Chung Cực Giới

Chương 11: Rời đi



Ngay đêm hôm đó cả 2 cùng rời khỏi trường huyết tộc và chạy trốn.

Sáng ngày hôm sau cả 2 chúng tôi cùng đi trên con đường và tiến vào những thành phố, chúng tôi tiến hành di chuyển một cách cẩn thận để không ai có thể phát hiện được ra chúng tôi.

Chúng tôi suy tính ban ngày cưỡi thú hoặc di chuyển bằng những phương tiện vận chuyển khách hàng, thời gian rảnh tôi cùng Huyết Hương tìm hiểu các chiêu thức của huyết ma long, Huyết Hương tìm cách sưu tầm và học chúng, tuy nhiên để dễ hành động và khồn bị lộ, chúng tôi đổi cách sưng hô thành Tiểu Khâu và Tiểu Hương.

Ngày đầu tiên tại một con phố lạ lẫm, tôi tìm được một thương đoàn và xin đi cùng chuyến với họ, rất nhanh tôi được chủ thương đoàn đồng ý, ông ta là Vũ Dịch.

Vũ Dịch: hừm, đoàn xe của ta còn 2 chỗ trống, tiểu tử cậu may mắn đấy, mà đi cùng cậu chắc là bạn gái hả, xinh sắn đấy, ha ha.

Tiểu Khâu (tôi): cũng nhờ Dịch đại ca, đệ cũng hy vọng cô ta là bạn gái ha ha.

Vũ Dịch: hả!, nói như vậy có nghĩa vẫn chưa là gì của nhau à, đi cùng nhau thế này ta nghĩ cũng sẽ sớm thôi, ha ha ha.

Tiểu Khâu: ha ha, dịch đại ca cứ đùa.

Tiểu Hương: Dịch đại ca đã bao giờ nghe về chuyện có liên quan đến Huyết Ma Long chưa.?

Vũ Dịch: Huyết Ma Long.? Ta chưa nghe bao giờ.

‘đến giờ khởi hành rồi, mau lên đường.’

Tiểu Khâu cùng Tiểu Hương trên đường đi qua các con phố, quan sát từ trong xe nhìn ra, Tiểu Khâu càng có thêm cái nhìn mới lạ về thế giới này.

Vũ Dịch: Khâu đệ định đi tới đâu vậy.?

Ngay lập tức Tiểu Hương trả lời thay, ‘đi đến thảo nguyên của thú quốc ngọn núi Nhân Xương, chẳng phải Dịch đại ca sẽ đến tới vùng sa mạc sao’.?

Vũ Dịch: đúng là ta đến vùng sa mạc, nhưng ta không có đi qua sa mạc, hai người muốn đi thẳng trực tiếp qua sa mạc của thú quốc sao.

Tiểu Khâu: đệ không nghĩ vậy, quả thật đệ chưa đi qua sa mạc bao giờ, Dịch huynh là thương nhân chắc hẳn biết cách đi qua?

Vũ Dịch: sa mạc cháy bỏng, nhân loại bình thường chúng ta muốn qua hết sức khó khăn, cái nóng quá lớn khiến chúng ta không chịu nổi nhiệt, chỗ này lại là lãnh địa của thú quốc, người thú quốc sức khỏe vượt trội dễ dàng thông qua, nhưng chúng ta thì không, muốn qua cần phải đi đường vòng.

Tiểu Khâu: vậy tiểu đệ cùng Tiểu Hương phải đi chia tay Dịch đại ca ở gần sa mạc rồi.

Vũ Dịch: cũng không sao, 2 người đã chuẩn bị qua biên giới chưa, nếu chưa, chỉ cần có chút tiền là ta có thể giúp 2 người thông quan.

Tiểu Khâu: vậy nhờ dịch đại ca.

Trên con đường thỉnh thoảng thương đoàn nghỉ chân tại những con phố, những lúc như thế này, Tiểu Khâu tìm được một vài công pháp đặc biệt bằng một cách may mắn đến vô lý nào đó cho Tiểu Hương tìm hiểu. Cũng nhờ Dịch đại ca 2 người may mắn thông quan vượt qua biên giới một cách dễ dàng. Một buổi chiều chia tay Dịch đại ca 2 người Tiểu Khâu cùng Tiểu Hương đến một ngôi làng.

Lối vào ngôi làng này tồn tại một loại thảo mộc mầu vàng mọc đầy dẫy, khiến cảnh tượng vào trông thật đẹp. Buổi tối cả 2 không có phương tiện để di chuyển, Tiểu Khâu bay thì đơn giản thôi, nhưng Tiểu Hương thì không thể, nghe người dân xung quanh đây kể lại.

Buổi tối gần đây, ở quanh vùng này xuất hiện quái vật, đã có người chết bởi nó.

