Chung Cực Nhân Loại

Chương 107: Đè Ép Lục Đế





“Hừm……tại sao ngươi vẫn còn trong hình dáng này…..”
Lục Dạ đưa tay bế lên tiểu sinh vật đen tuyền kia, hắn dùng tay nhéo nhéo khắp người nó rồi lại hơi nghi hoặc lẩm bẩm.
“Nha nha!!”
Tiểu sinh vật giờ mới lấy lại phản ứng, cảm nhận bàn tay ấm áp của Lục Dạ liên tục kiểm tra thân thể mình, nó như xấu hổ cùng tức giận kêu lên vài tiếng khàng nghị.
“Là huyết mạch vấn đề sao?”
Lục Dạ hơi suy nghĩ rồi liền đưa ra kết luận, đáng lẽ với giống loài yêu quái thì chúng có thể hóa hình từ rất sớm, chỉ sau vài năm ra đời.

Nhưng con tiểu sinh vật này, huyết mạch lại vô cùng yếu ớt chỉ ngang bằng 1% đối với chân chính yêu quái.
“Tiểu đồng bọn, đi với ta như thế nào?”
“Bổn đại gia thế nhưng là có thể giúp ngươi hóa hình cũng như là mạnh hơn nha!”
Lục Dạ hai mắt tươi cười đưa tay kéo kéo thân thể nhỏ nhắn của nó mà đưa ra lời mời.
“Nha nha!”
Nó như nghe hiểu điều Lục Dạ đang nói, nó thử vùng vẩy muốn thoát ra nhưng hoàn toàn là tốn công vô ích.

Cuối cùng tiểu sinh vật chỉ đành hơi kêu lên hai tiếng rồi liền ngoai ngoãn xuống, coi như đồng ý đi theo Lục Dạ.
Nó biết được chính kẻ này là người cứu mình, hơn nữa Lục Dạ cũng không hề tỏa ra chút ác ý nào, nếu có thì chỉ là cảm xúc hứng thú cùng tò mò nhìn nó.

Quan trọng nhất vẫn là nó vốn không thể thoát khỏi tay của Lục Dạ, vậy thì thà chịu thua từ đầu luôn cho nhanh.
“Haha, quyết định rất sáng suốt đấy tiểu đồng bọn!”
Lục Dạ khóe miệng cong lên phát ra tiếng cười trầm thấp khiến tiểu sinh vật có phần hơi run rẩy.

Nó có thể cảm thấy nếu lúc nãy mình không đồng ý đi theo tên nhân loại này thì giờ kết quả sẽ vô cùng thê thảm.
Lục Dạ cười vài tiếng rồi đưa tay đặt con tiểu sinh vật kia lên trên vai mình, hắn chưa vội đặt tên cho nó.

Đợi đến khi nó có thể hóa hình rồi đặt một cái tên phù hợp vẫn là tốt hơn.
“Này, tại sao ngươi lại muốn cướp lấy cái này Bạch Tinh San Hồ?”
“Dù nó là Tôn Cấp Cực Phẩm kỳ vật cũng không phải là loại yêu quái chuyên về ranh giới như ngươi có thể dùng!”
Lục Dạ giờ lại chuyển qua cấm lên khối san hô lấp lánh ánh ngọc như làm từ bạch kim.


Hắn hơi liếc qua khối san hô thì liền nhíu mày lại, tuy hắn không có quá nhiều kiến thức về các loại kỳ hoa dị thảo nhưng vẫn có thể cảm thấy khối san hô này ít nhất là Tôn Cấp Cực Phẩm.
Dù vậy nó hoàn toàn không có tác dụng gì mấy với chủng loài yêu quái của tiểu sinh vật này.
“Nha nha nha!”
Tiểu sinh vật cái hiểu cái không lắc hư thân thể cùng hai cái tay nhỏ nhắn của nó như muốn giải thích với Lục Dạ.
“Không lẽ ngươi trộm cái này chỉ để vui đùa thôi à?”
“Ngay cả ranh giới ngươi cũng không biết?!!”
Lục Dạ lông mày co giật hết lời để nói, phải nói là con này tiểu đồng bọn là gan lớn hơn trời hay là trẻ nhỏ chưa trãi sự đời đây.

