cùng kỹ xảo, dùng vũ khí lạnh đã là ức hiếp người khác rồi. Cần gì dùng tới vũ khí nóng đây.
Đương nhiên hắn cũng phải mua sắm một cây, tuy nhiên không dùng nhưng cũng phải ngụy trang một chút.
Rời khỏi Huyết Ấn phân bộ, Vũ Minh tìm được một ngôi nhà nhỏ cách đó khá xa, hắn bỏ ra 1 vạn đơn vị thuê nơi này một năm. Bỏ ra 5 vạn đơn vị đặt mua 10 cây chủy thủ có độ bền cao cùng độ cứng rắn tầm trung. Dù sao nếu như ám sát một số người thân phận địa vị cao thì vũ khí bình thường rất khó phá hỏng hay đâm xuyên qua quần áo trên người họ.
Hiện tại hắn còn lại chỉ có hơn 2 vạn đơn vị, cần dùng tiết kiệm 1 chút. Mục đích hắn gia nhập Huyết Ấn chính là trả thù Thiên Lam vương quốc, nhưng cũng đồng thời muốn kiếm tiền.
Trên đời này, kiếm tiền nhanh nhất chính là buôn bán vũ khí cùng tài nguyên tu luyện. Nhưng hắn lại không có thời gian cũng như độ kiên nhẫn đi làm mấy thứ đó, kỹ thuật hắn nắm giữ có một số, nhưng hắn là sẽ không tiết lộ hay đem bán cho những thế lực bên ngoài chiến trường không gian.
Ừm, trái đất ngoại trừ.
Mà lại, làm loại nghề nghiệp này thật kiếm tiền rất dễ dàng. Chỉ cần ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ đủ nhiều là được. Mà hắn kiếm tiền là cần mua sắm tài nguyên tu luyện, đạt tới Tử Linh cảnh là những thứ trên trái đất đối với hắn đã không còn tác dụng.
Sau khi sắp xếp xong xuôi chỗ ở, Vũ Minh đem điện thoại lấy ra, mở ra bảng danh sách. Có không ít nhiệm vụ, đa phần đều là những nhân vật không mấy tiếng tăm.
Đối với hắn tới nói mục tiêu như thế không cần quan tâm. Hắn nhắm tới là những mục tiêu được treo thưởng với giá trên 5 triệu đơn vị. Rất nhanh hắn liền tìm được.
“Abu Hydabi. Quan ngoại giao tinh cầu Dasya, thuộc Thiên Lam vương quốc. Giá tiền, 7 triệu đơn vị, không có thời gian hạn định”.
Vũ Minh đọc sơ qua tin tức người này, đôi mắt lóe lên. Mục tiêu đầu tiên của Vũ Minh chính là hắn.
Tất cả người của Thiên Lam vương quốc đều là hắn mục tiêu nhắm tới. Những nhân vật nhỏ loại trừ.
Tinh cầu Dasya cách đây không xa, chỉ có hai năm ánh sáng, cần dùng phi thuyền tiến hành 12 lần bước nhảy không gian liền tới. Xem ra hắn cần một chiếc phi thuyền làm phương tiện đi lại.
Hắn đổ bộ vào nội bộ tin tức của Huyết Ấn, rất nhanh liền tìm được cách đi tới Dasya tinh cầu, giả làm khác du lịch hẳn là không sai. Một tuần sau liền có một đoàn tàu từ Thiên Vân tinh cầu đến Dasya tinh cầu. Cần 1 vạn đơn vị làm phí đi lại.
Hắn đặt một vé. Thân phận nha, sẽ không có người đi điều tra. Chỉ cần dùng tên giả là được.
Rất nhanh, một tuần thời gian liền tới, Vũ Minh bỏ xuống mặt nạ, tiến vào trong đoàn tàu. Nhân viên kiểm tra hắn một chút liền cho vào. Tìm vị trí của mình ngồi xuống, sau đó liền nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu lên kế hoạch cho việc ám sát thế nào để không bại lộ thân phận võ giả. Rất nhanh đoàn tàu liền khởi hành.
(PS: Có lẽ có người đoán được cái Huyết Ấn này quen quen, yên tâm, ta chỉ là mượn ý tưởng thiết lập 1 chút, sẽ k có diễn biến như cái "quen quen" kia)