Tiểu Khâu: ‘thành chủ đâu, tại sao ông ta không tiêu diệt nó’.

Người dân: ‘thành chủ một bán vương, ông ấy đi vắng cách đây nửa tháng, sau đó thì con quái vật xuất hiện. Hiện tại các tướng lĩnh trong thành không bắt được nó.

Tiêu Khâu: bao giờ thì thành chủ về, ông ấy có thường xuyên đi vắng như vậy không.?

Người dân: thỉnh thoảng thành chủ hay dời thành đi ra ngoài, nhanh thì khoảng một tuần, lâu thì cũng 2 đến 3 tháng.

Tiểu Khâu: ‘vậy là ông ta đi cũng một tháng rồi, cảm ơn’. Tiểu Khâu tìm một nhà nghỉ rồi vào tạm nghỉ qua đêm, từ cửa sổ trên tầng Tiểu Khâu thấy được người dân ngay từ sớm chiều đã thu dọn đồ đạc về nhà nhà đóng cửa chặt chẽ.

Tối đến Tiểu Khâu ngồi ở trong phòng quét thần thức cảm nhận xung quanh, Tiểu Hương thì đã ngủ rồi, Tiểu Khâu và cô ấy chung một phòng nhưng 2 giường. Tiểu Khâu cảm nhận được quanh làng các nhóm binh lính đang tuần tra, mỗi nhóm đều có một tướng và 9 người lính đi cùng.

Ngôi làng này, hay chính xác thành này có một thành chủ rất có tâm, binh lính có đồng phục hay các tướng có mức năng lượng từ họ rất đồng đều lẫn nhau.

Có lẽ vì trật tự trị an tốt mà thành chủ thoải mái sả hơi như vậy. Chưa kể Tiểu Khâu còn cảm nhận được một vài cá nhân mạnh mẽ đang ở trong nhà của họ, có thể họ ẩn dật hoặc làm điều gì đó, khiến họ không muốn trở thành đội trị an.

Khác một trời một vực với thành Huyết Nguyệt, ở đó điều hành trật tự giống như côn đồ vậy, mà chính xác hơn thì đó là nơi côn đồ nắm quyền thì mới đúng.

Trời về đêm khi các đoàn tuần tra cũng đã nghỉ ngơi, chỉ còn một đội duy nhất vẫn đang âm thầm đi tuần trong thầm lặng, đội tuần này tập hợp toàn những người mạnh hơn cả, Tiểu Khâu đoán là đội tinh nhuệ. Từ xa Tiểu Khâu thấy một tồn tại mạnh mẽ, năng lượng từ kẻ này còn mạnh hơn cả Huyết Nguyệt, Tiểu Khâu đã mạnh lên rất nhiều sau khi rèn luyện một thời gian ở trường học huyết tộc, thần thức của Tiểu Khâu cũng đã bao phủ được rộng hơn, cảm nhận thần thức của Tiểu Khâu giờ đã bao phủ trong phạm vi 5km.

Tiểu Khâu thấy tồn tại này thoáng qua và không gần đội tuần tra, vì tò mò Tiểu Khâu tìm tới tồn tại này. Từ thần thức Tiểu Khâu thấy được đây là một con người, con người mạnh nhất Tiểu Khâu gặp lần đầu ở thế giới này, nhưng trong đêm anh ta lại đang đi tìm gì đó, phải gọi là thanh niên thì đúng hơn, vì Tiểu Khâu thấy anh ta rất trẻ.

Tiểu Khâu rời khỏi căn phòng, và nhanh chóng bay về phía thanh niên một cách thận trọng. Bám sát theo dõi thanh niên từ đằng xa, không có vẻ gì là thanh niên phát hiện được ra Tiểu Khâu cả.

Thanh niên sau một hồi tìm kiếm gì đó không được anh ta liền rời đi, Tiểu Khâu vẫn bám từ khoảng cách rất xa lên anh ta không thể phát hiện ra được. Và rồi bất chợt thần thức của Tiểu Khâu phát hiện một tồn tại nữa đang tiến lại, tên này có hình dạng như quỷ, cơ thể hắn được bao bọc bởi vảy và sừng như rồng vậy.

Tiểu Khâu ẩn nấp và trốn đi, tên quái vật đang đứng ở một khoảng đất trống gần nơi Tiểu Khâu trốn. Tiểu Khâu lặng lẽ im lặng trên một cái cây, rồi rất nhanh hắn tiến tới tấn công Tiểu Khâu. ‘Thật kỳ lạ, ta đã ẩn mình rất kỹ, ta không nghĩ là hắn có thể phát hiện ra được ta’. Tiểu Khâu thầm nghĩ.

Rất nhanh tên quỷ hắn sử dụng móng vuốt sắc bén cào nát nơi Tiểu Khâu đang trốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.