Dù vậy, ngay cả đặc chưng của loài yêu quái kia là ranh giới cũng không biết thì thực sự là huyết mạch của nó có vẻ vô cùng yếu ớt hoặc bị thứ gì đó phong ấn.
Tiểu sinh vật này bản thể theo như Lục Dạ biết được gọi là ranh giới yêu quái.
Một loại yêu quái có năng lực cực kỳ quỷ dị là điều khiển ranh giới và mở ra vết nứt không gian!
Vết nứt không gian thì đơn giản không cần nói vì hầu như bất cứ ai từ Thái Ất cảnh trở lên đều làm được.

Quan trọng là cái điều khiển ranh giới kia, năng lực đó phối hợp cùng dịch chuyển với vết nứt không gian có thể nói là khắc tinh của Lục Dạ.
Nói đơn giản điều khiển ranh giới là năng lực cho phép ngươi sử dụng tùy ý thao túng ranh giới giữa vạn vật, dù thứ đó là thật hay ảo, là sự vật hay khái niệm.

Ví dụ, với năng lực này một người có thể điều khiển ranh giới giữa đòn đánh của đối thủ khiến nó từ yếu thành mạnh hoặc ngược lại.
Kinh khủng hơn thế, người sở hữu năng lực này có thể điều khiển ranh giới giữa sống hoặc chết của một người.

Nếu muốn người đó có thể khiến cho người khác đến gần với cái chết bằng cách rút ngắn khoảng cách đến tử vọng của kẻ đó.
Dù vậy năng lực này chắc chắn không thể nào là toàn năng, đối mặt với những kẻ mạnh hơn quá nhiều thì muốn điều khiển ranh giới của kẻ đó càng khó khăn, có khi cố hết sức cũng chỉ rút ngắn đi kẻ đó 1 năm tuổi thọ thôi không chừng.
Trong thiên địa này thứ gì cũng có cái giá của nó, ranh giới yêu quái tuy năng lực rất kinh khủng nhưng kèm theo đó là năng lực sinh sản của chủng tộc này rất thấp.

Xác xuất duy trì cho đời sau chỉ là một phần trăm triệu mà thôi, vốn dĩ chủng tộc này đã vô cùng ít cá thể, số lượng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay nên rất ít khi ranh giới yêu quái xuất hiện.
Dù con tiểu sinh vật này huyết mạch chỉ có một tia nhỏ nhoi nhưng đối với người có hệ thống như Lục Dạ thì việc này nói thật là không đáng kể.
“Giờ chúng ta nên….!”
“Rầm!”
Lục Dạ vừa liếc nhìn xung quanh định rời khỏi nơi bị tàn phá nặng nề này thì bất chợt, từ phương xa hai luồng Đế Lực kinh khủng liền bắn mạnh từ trong mặt biển lao về phía Lục Dạ.

Dù là đánh lén nhưng với Tự Tại Cực Ý Công, Lục Dạ liền nghiên người né tránh hai đòn đánh kia.
Nhất thời hai mắt lấp lánh tử đồng liền híp lại lạnh lẽo nhìn về phía mặt biển.
“Lục Dạ tiểu tặc, dám giết ta nhi tử! Mau đền mạng!”
Từ trong đấy biển hai âm thanh gào thét giận giữ cùng lúc phát ra, chỉ thấy mặt nước chớp mắt bị xé toạt, từ bên trong hai thân ảnh tráng hán liền xuất hiện trước mặt Lục Dạ.
Một người thì có đôi tay to lớn, mỗi khi hắn nắm tay lại thì không gian lại tan vỡ như mặt kính.

Một tên còn lại thì có một cái đầu trọc lóc với đầy vết sẹo trên đó nhìn vô cùng buồn cười nhưng cũng vô cùng hung tợn.
“Ha, ta không biết các ngươi là ai.

Nhưng chỉ có tu vi Đế Giả muốn giết ta, các ngươi là ngại mình sống quá lâu hay sao?”
Lục Dạ hai mắt nhíu lại rồi liền giản ra, hắn một mặt cười lạnh hài hước nhìn hai tên Đế Giả nói muốn giết mình kia.

Có vẻ bọn chúng vẫn chưa biết việc Lục Dạ giết hai Tiên Đế ở Đan Viêm Thành.
“Hừ, đó chỉ là hư danh.

Không cần biết ngươi kinh khủng cở nào, hôm nay ngươi nhất định phải chết!”
Hai tên Đế Giả hơi liếc nhìn nhau, cả hai trong lòng vô cùng băn khoan không biết có nên gây chiến tiếp với Lục Dạ không.

Nhưng nhìn đến ánh mắt khiêu khích của hắn, cả hai tên liền giận quá mất não.
Cả hai với cái đầu IQ chưa tới hai chữ số của mình liền lao về phía Lục Dạ.

Xung quanh toàn thân hai tên Đế Giả nổi lên Đế Lực cuồng cuộng đánh về phía Lục Dạ, một tên thì hai tay lực lưỡng cạp tới, một tên thì dùng cái đầu cứng rắng bao phủ Đế Lực lao tới.
“Rầm!”
“Hả?”
Tiếng va chạm kinh thiên nổi lên thổi bay tất cả mọi vật xung quanh cả trăm vạn dặm, nhưng hai tên Yêu Đế lập tức nhận ra điều bất thường.


Bởi vì đòn đánh của bọn họ như bị một lá chắn vô hình ngăn chặn lại không thể chạm đến Lục Dạ một tất da thịt nào.
“Thật đáng tiếc, kiếp sau nhớ dành một chút thời gian luyện IQ nhé!”
Lục Dạ ánh mắt tươi cười, từng từ mang theo sát khí khiến hai tên Yêu Đế sống lưng lạnh toát, nhưng dù vậy muốn hối hận đã hoàn toàn không kiệp nữa.
Không biết từ khi nào, sau lưng Lục Dạ đã xuất hiện một vết nứt không gian được con kia tiểu sinh vật tạo ra.

Thân thể hắn ngay khi hai tên Yêu Đế còn đang sững sờ liền chui vào trong vết nứt không gian, chớp mắt hắn đã xuất hiện ở một vết nứt không gian với vô số con mắt kỳ dị sau lưng hai tên Yêu Đế.
Như Nguyệt Luân Ý Ngọc từ lâu đã chuyển đổi thành Huyết Hải Tàng Đao.

Hư ảnh Huyết Vi với khuôn mặt đỏ bừng thèm khát nhìn hai tên Yêu Đế kia cũng cùng lúc xuất hiện sau lưng Lục Dạ.
Chớp mắt máy gia tốc thể hạt liền hoạt động tăng lên sức mạnh của Lục Dạ gấp 5 lần.
“Xoẹt!”
Một đường kiếm như họa lên hư không vô định, từng giọt huyết tung bay khiến không gian chấn động.

Hai khỏa đầu lâu còn chứa đầy kinh hoảng trong ánh mắt liền cứ thế bay lên không trung.
“Tch!”
Lục Dạ chém bay đầu hai tên Yêu Đế cùng với sử dụng Đoạt Thiên Quyết hấp thụ linh hồn của hai tên đó cùng đột nhiên hơi khụy xuống.

Cơn đau đớn cùng sự mệt mỏi bất chợt ập đến khiến hắn hơi rên rỉ một tiếng.
“Đến giới hạn rồi sao?”
Lục Dạ có thể cảm thấy cơ thể mình hiện giờ đã đạt đến giới hạn chịu đựng, nếu hắn sử dụng máy gia tốc thể hạt thêm một lần nào nữa trong khoảng thời gian ngắn thì sẽ bị phản phệ lại.

Vì vậy hắn nhanh chống thu hồi hai cái xác của hai tên Yêu Đế vào nhẫn trữ vật để cho Huyết Hải Tàng Đao hấp thụ lúc sau.
“Súc sinh, lần này để ta xem ngươi chạy đằng nào!”
Có vẻ như hôm nay Lục Dạ may mắn đã hoàn toàn dồn vào việc có được con ranh giới yêu quái kia, hiện giờ phiền phất vừa giải quyết thì đã có cái mới tìm tới.

Ở phương xa tổng cộng 6 thân ảnh với khí thế hùng hồn liền lao tới với tốc độ kinh khủng, mục tiêu không gì khác ngoài Lục Dạ.
Đó là 3 tên Sát thủ của Sát Thiên Điện, 2 tên tán tu cùng tên cốc chủ Đan Kiệt treo giải truy sát hắn.
Mấy tên này đúng là đến vô cùng nhanh, dư ba chiến đấu nơi này chỉ kéo dài vài giây mà bọn chúng đã tới tận đây.
“Tch, bổn đại gia hiện giờ không chơi với các ngươi!”
Lục Dạ tạch lưỡi khó chịu vô cùng, nếu là 1vs1 thì hắn không ngần ngại ở lại đè Tiên Đế xuống đất ma sát, dù sao hắn vẫn còn Thái Dương Chủ Quyền buff sức mạnh nhưng đây là tận 6 tên Tiên Đế.

Lượng sức mạnh đã vượt qua Lục Dạ có thể đối chiến hiện giờ, vì vậy cách tốt nhất là chạy.
Trốn vào Dạ Linh Châu cũng không tốt, nếu Lục Dạ làm vậy chỉ là cho những tên này có thêm thời gian kéo người tới mà thôi, dù Như Nguyệt Luân Ý Ngọc cũng như thế.

Dù hắn có thể hoàn toàn đợi 15 ngày trôi qua để hệ thống thăng cấp thành công rồi rút thưởng phản sát mấy tên này nhưng Lục Dạ lại không muốn 15 ngày trôi qua vô nghĩa.
“Tiểu đồng bọn, phối hợp với bổn đại gia.

Chúng ta cùng đùa chết đám này già vô sỉ!”
Lục Dạ nhìn tiểu yêu quái tròn vo như quả cầu đang thoải mái nằm trên vai mình hé miệng cười.

Trong đầu hắn lập tức liền hiện lên một kế hoạch.

Tiểu yêu quái nghe Lục Dạ nói cũng quơ quơ tay ra hiệu đồng ý, nó cũng cảm nhận được uy hiếp cực lớn từ 6 tên Tiên Đế kia.
“Luân Ý!”
“Như Ý Kim Cương Bổng!”
Với một cách tư duy có thể không tưởng, Lục Dạ tự khiến bản thân mình xuất hiện tức giận một loại cảm xúc.

Từ đó Như Nguyệt Luân Ý Ngọc hình dạng cũng chuyển đổi hoàn toàn tạo thành một thanh thiết bổng dài tầm 2m.
Như Ý Kim Cương Bổng phần thân được làm từ Như Ý Kim Cương Thiết sáng lấp lánh trong suốt như kim cương, đầu bên trái của nó được khắc họ từng hoa văn lấp lánh như được làm từ ánh sáng, đầu bên phải thì lại như được đại địa tạc nên những đường văn mang theo khí thế kinh khủng xoáy tung thiên địa.
“Chủ nhân ngươi gọi ta ra chắc không phải để chơi đi!”
Một giọng nói mang theo khí thế hung bạo cùng chiến ý vang lên bên tai Lục Dạ, không biết từ khi nào hư ảnh một nữ tử hiên ngang như có thể đối chiến với trời đất liền xuất hiện ngay sau lưng hắn.
“Tất nhiên là không, ta cần ngươi giúp ta đè nát bọn chúng!”
“Ngươi có thể mà đúng không, Như Ý?!”
Lục Dạ khóe miệng cong lên dữ tợn nhìn 6 thân ảnh mang theo Đế Uy cùng Đế Lực khủng bố đang lao tới, hắn nhìn Như Ý ánh mắt lắp lóe nói.
“Tất nhiên, chỉ là vài tên Đế Giả, Đế Vương còn chưa đủ lọt vào ta tầm mắt!”
Như Ý vô cùng kiêu ngạo hung tợn nói, nàng dù giờ chỉ là một cái Đế Cấp Cực Phẩm binh khí nhưng niềm kiêu ngạo của một trong Thập Đại Thần Thiết là vĩnh viễn không thể mất đi.

“Vậy thì, tiểu đồng bọn ngươi mau mở cho ta một về nứt không gian ngay bên cạnh bọn hắn!”
Lục Dạ nhìn tiểu yêu quái trên vai mình ra lệnh.
Tiểu yêu quái tuy không biết Lục Dạ định làm gì những vẫn là nhanh chống tạo ra một vết nứt không gian ngay trước mặt hắn và bên cạnh 6 tên Tiên Đế kia.
“Thứ này?”
6 tên Tiên Đế đang lao nhanh tới chợt phát hiện vết nứt không gian với vô số con mắt kỳ dị xuất hiện liền hợi khựng lại.
“Haha, bị đè bẹp đi!”
Lục Dạ không nói hai lời liền ném Như Ý Kim Cương Bổng vào vết nứt hư không kia!
“Không ổ….”
“Ầm ầm!”
Kẻ đầu tiên phát hiện việc bất thường là ba tên sát thủ Đế Vương cảnh kia, nhưng bọn hắn chưa kịp lùi ra xa thì bất chợt mặt đất liền trồi lên một vách núi sững sững khóa chặt đường lui của bọn hắn kèm theo đó là vô số quang trụ to lớn từ trên trời lao xuống hoàn toàn tạo thành Thiên La Địa Võng.
Đó chính là khả năng của Như Ý Kim Cương Bổng, điều khiển thổ cùng quang thuộc tính!
“Như Ý, to ra!”
“Ầm!”
Theo tiếng nói vang trời của Lục Dạ, Như Ý Kim Cương Bổng vừa bay ra từ vết nứt không gian liền nháy mắt biến lớn thành một cột trụ to lớn như có thể nối liền giữa trời và cất.

Nó nặng nề rơi xuống mặt đất nơi 6 vị Tiên Đế đang đứng.
“Gah, chết tiệc!!”
“Lục Dạ súc sinh, bổn tọa cùng ngươi không đội trời chung!!”
Tinh thế nguy cấp không thể né tránh, cả 6 người chỉ còn cách dùng sức lực tự thân đỡ lấy thanh đại bổng rơi xuống.

Đan Kiệt cùng những Tiên Đế khác hai mắt đỏ rực, nhìn Lục Dạ phát ra tức giận cùng bất lực tuyên ngôn.
“Ha hả, các ngươi lo mà đỡ lấy đi!
“Bổn đại gia chạy trước đây, nhớ giữ gìn sức khỏe đấy!”
Lục Dạ cười liên hồi không dứt trước ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của 6 tên Tiên Đế.

Đừng tưởng Như Ý Kim Cương Bổng được Lục Dạ nhẹ nhàng cầm lấy là nhẹ, đó là do hắn là chủ nhân của nàng mà thôi, nếu là người khác cầm thì độ nặng của Như Ý Kim Cương Bổng không thua gì cả một Đại Thiên Giới.
“Ầm!”
Đại bổng nặng nề rơi xuống khiến không gian vỡ nát thành từng mảnh, cả Thanh Thủy Tinh đều vì sức nặng của nó mà run lắc dữ dội, nếu đây là một hành tinh ở Trung Tiên Giới thì giỡ đã hoàn toàn vỡ nát rồi.
Cả 6 vị đường đường Tiên Đế cường giả, trong đó còn có 4 tên là Đế Vương giờ lại đỏ bừng mặt gồng sức đỡ lấy đại bổng.

Bọn hắn hai mắt đỏ bừng vô lực nhìn lấy thân ảnh Lục Dạ thong thả rời đi ngay trước mặt.
“Ùm!”
Lục Dạ thong thả nhảy xuống mặt biển rộng lớn, hắn xung quanh sử dụng Vô Hạn Chú Thuật hoàn toàn không hề bị dính một giọt nước biển nào.
Lang thang trong đấy biển một hồi lâu vài canh giờ, lúc này hắn đã cách nơi 6 tên Tiên Đế kia khá xa liền gật đầu hài lòng.
Bỗng Lục Dạ lại đưa tay lên như kêu gọi thứ gì đó, chỉ thấy cách hắn vài tỷ dặm nơi mà 6 tên Tiên Đế gần như đã sắp sức cùng lực kiệt không chống đỡ nỗi.

Như Ý Kim Cương Bỗng chợt biến mất khiến bọn hắn vừa nghi hoặc lại mừng rỡ vì thoát được, nhưng cùng lúc cũng tức sôi máu khi nghĩ đến Lục Dạ.
“Phóc!”
Trong lòng biển sâu thẫm, Như Nguyệt Luân Ý Ngọc liền với tốc độ xuyên qua cả không gian xuất hiện êm ã trên tay Lục Dạ.
“Haha, không biết có tên nào chết không nhỉ?”
“Chủ nhân ngươi đúng là đủ ác, chỉ cần thêm chút thời gian nữa là chúng không chịu được rồi!”
Lân Nhi tiếng nói từ bên trong khối ngọc phát ra thông báo cho Lục Dạ khiến hắn hơi hụt hẫn.

Biết vậy thu hồi nàng trễ hơn một chút là có thể giết thêm vài tên Tiên Đế để kiếm vàng rồi.
Chỉ trong 1 ngày này hắn đã giết 3 tên Đế Giả, một tên Đế Vương, số vàng có được nhất định vô cùng lớn.
Lục Dạ còn đang suy nghĩ về số vàng mình sẽ nhận được sau khi hệ thống nâng cấp thành công mà không để ý rằng bên cạnh hắn cách đó không xa một vòng xoáy nước như xoắn nát không gian đang chậm rãi to lớn dần lên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.